Saved Font

Trước/1975Sau

Hổ Tế

Chương 1842

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Vèol Nhìn chằm chằm vào nhân viên trực ban đứng đầu trước mặt, ánh mắt Dương Tiêu sững lại, anh rút kiếm ra.

Một vệt máu bắn ra, nhân viên trực ban ngã xuống đắt.

“Ôn ào!” Sau khi giết chêt hai nhân viên trực ban ở công, Dương Tiêu cầm thanh kiếm nhuôm máu đi về phía bên trong Bạch Long Xã.

Thanh kiếm này là của tài xế trong Long Môn mang theo, hiện tại được Dương Tiêu trưng dụng.

“Địch công kích, địch công kích!” Hai người ở công chết ngay tại chỗ, nhìn thây cảnh này người ở vị trí chỉ huy cao lập tức hét lên.

“Cái gì? Địch công kích?” Nghe thầy mây chữ địch công kích phát ra từ loa phóng thanh, nhóm người trong Bạch Long Xã trở nên bồn chồn.

Bộp bộp bộp bộp!

Trong vòng chưa tới đầy mười giây, ít nhật một nghìn người từ bên trong Bạch Long Xã câm dao quân dụng bao vây Dương Tiêu.

Khi người đàn ông một. mắt cằm đầu nhìn thây hai người chết ở cửa, anh ta nồi trận lôi đình mắng: “Tên khốn, dám xâm phạm Bạch Long Xã của tôi, giết người trong Bạch Long Xã của tôi, thật sự cho rằng Bạch Long Xã của tôi không có người hả? Lên, tất cả lên hết cho tôi, tôi ngược lại muốn xem thằng nhóc nào ăn gan hùm mật gâu!”

“Các anh em cùng lên, băm chết cậu ta cho tôi, băm thăng nhóc này thành thịt xay vứt cho chó ăn cho tôi”

“Chém chết cậu ta!” Một người đàn ông cao lớn có bộ râu dài nhìn chằm chăm Dương Tiêu với ánh mắt như nứt vỡ.

Nếu ánh mắt có thể giết người, e răng giờ phút này Dương Tiêu đã biến thành một cái xác lạnh. “Chém chết cậu ta!!!”

Hơn nghìn người trong Bạch Long Xã tức giận hét lên, trong lòng họ tràn đầy lửa giận, như thê Dương Tiêu đã làm chuyện khiến người và thần phẫn nộ.

Là bá vương số một trong khu vực màu xám ở Đề Đô, gia tộc của họ có bối cảnh thâm sâu, tất cả các thành viên trong băng, đảng cộng lại lên đến hàng vạn người. Ngay cả sáu gia tộc lớn và mười hai gia tộc giàu có ở Đề Đô cũng không dám chọc giận họ một cách dễ dàng.

Ai có thể ngờ, hôm nay không chỉ có người xông vào Bạch Long Xã, mà họ còn sát hại các thành viên của Bạch Long Xã, tương đương với việc chọc phá tổ ong vò vẽ.

Dương Tiêu hờ hững liếc nhìn những người trong Bạch Long Xã: “Muộn rồi, cùng lên đi, hôm nay tiễn các người về chầu tròi, tạo dựng tên tuổi của Dương Tiêu tôi!”

Cái gì! Cùng lên?

Vừa dút lời, hàng ngàn người trong Bạch Long Xã nhìn Dương Tiêu với ánh mắt cảng ngày càng dữ tợn.

Chưa bao giò thấy một người kiêu ngạo như vậy.

Cùng lên, đây là đang lấy một chọi với tât cả bọn họ sao?

“Giết!” Người đàn ông một mắt giận dữ gâm lên.

“Giết!!!” Hàng ngàn người khóa chặt Dương Tiêu với vẻ mặt dữ tợn, lao về phía Dương Tiêu.

Ánh kiếm xuyên thầu, ánh sáng lạnh lẽo chiếu khắp nơïl Đôi mắt của Dương Tiêu gần như không có bất kỳ cảm xúc nào của con người, anh bất động như một ngọn núi.

Vèol Một người đàn ông vạm vỡ của Bạch Long Xã câm một con dao pha hung ác chém vào đầu Dương Tiêu.

Trước/1975Sau

Theo Dõi Bình Luận