Saved Font

Trước/190Sau

Hòa Thân Tân Truyện

Chương 131: Lưỡng Quảng Tổng đốc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Lưu Dong và Phúc Khang An vừa rời khỏi Nam Kinh, Hòa Thân liền bắt đầu chuẩn bị đại hội đốc phủ thiên hạ mà hắn muốn nổi bật.

Vốn dĩ hắn không muốn gây sức ép như vậy, nhưng sau lại cẩn thận suy nghĩ, nếu nói mình xuyên qua đến triều Minh, còn có thể làm một Vương gia, nam nhân tốt hoặc là gây dựng gia đình vân vân; trở vể thời sơ Đường, có thể dạy dỗ hoàng đế, công chúa một phen, nhưng chính mình cố tình về triều Thanh mà cả thế giới đều bỏ mặc! Cho nên bây giờ chỉ có làm ác, bái triều đường đường Càn Long thịnh thế, sau đó để cho hắn dẫn dắt nhân dân cả nước tiến vào tư bản chủ nghĩa, đám người kia thật là kích thích!

Tuy rằng Càn Long một lòng một dạ muốn mạng của Hòa Thân, nhưng những đại quan biên giới này còn có cẩu quan ở phía dưới không biết, bọn họ còn tưởng rằng những cái Hòa Thân làm sau lưng đều là chỗ dựa của Càn Long, nếu không đã không thể để cho hắn thoạt nhìn như một đứa trẻ miệng còn hôi sữa nắm chức nha môn tài chính của Đại Thanh? -- Cho nên Hòa Thân cho rằng lực kêu gọi này của hắn vẫn có, quả nhiên không ngoài dự liệu, lệnh của hắn vừa phát ra, không đến một tháng, Tổng đốc và tuần phủ của mấy tỉnh phía nam đều chen chúc tới, ngoài ra, còn có một số án sát, bố chính sử, phiên đài cũng đến góp vui. Lại qua nửa tháng, ngay cả mấy đốc phủ của mấy tỉnh Sơn Đông, Hà Nam và Thiểm Cam cũng đến đây.

Hòa Thân vừa thấy cũng ổn rồi, chính là mở đại hội quốc gia còn có người không tham gia, vì thế mà bắt đầu chuẩn bị chương trình hội nghị. Ngay lúc hắn đang bận rộn khí thế ngất trời, Lưu Toàn đến bẩm báo: “Lưỡng Giang Tổng đốc Doãn Kế Thiện cùng Lưỡng Quảng Tổng đốc Chu Thạch Quân đến đây!”

Hòa Thân vừa nghe cái gì? Lưỡng Quảng Tổng đốc Chu Thạch Quân, nghe nói hắn là người bảo thủ, lại là lão ân sư thụ nghiệp của thân vương Thập ngũ gia, ta không mời hắn! Sao ông bạn này lại đến cùng với Doãn Kế Thiện? Từ sau khi Lưu Dong nói cho hắn Doãn Kế Thiện là thủ lĩnh của tổ chức đặc vụ bí mật của Càn Long, Hòa Thân mới bắt đầu cảnh giác với Doãn Kế Thiện, lần này chuyện của “ đại hội đốc phủ thiên hạ “, Hòa Thân đi tìm Doãn Kế Thiện trước, trong lòng nghĩ: “Ngươi không phải là tai mắt của Càn Long sao. Ta xem ngươi có thái độ gì?”

Không ngờ Doãn Kế Thiện lại vô cùng vui vẻ. Vừa nghe Hòa Thân muốn thông qua đại hội này sau khi các đốc phủ trở lại nhậm chức tiếp tục duy trì công thương nghiệp ở địa phương, tăng thêm lực ủng hộ, tranh thủ tăng thêm thu nhập từ thuế cho quốc gia, Doãn Kế Thiện giơ hai tay tán thành! Lần này làm cho Hòa Thân lại không có chủ ý, hắn cũng không biết Doãn Kế Thiện này rốt cuộc có thực sự ủng hộ hắn không, hay là lời nói của Lưu Dong không đáng tin, cố ý làm người nghe kinh sợ. Sau lại nghĩ, cần gì phải quan tâm đến thật giả, trong《 Hồng Lâu Mộng 》cũng nói “Khi giả là thật thì thật cũng là giả”! Nếu Doãn Kế Thiện ngươi ủng hộ. thì ta cũng mượn ngươi làm lá chắn.

Hòa Thân nghĩ: “Nếu đã đến thì chính là khách, tuy rằng Chu Thạch Quân ngươi vẫn ở sau lưng gây sự với ta, hơn nữa ta còn biết sau khi Càn Long chết, Chu Thạch Quân ngươi còn muốn diệt trừ Hòa Thân để lập công lớn! Bây giờ ta cố tình tiếp đãi tốt nhà ngươi, làm bộ dạng ôm ấp nhiệt liệt hoan nghênh bằng hữu năm châu bốn biển, xem ngươi có cách gì!” Hắn vừa nghĩ vừa cùng Lưu Toàn đi vào phòng khách trước Chiêm viện.

Hòa Thân chưa gặp qua Chu Thạch Quân, chỉ biết là Càn Long đánh giá hắn là”Ngay ngắn, chất phác và bác học”. Ở trong tưởng tượng của hắn, khẳng định là lão nhân cao mà gầy, râu tóc hoa râm, có thể còn mang cặp kính to. Không ngờ tới vừa thấy mặt hóa ra cũng là một nam nhân trung niên. Dáng người cao, hai mắt sáng ngời có thần, nhìn qua thần thái sáng láng, chỉ là bím tóc phía sau hắn có chút vàng, lại thêm cái mũ kê-pi trên đầu làm tăng thêm diện mạo nô tài.

Doãn Kế Thiện vừa thấy Hòa Thân đến, vội vàng từ trên ghế đứng lên. Mặt mày hớn hở nói: “Hòa đại nhân, ta giới thiệu với ngài, vị này chính là thầy giáo của đương kim Thập ngũ gia, đương nhiệm Lưỡng Quảng Tổng đốc Chu Thạch Quân Chu đại nhân! -- Chu đại nhân, vị này chính là Hòa Thân Hòa đại nhân!”

Hòa Thân cười thân thiết với Chu Thạch Quân, sau đó chắp tay nói: “Ngưỡng mộ đại danh của Chu đại nhân đã lâu, hôm nay mới có cơ hội chiêm ngưỡng tôn nhan, thật sự là vinh hạnh quá!”

Chu Thạch Quân vừa nghe lời của Hòa Thân thấy là lạ. Nghe thấy giống như chiêm ngưỡng dung nhan người chết, nhưng cũng không tiện phản đối. Bèn cười gượng hai tiếng, nói: “Hòa đại nhân thật sự là tuổi trẻ đầy triển vọng! Còn trẻ như vậy đã có thể làm được đại nghiệp như vậy, thật là làm cho ta kính phục! -- Nguyên Trường, khi ông còn trẻ từng được Ung Chính gia một ngày thăng cho sáu cấp, xem ra hôm nay trước mặt Hòa đại nhân cũng cảm thấy không bằng...!”

Doãn Kế Thiện vừa nghe Hòa Thân và Chu Thạch Quân đối thoại không đầu không cuối, vội vàng kéo hai người cười nói: “ Buổi tối hôm nay đều đến chỗ ta, ta chuẩn bị rượu ngon đón gió với Chu đại nhân, cũng cầu chúc đại hội đốc phủ này của Hòa đại nhân thành công viên mãn!” Nói xong nhường ghế cho Hòa Thân và Chu Thạch Quân.

Nhưng Chu Thạch Quân lại nói: “Không cần, hai người cứ bận việc đi! Nam Kinh còn có một phần tổ nghiệp của phụ thân ta lưu lại, ta còn phải đến xem, cho nên sẽ không quấy rầy nhị vị! Nhưng đến ngày mở đại hội ta sẽ đúng giờ đến tham gia!” Nói xong lại cười với hai người, xoay người mà đi!

Chu Thạch Quân vừa đi, Doãn Kế Thiện và Hòa Thân liền thoải mái hơn, tuy rằng Hòa Thân ngày đó nghe lời của Lưu Dong nói phải cảnh giác hơn với Doãn Kế Thiện, nhưng ấn tượng tốt ban đầu của hắn với Doãn Kế Thiện trước sau vẫn không thay đổi, huống chi Doãn Kế Thiện lại là người dẫn đường hắn bước vào quan trường, mấy năm qua lại trong rất nhiều việc đại sự vẫn là người ủng hộ kiên định của hắn, cho nên nghe xong mấy câu nói nghèo nàn không giới hạn của Lưu Dong, cũng không lạnh nhạt với Doãn Kế Thiện, vì thế phân phó Lưu Toàn: “Đi pha một bình trà ngon mà ta đã chuẩn bị; buổi trưa hôm nay ở trong thư phòng của ta bố trí bữa tiệc nhỏ, ta muốn uống với Doãn đại nhân mấy chén!”

Doãn Kế Thiện thấy Hòa Thân vừa pha trà lại chuẩn bị cơm trưa, tất nhiên là một người bạn tốt, trong lòng cũng nóng lên, cười nói: “Hòa đại nhân, có thấy Chu Thạch Quân có chút không thích hợp?”

“Không thích hợp?” Hòa Thân lắc đầu nói, “Ta chưa bao giờ gặp qua hắn, còn tưởng rằng hắn là bộ dáng kia!”

Doãn Kế Thiện cười: “Nếu nói tỉ mỉ, chuyện này vẫn là công lao của Hòa đại nhân!”

“ Công lao của ta? – Chuyện kia?” Hòa Thân thật đúng là làm cho Doãn Kế Thiện nói hồ đồ. Doãn Kế Thiện cười hỏi: “Hòa đại nhân chẳng lẽ đã quên, hai tháng trước khi quan áp lương của Thập ngũ gia đến Nam Kinh thúc giục đòi quân phí, Hòa đại nhân đã phân phát cho Thập ngũ gia như thế nào?”

Hòa Thân nói: “Thập ngũ gia đòi cũng quá nhiều, há mồm ra là đòi năm trăm vạn lượng bạc, tương đương với năm nghìn vạn đồng tiền giấy của "Ngân hàng đế quốc Trung Hoa " chúng ta! -- Ta từ Nam Kinh điều ba nghìn vạn, còn lại hai nghìn vạn là từ kho Lưỡng Quảng điều qua đây!”

“Chính là hai ngàn vạn đồng này làm cho Chu Thạch Quân lo muốn chết!” Doãn Kế Thiện nói.

“Không đến mức đó!” Hòa Thân nói, “Hai ngàn vạn đồng tương đương với hai trăm vạn lượng bạc trắng, chẳng lẽ đường đường trong kho Lưỡng Quảng ngay cả chút tiền ấy cũng không lấy được!” Hòa Thân nói.

“Ta nói Hòa đại nhân. Ngài cho là Lưỡng Quảng Tổng đốc bây giờ vẫn là Lí Thị Nghiêu nhậm chức à! Ở thời của Lí Thị Nghiêu. Hàng năm riêng vàng của hải quan có thể thu một trăm vạn lượng, nhưng từ khi Chu Thạch Quân tiếp nhận chức vụ Lưỡng Quảng Tổng đốc tới nay, bắt đầu hoàn toàn cấm biển, tất cả thương cảng Quảng Châu có liên quan với người nước ngoài đều bị đóng cửa, người nước ngoài làm kinh doanh cũng đều bị trục xuất! Bây giờ thu nhập của Quảng Châu còn không bằng một cái bến tàu của Nam Kinh chúng ta! -- cho nên Thập ngũ gia sau khi ở Myanmar nhận được ba nghìn vạn của ngài, lập tức phái người đi tìm thầy dạy Chu Thạch Quân của hắn đòi hai ngàn vạn còn lại kia, chính là Chu Thạch Quân đến chỗ nào lấy được số tiền kia, cho nên cho đến bây giờ Thập ngũ gia vẫn không có thu được số tiền kia của Chu Thạch Quân! Đây cũng may là Chu Thạch Quân, nếu là đại quan biên giới khác, với tính tính của Thập ngũ gia kia, chỉ sợ đã sớm trị tội làm trễ việc quân cơ rồi!” Doãn Kế Thiện nói.

Hòa Thân vừa thấy Doãn Kế Thiện này thật không đơn giản, ngồi ở trong thành Nam Kinh, âm thầm biết hết mọi việc trong thiên hạ. Chuyện này bởi do sơ sẩy của hắn, cho nên Hòa Thân rõ ràng mong chờ Chu Thạch Quân làm loạn lên, nhưng ở bên ngoài cũng không được lộ ra, vì thế lập tức liền từ trên ghế đứng lên. Kinh hãi nói: “Doãn đại nhân sao không nói sớm, đây không phải Hòa Thân ta sai lầm sao? Khi ta phân phát thuế ruộng không kịp thời liên hệ với Quảng Châu, vẫn theo cách của Tổng đốc tiền nhiệm xử lý, trách nhiệm này ở Hòa Thân ta!”

Doãn Kế Thiện vừa thấy bộ dáng sốt ruột của Hòa Thân. Hắn cũng không biết rõ Hòa Thân là thật hay là giả, nhưng nếu Hòa Thân nóng nảy, thì đối đãi theo nóng nảy đi, vì thế kéo Hòa Thân ấn ngồi trên ghế, cười nói: “Điều này sao có thể trách ngài, Chu Thạch Quân cổ hủ chất phác. Chỉ biết giữ gìn thể diện Đại quốc thiên triều, cảm thấy thông thương với người nước ngoài là tổn hại đến tôn nghiêm của Đại Thanh ta; Hoàng Thượng lúc trước tuy rằng ra lệnh cấm thông thương với người nước ngoài, nhưng cũng biết điều này căn bản không thể cấm được, đối với một số việc cũng là nhắm mắt làm ngơ. Bây giờ triều đình đang lúc cần dùng tiền, đối với cách làm của chúng ta ở Nam Kinh, Hoàng Thượng không phải cũng ngầm đồng ý hay sao? Nhưng Chu Thạch Quân kia thì không như vậy, nếu Hoàng Thượng ở Bắc Kinh chỉ là cấm sáu phần,thì đến hắn chỗ hắn thế nào cũng phải cấm đến gấp đôi! Ta xem hắn mới đúng là ngộ quốc. Nếu chiến sự của Thập ngũ gia một khi bị ảnh hưởng, xem ra Chu Thạch Quân chính là người đầu tiên khó thoát khỏi can hệ!”

Hòa Thân nghe xong lời nói của Doãn Kế Thiện trong lòng không rét mà run. Chu Thạch Quân có thể thoát khỏi can hệ hay không hắn không cần quan tâm, mấu chốt là Doãn Kế Thiện này thật là làm cho người ta không phán đoán được, vừa rồi còn kéo tay Chu Thạch Quân, luôn mồm gọi Chu đại nhân, thân thiết giống như huynh đệ thân thiết với hắn, chẳng được bao lâu, đã bắt đầu mắng Chu Thạch Quân là ngộ quốc, thay đổi cũng thật là nhanh! Hơn nữa Doãn Kế Thiện còn luôn mồm “Cách của chúng ta ở Nam Kinh “ càng làm cho hắn không hiểu! Lẽ ra Hòa Thân hắn ở Nam Kinh cây to đón gió như vậy, người hiểu rõ như Doãn Kế Thiện hắn e sợ tránh không kịp mới đúng, sao lại bắt đầu dần dần dựa vào hắn? Chẳng lẽ Hoàng Thượng cũng bắt đầu thay đổi tư tưởng? -- Điều đó không có khả năng! Nhưng Hòa Thân thật sự không nhìn ra trong hồ lô của Doãn Kế Thiện này rốt cuộc là bán thuốc gì, mặc dù hắn đã nói như vậy, thì cũng tốt, xem sau lưng hắn nói như thế nào về ta, bây giờ đối đãi với hắn như người tốt vậy!

Nghĩ đến đây, Hòa Thân giả mù mưa sa nói: “Doãn đại nhân, vậy có cần ta ra mặt không, giải quyết vướng mắc giữa Chu Thạch Quân và Thập ngũ gia?”

Doãn Kế Thiện cười: “Hòa đại nhân, bây giờ thì hơi muộn rồi! Ngài nghĩ xem, Chu Thạch Quân kia không phải là thầy dạy của Thập ngũ gia, thì cũng là thầy dạy của Thành thân vương Ngung Tinh Thập nhất gia! Tuy rằng đương kim hoàng thượng vừa mới tới tuổi tứ tuần, nhưng là người sáng suốt, tương lai Hoàng Thượng nhất định là một trong hai Thập nhất gia và Thập ngũ gia, bây giờ Thập ngũ gia ở Myanmar đánh giặc, mà Thập nhất gia lại rục rịch tọa trấn Bắc Kinh, còn thường xuyên qua lại thư từ với Chu Thạch Quân! Người khác sẽ lý giải thành giữa thầy trò bình thường lui tới, nhưng Thập ngũ gia có thể cho rằng như vậy? Thập ngũ gia chẳng lẽ lại không nghĩ thầy dạy của hắn bây giờ đã kết án hắn, mà nhất định nâng đỡ lãoThập nhị sao?”

Hòa Thân vừa nghe lời nói này cũng thực sự bội phục khứu giác cực kỳ mẫn cảm của Doãn Kế Thiện kia, xem ra mình ở trước mặt người ta thật đúng là trình độ chưa tốt nghiệp tiểu học, liền hỏi: “Ta lúc trước cũng nghe nói một số cách làm của ông ấy ở Nam Kinh, cho nên lần này không mời! Doãn đại nhân ngài xem Chu Thạch Quân lần này tới Nam Kinh là vì cái gì?”

Doãn Kế Thiện quỷ dị cười: “Ta xem hắn lần này tới Nam Kinh là muốn muốn thăm dò một chút Hòa đại nhân ngươi có lập trường gì đối với vấn đề của hai vị Vương gia!”

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----

Trước/190Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Y Đạo Cuồng Tôn