Saved Font

Trước/46Sau

[ Fanfic Exo ] Hậu Chiến Hoàng Tử Và Mĩ Nam

Chap32: Có Thể Cho Anh Một Cơ Hội Không?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhìn cái tựa thấy kích cmn thích :">

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Hôm nay Wu gia vô cùng náo nhiệt bởi vì nơi đây đang diễn ra một buổi tiệc linh đình để chào đón con dâu cùng cháu nội quý báu của ông về nước. Tất cả các thành viên trong 3 gia tộc đều phải gác mọi công việc mà tề tụ về, tất cả những nhà kinh doanh bang phái máu mặt đều phải có mặt. Không khí hiện tại rất sôi nổi mọi người ngoài mặt cười nói vui vẻ với nhau nhưng cậu biết đó chỉ là vẻ bề ngoài còn ở bên trong thì họ đâm chọt nhau như kẻ thù nhưng mà hôm nay bọn họ cho dù có việc gì bực bội nhưng phải kiềm chế nếu phát ra tại đây chỉ có một cái kết đó chính là DIE. Cậu hôm nay đặc biệt nổi bật, bộ đồ cậu dang mặc trên người là do cậu tự thiết kế, là một bộ comple màu đỏ rượu trơn nhẵn ở tay áo còn có vài hoa văn mà đen yểu điệu, kết hợp cùng đôi giày da màu đen bóng. Các hoàng tử cùng mỹ nam cũng không kém cạnh họ thi nhau mặt những bộ comple được thiết kế giống nhau nhưng là mặt theo cặp ai ai cũng vui mà sà vào lòng người yêu còn LuHan thì đứng im chả dám lên tiếng vì cậu lỡ chọn bộ comple y hệt SeHun lúc đầu anh rấy vui nhưng sau khi thấy cái nhíu mày của y thì cảm xúc của anh bay mất hết nhưng LuHan đâu biết việc SeHun cau mày là vì anh đứng quá xa y và còn vui vẻ với người còn với y thì chả nói lời nào (Au: Móm ghen).

KÍTTTTT

Tiếng kít thắng xe ngoài cổng làm mọi người chú ý. Đàn em mở cánh cửa xe, Kris lạnh lùng bước xuống vẻ đẹp của hắn làm mấy cô tiểu thư ở đây chết mê chết mệt, bước sau hắn là David nhóc mặt một bộ tây trang màu đen huyền tôn lên làn da trắng của mình (Au:Tuy nó trắng nhưng trong tương lai nó nằm trên nha mấy chế :v). Kris bước tới chỗ Wu gia đang đứng cúi chào Wu lão gia nhưng chưa được vài giây lập tức ngóc dậy:

-David lại đây với bà, bà dẫn cháu đi chơi với tiểu Thỏ!!- Wu phu nhân biết là chồng mình không thích nhóc David này nên mau chóng đưa nó rời đi chỗ khác trước khi Wu lão gia phát hỏa. Kris cũng chả muốn đứng trước mặt cha mình bởi vì sau việc của ZiTao cha hắn ghét hắn vô cùng cho nên đứng ở đó chỉ có lãnh vài cái tát cùng hàng ngàng câu khó nghe. Hắn bước tới chỗ các hoàng tử và mĩ nam đang đứng

-Ây, anh hai!!- Là ChanYeol

-Anh Kris- SeHun hướng hắn chào hỏi cho có lệ

-Ừ, ZiTao đâu!?!- SuHo đứng cạnh hắn nên hắn tiện thể hỏi nhỏ

-Kia kìa- SuHo chỉ tay lên phía lang cang phòng rượu trên lầu, hắn nhìn lên thì thấy cậu cầm ly rượu nhưng tay vẫy chào hắn, hắn nhết mép bước đi.

-Sao không xuống dưới chơi với mọi người?- Hắn tay cầm ly tay cầm chai rượu vang tiến tới chỗ cậu

-Xuống dưới thấy bộ mặt giả tạo của bọn họ chỉ thấy buồn nôn thà ở trên đây- Cậu đưa ly cụng ly với hắn rồi ngửa cổ uống hết

-Xuống dưới thấy bộ mặt giả tạo của bọn họ chỉ thấy buồn nôn thà ở trên đây- Cậu đưa ly cụng ly với hắn rồi ngửa cổ uống hết

-Đúng là rất buồn nôn- Hắn từ tốn nhấp nháp ly rượu trong tay. Sau câu nói đó một khoảng lặng kéo dài

-ZiTao, anh hỏi em điều này được không-

-Anh hỏi đi-

-Kelvin... là con của chúng ta sao?- Thú thật khi hỏi câu này hắn trên người xuất hiện một trận run rẩy

-Không Kelvin là con của em và SeHun còn đứa bé kia... mất rồi!!- Cậu lạnh lùng dựa vào chiếc ghế êm ái sao lưng mà buông một câu

-Mất sao... tại sao lại mất!?!- Hắn bây giờ đang run rẩy thật sự, vậy là giấc mơ kia là thật sao.

-Lần đó anh đẩy em... do chấn động quá mạnh nên mất đi- Miệng nhấp nháp ly rượu nói một câu làm hắn kích động

-Anh... anh xin lỗi- Hắn trong lòng đang vô cùng rối loạn, chính tay hắn đã giết con của hắn cùng cậu sao, hắn đúng là thức ác độc mà.

-Anh xin lỗi thì được gì nó cũng chả sống lại được- Cậu mở miệng nhả làn khói thuốc màu trắng ra không trung (Au: Nó đang sống nhăn răng cơ mà)

-Thôi em đi xuống dưới phụ mọi người tiếp khách- Cậu bước ra tới cửa tay đặt lên tay vặn định rời đi liền bị giọng nói làm quay lại

-ZiTao, có thể cho anh một cơ hội được không?- Hắn hét lớn, hiện tại trong người hắn đang nóng hực

-Cơ hội thì em luôn sẵn sàng cho anh nhưng còn việc khác... thì tùy anh- Cười nhẹ một cái liền xoay người bước đi bỏ lại sau lưng một người.

-Cơ hội thì em luôn sẵn sàng cho anh nhưng còn việc khác... thì tùy anh- Cười nhẹ một cái liền xoay người bước đi bỏ lại sau lưng một người.

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

-Nãy giờ cậu ở đâu thế??- SeHun nãy giờ chạy đi kiếm ZiTao khi gặp được cậu thì tay chống gối hấp tấp thở

-Tớ chỉ đi uống rượu một chút cậu làm gì quýnh lên thế!- ZiTao cười nói lấy khăn trong túi quần đưa cho SeHun lau mồ hôi trên mặt

-Thôi thôi mệt quá cho tớ ngồi nghĩ một lát- SeHun nhận lấy khăn tiến tới đài phun nước ngồi xuống, y ngồi lấy khăn lau mồ hôi liên tục

-SeHun chuyện của cậu với LuHan??-

-Sao tự nhiên cậu nhắc tới làm gì thế!!- SeHun cáu gắt quát lên sau khi nhận ra mình bị lố mới chịu im

-Haizz, tớ biết là cậu còn yêu anh ấy cho nên... thôi bỏ đi tớ không giỏi nói mấy lời ngon ngọt để dỗ dành người khác cho nên cậu tự suy nghĩ đi nha tớ đi đây- ZiTao nói xong liền chạy đi bỏ lại y ngồi nhìn mây trên trời

Mình còn yêu LuHan sao??

☆☆☆☆☆☆END CHAP☆☆☆☆☆

Trước/46Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Cổ Tiên Y