Saved Font

Trước/222Sau

Huyết Long Công Tử

Quyển 2 - Chương 74: Ba điều kiện

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sau khi cười xong hắn quay qua nhìn Nam Cung lão:” Bàn? Bàn cái gì mà bàn, nếu hôm nay ta chết thì ai bàn với ta hả?”

“ Cháu hôm nay vẫn còn nể Nam Cung lão nên vẫn gọi ngài thế, nếu hôm nay không cho cháu một câu trả lời đàng hoàng thì Hoàng Thất các ngươi chính là Tây Bắc gia thứ hai. Ám sát thành tử trung thành, trợ giúp kẻ ác, các ngươi liệu mà làm cho ta hài lòng…”, sau đó Long Phong lấy bước vào trong Thánh Điện, những người khác bước theo hắn. Long lão thì đi theo cháu trai hắn mà vô, không nể ai Long Phong bước thẳng lên Long uỷ mà ngồi xuống, những người khác thì ngồi xuống, còn tên Hoàng Thượng thì được người đỡ ngồi xuống. Long Phong trên kia tay chống má, nhìn xuống nói:” Ta giao chuyện bàn bạc cho Quách Gia, Chu Du và gia gia ta!’l

Nam Cung lão thấy Long Phong giao quyền cho Long lão, nghĩ chắc vẫn còn cơ hội cứu vãn, lúc này ở ngoài điện có hai thân ảnh chạy vô, đó là Nam Cung Lạc Nhạn và Nam Cung Lạc Nhi. Hai người thấy Long Phong và được nghe kể từ người hầu nên hiểu sơ sơ, hai nàng chạy tới chỗ Long Phong liền hỏi:” Nè nè a Phong, huynh làm gì mà xông vào đây thế?”

Hắn nhìn hai nàng bằng ánh mắt thương yêu, xoa đầu hai nàng xong liền quay xuống:” Nam Cung lão, lão muốn để ta nói hay là lão nói…”, Nam Cung lão cúi đầu, thở dài sau đó kể ra sự tình cho hai nàng nghe. Hai nàng hiểu rõ quay qua nhìn Long Phong, Nam Cung Lạc Nhi lên tiếng:” tiểu Phong, có gì ngươi tha cho phụ thân ta đi, đừng có làm mà, cùng lắm…. lắm ta.. sống…”, nàng đỏ mặt mà nói khiến Long Phong tức cười, Nam Cung Lạc Nhạn thì cười kế bên. Long Phong lúc này lên tiếng:” Hai nàng đứng qua một bên đây, đây là chuyện của đàn ông, không nên xen vào.”

Nam Cung Lạc Nhi hiểu ý, dắt tay muội muội qua một bên, Long Phong quay xuống nói:” Chúng ta bàn tiếp đi!”

“ Vậy Nam Cung lão nghĩ xem chúng ta có thể bàn gì nào?”

“ Hoàng Thất chúng ta có thể bồi thường tiền bạc, vật phẩm quý giá…”, Nam Cung lão chưa dứt lời thì Long Phong kêu lên:” Ấy, ấy dừng dừng…., mấy cái đó ta không cần…”

“ Vậy không biết là Long công tử cần gì?”

“ Dễ lắm, chấp nhận ba điều kiện sau thì ta sẽ bỏ qua không thì…”, Long Phong làm động tác cắt cổ. Nam Cung lão cùng tên Hoàng Đế nhìn nhau, thấy hắn gật đầu Nam Cung lão thở dài lên tiếng:” Được”

“ Vậy trước tiên Nam Cung lão có thể cho mời hết thành viên trong Hoàng thất cái!’” Long Phong cười nhép mà ra lệnh, tên Hoàng Đế lập tức kêu người đi làm liền, một lúc sau Tây Quý phi, Hoàng hậu và hai đứa con của hai người, thêm một số vị quý phi, công chúa và Hoàng tử. Khi mọi người được triệu kiến thi giật mình, vô thấy người ngồi trên Long uỷ không phải là Hoàng Thượng càng giật mình.

Khi thấy mọi người vô đông đủ Long Phong liền lên tiếng:” Tây Quý phi đâu, ra nhận quà nè!!”, Tây Quý phi tức giận mà nói:” Tên hỗn xược tiểu tử, ngươi là cái thá gì mà dám..” nàng chưa nói xong thì bị Hoàng Đế tát vào mặt, khiến nàng im bặt. Long Phong vỗ tay kêu người đem vào, lúc này ai ai cũng có hứng thú nhìn một cái cột được che lại, Long Phong kêu người mở ra thì tất cả mọi người hét lên. Long Phong nhìn Tây Quý phi mà nói:” Lễ vật này có một không hai đó, ráng mà nhìn cho kỹ nha Tây.. Quý… Phi…..”

Tây Quý Phi nhìn một cái lập tức nhận ra đây là thủ cấp của gia gia và người thân nàng, Hoàng Hậu lên tiếng:” tiểu Phong, là do cháu làm à?”

“ À không, do sủng vật cháu giết ….”

“ Theo lệnh của cháu!” Long Phong lời đầu để nàng thở ra nhưng câu sau lại khiến nàng ngậm miệng. Còn Tây Quý phi thì tức giận quay qua xông lên Long Phong, nhưng chưa kịp tới gần thì bị hai tên Huyết Long vệ đè xuống.

“ Thả ta ra, thả ta ra….” Nàng điên khùng lắc đầu mà la lên

“ Thế nào, nhìn thích không? Ta phải tốn gần mấy phút để kêu nó nhả mấy cái đầu này ra đó, coi như là quà ta đáp lễ cho bà về vụ tỷ tỷ của ta đi ha…” Long Phong nhìn nàng mà nói, sau đó phất tay cho hai tên lôi nàng ra. Sau đó hắn nhìn về phía Nam Cung lão nói:” Được rồi, ruồi muỗi đã dọn xong, giờ tới việc chính..”

“ Vậy không biết Long công tử muốn gì?”

“ Dễ lắm, điều kiện thứ nhất phong ta là Kim Vương Gia, ban cho vùng đất trải rộng bắt đầu từ Tây Châu Thành cho tới Nguyệt Lãm thành!” Vừa mở miệng là một phần năm lãnh thổ của Kim Triều đế quốc, Nam Cung lão hít sâu vào, diện tích Long Phong vừa đòi là bao gồm mười lăm thành, trong đó có hai thành lớn nhất là Tây Châu và Nguyệt Lãm. Trong đó còn có chủ yếu là đồng ruộng, rừng săn bắn, nói chung là thực phẩm phong phú, nhưng chủ yếu là mỏ khoáng ma tinh thạch, lớn nhất và nhiều nhất trong tứ đại đế quốc.

Tên Hoàng Đế tính la lên là không được nhưng Nam Cung lão liền lên tiếng:” Được, Hoàng Thất chúng ta đồng ý!”

“ Vậy mời Nam Cung lão ký tên vào đây để ta ngày mai đi lãnh thành, à còn nhờ ngày thông báo cho người dân ở đó luôn “ Long Phong búng tay lập tức có một người đem một cái tờ giấy lên. Nam Cung lão cùng tên Hoàng Thượng kí tên vào, sau đó liền nghe Long Phong nói tiếp:” Điều thứ hai là.., khụ khụ…” Long Phong khó mở lời nhìn hai nàng công chúa một cái thấy ánh mắt mong đợi của hai nàng, hắn cười nhép một cái rồi nói,:” Hi vọng hoàng thất có thể gả hai vị công chúa Nam Cung Lạc Nhi và Nam Cung Lạc Nhạn cho ta!!”

Cảm quảng trường im lặng, Long lão thì cười to lên, nhìn cháu trai mình mà tự hào, một lần đòi lấy luôn hai vị công chúa. Nam Cung lão nhìn hắn mà lắc đầu, khiến Long Phong đỏ mặt,:” Được ta đồng ý..”, khi Nam Cung lão lời vừa dứt thì hai nàng công chúa liền la lên mừng rỡ, những người còn lại người mừng người buồn.

“ Còn điều kiện thứ ba, đó là toàn bộ sản nghiệp của Tây Bắc gia, ta sẽ thừa hưởng hết, chắc Nam Cung lão không có dị nghị gì đi?”

“ Được không dị nghị!” Nam Cung lão sảng khoái la lên, cái đó vốn là của Long Phong rồi, lão hiểu ý là Long Phong không muốn làm khó. Sau khi đồng ý Long Phong đứng dậy, nói:” Vậy thì ta cho người đem Tây Quý phi và Tứ Hoàng Tử đi!”, nói xong thì Huyết Long vệ bắt đầu bắt người, Hoàng Thượng lo lắng mà lên tiếng:” Không.. không biết Long công tử tính làm gì với hai người bọn họ?”

“ Giết chứ làm gì, mầm mống của Tây Bắc gia, giết trước cho chắc ăn không thì bọn họ sau này quay lại sao, lúc đó mệt lắm..”

“ Vậy hôm nay xong rồi, ngày mai hy vọng Nam Cung lão có thể đem giấy tờ và tiền bạc nhanh chóng. Nếu không còn gì thì ta về đây, có gì mốt sẽ nghe chơi Hoàng Cung sau..” Long Phong nói xong liền bước đi, không ai dám ngăn trở. Từ hoàng tử và Tây Quý phi la hét xuống đoạn đường từ Thánh Điện tới cửa thành, Long Phong bị làm ồn quá kêu Thanh Đế nuốt hai người vào tại chỗ, sau đó lên xe ngựa mà quay về Long gia.

Thật ra sau vụ này thì Long lão cũng đã từng hỏi Long Phong, tại sao hắn lại tha cho tên Hoàng Đế, Long Phong chỉ nói một câu:” Hắn còn tác dụng thì cứ để hắn sống, hắn hết tác dụng rồi thì sẽ loại bỏ hắn.”, nói thẳng Long Phong cũng rất muốn giết tên Hoàng Đế nhưng lại không được. Thứ nhất vì dân chúng bây giờ rất là tin tưởng vào hắn cho nên nếu giết tên Hoàng Đế bây giờ thì sẽ có loạn, Thứ hai là Tam quốc còn lại sẽ thừa cơ mà đánh vào, như vậy càng nguy và hại, thứ ba là hắn cần tên Hoàng Đế này sống để phát triển thế lực của mình, cho nên Long Phong coi như tha hắn một mạng, nể mặt Nam Cung lão, đổi lấy một phần lãnh thổ của Kim Triều, hơn nữa là vùng đất ngon và màu mỡ nữa, tội gì không làm. Còn mạng của hắn sau này thì nếu tên Hoàng Đế ngại sống lâu, Long Phong cũng không ngại tiễn hắn.

Cứ thế Đại Náo Hoàng Cung và diệt Tây Bắc gia, sự tích của Long Phong được truyền bá nhanh chóng và rộng rãi, diệt sát hai vị cung phụng của triều đình, hơn cả hơn hai trăm mạng người của Tây Bắc gia, giết chết Tây Quý phi và Tứ Hoàng tử mà không bị gì. Sau đó là lệnh công bố Long Phong sẽ trở thành Kim Vương Gia, sau đó ban thưởng vùng đất từ Tây Châu cho đến Nguyệt Lãm thành.

Sự tích của Long công tử được lưu truyền dưới hình thức “Anh Hùng tức giận vì Mỹ Nhân mà ra tay đồ sát trả thù “, với đội quân Huyết Long vệ tiếng tăm bắt đầu vang ra, người người sau này biết Long Phong đến nhiều tên gọi khác nhau, nào là Ma Đầu, Ác Ma Long gia, Nhân Diệt Giả, nhưng cái tên nổi bật nhất mà ai ai cũng biết: Huyết Long Công Tử! Ra tay là có máu đổ, máu đổ vì hồng nhan hoặc thân thích, mái tóc trắng với đôi mắt đỏ ngầu như một ác ma, một bài thơ được bậc phụ huynh dùng để hù con nít…..

Trước/222Sau

Theo Dõi Bình Luận