Saved Font

Trước/1975Sau

Hổ Tế

Chương 1967

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Phụt!

Nghe Dương Tiêu nói, toàn thân Sử Tường hôn loạn.

Đờ mò, đại ca à anh đủ không biết xấu hỗ thật đấy! Tôi ngăn anh uống nước tiểu khi nào?

Nếu có người ép anh uống nước tiểu, tôi vui mừng còn không kịp.

“Anh rể, anh hư quát” Đường Đường dở khóc dở cười.

Đường Đường thông minh lanh lợi, cô có thể nhìn ra được, sở dĩ Dương Tiêu không đi là bởi vì Tống Thâm sợ Dương Tiêu, còn Dương Tiêu thì không hề sợ hãi.

Còn chuyện Dương Tiêu đang nói đùa, cô đã từng thây qua, Dương – Tiêu này rõ ràng là đang ám chỉ Tống Thâm dạy dỗ Sử Tường!

Tên ngốc Sử Tường này hoàn toàn không nhìn ra môi quan hệ giữa Tống Thâm và Dương Tiêu, bây giờ Sử Tường sắp gặp xui xẻo.

Dương Tiêu cười nói: “Hết cách, anh đôi xử với người ta theo cách của người tai”

Anh nói đúng, Dương Tiêu đối xử với người ta theo cách của người ta.

Sử Tường nhà anh muốn xử lý tôi?

Tôi sẽ trả lại hết cho anh.

Dương Tiêu nhìn Sử Tường đang sững sờ, nhìn Tống Thâm nói: “Nhìn xem, anh Sử đang Tho lại những năm tháng huy hoàng trước đây, các người còn đứng ngây ra đó làm gì?”

Tống Thâm giả vờ cảm động, anh ta xua tay hét lên: “Người đâu, đưa nước tiểu cho cậu Sử!”

Cái gì! Đưa nước tiểu cho cậu Sử?

Vừa dút lời, Sử Tường như bị sét đánh giữa trời xanh, hai mắt tối sầm suýt nữa đã ngã lăn ra.

Đây… đây tình huống gì?

Nhìn chằm chằm Sử Tường suýt ngã, Dương Tiêu chế nhạo trong lòng.

Ngay cả tên khốn Khương Hiền cũng đã về chầu trời, tên nhóc nhà anh còn dám la hét trước mặt tôi.

Đường Đường là ai? Đó là em gái của Đường Mộc Tuyết, là người nhà của Dương Tiêu.

Nếu không phải mình đến kịp, rất có thể hôm nay Đường Đường đã bị hại trong thủ đoạn hiểm độc.

Tên ăn chơi không có việc xấu nào không làm như thê này, hoàn toàn không đáng được thông cảm.

Năm đó, anh bị đuồi khỏi nhà họ Dương ở Đề Đô, Dương Tiêu đã hạ, quyêt tâm đời này sẽ làm mọi thứ có găng kiếm tiền, khiến bản thân trở nên có quyền có thế, không cho những kẻ tiêu nhân đắc chí có cơ hội phô trương trước mặt mình, mới có thể giãm lễn những kẻ đắc chí kiêu ngạo kia dưới chân, giãm chết giãm nát!

Tôi luyện bấy nhiêu năm, anh Dương Tiêu làm được.

Thường dũng sĩ giết rồng trên con bi ong ti đường giết rồng, không. phải bị rồng ác giết thì sẽ trở thành rỗng ác mới.

Dương Tiêu là dũng sĩ giết rồng, anh đã thành công, nhưng Dương Tiêu không quên ý định bạn đầu của mình, không tạo ra quá nhiều sóng gió.

Tuy nhiên, luôn có vô vàn rắc rồi ập đến trước cửa nhà.

Trên thực tế, những người tụt lại phía sau sẽ bị đánh đập, còn những người kém cỏi sẽ bị coi thường.

Nếu đúng như vậy, thì anh Dương Tiêu thà trở thành rông ác, bảo vệ bản thân và gia đình khỏi bị người khác ức hiếp.

Trước/1975Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hoàn Mỹ Chí Tôn