Saved Font

Trước/142Sau

Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 46: Phó Bản Thứ Tư: Vạn Nhân Mê (4)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
An Thúy nhận được cha mẹ thông tri, kêu cô về nước, An Thúy liền biết, cốt truện chủ tuyến của phó bản này bắt đầu rồi.

Cha mẹ hai nhà đã ngầm thương lượng xong, sau khi An Thúy trở về, liền bị Mạnh tiên sinh cùng Mạnh phu nhân lôi kéo một người nắm một bàn tay của cô, thật cẩn thận nói chuyện này với cô.

Bởi vì chuyện này đối với một thanh thiếu niên thì xem như một sự kiện rất lớn, cho nên đối với việc nữ nhi của mình không hoạt bát hiếu động như trước, cũng không cảm thấy có gì không đúng, có lẽ còn phải lại tiêu hóa tiêu hóa mới có thể chấp nhận được.

Buổi tối ngày hôm sau, người hai nhà hẹn ra ngoài cùng nhau ăn cơm tối, chính thức nhận thân.

Yến gia tới khách sạn trước, khách sạn này là do bọn họ định, là khách sạn của học trò lão gia tử Yến gia điều hành.

Biểu tình trên mặt bọn họ khác nhau, rốt cuộc thì đứa con gái có quan hệ huyết thống chân chính kia, đối với bọn họ vẫn là một người xa lạ, chờ một chút nữa nên phản ứng thế nào mới không xấu hổ hoặc là kỳ quái, hoàn toàn không biết a.

Gia trưởng Yến Văn Thanh mang mắt kính thoạt nhìn rất nho nhã, châm trà cho vợ, Cam Lan nhận chén trà chồng mình đưa qua, thở dài một hơi, “Nghe nói là một cô nương rất hoạt bát, xem bộ dáng vợ chồng Mạnh tiên sinh, chắc là phi thường sủng nịch như bảo bối.”

“Nữ nhi nhà ai không phải bảo bối, Yến Thư nhà chúng ta cũng là bảo bối.”

Yến Văn Thanh nhìn về phía nữ hài an an tĩnh tĩnh ngồi trong một góc, thoạt nhìn văn tĩnh gầy yếu, làm người đau lòng kia.

Cam Lan nhìn Yến Thư một cái, gật đầu nói: “Ừ.”

Nhìn như không có gì, nhưng kỳ thật Cam Lan có ý gì bọn họ đều minh bạch.

Thư gia là gia đình dòng dõi thư hương, có yêu cầu rất cao đối với con cái, khi Yến Thư còn rất nhỏ, Cam Lam rất là nghiêm khắc với cô ta, mà Yến Thư cũng không làm bà ta thất vọng, trở thành niềm kiêu ngạo của bà ta.

Kết quả Yến Thư lại không phải con ruột bà ta, mà là Mạnh Kiều, bà ta nghe nói, tiểu cô nương đó bị sủng hư nên tính cách có phần không đáng tin cậy, thành tích cũng không quá tốt, dường như cũng không có phương diện gì tương đối xuất sắc.

Nhiều năm như vậy cũng không dưỡng dục cô, cho nên biến thành cái dạng gì thì bà ta cũng không thể chỉ trích, vấn đề là bà ta cũng biết chính mình không thích loại hình này, cô hiện tại là bảo bối nhà người khác, mặc dù mình là mẹ ruột, cũng không quản giáo quá nhiều.

Nhưng bà ta thật sự lo lắng không biết nên ở chung với con gái có loại tính cách, phẩm chất hoàn toàn không hợp tâm ý mình này như thế nào, lo lắng miễn cưỡng ở chung, hai bên sẽ khó chịu, vạn nhất lộ ra dấu vết gì, thì chỉ thêm thương tổn cùng oán hận.

Chính lúc đang ưu sầu, thì nhìn thấy con trai cúi đầu xem di động đến mê mẩn, mày nhăn lại: “Yến Thành, bọn họ sắp tới rồi, con không nên luôn cầm di động.”

Trước kia Yến Thành cũng không có mê chơi di động như vậy, hiện tại mỗi ngày đều cầm di động, ăn cơm đánh răng cũng không rời.

“Còn chưa tới. Chừng nào tới con sẽ buông.” Khẩu khí Yến Thành ôn nhu nói, hai mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm màn hình di động không rời, hắn ta hiện tại nghiễm nhiên đã trở thành fan của thiếu nữ kia rồi, vốn dĩ tài khoản này của hắn cả ngày không phải đăng thi họa thì cũng là ảnh liên quan tới văn học, cũng không đặc biệt sinh động, nhưng gần đây mỗi ngày ba bữa, tất cả đều có quan hệ với An Thúy, còn lập nhóm, mà hắn ta còn là trưởng nhóm nữa. Bây giờ cả ngày đều rất bận rộn.

“Anh trai bây giờ cả ngày vội vàng truy tinh đâu.” Yến Thư bất đắc dĩ nói.

Trước khi cô ta thông qua khe hở thời không tiến vào không gian này đã dùng năng lực dự đoán nên đã biết nào đó sự tình, nhưng cũng không thể biết toàn bộ, cho nên cô ta biết chuyện người hai nhà ôm sai con, và khi nào sẽ phát hiện chuyện này, nhưng không biết cụ thể chi tiết, cho nên cô ta cũng không biết thế giới này có phải hay không vốn dĩ có một thiếu nữ siêu cấp anh hùng như vậy.

Yến Thành lập tức nói: “Anh không có truy tinh, cô ấy là chiến sĩ và anh hùng, không phải minh tinh.”

Mới vừa nói xong, hắn lại đột nhiên lướt đến một ảnh chụp mới, ánh mắt sáng lên.

Chủ nhân của tài khoản này kích động nói: A a a a a a nhìn thấy cô ấy rồi!!! 【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】

Đúng là thân ảnh thiếu nữ mặc hắc y cõng hai thanh đao nhảy lên nóc nhà trong màn đêm.

Hắn có thể làm gì? Đương nhiên là lập tức thích, bình luận và chia sẽ a!

Muốn biết An Thúy là muốn đi đâu, kỳ thật chỉ cần xem tin tức liền biết, bản tin thời sự đưa tin ở một thôn xóm vùng ngoại ô xuất hiện một đám xâm nhập giả loại nhỏ, giống như châu chấu, đi qua nơi nào nơi đó mất cỏ, một giây trước một người còn hảo hảo, sau khi ngã trên mặt đất bị chúng nó bò sau liền chỉ còn lại một đống xương cốt, loại sinh vật nhỏ lại sống quần cư này rất phiền toái, không dễ dàng đánh hạ bởi súng, hơn nữa một khi không cẩn thận có một còn đào tẩu tiến vào trong thành liền rất không xong, ngay cả nếu tiến vào làm tiếng cảnh báo vang lên, thì muốn tìm được lại rất khó.

Hắn ta đang chú ý theo dõi, không nghĩ vài phút sau, người Mạnh gia liền đến, giáo dưỡng của hắn cùng cái nhìn chăm chú của mẹ khiến hắn đành phải buông di động.

Người lớn hai bên đứng dậy bắt tay hàn huyên, trong lòng tóm lại vẫn là có vài phần chờ mong, tầm mắt Yến Văn Thanh cùng Cam Lan đang tìm kiếm, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng An Thúy.

Trong lòng Mạnh tiên sinh cùng Mạnh phu nhân rất là xấu hổ, trên mặt vẫn duy trì tươi cười thành thục của người trưởng thành: “Là thế này, Kiều Kiều tới cửa mới nhớ tới quên mang theo lễ vật đã chuẩn bị cho anh chị, một hai phải chạy về lấy, chúng tôi sợ anh chị đợi lâu, nên qua đây trước.”

Kỳ thật An Thúy làm gì đi đâu thì bọn họ cũng không biết, dù sao đang trên đường mà cô xuống xe chạy đi, cái con nhóc này, chờ trở về khẳng định sẽ đánh nó, đây là ngày gì a, hẹn gặp người nào a, chuyện này sẽ không khiến người ta không có ấn tượng tốt với mình sao?

“Là như thế này sao, vậy hai anh chị mau tiến vào ngồi đi.”

“Ai nha đồ ăn của cửa hàng này phi thường không tồi……”

“Mạnh phu nhân?” Lúc này, thanh âm Yến Thư mang theo chút nghi hoặc vang lên.

Giống như vợ chồng Yến gia không biết Mạnh Kiều trông như thế nào, thì vợ chồng Mạnh gia cũng không biết đứa con gái có quan hệ huyết thống chân chính với mình trông như thế nào, ảnh chụp trong kho gien đều là chụp lúc sinh ra, sau này cũng không cần bổ sung, nếu đã từ kho gien biết được chuyện này, như vậy thì cũng không cần thiết đi điều tra riêng, tự nhiên liền không biết trông như thế nào.

Lúc này nghe được thanh âm Yến Thư, hai vợ chồng vừa nhìn thấy liền kinh ngạc cực kỳ, sau khi phản ứng lại nguyên lai Yến Thư thế nhưng là con gái của mình, thì hảo cảm lập tức liền đột nhiên tăng lên, trong lòng nguyên bản bởi vì đối với chuyện này khó có thể tiếp thu, cùng với bởi vậy mà cảm giác ẩn ẩn bài xích đối đứa con gái ruột này nháy mắt biến mất.

Như trong dự liệu của Yến Thư, độ hảo cảm hai người lập tức đột phá 50 điểm, vọt tới 70.

Yến Thư cảm nhận được phân tình cảm mang đến năng lượng nồng hậu này, trong lòng càng thêm tham lam cùng khát vọng đối với độ hảo cảm mãn phân.

Bởi vì Yến Thư, cho nên cha mẹ hai bên rất mau liền có đề tài tán gẫu, bầu không khí nóng lên, nhưng mà bầu không khí có nóng đến đâu, cũng không chịu được việc An Thúy chậm chạp không tới, mọi người đều đói bụng, xấu hổ dần dần tràn ngập trong không khí.

“Tôi thấy chúng ta nên gọi món ăn trước, bây giờ cũng đang là giờ cao điểm, nó không chừng cũng đang kẹt xe ở đâu đó.” Mạnh tiên sinh nói.

Người Yến gia tự nhiên cũng theo bọn họ.

Chỉ là người một nhà có tính nguyên tắc rất mạnh, quan niệm thời gian cũng rất mạnh, trong lòng hiển nhiên nguyên bản cũng không chờ mong gì lại hạ thấp xuống, cũng cảm thấy cô làm việc chẳng phân biệt nặng nhẹ nhanh chậm, lễ vật khi nào không thể đưa, đã đi tới cửa tiệm cơm còn chạy về lấy, quả nhiên là hài tử bị sủng hư không quá hiểu chuyện.

Yến Thư nghĩ thầm đối thủ này quá yếu, không cần cô ta ra tay, cũng có thể tìm đường chết cho mình.

Bất quá cô ta vốn cũng không lo lắng việc cô có thể đoạt sự yêu thương của người Yến gia với cô ta.

Mãi cho đến lúc sắp ăn xong rồi, An Thúy mới vội vàng qua đây.

“Xin lỗi, con bị kẹt xe.” An Thúy đi vào, bộ dáng phong trần mệt mỏi.

“Đứa nhỏ này, do ta sủng hư, làm việc cũng không biết đúng mực.” Mạnh phu nhân giận mắng, lôi kéo giới thiệu cô với người của Yến gia.

Người Yến gia bảo trì lễ phép, khẩu khí Yến Văn Thanh cùng Cam Lan đều ôn hòa hỏi cô một ít vấn đề, nói cô cứ về nhà sống là được rồi.

Nhưng thật ra Yến Thành từ trước đến nay đều là người ôn nhu nhất hôm nay lại tương đối lãnh đạm, bởi vì cảm thấy cô không cần thiết đến trễ kéo dài bữa cơm này, làm hắn không có thể thời thời khắc khắc chú ý thần tượng của hắn.

【 Ha ha ha ha ha ha ha tôi lập tức muốn biết vẻ mặt Yến Thành khi biết Thúy Thúy của chúng ta không chỉ là em gái ruột của hắn mà còn là thần tượng của hắn thì như thế nào. 】

【 Ha ha ha ha ha cảm thấy Yến Thành sẽ khóc! 】

【 Gấp không chờ nổi rồi!!! 】

【 quay ngựa quay ngựa quay ngựa……】

【……】

°°°°°°

°°°°°°

Thời điểm tách ra, An Thúy từ cặp sách lấy ra mấy gói quà gặp mặt nhỏ, tặng cho người Yến gia, làm vợ chồng Mạnh gia trừng lớn đôi mắt, không nghĩ tới An Thúy thật sự chuẩn bị lễ vật.

Cũng không phải đồ vật quý trọng gì, thời điểm về nước tiện đường mua chocolate đen có hình dạng các loại tiểu động vật, mập mập mạp mạp, mỗi cái đều đơn giản đáng yêu, làm người nhận được lễ vật cảm thấy vui vẻ cũng sẽ không có gánh nặng gì.

Vợ chồng Yến gia nhìn thấy cái này, trong lòng hơi hơi thở dài một hơi, ánh mắt nhìn An Thúy cũng thoáng nhu hòa một ít, rốt cuộc thì cũng không có sự dưỡng dục của mình, vốn là không nên dùng tiêu chuẩn của bọn họ đưa ra bất luận yêu cầu gì với cô, chỉ cần cô ít nhất là khỏe mạnh vui vẻ thiện lương, như vậy đủ rồi.

Yến Thư nhìn độ hảo cảm của hai vợ chồng Yến Gia đối với An Thúy lên 50 điểm, Yến Thành chỉ có 10 điểm cười cười.

Tất cả đều là trình độ không đáng nhắc đến.

Người hai nhà trao đổi số điện thoại, sau đó từ biệt.

Sau khi lên xe, Yến Thành lập tức lấy ra di động bá bá bá, lướt thấy rất nhiều ảnh chụp, tất cả đều thích thích thích o( ̄▽ ̄)d

Sau khi xe của người Yến gia đi khuất, Mạnh gia bên này, Mạnh phu nhân lập tức xách lỗ tai An Thúy lên, chất vấn cô đi làm gì.

Không biết có bao nhiêu lâu không bị người khác xách lỗ tai, An Thúy sửng sốt một chút, nhìn Mạnh phu nhân tức giận nhưng trong mắt đều là quan tâm.

“…… Thấy đối tượng thầm mến cùng người con gái khác nắm tay, đi theo sau nhìn xem là chuyện như thế nào……” An Thúy bịa ra một cái lý do.

Lý do này thành công thuyết phục vợ chồng Mạnh gia, bởi vì chuyện này thật sự là Mạnh Kiều sẽ làm được a.

Người một nhà lên xe, Mạnh phu nhân còn không cao hứng việc An Thúy có người thích cư nhiên lại không nói với bà ấy. An Thúy chống cằm nhìn bà ấy, rồi lại nhìn Mạnh tiên sinh ngồi ghế phụ lái phía trước ngẫu nhiên cũng nói mấy câu, thoạt nhìn giống như có chút mất mát việc con gái cư nhiên đã tới tuổi thích người khác phái.

Cái phó bản này thực không tồi.

……

Sau khi nhận thân xong, Yến Thư tích cực lại không quá mức giao lưu với Mạnh tiên sinh cùng Mạnh phu nhân, thời điểm đến trường học khai giảng, hai bên đã thân mật, Yến Thư đã đổi giọng gọi bọn họ ba ba mụ mụ.

Mặt khác, An Thúy vẫn còn xa lạ với cha mẹ Yến gia cùng anh trai, ngẫu nhiên có nhắn tin qua lại, nhưng cũng không có nhiều chuyện để nói, ngắn ngủn vài câu liền kết thúc.

Sau đó thì đi học.

Trước/142Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Đế Tôn