Saved Font

Trước/11Sau

Học Bá Hôm Nay Lộ Tẩy Chưa?

Chương 9:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Này… đại minh tinh cũng cuộc sống không dễ dàng? Nghe ý tứ của anh, vẫn là vì kiếm tiền mới tiến vào giới giải trí?

Chẳng lẽ cậu ấy là vì không trả nổi học phí và sinh hoạt phí, mới không thể không làm nghệ sĩ để kiếm tiền?

Liễu Thanh Thanh thật cẩn thận hỏi: “Cậu còn đi học không?” Sợ Lục Ly cũng thôi học giống nguyên chủ “Liễu Thanh Thanh”, câu hỏi này của bản thân sẽ kích thích anh.

Lục Ly không quá để ý gật gật đầu, thản nhiên nói: “Nửa năm nay bận đóng phim, cho nên không đi học nhiều.”

Liễu Thanh Thanh nhìn thoáng qua chàng trai đối diện, như sợ sẽ làm tổn thương đến lòng tự trọng của anh, thận trọng nói: “Nếu lúc trước là do cậu thiếu tiền mới gia nhập giới giải trí, hiện giờ được ảnh đế, hẳn là cũng kiếm được không ít tiền. Tốt nhất, tốt nhất vẫn nên về trường học đi thôi.”

Nghe Liễu Thanh Thanh nói, những ngón tay mảnh khảnh của Lục Ly gõ vào xương bánh chè của chính mình, nửa ngày không nói gì.

Cô gái nhỏ trước mặt rõ ràng mới 16 tuổi, khuôn mặt nhỏ tràn đầy collagen, đôi mắt màu nâu nhạt trong veo, trên đầu còn phủ một thảm cỏ xanh HKT, lại ở chỗ này ân cần dạy bảo chính mình phải học tập cho tốt.

Những người khác chỉ biết bón rút lợi ích từ trên người anh, không có ai thật sự quan tâm anh đi học hay đi đóng phim. Thậm chí ngay cả đạo diễn Đoạn cũng nói, độ tuổi này của anh cùng với khả năng lĩnh ngộ, không đi đóng mấy bộ điện ảnh chính là lãng phí.

Ngược lại là cô gái nhỏ chỉ gặp qua hai lần trước mặt này, vừa bắt đầu liền khuyên mình về trường đi học.

Hàng mi dài của Lục Ly hơi rũ xuống, che giấu biểu cảm trong con ngươi đen láy, nho nhỏ “Ừm” một tiếng đồng ý.

“Quá tốt rồi.” Liễu Thanh Thanh cười híp mắt nói, “Đại ảnh đế, vậy cậu ký cho tôi cái tên đi, tôi muốn cất giữ.”

Lục Ly cầm một cây bút từ trên bàn, nâng mắt nhìn Liễu Thanh Thanh: “Ký ở đâu?”

Liễu Thanh Thanh nhìn một vòng, không tìm thấy giấy, có chút đau khổ gõ gõ đầu: “Uh, trên bàn tay của tôi đi?”

Lục Ly nhìn tay nhỏ trắng nõn mềm mại của cô gái, lại nhìn ngòi bút bén nhọn trong tay, khẽ nhíu mày, tuỳ tay cầm một quyển sách bài tập Liễu Thanh Thanh mở ra để trên bàn, lật mở mặt bìa, ký xuống chữ “Lục Ly” như rồng bay phượng múa ở trang lót.

“Ơ, đây là bài tập kỳ nghỉ đông của tôi.” Liễu Thanh Thanh sững sờ trong giây lát.

Liễu Thanh Thanh nhìn trang lót của sách bài tập in năm chữ “Mô phỏng đề thi thật”, bên cạnh là “Lục Ly” to to cảm thấy rất là buồn cười: “Nhìn giống như là sách bài tập của cậu vậy.”

“Không cướp bài về nhà của cậu.” Lục Ly mỉm cười.

Liễu Thanh Thanh nhiệt tình nói: “Bài tập kỳ nghỉ đông của cậu làm xong chưa? Cần tôi giới thiệu cho cậu mấy quyển tài liệu bổ trợ không, siêu có ích! Chăm chỉ làm hết về sau có thể nâng cao 20 điểm.”

“…Không cần.” Lục Ly vô ngữ lắc lắc đầu, dùng ngón tay màu trắng lạnh lẽo cầm một quyển sách vừa mua khi nãy, “Tôi đọc quyển này.”

Là quyển “Giáo trình nghệ thuật đạo diễn điện ảnh”.

Liễu Thanh Thanh gật đầu, biết nên dừng lại: “Vậy tôi làm bài tập đây.”

Cô mở quyển sách bị Lục Ly ký tên kia ra, cầm bút bắt đầu làm bài tập của kỳ nghỉ đông.

Buổi chiều ánh nắng vừa đẹp, xuyên qua lớp kính thuỷ tinh chiếu lên hàng mi thật dài của Liễu Thanh Thanh cùng hai má trắng nõn. Đôi mắt màu nâu nhạt xinh đẹp của Liễu Thanh Thanh bất động nhìn tờ giấy kiểm tra trước mặt, ngón tay mảnh khảnh cầm bút viết rồi lại dừng, cả người toát ra khí chất tĩnh lặng chuyên chú, tập trung làm xong một bộ bài thi.

Lục Ly liền cứ như vậy không thể hiểu được ở quán cà phê ngồi một buổi chiều với Liễu Thanh Thanh, Liễu Thanh Thanh làm bài tập, Lục Ly đọc sách.

Làm xong hai bộ bài thi lại ngẩng đầu lên. Liễu Thanh Thanh phát hiện chàng trai đối diện đã không thấy bóng dáng.

Liễu Thanh Thanh sửng sốt, nhớ ra hình như giữa chừng Lục Ly đi nghe điện thoại, sau đó nói với cô một tiếng phải rời đi trước xong thì đi luôn rồi.

Lúc ấy toàn bộ tinh thần cô đều tập trung vào câu khó nhất cuối cùng trong đề toán, tuỳ tiện gật đầu ra hiệu bản thân đã biết.

Liễu Thanh Thanh xoay xoay chiếc bút trên tay, nhìn sắc trời cũng không còn sớm, thu dọn sạch sẽ một bàn sách vở tài liệu cùng bài thi đã hoàn thành, đứng dậy đi đến quầy bar tính tiền.

Quản lý đứng sau quầy bar cười nói: “Xin chào, quý khách không cần thanh toán những món đã gọi.”

Liễu Thanh Thanh thắc mắc: “Không cần trả tiền?”

Quản lý: “Vâng, quý khách đến cùng với ông chủ của chúng tôi, dĩ nhiên không cần trả tiền.”

Liễu Thanh Thanh kinh ngạc: “Ông chủ? Cửa hàng này là của Lục Ly?”

Quản lý cười nói: “Đúng vậy.”

Liễu Thanh Thanh: “…Mấy cái thỏ con mèo con kia, cũng là tên do Lục Ly đặt?”

Quản lý gật đầu.

Liễu Thanh Thanh gãi gãi mặt, nghĩ thầm trình độ đặt tên của Lục Ly thật là… một lời khó nói hết.

Nhưng mà bánh kem thì vẫn ăn siêu ngon.

********

Vài ngày sau, Liễu Thanh Thanh đúng giờ đến trường quay Khải Nguyên video để ghi hình “Trí tuệ ngàn vàng”.

Khải Nguyên video là một trong những trang web đăng tải video lớn nhất trong nước, đặc biệt xây một toà cao ốc dành riêng cho việc quay chương trình, rộng rãi xa hoa, nhân viên công tác bận rộn ra vào cùng với các minh tinh đến ghi hình.

Đi vào toà nhà Khải Nguyên video, Tề Trăn còn đang lải nhải khuyên Liễu Thanh Thanh: “Liễu Ca, hay là em suy nghĩ lại một chút đi, thật sự muốn tham gia “Trí tuệ ngàn vàng” à? Đến tham gia gameshow này đều là học bá từ trường nổi tiếng, một nữ idol như em, theo chân bọn họ thực sự là lạc quẻ. Nhỡ đâu bọn họ đều giỏi hơn em nhiều, chẳng phải sẽ rất xấu hổ hay sao.”

Liễu Thanh Thanh trong lòng đã có dự tính, nói: “Anh Tề yên tâm đi, em sẽ không bị bọn họ treo lên đánh đâu.”

Tề Trăn vẫn hối hận chính mình tại sao sẽ đồng ý để Liễu Thanh Thanh tham gia tiết mục này: “Ôi, nhỡ sau này em thật sự nổi tiếng, chương trình này sẽ mãi mãi trở thành lịch sử đen tối của em đó.”

Tề Trăn gãi đầu, băn khoăn không biết có nên đút lót trước cho nhân viên tổ chương trình “Trí tuệ ngàn vàng ” một chút, để bọn họ giơ cao đánh khẽ khi cắt nối biên tập, đừng cắt cho Liễu Thanh Thanh kém quá nhiều so với các học bá khác.

Nhà sản xuất “Trí tuệ ngàn vàng” đi tới, nhìn thấy thảm cỏ xanh của Liễu Thanh Thanh, giật mình một lúc, cười khan nói: “Ô, tóc của Liễu Ca không phải đen thẳng dài sao?”

Người đại diện Tề Trăn ở bên cạnh giải thích nói: “Đó là tóc giả thôi.”

Nhà sản xuất lau đi mồ hôi lạnh nói: “Được rồi, đạo diễn của chúng tôi vừa ý chính là hình tượng ngoan ngoãn của Liễu Ca tại lễ trao giải Bách Xuyên hôm đó, làm phiền Liễu Ca lần này cũng đội tóc giả vào. Chương trình của chúng tôi hướng đến đối tượng là học sinh, không thể xuất hiện uốn tóc nhuộm tóc.”

“Được.” Liễu Thanh Thanh gật đầu, đối với những điều này cô không có ý kiến, cô cũng cảm thấy cái đầu cỏ xanh lộn xộn này lên hình quá mất mặt.

Thấy Liễu Thanh Thanh đi đến phòng hoá trang, nhà sản xuất lắc đầu nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ngay cả tóc cũng là giả, xem ra khí chất thục nữ ngoan ngoãn trên sân khấu thật sự đều là làm ra vẻ rồi, Liễu Ca vốn chính là cái cấp 3 thôi học vô văn hoá minh tinh nhỏ đi. Ha ha, lần này những tuyển thủ khác đều là học bá từ trường có tiếng, đến lúc đấy mua cái hot search minh tinh nhỏ bị học bá từ trường nổi tiếng nghiền áp, quá là bùng nổ rồi. Xem ra kỳ này rating ổn lắm đây.”

********

Liễu Thanh Thanh đẩy cửa phòng hoá trang, ngồi vào bàn trang điểm, nâng khuôn mặt nhỏ lên để stylist trang điểm cho mình.

Chuyên viên trang điểm dùng cọ quét tới quét lui trên mặt Liễu Thanh Thanh, một bên nói: “Liễu Ca, làn da của em thật là đẹp, vừa trắng vừa trong, không một chút tỳ vết, cũng không có mụn, thật là hâm mộ thể chất của em. Các cô gái tuổi dậy thì như mấy đứa là dễ bị mụn trứng cá nhất đấy, trước đây chị gặp vài ngôi sao nhí nhưng vì nghỉ ngơi không tốt, tình trạng làn da thật sự rất tệ.”

Liễu Thanh Thanh cười đôi mắt cong cong: “Em cảm ơn.”

Chuyên viên trang điểm đội tóc giả đen dài cho Liễu Thanh Thanh, lại phối cho cô một chiếc váy màu trắng.

Khi Liễu Thanh Thanh đi từ phòng thay đồ ra, chuyên viên trang điểm không khỏi hai mắt sáng ngời.

Một đôi mắt màu trà nhạt được phác hoạ bằng eyeliner nâu càng thêm to tròn, phấn mắt nhẹ nhàng tô điểm, giúp cho đôi mắt có vẻ ôn nhu có thần, đuôi mắt hơi hướng xuống, hồn nhiên vô tội giống như động vật nhỏ. Sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng hào, trên má đánh một chút phấn hồng, làn da trắng nõn trong suốt, mềm như có thể véo ra nước.

Liễu Thanh Thanh vốn có khuôn mặt mối tình đầu ngoan ngoãn, lúc này được bàn tay khéo léo của chuyên viên trang điểm biến hoá, càng trở nên dịu dàng ngoan ngoãn.

Liễu Thanh Thanh thay một chiếc váy liền thân màu trắng có thắt lưng, lộ ra xương quai xanh tinh xảo và bả vai trắng nõn, mái tóc đen dài mềm mại xoã trên bả vai trắng nõn, có vẻ tri thức mà thuỳ mị. Váy trắng dài đến đầu gối, phía dưới là một đôi cẳng chân thon dài khéo léo, dưới chân đi giày vải, cả người tươi mát như đoá hoa bách hợp dính sương sớm.

“Tuyệt!” Chuyên viên trang điểm dựng ngón tay cái với Liễu Thanh Thanh, “Liễu Ca, mặt em thật sự thích hợp với kiểu trang điểm tiểu bạch hoa (ngây thơ, thuần khiết) như thế này, về sau nuôi tóc dài lại nhuộm về màu đen, tóc đen thẳng dài cực hợp với khí chất của em, đừng lại làm cái gì cỏ xanh HKT, quá kỳ quái.”

Liễu Thanh Thanh cười: “Được ạ.”

Cô lấy ra điện thoại selfie với gương, sau đó chỉnh sửa Weibo.

“@Sugar- Liễu Ca: Đến quay “Trí tuệ ngàn vàng” ” phía dưới kèm theo một tấm ảnh selfie.

Weibo chưa đăng được vài phút, những người vì hot search Liễu Ca thôi học mà biết Weibo của Liễu Ca đều đã sôi nổi bình luận.

“Quay “Trí tuệ ngàn vàng”??? Là cái “Trí tuệ ngàn vàng” cho học bá giải đề mà tôi biết kia sao?”

“Ha ha ha ha Liễu Ca đầu óc cô có bệnh đúng không?! Cấp 3 còn chưa học xong, lại tới đây thi đấu cùng các học bá?!”

“Phục, so về không biết tự lượng sức mình, tôi chịu thua Liễu Ca.”

“Kỳ “Trí tuệ ngàn vàng” này tôi phải xem!!! Tôi muốn xem Liễu Ca bị các học bá treo lên đánh, ấn xuống đất nghiền nát!”

“Rốt cuộc là ai cho Liễu Ca dũng khí, để cô ta tham gia tiết mục này…”

Liễu Ca phát Weibo xong liền đứng dậy chuẩn bị đến phòng ghi hình. Nhìn Liễu Thanh Thanh tươi cười lễ phép, chuyên viên trang điểm do dự một lúc, vẫn nói ra lời trong lòng: “Liễu Ca, lát nữa em sẽ tham gia chương trình này, các đối thủ của em đều siêu mạnh, em… em cố lên nha.” Chuyên viên trang điểm lo lắng nói, hiển nhiên là cũng thấy được hot search Liễu Ca thôi học kia.

Liễu Thanh Thanh cười trả lời: “Vâng, em sẽ cố gắng.”

Liễu Thanh Thanh đẩy cửa phòng hoá trang, đi vào phòng ghi hình “Trí tuệ ngàn vàng”.

Trước/11Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thà Bắc Tô Thanh Hà