Saved Font

Trước/146Sau

Háo Sắc Tướng Công Là Của Ta

Chap 46 Hoa Đào Trại 4

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chap 46 Hoa đào trại 4

Bảo Bối mờ mịt nhìn xung quanh, thiếu gia cũng dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn nàng, thế nhưng cũng mang theo chút ít ưu thương. Bảo Bối muốn hướng bên cạnh di chuyển, lại bị Tĩnh Tông nắm thật chặt.

“Ngươi nói ngươi đã là người của nàng?” Cung trại chủ chậm rãi đi xuống bậc thang, nhìn Bảo Bối, nha đầu này tuy nói lớn lên đáng yêu, nhưng cũng vô cùng bình thường, hơn nữa nhìn kĩ thì cũng bất quá mười ba tuổi.

“Ừ.” Hắn giữ chặt Bảo Bối, không để cho Bảo Bối di chuyển.

Bảo Bối vô tội nhìn Tĩnh Tông, lại quay đầu nhìn thiếu gia, thiếu gia sau khi từ biệt không muốn nhìn nàng, aizz, nàng lại gây tai họa sao?

“Trong trại của chúng ta cũng có quy định, chỉ cần đánh bại thê tử yêu mến của nam nhân, liền có thể đoạt hắn trở lại.” Hai mắt Cung trại chủ nén giận nhìn chằm chằm Bảo Bối.

Bảo Bối có chút không biết làm sao vội xua tay “Không có, ta không có.”

Bảo Bối có chút không biết làm sao vội xua tay “Không có, ta không có.”

“Quyết chiến diễn ra tại đêm nay đi.” Cung trại chủ lạnh lùng nói, bi thống ngắm nhìn Tĩnh Tông sau đó liền rời đi.

“Biểu đệ, ngươi làm sao có thể làm như vậy?” Oánh Oánh đi tới, lần này tất cả mọi người đều hiểu, vì sao trên chân núi hắn muốn dùng mỹ nam kế dụ dỗ Bảo Bối, tất cả mọi người dùng ánh mắt đồng tình nhìn Bảo Bối.

Bảo Bối nhẹ nhàng nói ra “Nơi này thật sự có thể Đa Phu?” Cao tĩnh Tông gật đầu nhẹ.

Bảo Bối trong mắt toát ra vô số hào quang “Nơi này, thật tốt nha!”

Toàn bộ người bên cạnh đều đầy hắc tuyến, Mặc Huyền đã không thể chịu được liền xông ra ngoài, Cao Tĩnh Tông tà tà cười “Ngươi cũng muốn Đa Phu?” Sau đó cúi người tựa bả vai của Bảo Bối làm nũng nói “Ta muốn làm chính thất cơ.”

Tất cả mọi người ngã rạp xuống đất.

Mặt trời mới vừa xuống núi, trong trại liền dâng lên đống lửa, đem hừng đông chiếu sáng, mọi người cũng đã tới đông đủ.

Mặt trời mới vừa xuống núi, trong trại liền dâng lên đống lửa, đem hừng đông chiếu sáng, mọi người cũng đã tới đông đủ.

Mặc Huyền không nói một lời đi lên phía trước, Bảo Bối theo sát ở phía sau, nàng khẩn trương nhìn thiếu gia.

“Bảo Bối, chậm một chút, chờ ta một chút a.” Sau lưng Cao Tĩnh Tông đột nhiên lớn tiếng hô một tiếng, Bảo Bối quay đầu lại nhìn hắn, hắn thật nhanh chạy tới bên người nàng “Tại sao đi nhanh như vậy?” Cao Tĩnh Tông thở một hơi nhàn rỗi đi theo bên cạnh, dường như chuyện quyết đấu đêm nay không liên quan đến hắn.

“Đi nhanh lên, ta đói bụng.” Bởi vì buổi chiều thiếu gia lại để cho nàng đứng ở bên ngoài, không cho phép nàng ăn cơm, bảo là muốn chính nàng suy nghĩ, nàng đứng ở bên ngoài phơi nắng, mặt trời ấm áp, rốt cục đánh không lại ước hẹn với Chu công liền ngủ thiếp đi, kết quả thiếu gia lên tiếng hô nàng tỉnh lại, bây giờ theo ở phía sau, thiếu gia cũng không còn để ý đến nàng.

Mặc Huyền vừa tới, bên cạnh liền có một đống nữ nhân chào đón, tất cả mọi người chờ hắn thật lâu, tất nhiên không phải là nam nhân của trại chủ, nên tất cả mọi người có thể cạnh tranh công bằng.

Trước/146Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư