Saved Font

Trước/79Sau

Gả Cho Vai Ác Xấu Số Trong Tiểu Thuyết

Chương 45: Cướp Con Trai

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Edit: Khả Khả.

Biểu hiện của Thái giám kia không thể lệch đi đâu, quả đúng như suy đoán của Hàn Mẫn.

Cố Minh Châu cáu tiết, bọn chúng đánh người của nàng còn dám cướp con trai nàng?

À, thiếu chút nữa thì quên, Bùi Liên Nhi kia cũng thèm thuồng nam nhân của nàng.

Thù mới hận cũ tính luôn, cả người Cố Minh Châu phừng phừng lửa giận.

Nàng nói: “Làm việc gì thì cũng phải nói đến thứ tự trước sau, Hứa Nhất không nói cho ngươi biết con Gấu trúc này là bản Vương phi ta nhìn trúng trước sao?”

Tên thái giám kia đầu đổ nhiều mồ hôi hơn, càng không dám đáp lời.

Tiểu Thái giám Hứa Nhất đương nhiên có nói đến, khi Bùi Liên Nhi nhìn trúng con Gấu Trúc Hứa Nhất liền nói nhưng hắn nói ra chỉ khiến Bùi Liên Nhi càng muốn cướp con gấu này.

Bùi Liên Nhi lúc ấy nghĩ nàng đã nhường Hàn Mẫn cho rồi thì cướp con Gấu trúc này cũng không quá đáng.

Nhân lúc không có ai cướp nó về Đông Cung, Cố Minh Châu dám đến Đông Cung để đánh người sao?

Chẳng qua nàng ta không ngờ đến, tên tiểu thái giám kia lá gan lại lớn đến vậy, mà Hàn Mẫn với Cố Minh Châu cũng đều đến đây, nếu sớm biết…Bùi Liên Nhi che cổ tay lại, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm dây roi kia lo lắng không yên, sớm biết thế này thì nàng đã không ra khỏi cửa.

Thật ra nàng cũng không thích con Gấu trúc này lắm, chỉ là sau khi nghe Cố Minh Châu thích nên nàng muốn cho nàng ta tìm kiếm một phen thôi.

Bùi Liên Nhi lặng lẽ kéo tay Thái Tử, ý bảo hắn bỏ qua để bản thân có chút can đảm.

Thái tử hiện tại hơi mất tự nhiên, dù sao hôm qua hắn vừa mới nói xấu Hàn Mẫn. Nhưng chút mất tự nhiên này ngay lập tức biến mất, hắn thân là huynh trưởng của Hàn Mẫn, lại là Thái tử đương triều, chẳng lẽ lại đi sợ Hàn Mẫn sao? Nghĩ vậy hắn cười nói: “Con vật này cũng không phải là thú hiếm lạ gì, Cô tìm con khác đến cho các ngươi. Mẫn đệ lần trước chẳng phải đệ nói cái nghiên mực ở thư phòng Cô rất đẹp sao? Đợi khi Cô trở về liền cho người đem đến cho đệ.”

Không hiếm lạ? Muốn chọc điên ta sao, kia là quốc bảo đó!

Cố Minh Châu bị chọc cho phát điên rồi.

Trước nay Thái tử luôn là bộ dáng này, rõ ràng là nhận lỗi nhưng lại cao cao tại thượng ra dáng bố thí cho người khác. Lần trước Cố Minh Châu nhịn là vì cảm thấy chuyện chẳng có gì, nhưng lần này…

Cố Minh Châu nhìn Hàn Mẫn, làm bộ như muốn nói “Chàng đồng ý thử xem, cẩn thận ta cho chàng xong đời”.

Lòng Hàn Mẫn nhiều phức tạp, quả nhiên chuyện gì liên quan đến Cổn Cổn thì nữ nhân này liền thay đổi bộ mặt, cũng không biết là đến khi nào hắn mới được đãi ngộ giống vậy…Hàn Mẫn chua xót, rời khỏi tầm mắt uy hiếp của Cố Minh Châu nhìn Thái tử.

“Thái tử nói rất đúng, con Gấu trúc này cũng chẳng hiếm lạ gì, chỉ là nó hợp mắt chúng ta nên chúng ta không thể mất nó, không bằng thần đệ cho tìm con khác đưa đến cho Trắc phi?”

Lúc Hàn Mẫn nói muốn tặng cho Thái tử mấy thứ hiếm lạ, ngữ khí học theo hắn, giống nhau như đúc, sử dụng chiêu gậy ông đập lưng ông vô cùng nhuần nhuyễn.

Tung chiêu ra lại dính lên người mình, cảm giác này thật sự vô cùng khó chịu.

Thái tử đã hiểu cho nên hắn nổi giận, bắt đầu không biết xấu hổ: “Cô là Thái tử, Mẫn đệ hẳn là nên biết phải làm thế nào rồi.”

Hàn Mẫn nhìn Thái tử như nhìn một kẻ thiểu năng.

Thái tử biết tình trạng của mình hiện tại là gì không? Lại còn tỏ vẻ như vậy?

Không, có lẽ hắn biết, chẳng qua đây chỉ là thói quen, thói quen được tất cả mọi người phục tùng, thói quen thuận phong thủy. Bởi vậy mặc dù tình hình của hắn không tốt nhưng hắn không cảm thấy chút nguy cấp nào, chỉ cảm thấy bản thân mình là Thái tử, những người kia phải nhường hắn, cung phụng hắn.

Thuận phong thủy: Mọi chuyện đều thuận lợi

Đôi mắt Hàn Mẫn thâm trầm nhìn Thái tử.

Nếu như vậy, bắt đầu hôm nay ngươi nên tập làm quen đi.

Từ bỏ thói quen cũ, cho đến khi chỉ còn hai bàn tay trắng.

Trước/79Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Tối Cường Tu Chân Học Sinh