Saved Font

Trước/170Sau

Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

Chương 10: Dám Khiêu Chiến Với Tổng Giám Đốc Hoắc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trợ lí Trịnh Phi bên cạnh cúi đầu báo cáo kết thúc công việc, hồi lâu cũng không nhận được câu trả lời.

Anh ta nghi ngờ ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh. Thuốc lá trong tay Hoắc Lăng Trầm đã sắp cháy hết, còn chưa có ý định dập tắt. Ánh mắt sâu thẳm của anh dừng trên màn hình, Trịnh Phi nương theo ánh mắt của anh nhìn qua, phát hiện người đang dẫn đầu trong trận đấu ma-a-ton phát sóng trực tiếp là một cô gái.

Mặc đồng phục áo phông xanh biếc cùng với giày thể thao tập đoàn ZL tài trợ nhanh chóng chạy băng băng, bởi vì lí do vận động kịch liệt, mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt đỏ như trái táo. "Quả táo" kia khiến cho người ta muốn.. xoa nắn.

"Báo cáo lại chuyện vừa rồi lần nữa cho tôi." Không biết Hoắc Lăng Trầm thu lại ánh mắt khi nào, mở tài liệu ra, tập trung vào công việc.

Một giờ mười phút sau, Niên Nhã tuyền thành công vượt qua thí sinh đã từng là á quân ma-ra-ton, lại lần nữa vọt tới vị trí thứ nhất. Bởi vì tốc độ của cô, bầu không khí xung quanh lập tức bị kéo lên.

Không ít người của Học viện Quản lý Kinh tế, bắt đầu điên cuồng gào thét: "Niên Nhã Tuyền, làm tốt lắm. Cố lên, cố lên." Những sinh viên nhìn không thấy nghe nói trước mắt Niên Nhã Tuyền chạy tới vị trí thứ nhất, cũng hô theo. Tiếng hô "cố lên" một tiếng lại tiếp một tiếng, đinh tai nhức óc.

Một giờ hai mươi phút, lập tức sẽ tới trạm kiểm soát đếm ngược số ba, phía sau truyền đến không ít tiếng hô kinh sợ, cô còn nghe được có người gọi tên Thư Trạch Nam.

Niên Nhã Tuyền thở hổn hển quay đầu lại, mấy người Hàn Huệ Minh bọn họ, đã sớm buông tay giữa chừng. Chỉ có Thư Trạch Nam vốn đang chạy ở vị trí thứ sáu không biết làm sao lại ngã sấp xuống, thử đứng lên vài lần cũng không được.

Niên Nhã Tuyền nuốt ngụm nước bọt, cũng chỉ do dự một chút, vọt trở về trong tiếng hô kinh sợ của mọi người.

Cùng lúc đó, người từng là á quân ma-ra-ton, vượt qua cô, chạy ở vị trí thứ nhất.

"Niên.. Niên Ca.. đừng.." Quan tâm tôi, ba chữ cuối cùng, Thư Trạch Nam còn chưa kịp nói ra miệng, Niên Nhã Tuyền đã đi tới trước mặt anh, chìa tay ra cho anh.

Niên Nhã Tuyền đi tới, Thư Trạch Nam đành cầm tay cô, dựa theo sức của cô đứng lên khỏi mặt đất.

Chỉ có điều, dường như anh ngã rất nặng, vừa mới đứng thẳng lên, cơn đau từ trên đùi truyền đến, khiến cho Thư Trạch Nam suýt chút nữa quỳ xuống.

"Niên Ca, cậu nghe tôi nói.. Chân của tôi.. hô.. Chạy không được, cậu nhanh chạy đi, đừng quan tâm tôi."

Niên Nhã Tuyền nhìn đầu gối bị trầy da của anh, mở miệng nói: "Lão Thư, chỉ trầy da mà thôi.. Cố lên."

Cô và Thư Trạch Nam đã quen biết nhiều năm, anh là học sinh giỏi, thường xuyên bao che cho cô trước mặt thầy cô. Thời khắc mấu chốt như vậy, sao cô lại mặc kệ anh chứ?

Dưới sự kiên trì của Niên Nhã Tuyền, Thư Trạch Nam cắn chặt răng, chạy theo.

Sinh viên vốn hướng về phía bọn họ hô "cố lên" lại hét lên: "Lớp trưởng, Niên Ca, hai người vô cùng đẹp trai."

"Niên Nhã Tuyền, tôi yêu cậu." Khiến cho mọi người bật cười chính là, câu thổ lộ này là một nữ sinh hô lên.

Niên Nhã Tuyền kéo Thư Trạch Nam đuổi theo, dần dần vượt qua mấy người phía trước, cuối cùng đạt được vị trí thứ ba, Thư Trạch Nam đạt được vị trí thứ tư.

Thí sinh số 961, vì bạn cùng lớp mà bỏ vị trí thứ nhất, Niên Nhã Tuyền liền nổi tiếng ở trận đấu ma-ra-ton.

Từ đầu tới cuối một màn này hoàn toàn dừng lại trong mắt người đàn ông trong phòng khách quý.

Lúc này nữ sinh đạt vị trí thứ ba, bị mười mấy nam sinh kéo lên, tung lên giữa không trung, lúc rơi xuống thì tiếp được.

Khóe môi Hoắc Lăng Trầm cong lên chế giễu, quả nhiên không phải người phụ nữ đứng đắn gì, dụ dỗ mấy chàng trai ngây thơ đó.

Lễ trao giải tổ chức ở giữa lễ bế mạc cuộc thi ma-ra-ton, nghe nói người trao giải là tổng giám đốc tập đoàn ZL, Hoắc Lăng Trầm.

Trong kí túc xá.

Mới vừa nằm xuống nhỉ ngơi trong chốc lát, đột nhiên nghe đến cái tên này, Niên Nhã Tuyền thiếu chút nữa nhảy dựng trên giường, sao chuyện này lại liên quan tới Hoắc Lăng Trầm?

Trịnh Hiểu Kha thông cảm nhìn cô một cái: "Không thể không nói, cậu và tổng giám đốc Hoắc thật sự rất có duyên. Nhã Tuyền, tôi thật lo lắng cho cậu, sợ hai người xung đột ở lễ trao giải."

Niên Nhã Tuyền thở ra một hơi, bọn họ không phải có duyên bình thường, dù sao cũng là vợ chồng ràng buộc trên giấy đăng kí kết hôn. "Tôi sẽ không xung đột với anh ta, sớm biết người trao giải là anh ta, tớ cũng không nhận được vị trí thứ nhất, tôi sẽ bỏ vị trí thứ ba này đi." Dù sao chỉ cần không phải vị trí thứ nhất, cô đều thua.

Lâm Uyển Oánh thổi thổi móng tay: "Nhã Tuyền, thật ra tôi rất hâm mộ cô, hâm mộ cô và tổng giám đốc Hoắc có duyên như vậy. Nhưng vừa nghĩ đến mỗi lần cậu gặp tổng giám đốc Hoắc đều đối đầu gay gắt, loại nghiệt duyên này.. Tôi lại không hâm mộ nữa." Dám khiêu chiến với tổng giám đốc Hoắc, cũng chỉ có Niên Nhã Tuyền không sợ bị anh chỉnh chết.

Chẳng lẽ chỗ dựa vững chắc sau lưng Niên Nhã Tuyền, còn lợi hại hơn cả Hoắc Lăng Trầm?

Không.. Lâm Uyển Oánh rất nhanh liền phủ định ý tưởng này, ở thành phố Việt Thành, nhìn xung quanh, không ai dám chống lại Hoắc Lăng Trầm.

Trịnh Hiểu Kha lười biếng ôm lấy gối, vô cùng bối rối: "Niên Ca, tổng giám đốc Hoắc đẹp trai như vậy, mỗi lần cậu gặp anh ấy, không mê muội chút nào sao? Sao lại nhìn nhau không vừa mắt?"

Tươi cười trên mặt Niên Nhã Tuyền cứng lại một chút, lúc mới đầu cô cũng mê muội trong vẻ đẹp của Hoắc Lăng Trầm mà? Nhưng không hiểu sao tính cách nóng nảy của cô không chịu nổi anh ngầm mỉa mai, không phải chỉ hôn anh một cái thôi sao?

Loại chuyện này chịu thiệt đều là phái nữ chứ? Cô thật không hiểu tại sao một người đàn ông lại nhỏ mọn như vậy.

Cho nên.. nhìn nhau không vừa mắt.

"Không phải, tôi không hiểu, sao ở đâu cũng có Hoắc Lăng Trầm? Ngay cả một cái lễ trao giải ma-ra-ton mà anh ta cũng có mặt. Anh ta không cần đến công ty sao? Không phải tổng giám đốc đa quốc gia sao? Tổng giám đốc đa quốc gia đều nhàn rỗi như vậy sao?" Niên Nhã Tuyền nhịn không được phỉ nhổ một phen.

Trịnh Hiểu Kha không thể không phổ cập kiến thức cho cô: "Nhã Tuyền, cuộc thi ma-ra-ton lần này chúng ta tham gia, bất kể là trang phục hay là giày thể thao, còn cả phần thưởng, cơ bản đều do tập đoàn ZL cung cấp, nhà tài trợ lớn nhất là tổng giám đốc Hoắc, nhất định phải tham dự."

"Còn nữa, đối với loại thi đấu thể thao này, tập đoàn ZL rất ủng hộ, nghe nói từng tài trợ không ít đại hội thể dục thể thao. Các môn thể thao lớn như ma-ra-ton, đương nhiên không thể thiếu việc gia nhập của tập đoàn ZL." Lâm Uyển Oánh bổ sung cho cô ấy.

Chỉ cần là chuyện về Hoắc Lăng Trầm, bình thường hai cô đều để ý. Ai bảo người ta là Kim Cương Vương Lão Ngũ độc thân có giá trị nhất thành phố Việt Thành chứ?

Trong lễ trao giải, Niên Nhã Tuyền bình tĩnh đứng trên bục nhận huy chương đồng, chốc lát liền thấy người đàn ông khiến mọi người thét chói tai liên tục.

Một thân Âu phục màu mực, đi giày da đen mới tinh, đón vô số ánh sáng vàng mùa thu, bước chân vững vàng đi lên sân khấu.

Trên người phát ra khí chất vô cùng bá đạo, mỗi một hành động đều quý khí bức người. Đừng nói các cô gái bên dưới điên cuồng thét chói tai, ngay cả Niên Nhã Tuyền cũng ngây ngẩn.

Nếu chỉ là Hoắc Lăng Trầm như vậy, không có đối chọi gay gắt gì, anh thật sự vô cùng đẹp trai. Khó trách có nhiều phụ nữ điên cuồng vì anh như vậy.

Nữ MC xinh đẹp cũng không nhịn được hai mắt tỏa sáng, kích động hô lên: "Tiếp theo xin mời tổng giám đốc Hoắc trao giải cho quán quân của chúng ta."

Lúc đến lượt huy chương đồng, Hoắc Lăng Trầm cùng với cô gái phục vụ lễ nghi đi về phía Niên Nhã Tuyền. Niên Nhã Tuyền vốn cúi đầu, không thể không ngẩng đầu đối mặt với người đàn ông, cuối cùng cô vẫn ngoài cười mà trong không cười cong khóe môi lên.

Trước/170Sau

Theo Dõi Bình Luận