Saved Font

Trước/108Sau

Hưu Phu

Chương 62: Lưu Thai (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Edit: Lan Anh

Beta: Hy

Ôn Túc biết, Thẩm Khinh Vũ không thể nào tiếp nhận sự thật thai chết từ trong bụng, anh ta là một thầy thuốc, đã thấy quá nhiều chuyện sinh lão bệnh tử, thấy quá triệt để, đối với ông ấy mà nói, đây hết thảy chẳng qua đều là một chứng bệnh, thêm không được bao nhiêu cảm tình, nhưng Thẩm Khinh Vũ không giống vậy.

Đứa trẻ này ngày đó theo nàng đến đây, ở trong bụng làm bạn với nàng rất lâu, lần đầu tiên cảm nhận được thai nhi đạp, lần đầu tiên cảm nhận được sự rực rỡ của việc làm mẫu thân, đều là lão Nguyên cho hắn, trong đáy lòng của Thẩm Khinh Vũ đã nhận định đồng thời chờ mong đứa bé này xuất hiện.

Hiện tại, này tính là cái gì? Người nam nhân này nói hài tử của mình đã không còn? Rõ ràng, hài tử vẫn còn ở trong bụng của nàng mà!

"Ta hiện tại đi tìm Cố Tĩnh Phong, để hắn giết ngươi, cái tên lang băm miệng nói nhảm này, ngươi đợi cho ta." Thẩm Khinh Vũ nghiến răng nghiến lợi hung ác nhìn Ôn Túc trước mắt, đỡ lấy thân thể từ trên ghế nằm đứng dậy, không để ý chút nào Liễu ma ma ở bên cạnh muốn đưa tay đỡ, bước nhanh ra ngoài cửa.

Khoanh tay đứng trên hành lang, Thẩm Khinh Vũ một bộ Tề Hung Nhu Quần* màu hoa tím nhạt hoa lan, Thẩm Khinh Vũ liều mạng bước đi, Liễu ma ma nhanh chóng đuổi theo, nàng chỉ ôm bụng bước nhanh về phía thư phòng của Cố Tĩnh Phong, tim thình thịch không ngừng nhảy lên, nước mắt cũng là không đè nén được tràn mi ra.

* Tề Hung Nhu Quần: quần áo thời Tùy Đường, là loại Hán phục được yêu thích hiện nay, phong cách thanh nhã.

Trong đầu chỉ luẩn quẩn ba từ "Không phải đâu!" Hài nhi của nàng sẽ không rời bỏ nàng như vậy, nàng cũng đã chuẩn bị xong quần vây quanh hông, khóa vàng bạc, vòng tay nhỏ nàng cũng chuẩn bị đầy đủ, chính là đợi đứa bé này sinh ra, thế nào mà, hài nhi của nàng, tại sao đã chết rồi, nhất định là tên lang băm kia lừa người!

Ngoài thư phòng, hộ vệ canh giữ ở bên ngoài cửa thùy hoa thấy Thẩm Khinh Vũ chưa từng dám cản nàng, trực tiếp bước vào phòng: "Cố Tĩnh Phong..."

Thẩm Khinh Vũ xách váy lớn tiếng kêu lên, lại ở trước cửa sổ khắc hoa đang mở phân nửa, thấy được một màn khiến nàng hoàn toàn hoảng sợ kinh hãi.

Dưới khung cửa sổ mở một nửa, Thẩm Khinh Vũ thấy rõ ràng Hải Đường một thân voan mỏng ba điểm không che được chút nào đang quỳ gối giữa hai chân của người đàn ông, ra sức hầu hạ người đàn ông, đầu lắc lư lên xuống tiến về trước, Thẩm Khinh Vũ ngực đau xót, chỉ cảm thấy ghê tởm, hai chân cũng nhịn không được run lên.

Nàng đứng không vững, một tay dựa vào khung cửa bên cạnh, cắn chặt hàm răng, tầm mắt nhìn thẳng tới chỗ bên người của hộ vệ, có một thanh trường đao nơi thắt lưng, không chút nghĩ ngợi trực tiếp cướp lấy, nhấc lên bất chấp đau đớn co rút âm ỉ trong bụng, đá văng cửa lớn của thư phòng, một tiếng vang lên "Phanh ", làm đôi nam nữ ở trên giường giật mình. . .

Nhất là Cố Tĩnh Phong!

"Gian phu dâm phụ, hôm nay ta liền giết chết các ngươi, để cho các ngươi nằm trong lòng đất, yên làm làm một đôi quỷ uyên ương!" Thẩm Khinh Vũ giơ đao, bay thẳng chém tới Hải Đường, trong mắt hiện lên đầy hận thù, tản đi không được.

Tên lừa đảo, mỗi người đều là tên lừa đảo, cái gì mà vì nước vì gia, bất đắc dĩ, đều là nói dối, người nam nhân vì nước vì nhà lại ở chỗ này hưởng thụ phụ nữ hầu hạ, tràn đầy tiêu dao, tiện nhân, mười phần là tiện nhân!

Giờ này khắc này, quần áo trên người Cố Tĩnh Phong mở rộng mất trật tự, trên gương mặt có một tầng đỏ ửng bất thường, đầu đần độn, mà Hải Đường thì trốn phía sau hắn, né tránh trường đao trong tay Thẩm Khinh Vũ, giữ lấy bụng bự, Thẩm Khinh Vũ lúc này giận không kiềm được, thầm nghĩ chém chết đôi cẩu nam nữ này.

"Khinh Vũ... Nàng nghe ta giải thích... " Cố Tĩnh Phong khôi phục thần chí chắp hai tay cướp lấy trường đao trong tay Thẩm Khinh Vũ, với khí lực của nam nhân vung tay liền ném xuống đất, rồi sau đó hộ vệ nghe tin chạy tới bảo vệ Hải Đường ở một góc, tình cảnh ngay lập tức được khống chế, Cố Tĩnh Phong quay cơ thể Thẩm Khinh Vũ, vững vàng cầm cố ở trong ngực của mình, trầm giọng hy vọng nàng có thể đủ tỉnh táo lại.

"Phi... "

Thẩm Khinh Vũ phun nước miếng vào mặt của Cố Tĩnh Phong, nghiến răng nghiến lợi, trợn mắt nhìn nhau, nỗi hận lan tràn mỗi một chỗ quanh cơ thể, "Ngươi khiến ta cảm thấy thật ghê tởm!"

"Chuyện cũng không phải như nàng thấy đâu, ta có thể giải thích!" Cố Tĩnh Phong biết, tình huống hiện tại nếu nói sự thực quả thực hết sức khó khăn, nhưng hắn biết, nếu mình bây giờ thả Thẩm Khinh Vũ ra, còn muốn giữ lại nàng như vậy, càng thêm khó.

"Ngươi cho rằng ta mắt mù hay sao, ngươi để cho nàng ngậm không sảng khoái sao? Ta nói mấy ngày gần đây ngay cả mặt mũi cũng không thấy là bận bịu làm cái gì, thì ra cả ngày ở chỗ này ôm ôm ấp ấp, sớm đã quên trong chính viện của ngươi còn có một người vì ngươi có thai, thê tử bụng bự mỗi ngày không được ngủ ngon!"

"Những lý do đàng hoàng kia của ngươi bây giờ có thể thu lại được rồi, Cố Tĩnh Phong, ta ghê tởm ngươi, ngươi khiến ta cực kỳ ghê tởm!"

Nghĩ tới tất cả chuyện vừa rồi Hải Đường ghé vào giữa hai chân hắn làm, trong dạ dày Thẩm Khinh Vũ cuồn cuộn muốn đem nước mật đắng bên trong cùng nhau nhổ ra, giờ này khắc này, giữa hai chân nàng cảm nhận được một chút ấm áp ẩm ướt, một chút từ dưới váy nàng rơi trên mặt đất.

"Phu nhân..." Liễu ma ma đi theo phía sau Thẩm Khinh chạy tới kêu gào lên, Cố Tĩnh Phong lúc này mới theo ánh mắt của Liễu ma ma, thấy được Thẩm Khinh Vũ một thân váy dài đỏ tươi rực rỡ điểm một vài bông đồ mi nở, rất nhanh, máu của nàng rơi xuống giầy thêu nhuộm thành một mảng máu.

So sánh mọi người bên cạnh kinh ngạc, Ôn Túc tay cầm châm dài một đôi tay trực tiếp đâm vào trước đỉnh huyệt của Thẩm Khinh Vũ, Thẩm Khinh Vũ một hồi ngất xỉu, hoàn toàn mất đi cảm giác.

"Mau sai người nấu nước, mời bà đỡ tới. . . "

Trước/108Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Nông Nữ: Mua Cái Tướng Công Tới Làm Ruộng