Saved Font

Trước/130Sau

Hạ Cơ

Quyển 3 - Chương 6

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Anh muốn vào bên trong." Âm thanh Sở Bách trầm thấp khàn khàn.

Cao trào vừa qua nên thân thể của cô rất mẫn cảm. Hạ Cát bị lửa nóng hầm hầm của Sở Bách ma xát, bụng nhỏ một trận co rút lại, ở trên đỉnh của Sở Bách trào ra một cổ hoa dịch.

"Em thật mẫn cảm." Sở Bách mang theo ý cười nói.

Trên mặt Hạ Cát tràn đầy ửng đỏ, dứt khoát dùng gối đầu che đầu mình lại.

Sự mờ ám này ở trong mắt Sở Bách lại hết sức đáng yêu. Nhưng vẫn không ngăn cản anh muốn tiến công. Cầm côn th*t của mình, hướng vào bên trong hoa huy*t phấn nộn sung huyết, dùng sức một chút. Phá tan tầng lá mỏng kia, rốt cuộc cũng chọc thủng.

Mặc kệ là ở thế giới nào, Hạ Cơ đều phải trải qua một lần phá thân thống khổ. Cũng may là có hệ thống trợ công, mới đem đau đớn trừ bỏ bớt, lại bởi vì thân thể mẫn cảm. Đau đớn cùng khoái cảm luôn làm cô sung sướng, không tới vài phút, Hạ Cát đã có thể đi theo tiết tấu của Sở Bách vặn eo nâng mông.

Nhìn vẻ mặt cô gái dưới thân cơ khát, động tác của Sở Bách càng thêm không chịu khống chế. Càng ngày càng nhanh, mỗi một chút đều chọc thẳng vào hoa tâm.

Bên trong tầng tầng mị thịt cách trở anh đều có thể phá tan. Chỗ sâu nhất bên trong cái miệng nhỏ gắt gao ra sức hấp thụ đỉnh côn th*t của anh, liếm láp, liếm mút. Càng thoải mái động tác của Sở Bách càng dồn dập, hai bầu vú của Hạ Cát bị va chạm đung đưa lay động. Sở Bách nhìn đến mà đỏ cả mắt.

Cúi người một cái, cúi đầu ngậm lấy đỉnh. Giống như một đứa trẻ hút sữa, hút đến gắt gao, động tác phía dưới cũng không thấy thả lỏng chút nào.

Hạ Cơ đã sớm bị va chạm chỉ có thể ê ê a a, trong đầu trống rỗng. Phát ra tiếng rên rỉ duyên dáng chỉ làm cho người bên trên càng thêm hung ác.

Bởi vì Hạ Cát là lần đầu, Sở Bách khó khăn lắm mới chỉ làm có một lần. Chẳng qua làm tương đối lâu, Hạ Cát đã sớm mệt mỏi nằm ở trên giường. Sở Bách vẫn không quên rửa mặt chải đầu cho hai người rồi mới ngủ.

Tối hôm qua cha mẹ hai nhà Sở Hạ đã sớm phát hiện con nhà mình không thấy đâu. Lại nghĩ quan hệ hai đứa trẻ từ trước đến nay đều rất tốt, có thể là cùng đi lên lầu chơi.

Bên này mẹ Sở và mẹ Hạ cùng nhau lên lầu, chuẩn bị kêu Hạ Cát về nhà. Ai ngờ lên lầu bốn, thì thấy hàng dài đồ vật, ngực dán của con gái, váy áo, quần lót, giày rơi ở đầy đất. Quần áo này là của Hạ Cát. Trong lòng hai bà mẹ đều biết rõ ràng.

"Anh Bách, không cần, nặng quá." Bên trong truyền đến tiếng con gái yêu kiều rên rỉ.

"Không nặng thì em làm sao thoải mái, chờ lát nữa lại lắc mông hướng xuống dưới thân anh cầu xin." âm thanh của chàng trai có vẻ khàn khàn, nhưng mà không lầm thì chính là Sở Bách.

Hai bà mẹ lúc này cũng xấu hổ không thôi, chỉ có thể cùng nhau xuống lầu. Ba Hạ còn không biết gì đã bị mẹ Hạ túm ra cửa Sở gia. Còn mẹ Sở, lại đối với ba Sở đắc ý nói: "Hạ Cát về sau chính là con dâu của chúng ta rồi."

Ngày hôm sau, Sở Bách vừa mở mắt, thì thấy mình đang ôm người đẹp trong lòng ngực. Nhưng mà lần này anh không bị dọa đến chạy trối chết, ngược lại đối với người trong lòng ngực giở trò.

Hôm qua lưu lại dấu vết hoan ái còn chưa có biến mất. Trên da thịt trắng nõn đều lưu lại dấu véo, dấu hôn của Sở Bách. Sở Bách nhìn lại nổi một trận hỏa.

Đem một chân của Hạ Cát nâng lên, nhắm thẳng ngay đi vào. Bên trong co rút bức cho Sở Bách nổi điên, nhưng lại nghĩ đến Hạ Cát còn chưa tỉnh ngủ, động tác vẫn khắc chế một chút. Nếu sợ đánh thức cô thì không nên đi vào đúng không?

Sở Bách nỗ lực khắc chế mình không nên dùng sức quá mạnh, tận lực làm nhẹ một chút. Lửa nóng nhét vào đã sớm đem Hạ Cát căng đến tràn đầy.

Trước/130Sau

Theo Dõi Bình Luận