Saved Font

Trước/19Sau

[ H+ ] Sống Chung (Đam Mỹ)

Chap 6: Hàn Thiên Ngạo, Anh Là Chó À!?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chap 6: Hàn Thiên Ngạo, anh là chó à!?

Hôm nay Hàn Thiên Ngạo rất bận, ăn cơm xong liền vùi đầu vào chồng tài liệu, chuyên tâm tới mức Diệp Chi Lăng đi vào đưa cafe cũng không nhận ra.

Hàn Thiên Ngạo có khuôn mặt rất đẹp và rõ nét, sống mũi cao, mắt phượng mày kiếm, làn da màu lúa mạch quyến rũ, mái tóc đen lòa xòa trước trán, thần thái lạnh lùng, vẻ mặt lúc nào cũng trong trạng thái: Ông đây đếch cần quân tâm tới bố con thằng nào hết!

Đặc biệt là đôi môi mỏng của anh, Diệp Chi Lăng đã từng nghe nói những người có môi mỏng thường rất bạc tình bạc nghĩa.

Quả đúng là như vậy, Hàn Thiên Ngạo không chỉ lạnh lùng mà còn rất tàn độc, cũng rất bạc tình.

Anh có thể tự tay kết liễu người bạn thân hơn 20 năm của mình chỉ vì anh ta để lộ thông tin mật của anh.

Anh có thể thẳng tay giết chết ân nhân cứu mạng mình chỉ vì không muốn bí mật bị bại lộ.

Anh có thể ngó lơ sống chết của một gia đình có con nhỏ có mẹ già chỉ vì một người trong gia đình đó đắc tội với anh.

Anh có thể bỏ mặc một cô tình nhân đang chuẩn bị nhảy lầu tự tử chỉ vì anh thấy chán ghét.

Anh có thể mặc kệ quan hệ máu mủ mà sai hơn 10 thuộc hạ đến dâm loạn với cháu gái mình chỉ vì cô ta quyến rũ anh.

Con người anh thật sự rất tàn nhẫn và thâm độc...

Lúc mới quen anh, Diệp Chi Lăng cũng nghe không ít tin đồn về Hàn Thiên Ngạo, nhưng chỉ vì tình yêu mà anh nguyện bỏ qua hết những lời nói đó, chấp nhận làm một người tình nhỏ bé.

Ngón tay thon dài của Diệp Chi Lăng đẩy tách cafe tới gần chỗ anh.

Hàn Thiên Ngạo dời mắt nhìn Diệp Chi Lăng đứng cạnh bàn, sắc mặt lạnh lùng có phần ôn nhu, đưa tay kéo anh ngồi lên đùi mình.

"Muộn rồi còn chưa đi ngủ? Hửm?" Hàn Thiên Ngạo nhướng mày kiếm.

Diệp Chi Lăng lúng túng tránh né ánh mắt như thiêu như đốt của Hàn Thiên Ngạo, ấp úng nói: "Em...em không ngủ được."

Hàn Thiên Ngạo khẽ cười, môi áp vào tai anh, thì thầm: "Không ngủ được...là vì muốn anh ngủ cùng?"

Mặt Diệp Chi Lăng nháy mắt đỏ bừng, lớn giọng nói: "Không phải!"

Nhưng Hàn Thiên Ngạo không nghe, đôi môi mỏng mang theo hơi nóng hôn lên tai anh, bàn tay khớp xương nắm lấy bàn tay trắng như ngọc của Diệp Chi Lăng, bắt anh phải chạm vào thứ đang căng cứng kia.

Diệp Chi Lăng rút tay lại như bị điện giật, xấu hổ không dám nắm lấy, cũng may tính tình Hàn Thiên Ngạo hôm nay rất tốt nên cũng tha cho anh.

Nụ hôn của Hàn Thiên Ngạo dời xuống cổ, khẽ cắn để lại nhưng vết răng trên làn da trắng nõn như trứng gà kia.

"Ưm..." cơn đau ở cổ khiến Diệp Chi Lăng khẽ nhíu mày.

Hàn Thiên Ngạo cởi bung chiếc áo ngủ của anh ra, cúi xuống ngậm lấy nhụy hoa, dùng răng khẽ nhay cắn, bàn tay to lần ra đằng sau, vuốt ve tấm lưng trần của anh.

"Đừng cắn..." Diệp Chi Lăng nhíu chặt mày, nắm chặt lấy bờ vai rộng của Hàn Thiên Ngạo.

Khóe môi Hàn Thiên Ngạo giương lên một nụ cười xấu xa, anh làm như không nghe thấy, cắn cắn xương quai xanh xinh đẹp.

Hàn Thiên Ngạo ôm Diệp Chi Lăng đặt lên bàn, để anh nằm lên đống tài liệu của mình rồi đưa tay kéo quần anh ra, nhấc một chân Diệp Chi Lăng lên cắn, im một dấu răng lớn cùng nước bọt lên đôi chân thon dài.

Diệp Chi Lăng mím môi nhíu mày, Hàn Thiên Ngạo cắn mạnh đến mức anh cảm giác như mất một miếng thịt. Anh cắn răng kìm câu chửi bậy đang định vuột ra khỏi miệng trở lại bụng.

Hàn Thiên Ngạo để lại mấy vết trên đôi chân trắng nõn của anh rồi kéo quần mình ra, không nói không rằng đâm thẳng thứ thô to kia vào bên trong Diệp Chi Lăng.

"Aah...." Diệp Chi Lăng khẽ thở dốc, đôi mắt nước nheo lại nhìn Hàn Thiên Ngạo đang đong đưa hông.

"Ư...ha..ha.." Diệp Chi Lăng khẽ nhắm mắt cảm nhận tốc độ của Hàn Thiên Ngạo ngày càng nhanh.

Vật to của anh đâm mạnh vào người Diệp Chi Lăng, ma sát với vách tường tạo ra những tiếng bạch bạch ái muội, chiếc bàn dưới thân Diệp Chi Lăng khẽ kẽo kẹt, dường như cũng không chịu nổi sức mạnh của Hàn Thiên Ngạo.

Ra vào chục cái, Hàn Thiên Ngạo cũng lên đỉnh, anh nhếch môi cúi xuống cắn một cái vào cổ Diệp Chi Lăng, cùng lúc đó tinh dịch được bắn vào trong.

Cơn đau đớn cùng khoái cảm khiến người Diệp Chi Lăng run rẩy, đôi mắt nước nheo lại như sắp khóc, anh đưa tay ôm cổ, tức giận gào lên.

"Hàn Thiên Ngạo! Anh là chó à!?"

Trước/19Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Y Phẩm Cuồng Long