CHAP 25.1Sáng ngày hôm sau ở buổi thượng triều, dưới sức ép của các bá quan văn võ mà đứng về phía của Tiên Đế, Hoàng thượng bất đắc dĩ mới hạ lệnh tạm giam Thái hậu vào lãnh cung chờ định tội sau.Đúng như Taeyeon dự đoán, Hwang Suk Min đã lấy cớ Thái hậu ép buộc hắn để giảm nhẹ tội. Vì có sự bênh vực của những tên quan theo phe hắn nói giúp vào nên hắn ta hầu như không bị phạt nặng gì cả.Sau khi bãi triều mọi người rời đi hết, Hwang Suk Min bước lại gần Taeyeon và nhếch môi thì thầm.-Muốn buộc tội bắt giữ ta, không phải là chuyện dễ dàng đâu, hiệp khách Dukong à – Những chữ cuối hắn nói một cách thật chậm rãi để chắc chắn rằng Taeyeon hiểu những gì hắn nói.Nói rồi hắn vỗ vai Taeyeon và cười lớn bỏ đi để lại một Taeyeon đang đứng đó, bất ngờ vì câu nói của hắn.-Ta đã bị hắn phát hiện rồi sao ?!! – Taeyeon kinh ngạc.-----------------Lãnh cung-Mẫu hậu, tại sao người lại làm như vậy chứ ? – Suk Hee buồn bã hỏi.-Ta làm tất cả đều vì con cả thôi.-Người rõ ràng cũng biết thần nhi không thể sống lâu được mà còn để thần nhi làm Hoàng thượng làm gì ?-Con không được nói bậy, bệnh tình của con nhất định sẽ được chữa khỏi – Thái hậu lớn giọng.-Từ nhỏ đến giờ người đã mời biết bao vị thần y mà thần nhi nào có khá hơn được gì. Thà để Hoàng đệ Suk Ho làm Hoàng thượng thì đâu có xảy ra cớ sự như ngày hôm nay. Người lại bị buộc tội ở trong lãnh cung lạnh lẽo này.-Vì con. Điều gì ta cũng có thể làm. Dù chỉ làm Hoàng đế một ngày ta vẫn muốn con được ngồi trên cái ngai vàng đó.-Thần nhi nhất định sẽ tìm cách để cứu người ra.-Con hãy lệnh Hwang Suk Min đến đây gặp ta.-Đến thời khắc này rồi tại sao người còn muốn gặp hắn ta ? Hắn chính là kẻ đã đổ hết mọi tội lỗi cho người trước mặt bá quan văn võ trong đại điện – Mặt Suk Hee đỏ lên vì tức giận.-Ta muốn nhờ hắn giúp ta thoát ra khỏi đây và giúp con củng cố ngôi vị.Suk Hee chỉ biết thở dài bất lực. Từ nhỏ đến giờ hắn chưa bao giờ cãi lại lời Mẫu hậu của hắn. Ngay cả hắn không thích chuyện triều chính mà vẫn phải chấp nhận nó. Hắn biết việc hắn có thể sống đến được ngày hôm nay âu cũng là một kỳ tích. Hoàng cung tranh đấu này, hắn thực sự không muốn can hệ vào.-------------------Phủ Hwang Suk MinSau khi đi gặp Thái hậu về, Hwang Suk Min cùng với Taecyeon bí mật bàn chuyện trong phòng, không cho ai vào. Yuri chỉ có thể đứng từ xa nhìn vào cánh cửa đang được đóng chặt kia. Nhưng Yuri áp tai vào lại không hề nghe thấy bất cứ thanh âm nói chuyện nào. Vì vậy Yuri lấy tay khoét một lỗ nhỏ nhìn vào và ngạc nhiên là không có bất cứ ai ở bên trong cả.-Chính mắt ta nhìn thấy hai người bọn họ cùng bước vào trong mà. Chẳng lẽ …Ở bên trong, Taecyeon ngạc nhiên với số lượng châu báu trong mật thất của Hwang Suk Min.-Đại nhân, những thứ này là …-Là của Suju quốc gửi cho ta. Hoàng đế bên đó muốn chúng ta trong ứng ngoại hợp cùng nhau tấn công Soshi để cho chúng không kịp trở tay.-Vậy khi nào bên Suju quốc sẽ tấn công ?-Bắt đầu tuần sau. Chính vì vậy hiện giờ ta không thể nào để Hoàng thượng buộc tội được.-Vậy hạ thần sẽ đi báo với quan viên ở biên ải để tới lúc đó bọn chúng sẽ mở cửa thành đón tiếp binh lính Suju.-Nhưng trước tiên ta cần ngươi làm một chuyện – Hwang Suk Min vuốt râu rồi nhếch miệng cười – Giết chết Thái hậu cho ta.-Nhưng trước tiên ta cần ngươi làm một chuyện – Hwang Suk Min vuốt râu rồi nhếch miệng cười – Giết chết Thái hậu cho ta.-Tại sao ? – Taecyeon ngạc nhiên. Vì theo hắn biết Thái hậu đã bị bắt giam vào lãnh cung, không có ảnh hưởng gì đến sự nghiệp của Hwang Suk Min cả.-Bà ta dám đe dọa ta. Nếu như vậy thì ta sẽ không thể trụ ở đây lâu được. Vì vậy …-Thần hiểu rõ rồi thưa đại nhân.---------------Ngày hôm sauCả kinh thành chấn động khi nghe tin Thái hậu vì uất ức nên treo cổ tự vẫn trong lãnh cung. Hoàng thượng vô cùng thương xót nên đại lễ tang ba ngày, không thượng triều. Suk Ho, Taeyeon cùng với Miyoung đều vô cùng bất ngờ trước sự việc này. Taeyeon không ngờ Thái hậu lại hành động như vậy vì theo Taeyeon biết bà ta là một người không dễ dàng kết thúc mạng sống của mình như vậy.-Nhất định là do Hwang Suk Min làm – Taeyeon khẳng định.-Nguy rồi Taeyeon – Yuri từ bên ngoài chạy vào.-Có chuyện gì vậy ? – Suk Ho ngồi kế bên Taeyeon lên tiếng.-Ta thấy Hwang Suk Min cùng với Taecyeon đã đến một khu rừng hẻo lánh cách kinh thành 500 dặm và nơi đó có hơn một vạn tinh binh.-Vậy ý ngươi là hắn ta sắp tạo phản ? – Suk Ho mở to mắt.-Phải.-Nhưng với số lượng binh lính như vậy thì không phải là đối thủ của Soshi chúng ta.-Người lầm rồi Suk Ho – Taeyeon sau một hồi im lặng lên tiếng – Hắn ta không chỉ dùng một vạn lính đó thôi không đâu. Hắn ta còn nhờ thế lực của binh lính Suju nữa.-Sao ngươi biết ?-Ta vô tình biết được khi đột nhập phủ của hắn.-Vậy ngươi chính là Dukong – Suk Ho vội nói ra suy nghĩ của mình. Vì từ lúc về đây hắn đã bí mật điều tra thân thế Taeyeon.-Bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa. Quan trọng là tình hình chiến sự ở cả hai nước sắp xảy ra – Taeyeon nghiêm trọng đáp.-Sau khi Hoàng thượng băng hà rồi tới Thái hậu tự vẫn, triều đình Soshi luôn u ám. Chính vì thế lòng quân của Soshi cũng đang suy sụp dần. Đây chính là điều bất lợi lớn nhất của chúng ta – Yuri lên tiếng.-Yul ta nghĩ đã đến lúc ngươi nên lộ thân phận nội gián của mình rồi. Chúng ta cần bắt Hwang Suk Min gấp – Taeyeon đề nghị.-Theo ta được biết tối nay trong phủ hắn ta sẽ có cuộc gặp gỡ bí mật với sứ thần Suju. Chúng ta cứ ập đến bắt tại trận.-Được quyết định vậy đi – Cả Taeyeon và Suk Ho đều đồng tình.----------------Tối hôm đó, mọi chuyện đều diễn ra đúng kế hoạch. Quân lính của Suk Ho tràn vào bắt gặp trực tiếp Hwang Suk Min đang trao thư tín với sứ thần Suju. Tuy nhiên trước sự bảo vệ của Taecyeon cùng các binh lính trong phủ thì Hwang Suk Min đã kịp chạy thoát. Sứ thần Suju bị bắt tại chỗ. Chỉ chờ có thế triều đình Suju lấy cớ triều đình Soshi bắt giam sứ thần trái phép nên ra lệnh cho quân lính tiến vào biên cương, tấn công Soshi. Không để cho Soshi kịp thời lên tiếng giải thích. Còn Hwang Suk Min đã hội ngộ với một vạn binh lính đó tấn công vào kinh thành.Lúc này Suk Ho, Taeyeon và Yuri mới biết rằng đây chính là cái bẫy tạo ra để cho họ bắt tại trận cuộc gặp gỡ bí mật đó để rồi tiện bề tấn công Soshi. Thân phận của Yuri đã bị Hwang Suk Min phát hiện từ hôm hắn cùng Taecyeon bí mật nói chuyện trong mật thất. Từ đó dẫn dụ Yuri thấy được quyền uy của hắn để rồi báo lại cho Suk Ho cùng Taeyeon.-Ván cờ này chúng ta đã thua hắn rồi – Suk Ho lên tiếng.-Hắn ta đã sắp xếp tất cả mọi chuyện một cách chính xác – Taeyeon thêm vào.-Thù trong giặc ngoài. Chúng ta phải làm sao đây ? – Yuri lo lắng.-Chúng ta phải bàn bạc với Hoàng thượng. Đây là chuyện triều đình. Chúng ta không thể tự quyết được – Suk Ho đề nghị.-Chúng ta phải bàn bạc với Hoàng thượng. Đây là chuyện triều đình. Chúng ta không thể tự quyết được – Suk Ho đề nghị.Ngày hôm đó Hoàng thượng cho thượng triều gấp. Triệu tập đầy đủ bá quan văn võ còn lại. Mặc dù tinh thần bị suy sụp sau cái chết của Thái hậu và bệnh tình đang trở nên nặng hơn nhưng Suk Hee vẫn cố gắng hết sức. Vì hắn biết cơ ngơi Soshi mà tổ tiên của hắn lập ra không thể bị hủy diệt dưới thời của hắn như vậy được.Vì tính nguy hiểm cũng như an toàn cho thần dân Soshi nên cuộc chiến này, Suk Ho sẽ là người trực tiếp đối đầu với quân lính Suju ở biên cương vì Suk Ho lớn lên ở đó nên khá hiểu tình hình chiến sự của Suju. Còn Taeyeon và Yuri cùng nhau nhận trọng trách đánh bại một vạn tinh binh của Hwang Suk Min ở bên ngoài kinh thành.Vì 10 vạn quân lính Suju tràn vào biên cương quá đông mà binh lính Soshi lại ít hơn rất nhiều nên trận chiến này vô cùng khó khăn. Chính vì vậy quân lính của Soshi đa số đều được điều ra biên cương cùng với Suk Ho để hỗ trợ. Taeyeon và Yuri quân số chỉ vỏn vẹn 5000 người nhưng 5000 người này có thể được xem là những cấm vệ quân giỏi nhất trong kinh thành.-----------------Tối hôm đó tại phủ Phò mã Miyoung giúp Taeyeon thu dọn y phục để chuẩn bị sáng mai đánh trận. Nhìn thấy Miyoung cẩn thận sắp xếp ình, Taeyeon thấy thật ấm áp. Nhìn dáng người chạy tới chạy lui vì quên thứ này thiếu thứ kia của Miyoung khiến Taeyeon bật cười.-Ta đi đánh giặc mà nàng làm như ta đi luôn không về vậy. Không cần chuẩn bị nhiều thứ như vậy đâu.-Không được. Thiếp sợ lúc Tae cần dùng thứ này, lúc cần dùng thứ kia thì sao. Nói chung mấy món này đều cần thiết hết.-Ta cũng đâu có đi xa lắm đâu. Chỉ cách kinh thành 500 dặm thôi mà – Hai tay Taeyeon đặt lên bàn, chống cằm và nhìn Miyoung.-Nhưng chỗ đó toàn là rừng núi. Khá là bất tiện – Miyoung nhéo má Taeyeon rồi quay lại tiếp tục việc mình đang làm dang dở.-Ta mà đem theo đống đồ này thế nào binh lính và Yuri cũng cười ta à xem – Taeyeon lầm bầm.-Tae nói gì đó ? – Miyoung nheo mắt nhìn Taeyeon.-Không có gì. Ta nói ta là người hạnh phúc nhất trên đời này khi có một vị thê tử vừa xinh đẹp vừa giỏi giang như nàng đây – Taeyeon cười và đứng dậy ôm lấy Miyoung từ phía sau.-Dẻo miệng quá đi – Miyoung nắm tay Taeyeon đang để trên bụng mình và tựa người ra phía sau.-Ta sẽ cố gắng đánh bại Hwang Suk Min thật nhanh để về với nàng.-Chỉ cần Tae bình an vô sự trở về là thiếp vui rồi – Miyoung hôn vào má Taeyeon.Taeyeon nhắm mắt ôm chặt Miyoung. Tận hưởng cảm giác chỉ có hai người như thế này.--------------Hậu viên SooHooYuri đến gặp Sooyeon để thông báo cho nàng một tiếng. Sau vụ việc của Kang Jin Jun thì tình cảm của Yuri và Sooyeon đã trở lại bình thường. Tuy nhiên Yuri vẫn chưa có những hành động quá phận của mình đối với Sooyeon.-Ngày mai là Yul đi ? – Sooyeon hỏi.-Ừ. Chỉ cần lần này ta hoàn thành xong nhiệm vụ thành công thì ta sẽ chính thức mang sính lễ qua cầu thân với nàng – Yuri vuốt ve tóc Sooyeon.-Yul đã nói là phải giữ lời đó, nhất định phải toàn thây về đây cho thiếp. Nếu mất một sợi tóc nào thì đừng có hòng mà mong thiếp nhận lời cầu thân. Nghe rõ chưa – Sooyeon lên giọng.-Nàng không nói dễ nghe được một chút nào sao ? – Yuri bĩu môi.-Được thôi – Sooyeon đưa tay vuốt mặt Yuri rồi nói : “Yul đi cẩn thận nga ~ Nhớ bảo trọng sức khỏe nữa a ~” bằng giọng hết sức ngọt ngào.-Thôi, ta nghe không quen tai một chút nào – Yuri co rút các ngón tay lại.-Vậy tại Yul không muốn nghe đó nha, chứ không phải lỗi của thiếp – Sooyeon trở lại chất giọng lạnh lùng của mình.-Thôi không còn sớm nữa, ta phải về phủ của mình chuẩn bị cho sáng mai đây – Yuri đứng dậy rời khỏi ghế.-Không tiễn – Sooyeon không thèm nhìn Yuri dù chỉ một cái.Thấy Yuri lầm lũi bước ra mà không dám phản kháng lại với mình lời nào nên làm cho Sooyeon bật cười. Rồi nàng cũng đứng dậy đuổi theo Yuri trước khi Yuri kịp bước ra khỏi phòng mình. Sooyeon xoay người Yuri lại và tặng cho Yuri một nụ hôn phớt lên môi.-Thiếp ở đây chờ Yul – Sooyeon mỉm cười ngọt ngào làm Yuri bất động ngắm nhìn đến khi phục hồi lại ý thức thì Yuri mới biết Sooyeon vừa mới hôn mình nên tươi cười nâng mặt Sooyeon lên và hôn nàng thật sâu. -Thiếp ở đây chờ Yul – Sooyeon mỉm cười ngọt ngào làm Yuri bất động ngắm nhìn đến khi phục hồi lại ý thức thì Yuri mới biết Sooyeon vừa mới hôn mình nên tươi cười nâng mặt Sooyeon lên và hôn nàng thật sâu. Sooyeon ngạc nhiên khi thấy Yuri rời khỏi nụ hôn khá sớm nên lên tiếng hỏi : “Sao vậy ?”-Nếu tiếp tục thế này ta e rằng mình sẽ làm chuyện quá phận với nàng mất thôi.-Lần trước Yul cũng suýt chút nữa là làm rồi. Tại sao lần này lại sợ chứ ?-Lần trước một phần là do rượu nên ta không thể kiềm chế được mình. Nhưng ta muốn chúng ta sẽ làm chuyện đó sau khi ta chính thức rước nàng về phủ của ta.-Hôm nay Yul ngoan vậy – Sooyeon châm chọc.-Tại ta sợ phụ thân nàng sẽ giết ta mất nếu ta dám đụng đến nữ nhi của hắn – Nói rồi Yuri lè lưỡi chạy ra khỏi phòng – Ngủ ngon Sooyeon.--------------Sáng hôm sau tại phủ Phò mã, Miyoung giúp Taeyeon chỉnh trang lại y phục tướng quân và nàng cũng không quên đưa cho Taeyeon chiếc khăn mà mình đã thêu bấy lâu nay. Chiếc khăn hình đôi chim uyên ương cùng bay lượn với nhau cũng như ngay góc khăn có dòng chữ Kim Taeyeon - Hwang Miyoung.Taeyeon cảm động khi thấy những nét thêu đó và cầm tay Miyoung lên quan sát những đầu ngón tay vì thêu thùa mà bị thương của Miyoung.-Nàng vất vả rồi – Taeyeon hôn vào các ngón tay Miyoung.-Vì đây là lần đầu thiếp làm nên nó không đẹp lắm.-Không đâu. Nó đẹp lắm. Trên đời này chỉ có một mà thôi. Vì vậy ta sẽ luôn giữ nó bên mình – Taeyeon cẩn thận xếp khăn lại rồi bỏ vào bên trong người và vỗ vỗ vào tim mình, nơi chiếc khăn đang nằm ở đó – Nằm ở đây là ấm nhất.Miyoung ôm chầm lấy Taeyeon, đầu tựa vào ngực Taeyeon. Taeyeon bất ngờ khi Miyoung lại ôm mình chặt và lâu như vậy nên cũng không vội rời ra mặc dù bên ngoài binh lính đang chờ. Nhẹ vuốt mái tóc Miyoung, Taeyeon lên tiếng hỏi với chất giọng yêu thương.-Sao vậy ?-Thiếp không biết. Tự nhiên thiếp có linh cảm không tốt – Miyoung nghẹn ngào nói.-Nàng khóc rồi sao ? – Taeyeon ngạc nhiên.-Không có – Miyoung sụt sịt mũi.-Ta sẽ nhanh chóng về với nàng mà. Nàng đừng lo.-Nhưng quân số của Tae chỉ có 5000 người trong khi Hwang Suk Min lại có tới một vạn.-Các vị tướng quân ta lúc xưa quân số ít vẫn thắng đó thôi. Thắng thua quan trọng là chiến lược chứ không phải binh lực mạnh hay yếu.Taeyeon cúi xuống hôn vào môi Miyoung từ biệt : “Bây giờ không còn sớm nữa, ta phải đi đây. Nàng ở phủ nhớ ăn uống đầy đủ đó biết chưa”.Taeyeon bước ra cửa phủ thì thấy 5000 binh lính cùng với Yuri đang đứng chờ mình ở bên ngoài. Tất cả mọi người đều trong tư thế sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ đất nước. Taeyeon xoay lại vẫy tay với Miyoung rồi leo lên ngựa cùng với Yuri tiến nhanh ra khỏi thành. Trận chiến này Taeyeon thật sự cũng không chắc mình đánh thắng hay thua nhưng để Miyoung an tâm thì Taeyeon chỉ còn cách nói dối như vậy thôi. Vì Hwang Suk Min cũng không phải là tên ngốc để cho Taeyeon dễ dàng đánh bại được. Nếu trận này mà thua thì đồng nghĩa với việc binh lính của Hwang Suk Min sẽ tiến vào hoàng cung. Lúc ấy Hoàng thượng bị bắt chỉ còn là vấn đề thời gian. Không những thế tính mạng của Miyoung cũng sẽ nguy hiểm. -Taeyeon ngươi nghĩ chúng ta có thể thắng không ? – Yuri lên tiếng hỏi.-Ta cũng không biết. Chúng ta cứ cố gắng hết sức của mình thôi – Taeyeon đưa tay đặt vào tim mình – Ta nhất định sẽ sống sót trở về với nàng.-Chúng ta nhất định phải thắng vì ta còn phải về để thành thân với Sooyeon – Yuri siết chặt dây cương.-Ừ. Chúng ta nhất định sẽ thắng. Cố lên – Taeyeon mỉm cười với lòng quyết tâm của Yuri.Sau đó cả hai cùng đội kỵ binh thúc ngựa nhanh tiến về phía núi, nơi đóng quân của Hwang Suk Min. Còn về phía Suk Ho cũng đang cùng 10 vạn binh lính tiến ra ngoài biên ải chống lại đội quân của Suju. Trong kinh thành, bá tánh bắt đầu hoảng loạn, thu dọn hành trang để chạy đến nơi an toàn khi chiến tranh xảy ra.