Saved Font

Trước/458Sau

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Chương 15: Một chuyện tình thanh mai trúc mã rất cẩu huyết

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Oa ha ha ha, nàng Tô Tiểu Tiểu thật thông minh.

Thực hiển nhiên, hoàng đế sau khi nghe xong được đáp án rất thỏa mãn.

Đây chính là cái gọi rượu say nói lời thực.

Lời này không giả.

Thượng Quan Mặc tin tưởng!

Hắn suy nghĩ tới những lời Tô Tiểu Tiểu nói năng lộn xộn trước đó, rất dễ dàng vẽ ra trong đầu một câu chuyện tình thanh mai trúc mã tội lỗi ……

Trước khi Đoan Mộc Lang Hoàn tiến cung, chắc chắn là có người tình thanh mai trúc mã tên gọi Ngôn Ngôn, hai người yêu nhau thắm thiết, nhưng mà nam nhân tên gọi Ngôn Ngôn kia thân phận quá thấp kém! Cho nên gặp phải cảnh ngộ cha mẹ cản trở, ngay tại lúc hai người đang chuẩn bị cùng nhau bỏ trốn, không nghĩ rằng một đạo thánh chỉ đã phá hủy tình yêu của hai người. Đương kim Hoàng hậu Đoan Mộc Lang Hoàn phòng the hàng đêm trống vắng, không chịu được sự cô đơn, mà hắn đã vứt bỏ nàng trong đêm tân hôn, đó là lý do mà nàng đã đem toàn bộ cảm xúc tốt đẹp nhất đặt lên người tình thanh mai trúc mã kia!

Đúng, chính là như vậy!

Thượng Quan Mặc tay vần vò cái tròn tròn bên dưới, cảm giác được nó có chút ít biến hóa, hắn rất hưng phấn xé đi cái yếm cùng quần lót che đậy bên trên.

Trước mắt nhất thời bày khối thân thể trắng như tuyết.

Thượng Quan Mặc không biết vì sao đã gặp qua vô số mỹ , gặp qua vô số thân thể xinh đẹp……

Nhưng khi nhìn thấy thân thể của hoàng hậu, hắn vẫn rất hưng phấn!

Hắn ngay cả khúc dạo đầu cũng không muốn làm.

Hắn khẩn cấp cởi xiêm y trên người mình ra, sau đó……

Ngay tại thời gian chuẩn bị hành động bước tiếp theo thì……

Tô Tiểu Tiểu lại không biết bị cái gì đang nằm ở trên giường bỗng bật mạnh người dậy sau đó đẩy thật mạnh……

Thượng Quan Mặc không hề có chuẩn bị liền hoành tráng té xuống đất.

Thượng Quan Mặc sắc mặt xanh mét, còn chưa kịp đứng lên thì Tô Tiểu Tiểu ôm ngực, đầu ngóc lên, miệng ọe ra, bắt đầu nôn rồi lại nôn.

Tất cả những thứ nôn ra đều chuẩn xác không gì sánh được văng lên người hoàng đế bệ hạ của chúng ta.

Một mùi hôi thối vô cùng khó chịu bốc lên.

Thượng Quan Mặc chỉ cảm thấy thật ghê tởm, trong bụng tựa hồ như bị vo cuộn lại vài vòng……

Thượng Quan Mặc ngồi dậy, cũng bắt đầu nôn mửa.

Tô Tiểu Tiểu vốn chính đang khó chịu vì nôn mửa, nghe được âm thanh nôn mửa giống mình, như hiệu ứng của việc XX, Tô Tiểu Tiểu tiếp tục nôn lại nôn.

Thượng Quan Mặc đang nôn……

Tô Tiểu Tiểu lại tiếp tục nôn……

Hai người thân mình trần trụi, nôn mửa hoành tráng.

Nôn mửa cùng nhau tiếp sức.

Đây vốn dĩ nên là cảnh đêm xuân kiều diễm, thế mà nay đã biến thành cảnh thi nhau tiếp sức nôn ọe……

Thật sự làm cho người ta dở khóc dở cười.

****************** ngày hôm sau đường ranh giới *****************************

Tô Tiểu Tiểu thực phiền muộn!

Tô Tiểu Tiểu thực cáu kỉnh!

Tô Tiểu Tiểu thực tức giận!

Tô Tiểu Tiểu cho tới bây giờ cũng chưa khi nào nghĩ mình sẽ có một ngày gặp tình cảnh như vậy!

Mắt còn chưa mở thì đã ngửi được một mùi hôi thối bốc lên. Trợn mắt mở ra thì thấy ngay mình thân thể trần truồng không có gì che đậy.

Tròng mắt của nàng di chuyển xuống dưới đất……

Liếc nhìn thấy một đống xiêm y.

Màu sắc rực rỡ.

Có xiêm y của nàng cũng có xiêm y của nam nhân.

Tô Tiểu Tiểu đột nhiên cảm thấy thực đau đầu.

Nàng vỗ vỗ đầu mình, trí nhớ của ngày hôm qua mới từ từ hiện ra trong đầu.

Ah, đúng rồi.

Ngày hôm qua, nàng đi dọa nạt Hoàng quý phi.

Ngày hôm qua, nàng ngắm ánh trăng thực là tròn.

Ngày hôm qua, nàng nhớ nhà.

Ngày hôm qua, nàng ngâm thơ.

Ngày hôm qua, nàng uống rượu.

Sau đó……

Say.

Cuối cùng là quan hệ bừa bãi.

Đây là kết quả cuối cùng mà Tô Tiểu Tiểu có được.

Mà quan hệ bừa bãi thì cũng phải có đối tượng chứ, rất hiển nhiên là xiêm y ngổn ngang trên mặt đất chính là của đối tượng nàng quan hệ bừa bãi.

Tô Tiểu Tiểu bị cận thị.

Nhưng mà Đoan Mộc Lang Hoàn thì không bị cận thị…… Ánh mắt thực tinh tường ni.

Cho nên nàng chỉ thoáng nhìn một cái đã nhận ra bộ quần áo nam nhân này thêu thật đẹp con rồng cuộn mình giương móng vuốt.

Thế gian này người có thể mặc áo thêu rồng…… Có bao nhiêu người?

Không, phải hỏi là thế gian này ai có khả năng đem rồng thêu lên áo có mấy ai?

Này đáp án viết ra thật sống động cụ thể.

Hoàng đế.

Tô Tiểu Tiểu thở dài, bỗng nhiên cảm thấy đáp án rất là đương nhiên.

Nếu không thì nàng đang an ổn tốt đẹp uống ít rượu ở cung điện của mình ngâm vài bài thơ nhỏ, làm sao có thể vô lý đi quan hệ bừa bãi với người khác được.

Mà dám ooxx cùng nàng……

Đồng thời thoát được thân thủ võ nghệ của Tố Vân cùng Ế Vân……

Ngoại trừ hoàng đế còn có ai?

Sự việc đương nhiên không thể đương nhiên được hơn, nhưng mà nàng Tô Tiểu Tiểu ở chỗ này vẫn là hoàng hoa khuê nữ, cho dù muốn hiến dâng lần đầu tiên, cũng muốn tặng cho người mình yêu mến đồng thời cũng yêu mến mình chứ?

Mà không phải mang tặng ột người nam nhân mang đầy nguy cơ mắc bệnh Xi -đa!

Tô Tiểu Tiểu nặng nề kéo hai chân xuống giường……

Bỗng dưng, Tô Tiểu Tiểu ngẩn người.

Không đúng!

Thực không đúng!

Nàng ở hiện đại cũng đã trải qua việc trở thành đàn bà, tuy rằng đối tượng ooxx chỉ có một, nhưng kinh nghiệm xem ooxx không ít!

Nàng lần đầu tiên thực sự ooxx với Trần Tu Ngôn, ngày hôm sau tỉnh dậy, cảm giác xương cốt cả người như muốn tan rã, đặc biệt ở bên dưới nơi đó, quả thực là chỉ nghĩ tới đi bộ thôi cũng đã gian nan.

Mà hiện tại……

Sao có thể thoải mái được như thế?

Ngoại trừ có một chút đau đầu do say rượu ra, như thế nào mà không có lấy một tý đau do việc ooxx gây ra?

Tô Tiểu Tiểu hi hí mắt……

Chân tướng chỉ có một!

Nàng ngắm nghía dấu vết bãi nôn mửa rất thô tục trên mặt đất, lại nhìn sang bên cạnh dấu vết những bước chân lộn xộn.

Tô Tiểu Tiểu trong mắt xẹt lên ánh vui mừng.

Chẳng lẽ là đêm qua hoàng đế muốn ooxx nàng, đang lúc cởi quần áo nàng thì nàng nôn ọe đến chết đi sống lại chăng?

Chính vì thế dục vọng của hoàng đế thoáng cái đã tan tành.

Thử hỏi, có ai bằng lòng ooxx với một nữ nhân nôn mửa đầy người?

Hắn không quăng nàng đi, nàng cũng tự ghét bỏ mình.

Tô Tiểu Tiểu thử di động tay, lại di động chân, phát hiện mình rất thoải mái vận động. Nàng lại ngắm nghía bãi nôn mửa trên mặt đất, nàng đột nhiên bãi nôn này thực là khả ái làm sao.

Hừ, người quái dị hoàng đế, muốn thân xác của nàng……

Chờ mấy cái trăm năm nữa đi!

Tô Tiểu Tiểu vươn vai, tùy tiện tìm bộ quần áo mặc lên người, sau đó liền gọi Tố Vân cùng Ế Vân, lệnh cho các nàng chuẩn bị nước tắm rửa.

Khụ, khả ái thì khả ái.

Nàng Tô Tiểu Tiểu vẫn rất yêu sạch sẽ.

Tắm rửa xong, Tô Tiểu Tiểu bắt đầu tra khảo hai tỷ muội song sinh.

Tô Tiểu Tiểu thực đoan trang ngồi trên vị trí người chủ, chậm rãi uống tách trà giải rượu.

Tố Vân cùng Ế Vân hai người cúi đầu, cúi mắt, một bộ dáng rất ngoan ngoãn, vâng lời.

“Hừm?” Tô Tiểu Tiểu thực uy nghiêm hừ hừ.

Tố Vân cùng Ế Vân vừa nghe âm thanh “hừ”, lập tức sợ tới mức quỳ gối xuống đất.

“Nương nương, bọn nô tỳ sai rồi, bọn nô tỳ thật là sai lầm.”

Tô Tiểu Tiểu chớp mắt, “A?! Sai ở chỗ nào đâu?”

Tố Vân thút thít cái mũi, “Sai ở chỗ không nên đem nương nương giao cho hoàng đế bệ hạ.”

Trước/458Sau

Theo Dõi Bình Luận