Saved Font

Trước/22Sau

Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương

Ngoại Truyện 1 : Buổi Sinh Nhật Năm Nàng Mười Tuổi Lại Có Thêm Người

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
00:01, mùng 1 tháng 1.

Đã qua giao thừa một phút, trên những con đường không còn những bông tuyết trắng rơi phủ xuống khắp mặt, những chiếc đèn vẫn còn sáng trưng, ánh đèn chói lòa soi thẳng xuống mặt đường

Pháo hoa thì nổ khắp nơi trên bầu trời phủ kín một mảng trời màu đen

Âm thanh, tiếng ồn, những nụ cười cùng với những niềm vui hân hoan chào đón một năm mới

Nàng, một cô bé mới 9 tuổi đầu. Đứng sát bên thành cửa sổ vẫn còn vương víu chút tuyết trắng, lan trên khung cửa

Đôi mắt tròn vo, sáng và chứa đầy sự chờ mong. Gương Mặt thanh thoát điểm tô sắc hồng đo đỏ hai bên gò má

Trên người chỉ là một bộ đồ bình dân, không quá lòe loẹt cũng không giản dị mà chỉ là bình thường theo một cách nào đó mà ta thường thấy

" Kim Ngưu, ngươi nhìn gì ngoài cửa vậy ? "

" Tại sao hắn không về ? Đã hơn giao thừa rồi ? "

Nàng hóa ra lại tên là Hạ Kim Ngưu

" Kim Ngưu, cha ngươi sẽ không về đâu, ngươi đừng có trông chờ hắn nữa "

" tại sao ? "

Đôi mắt sáng đó liền quay lại nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt, ánh mắt liền dò xét trên người... đôi tay lạnh ngắt không còn sắc vịn chặt vào thành. Nàng lại không muốn nghe câu nói như bao lần của mẹ nàng nữa

Người phụ nữ đó biết rõ ràng điều nàng không muốn nghe nhất nhưng nhìn hành động của con gái mình nàng ta cũng không muốn nói thêm lời gì.... ngồi xuống chiếc bàn gỗ đã mục và không còn sắc màu mới mẻ nữa, nàng chống hai tay lên trán mà trầm ngâm (1)

Ngay lúc này tưởng dừng như hi vọng vụt tắt một lần nữa thì như một luồng ánh sáng khẽ chảy đến vào con tim. Hắn đã trở về

Hắn cư nhiên (2) trên mặt không phải là niềm vui khi về nhà. Hắn một cái nhìn cũng không thèm nhìn đến hai mẹ con nàng. Rất lạnh, dửng dưng (3) bước đến căn phòng của hai người, rồi trở ra rất nhanh...hóa ra những gì nàng nghi ngờ bấy lâu nay hoàn toàn điều đúng. Hắn rốt cuộc quay về đây chỉ lấy đồ đạc rời khỏi căn nhà này

Trên khuôn mặt phiếm hồng của Hạ Kim Ngưu liền có cái gì đó ươn ướt, lăn dài tận xuống gò má... đó thì ra lại là nước mắt. Nàng vội chạy đến bên cha mình nín giữ chiếc tà áo cũ kỹ còn vương hơi lạnh giá ngoài kia... bấu chặt lấy nó

" ngươi rốt cuộc không cần ta nữa "

Hắn đứng yên tại chỗ, Xoa đầu đứa con gái nhỏ... gương mặt hắn chứa đầy sự buồn bã... rốt cuộc hôn nhân này đứa con gái của hắn đâu có tội gì mà phải gánh chịu. Hắn, giang lấy vòng tay lớn ôm trọn cơ thể con gái mình

" Ta xin lỗi "

Chỉ trọn vẹn trong ba câu, vòng tay ấm áp ấy liền rời khỏi người nàng

Hắn rời khỏi đi rất nhanh, Không ngoái đầu lại nhìn. Khoảnh khắc này tim nàng như những chiếc gai nhọn đâm vào rĩ từng giọt máu đỏ thẳm, chảy dài

Không thể khóc, không thể gào lớn... cơ thể như chết chân tại chỗ. Một chút cũng không động đậy

Thời điểm này hai con ngươi của nàng mở rộng lớn, như kẻ không hồn thì cũng là lúc mẹ nàng ôm nàng vào lòng, mà khóc

Thủ thỉ nói với nàng những câu an ủi, nhưng chính bản thân bà còn chưa an cũng được chính mình

Vì sao hắn lại bỏ đi ?

Vì hắn đã có người phụ nữ khác

Vì sao hắn lại không thương ta ?

Vì hắn vốn hận mẹ ngươi

Vì sao hắn lại chấp nhận cuộc hôn nhân này ?

Vì hắn cần phải làm trọn bổn phận của mình

Vậy trong thâm tâm của hắn có còn có ta là con gái không ?

....

Điều này Hạ Kim Ngưu  đã vốn biết từ lâu

Những cuộc cãi vã của họ liên tục phát ra trong căn phòng kia

Thì ra cha nàng lại là kẻ không yêu thương mẹ con nàng... Hắn đã có người phụ nữ khác. Thậm chí còn có đứa con riêng

Đó chính là lý do vì sao hắn bỏ rơi mẹ con nàng

Đó cũng chính là lý do hắn không cần nàng

Rõ ràng ngay từ lúc bắt đầu không yêu mẹ nàng. Thì cũng không nên cho mẹ nàng hi vọng để rồi dẫn đến sự thất vọng

Đó thật sự là một lưỡi dao vô tình cắt ngang trái tim xẻ làm hai

Hắn là một người cha tồi tệ... nàng hận hắn... hắn không còn quan tâm nàng như hồi trước, không còn yêu thương mẹ nàng nữa... Khi nào cũng dùng ánh mắt lạnh nhạt đó nhìn

Mẹ con nàng đã làm điều gì sai... mà là chỗ để cho hắn phát tiết tức giận, thậm chí còn đánh đập, xô đuổi

Đêm cũng chẳng muốn về nhà...

Một căn nhà hoàn chỉnh vốn chứa một gia đình hoàn chỉnh, nhưng sự hoàn chỉnh ấy lại thiếu đi mất một bổn phận, thì đó có thể còn gọi là nhà để quay về nữa hay không ?

Đi cũng không nói... về cũng chẳng nhìn...lạnh lùng hơn nữa : " bỏ đi cũng chẳng đoái hoài " (4)

Nàng với hắn từ nay cũng chẳng còn muốn quan hệ

Chính ngươi là kẻ cự tuyệt ta trước

Ta cũng chỉ làm tròn bổn phận không quen ngươi

-----

Tháng 5, ngày 18

Hôm nay sinh nhật của nàng

Vậy mẹ nàng đâu ?

Vẫn khung cửa kính đó, đã mờ ánh nhìn qua dần. Vẫn là hình ảnh đó, một mình trước cửa... Hạ Kim Ngưu đứng chờ mẹ nàng

Đã là mấy giời rồi nàng ta còn chưa trở về

À 12:30

Thì ra qua một nữa giờ trưa rồi

Cái ánh nắng gắt gỏi này chiếu lên, thật nóng bức và chói

Hình như sau màu vàng đỏ này hiện ra hai thân ảnh ở đằng xa kia... một nam và một nữ

Người phụ nữ đó đương nhiên chính là mẹ nàng rồi

Vậy ông ta là ai ?

Dấu chấm hỏi này được đặt to trong đầu của nàng, bởi vì nàng ta là đang nắm lấy bàn tay của ông ta

Người đàn ông này có thể nói là khôi ngô, tuấn tú là mẫu người trong lòng của các cô gái... nhưng so với mẹ nàng chẳng phải ông ta nhìn còn rất trẻ sao

Thiện cảm từ đầu nàng dành cho ông đã không có vậy mà ông ta tùy tiện ôm nàng vào lòng, xoa mái tóc

Phản ứng đầu của đứa trẻ đối với ̉ người lạ đương nhiên là sợ rồi

Hạ Kim Ngưu chạy đến bên mẹ núp sau người...bàn tay lại níu vô chiếc áo

Nàng ta thấy hành động của đứa con gái này liền bật cười to ra, xoa đầu nàng mà nói

" ngươi đừng có sợ hắn. Hắn là một người tốt "

Ông ta nghe mẹ nàng nói xong cũng cười hiền dịu rồi ôm món quà ra đưa cho nàng

" ta nghe mẹ ngươi nói Hôm nay là sinh nhật ngươi... tặng ngươi món quà này "

Nàng nhìn ông ta... mặc dù nghe mẹ nàng nói ông ta là người tốt nhưng nàng vẫn không tới nhận quà

Mẹ đã từng dạy nàng

Nhận quà của người khác tương đương phải giúp đỡ người ta

Nhận quà của kẻ lạ đương nhiên đó sẽ là có sự toan tính

Nhận quà của người quen đôi khi nó sẽ là sự qua lại

Chính vì vậy nàng không muốn nhận

Mẹ nàng chỉ thở dài đối với đứa con cứng đầu này của mình... nàng biết nàng dạy cho con nàng những gì nhưng nó cũng không nên thực dụng (5) như vậy vào lúc này

" ta thay nó nhận quà của ngươi "

" được "

" ngươi vào nhà đi, ngoài này trời rất bức "

" được..."

" Kim Ngưu, ngươi còn không mau vào nhà "

Buổi sinh nhật năm nàng mười tuổi lại có thêm người

Giải thích

1 : suy tư, suy nghĩ

2 : tỏ thái độ

3 : lạnh nhạt, bất cần

4 : không quay đầu lại nhìn

5 : áp dụng vấn đề

Trước/22Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Phu Nhân Nàng Áo Lót Lại Oanh Động Toàn Thành