Saved Font

Trước/58Sau

Giày Thủy Tinh Của Cô bé Lọ Lem

Chương 36: Thiếu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
*

Edit: Lavender – Blue

Beta: LeeMon

Tiểu Dã hung hăng cắn Tảo Tảo một ngụm: "Nhóc con này, em cố ý, xem anh xử lý em thế nào, dám chơi anh."

Anh làm bộ giở trò, Tảo Tảo xưa nay sợ nhột, bị anh chọc cong cả người rút thành một cục, cười cầu xin tha thứ: "Đừng mà, nhột chết rồi, Tiểu Dã, đừng mà."

Tiểu Dã đột nhiên dừng tay, không nhúc nhích ôm Tảo Tảo, Tảo Tảo đào thoát khỏi ma trảo giày xéo của anh, thở ngắn thở dài, nằm trên người Tiểu Dã thở hổn hển, thời tiết tháng năm đã rất nóng rồi, Tảo Tảo và anh chỉ mặc một lớp quần áo, có thể cảm nhận rõ cơ thể của đối phương, lồng ngực của Tiểu Dã rộng rãi bền chắc, Tảo Tảo nằm ở chỗ này rất thoải mái, lồng ngực Tiểu Dã truyền tới tiếng tim đập yên tĩnh trong đêm, nghe rất rõ ràng, thịch thịch thịch, tim của anh đập càng lúc càng nhanh, hơi thở của Tiểu Dã nóng rực lướt qua bên tai, hơi thở của anh càng lúc càng gấp.

Sau khi Tiểu Dã nhịn được một lúc, chợt bất ngờ hôn cô, xoay người một cái đè Tảo Tảo dưới người, môi anh chuyển động trên môi cô, trên người anh truyền đến từng trận lửa nóng, trong bóng tối Tảo Tảo cảm nhận được sự thay đổi của anh, trong lòng cô có hơi sợ, đẩy Tiểu Dã một cái: "Tiểu Dã, Tiểu Dã, anh dậy đi."

Tiểu Dã cúi đầu, vùi mặt ở trên cổ Tảo Tảo, nhẹ cọ xát: "Tảo Tảo, để anh ngủ ở đây được không, anh đảm bảo sẽ không đụng vào em."

"Không được. " Tảo Tảo đẩy Tiểu Dã ra, thở phì phò nói: "Anh muốn biến em thành bạn gái cũ của anh sao? Mau đi ra ngoài cho em."

"Này cho anh thêm ôm một lát, chỉ một lát." Ngoài cửa sổ xuyên qua một tia sáng ánh đèn đường, trong bóng tối, Tảo Tảo vẫn có thể thấy được đôi mắt trong sáng khẩn cầu của Tiểu Dã nhìn cô, giống như đứa bé cực kỳ mong chờ một món đồ chơi yêu thích.

Trong lòng Tảo Tảo mềm nhũn: "Chỉ một lát, không được động tay động chân."

"Ừ. " Tiểu Dã lật người, đặt Tảo Tảo vào giữa giường, nằm nghiêng bên cạnh, chỉ yên ổn một chút, anh lại đưa đầu tới, hôn tới hôn lui ở trên môi, trên cổ, giữa vai giữa ngực Tảo Tảo.

"A a a, Tiểu Dã, không phải nói không được động tay động chân sao." Tảo Tảo luống cuống tay chân cố gắng đẩy Tiểu Dã ra.

"Anh không có, anh không có động tay động chân, anh động miệng mà." Tiểu Dã gục đầu trước ngực Tảo Tảo, không chịu di chuyển vị trí nữa, mơ hồ nói: "Tảo Tảo, không nhìn ra, cơ thể của em rất tuyệt nha."

Tảo Tảo vừa thẹn vừa cáu, một cước đá văng Tiểu Dã: "Cái tên khốn kiếp này, lập tức đi ra ngoài cho em."

"Tảo Tảo, em thật là dã man. " Tiểu Dã che chở vị trí quan trọng, tránh trái né phải các đòn đánh, chờ đúng thời cơ ôm lấy Tảo Tảo từ phía sau: "Được rồi, được rồi, anh không động, lần này thật sự không động, chỉ ôm thôi."

Tảo Tảo hừ hừ mấy tiếng: "Chỉ được ở lại năm phút, đúng năm phút, anh lập tức ra ngoài."

"Được, chỉ năm phút đồng hồ."

——— —————— —————— —————— —————— —————— —————— ————————

Sáng sớm, Tảo Tảo cảm thấy trước ngực rất nóng, mơ mơ màng màng mở mắt, đột nhiên thấy một cánh tay đặt ở trên ngực cô, vừa quay đầu, là gương mặt đẹp trai nằm trên gối.

"Tiểu Dã ——" Tảo Tảo thét chói tai phá vỡ sự im lặng trong phòng: "Sao anh lại ở trên giường."

Tiểu Dã mắt nhập nhèm mắt lim dim, vươn tay vỗ vỗ Tảo Tảo, thuận tay xoa nhẹ hai cái trước ngực cô, tay của anh hài lòng dừng lại ở chỗ đó: "Đừng ầm ĩ, còn sớm mà, ngủ tiếp một lát đi."

"Anh đứng lên cho em!" Tảo Tảo thét lên từ trên giường nhảy dựng lên, giơ tay xách quần áo anh lên, người này thật nặng, cô dùng hết sức lực, cũng không thể làm anh lung lay chút nào.

"Mau dậy đi, mau dậy đi, Tiểu Dã chết tiệt, nhanh lên một chút." Tảo Tảo vỗ vỗ Tiểu Dã.

Tiểu Dã mở mắt, ánh mắt mê mang nhìn cô phía trước: "Tảo Tảo, sao em đánh anh vậy?"

"Anh, Tiểu Dã chết tiệt, vậy mà thừa dịp em ngủ cợt nhả em." Mặt Tảo Tảo đỏ hết, không biết là vỉ tức giận hay thẹn thùng.

"Không có mà. " Tiểu Dã dùng ánh mắt rất vô tội nhìn cô, uất ức nói: "Anh không làm gì cả."

"Anh...anh mới vừa sờ em, chỗ này." Tảo Tảo cực nhanh khoa chân múa tay ở trước ngực, cổ và lỗ tai cũng đỏ lên.

Tiểu Dã gãi gãi đầu: "Không thể nào, anh còn mơ mơ màng màng, thật sự sờ soạng sao, có thể là phản ứng bản năng

Trước/58Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cái Thế Thần Y