Saved Font

Trước/1975Sau

Hổ Tế

Chương 1812

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đúng vậy, mục đích chính của bà cụ gọi Dương Tiêu về là đề hỗ trợ Dương Tiêu răn đe Dương Bân Hàn, không phải để bù đắp những gì mà bà ta mắc nợ hồi đó.

Bây giờ, dáng vẻ của Dương Tiêu thực sự cần phải được trau chuốt.

Bà cụ làm việc cả đời, sắm rền gió cuôn, thủ đoạn độc ác.

Thuận tôi thì sống, nghịch tôi sẽ chết!

Bà ta định hôm nay sẽ cho Dương Tiêu một cú sốc lớn, nhưng không ngờ quản gia Trịnh Thu xen vào, khiến cho bà cụ không thể kiểm soát được Dương Tiêu.

Về phần Trịnh Thu, bà cụ vẫn luôn rất không vừa lòng, nhưng Trịnh Thu uy danh lừng lấy, nhà họ Dương ở Đề Đô vẫn cần Trịnh Thu răn đe những kẻ lòng dạ có ý xâu với nhà họ Dương ở Đề Đô.

“Mã Bân, chủ nhà họ Mã ở Đề Đô, chúc mừng cậu Dương Bân Hàn trở về!”

Đúng lúc này, bên ngoài khách sạn Thân Phong vang lên một tiếng hô lớn, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hồng hào đi về phía Dương Bân Hàn.

Nhìn thấy người này, Dương Bân Hàn cười đặc ý: “Chủ nhà Mã khách sáo rôi, ngôi đi, mau ngôi đi!”

“Cậu Dương, chúc mừng!” Người trung niên đỏ mặt chắp tay.

“Nhà họ Mã thực sự đứng về phía Dương Bân Hàn? Dương Bân Hàn này thật đúng là cao tay!” Nhìn chằm chăm vào người trung niên, tất cả mọi người tại hiện trường đều kinh ngạc.

Nhà họ Mã là gia tộc giàu có hàng đầu ở Đề Đô, ảnh hướng vô cùng sâu rộng trong Để Đô.

Sự xuất hiện của người đứng đầu nhà họ Mã đã lập tức gây náo động tại hiện trường, rõ ràng mọi người không ngờ Mã Bân sẽ đến.

“Nhà họ Mã?” Sắc mặt của bà cụ hơi thay đổi.

Không hề hay biết, ở Đề Đô tổng cộng có sáu gia tộc quý tộc và mười hai đại gia.

Thực lực toàn diện của sáu gia tộc quý tộc này không thua kém gì các nhà tài phiệt đăng cập thế giới, mười hai đại gia này còn có bối cảnh thâm sâu hơn, đặt ở bên nào thì cũng là bá Vương ở nơi đó.

Dương Bân Hàn lại có thể gọi một trong những nhà giàu tới, điêu này thực sự khiên bà cụ ngạc nhiên.

Dương Bân Hàn lạnh lùng quét về phía Dương Tiêu, vẻ mặt đầy khiêu khích.

Dương Tiêu không hề gợn sóng, uông hệt ly này đên ly khác, không thèm đề ý đến Dương Bân Hàn.

Dương Bân Hàn cười khinh thường: “Có tỏ vẻ huyền bí!”

Ngay sau đó, một âm thanh chúc mừng khác vang lên.

“Chu Quảng Khôn, chủ nhà họ Chu ở Đề Đô chữ: mừng cậu Dương trở về Đề Đôi”

“Triệu Minh, chủ nhà họ Triệu ở Đế Đô, chúc mừng cậu Dương từ nước ngoài trở vê!”

“Miêu Tĩnh Thu, chủ tịch tập đoàn Thiên Hồng chúc mừng cậu Dương trở về sau thắng lợi ở thị trường nước ngoài!”

Dưới ánh mặt chăm chú của mọi người, những nhân vật không giận mà uy xuât hiện đi về phía bọn họ, những người này đều tràn đây khí thé, đều là đại gia có tiếng tăm ở Đề Đô.

“Nhà họ Chu, nhà họ Triệu, tập đoàn Thiên Hồng? Trời ạ! Nhiễu nhân vật có tên tuổi lớn như vậy? Không phải hai năm qua Dương Bân Hàn ở nước ngoài sao? Anh ta lây đâu ra sức triệu tập mạnh mẽ như vậy?”

“Không biết! Ảnh hưởng này thật sự rất đáng sợ! Xem ra DiIGHgiI Bân Hàn là người sắp thắng trong cuộc chiến vô hình giữa Dương Bân Hàn và bà cụ ở Đề Đô rồi!”

Trước/1975Sau

Theo Dõi Bình Luận