Saved Font

Trước/9Sau

Kế Hoạch Thông Gia Tinh Cầu

Chương 9

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 9

Ngày kế.

Đại đế ngay cả chào từ biệt cũng giản lược, trực tiếp tọa phi thuyền chạy lấy người.

Khi Thì Thái Quá nhận được tin, đại đế đã ở ngoài xa ngàn dặm.

Thì Thái Quá nối được đường dây, thương tâm nói với đại đế trên màn hình: “Là chỗ chúng ta chiêu đãi không tốt sao?”

Không cần ngửi thứ mùi đáng ghét làm tâm tình đại đế biến tốt, sắc mặt khó được hoà nhã, “A, đúng vậy.”

“Chỗ nào chiêu đãi không tốt, ta có thể sửa!”

Đại đế nêu ý kiến với hắn một giờ.

Thì Thái Quá xấu hổ ôm sổ ghi chép rời đi.

Tắt máy truyền tin, U Lam tò mò hỏi: “Sẽ không tạo thành hai tinh cầu trở mặt chứ?”

“Vậy không thể tốt hơn.” Làm hoàng đế tinh cầu mạnh về quân sự, đại đế vẻ mặt chờ mong, “Ta đang muốn cải tạo tinh cầu này. . . Trước phá huỷ nhà máy nước hoa, sau lại phá huỷ phố mua sắm.”

“Còn tinh cầu Ultra?” U Lam thật cẩn thận hỏi.

Đại đế nhướng mày nói: “Biểu hiện tốt của ngươi đâu?”

U Lam nghĩ nghĩ nói: “Ta biết lái phi thuyền.”

“Ta có hạm trưởng.”

“Ta biết sửa phi thuyền.”

“Nó không hỏng!”

“. . .”

Đại đế nhìn U Lam trầm tư cảm thấy bực mình, “Ăn cơm!”

Phi thuyền đang bay đột nhiên tăng tốc về phía trước, không bao lâu, lại trái phải, phải trái kịch liệt đung đưa.

“Chuyện gì xảy ra?”

Đại đế một thân bị hắt rượu đỏ xuất hiện trên màn hình.

Hạm trưởng mồ hôi chảy ròng ròng nói: “Báo cáo đại đế, chúng ta bị phi thuyền không rõ thân phận dùng phương thức tự sát công kích, hai tàu hộ tống bị đâm cháy.”

Đại đế mặt không đổi sắc nói: “Toàn lực nghênh chiến.”

“Rõ.”

Một lát sau.

Đại đế cảm giác phi thuyền dần dần vững vàng, nhướng mày nói: “Giải quyết?”

Hạm trưởng lắp bắp nói: “Giải quyết một nửa.”

Đại đế nheo lại mắt, “Kẻ thù vẫn còn một nửa?”

Hạm trưởng vẻ mặt cầu xin: “Không phải, là ngừng công kích. Nhưng tàu hộ tống toàn quân bị diệt. Phi thuyền chúng ta cũng bị đánh phải, đang kiểm tra tổn thất.”

Đại đế bỗng đứng lên, xé rách quần áo.

U Lam ngồi đối diện ăn thịt bò ngơ ngác nhìn cơ ngực đại đế: “. . .”

Đại đế cầm lấy khăn ăn lau vết rượu trước ngực, trầm giọng nói: “Giúp ta thay quần áo.”

“Vâng.” U Lam vừa đứng dậy vừa nhanh chóng nhét nửa miếng thịt bò còn lại vào miệng, cố gắng nhấm nuốt. . .

Đại đế: “. . .”

Đại đế cùng U Lam vào phòng điều khiển, liền nhìn thấy hạm trưởng cùng phó hạm trưởng mang theo một đám kỹ thuật viên sắc mặt ngưng trọng mà họp.

“Báo cáo đại đế.” Hạm trưởng thẳng tắp đứng lên, vẻ mặt bi tráng, “Hộp trữ nhiên liệu bị hủy, hộp trữ nhiên liệu dự bị cũng bị hủy. Số nhiên liệu còn lại vận chuyển trong ống dẫn chỉ có thể duy trì đi một giờ hoặc cung cấp không khí cùng trọng lực một tuần.”

Đại đế cau mày nói: “Liên hệ tổng bộ không quân tinh cầu.”

“Chúng ta đang bị kẹt ở vùng ánh sáng không có tín hiệu vệ tinh. Cho dù dùng hết nhiên liệu, trong vòng một giờ cũng vô pháp tiến vào khu vực có thể thu được tín hiệu.”

Đại đế nói: “Phương án giải quyết.”

Phòng điều khiển toàn bộ trầm mặc.

Đại đế mặt đen như than.

“Xin hỏi, có thể cho ta xem phi thuyền không?” U Lam bất hạnh tìm không thấy cơ hội biểu hiện nhãn tình sáng lên.

Những người khác đồng thời nhìn về phía hắn.

Làm hoàng hậu, U Lam có thể nhận được sự sùng kính của họ, nhưng làm kỹ thuật viên. . . Tinh cầu Ultra cầu cũng như tên. Bọn họ một chút cũng không cho rằng người tinh cầu Ultra lấy lười nhác cùng lạc hậu mà nổi tiếng có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết gì. Mặc dù như thế, dưới áp suất thấp của đại đế đe dọa, kỹ thuật viên vẫn giao ra bản kết cấu.

U Lam nhìn sơ đồ cấu tạo, đột nhiên chỉ vào một khối vuông nhỏ bên cạnh hộp trữ nhiên liệu dự bị, hỏi: “Đây là cái gì?”

Một kỹ thuật viên trong đó nói: “Ban đầu chế tạo phi thuyền, thợ thiết kế từng đề nghị dùng dầu hoả làm nhiên liệu dự bị, đây vốn là hộp trữ nhiên liệu dự bị. Nhưng trước khi hoàn thành lại thay thế bằng hộp dự bị hiện tại. Chính là bán thành phẩm.”

U Lam nhãn tình sáng lên: “Dầu hoả bỏ thêm chưa?”

Hạm trưởng mở bảng điều khiển, kiểm tra hộp dự bị số 2 chưa từng dùng đến, “Đầy.”

Mặc kệ kỹ thuật viên tinh cầu Kanmuan trước ôm cái nhìn thế nào đối với U Lam, giờ này khắc này đều tràn ngập khẩn thiết chờ mong —— không ai hy vọng mình ở một góc vũ trụ không biết tên yên lặng mà chết.

U Lam nhìn ống dẫn bị đứt, chân mày hơi nhíu lại, “Trên phi thuyền có ống dẫn thay thế không?”

Kỹ thuật viên xấu hổ nói: “Có, nhưng cũng đã bị cháy.”

U Lam thần sắc như thường. Với người tinh cầu Ultra mà nói, cảm giác thất vọng là tuyệt đối không tồn tại.”Để ta xem trên thuyền có ống dẫn nào có thể tháo ra.”

. . .

Hạm trưởng run giọng: “Tháo ra?”

Kỹ thuật viên mạnh mẽ phản đối, “Trên phi thuyền mỗi một ống dẫn đều có tác dụng của nó! Tùy ý tháo dỡ sẽ tạo thành tai hoạ ngầm.”

Các khác phụ họa.

U Lam chỉ vào một ống dẫn cong cong trên sơ đồ, “Ống dẫn này có ích lợi gì?”

“. . .” Nhóm kỹ thuật viên kinh ngạc “囧” giống như nó là hài cốt người ngoài hành tinh.

Phó hạm trưởng chậm rãi mở miệng: “Theo ta được biết, đây là phong cách kí tên của Antonio. Hắn là người thiết kế phi thuyền.”

Nhóm kỹ thuật viên mờ mịt nhìn hắn.

Hạm trưởng hít một ngụm khí, “Cái vị họa sĩ nổi tiếng trừu tượng kia?”

Đại đế khẩu khí âm trầm, “Ý ngươi là nói, an toàn xuất hành của ta được một hoạ sĩ trừu tượng đảm bảo?”

Phó hạm trưởng hàm súc nói: “Vài năm nay văn nghệ sĩ sống không tốt lắm, thiết kế là hắn tự học.”

Đại đế nhìn chằm chằm bản vẽ “囧”, “Hơn nữa còn tự thành một phái.”

“Hoàng hậu, ngài muốn làm gì?” Hạm trưởng kinh ngạc nhìn U Lam dùng búa cạy mở tấm thép, dũng cảm đi vào.

U Lam vào đến bên trong, dùng kìm cắt đứt dây thép buộc ống dẫn, chuyển ống dẫn từ bên trong ra, “Thay vào ống dẫn trên kia, chúng ta dùng dầu hoả thử xem.”

Mười ba ngày, xảy ra rất nhiều chuyện.

Ví dụ như lo liệu một lễ truy điệu vội vàng.

Ví dụ như chọn ra thủ lĩnh lâm thời.

Ví dụ như chuẩn bị nghi thức tiếp nhận chức vụ long trọng.

Nhưng hết thảy đều tại lúc phi thuyền ngự dụng của đại đế biến mất gần nửa tháng phát đến tin “bình an”, hôi phi yên diệt. Cao tầng tinh cầu Kanmuan bị áp lực hồi lâu vọt tới cảng đầu tiên nghênh đón đại đế được tàu mới cử đến hộ tống trở về.

Cửa phi thuyền ngự dụng vừa mở ra, bộ trưởng bộ quốc phòng lập tức cáo trạng, “Mark vương tử hạ lệnh phong tỏa toàn bộ cảng tinh cầu Kanmuan, không cho phép chúng ta phái hạm đội cùng phi thuyền tìm kiếm nơi đại đế rơi xuống.”

Bộ trưởng bộ tài vụ bổ đao: “Cục trưởng cục cảnh sát cùng Lâm Đạt đại tướng đều là đồng lõa của hắn.”

Cục trưởng cục tình báo bỏ đá xuống giếng, “Chứng cớ cho thấy, bọn họ chính là thủ phạm ám sát đại đế. Bọn họ đang lưu vong, ta đã hạ lệnh lùng bắt.”

“Câm miệng.” Đại đế ôm U Lam đang ngủ khì khì từ phi thuyền đi xuống, “Đánh thức hoàng hậu, các ngươi liền ngồi ngục giam cùng Mark!”

. . .

Nửa phút sau, radio cảng nhẹ nhàng hô hào: “An tĩnh, an tĩnh, an tĩnh. . .”

Đại đế ôm U Lam trở lại phòng ngủ, chứng cứ Mark vương tử cùng Lâm Đạt đại tướng phái người ám sát đại đế và khống chế cao tầng tinh cầu Kanmuan đã được đưa đến giường hắn.

U Lam buổi chiều tỉnh lại, mở to mắt liền thấy đại đế ngồi bên cạnh, một bên mặt không đổi sắc mở văn kiện, một bên nhẹ nhàng vuốt ve bả vai mình.

“Đại đế?” Hắn cuống quít đứng lên, định xuống giường.

Đại đế không vui cau mày nói: “Đi đâu?”

U Lam nói: “Ta hẳn là ngủ trên mặt đất.”

“Ai nói hoàng hậu của ta phải ngủ trên mặt đất?”

U Lam ngẩn ra, tay bị đại đế bắt lấy, tha trở lại giường.

Đại đế khép văn kiện, “Về sau liền ngủ ở đây.”

“Nhưng mà. . .”

“Có lẽ Thì Thái Quá cùng Rose công chúa nói không sai.” Đại đế nghĩ đến bộ dáng U Lam nghiêm túc sửa chữa phi thuyền, trong lòng tràn ngập nhu tình, “Lần lữ hành này, ngươi làm không tồi.” Bọn họ có thể an toàn trở về, hoàn toàn là công của U Lam. Vận khí của hắn không tồi, cưới một thê tử giỏi giang.

U Lam mong đợi hỏi thăm: “Như vậy tinh cầu Ultra. . .”

Đại đế bất mãn cau mày nói: “Làm hoàng hậu tinh cầu Kanmuan, ngươi càng phải chú ý tinh cầu của mình hơn.”

U Lam lo lắng vò đầu.

“Quan hệ với tinh cầu Ultra, quyết định bởi thái độ làm việc của hoàng hậu với tinh cầu Kanmuan.”

U Lam đột nhiên ngẩng đầu, “Ta nhất định sẽ hảo hảo biểu hiện.”

Đại đế vừa lòng gật đầu.

Tính toán nghiêm túc làm việc U Lam cố gắng trộm nhìn văn kiện trong tay đại đế.

Đại đế phối hợp nghiêng văn kiện về phía hắn.

U Lam sau khi thấy rõ nội dung liền chấn động, “Đây là. . .”

“Phải. Là Mark.” Mark muốn soán vị không phải ngày một ngày hai, đại đế một chút cũng không kỳ quái. Cho nên mới ngăn cản hắn kết thân với tinh cầu Ultra, hiện tại ngẫm lại, khi đó bản thân thật sự là rất sáng suốt!

U Lam đồng tình nhìn đại đế. Thật không hổ là đại đế tinh cầu Kanmuan, cho dù bị thân đệ đệ phản bội, cũng phải cố nén đau xót, ra vẻ không hề gì.

Đại đế vui vẻ nói: “Cuối cùng đợi được hắn ra tay, có thể danh chính ngôn thuận bắt hắn lại!”

U Lam: “. . .”

Cục trưởng cục tình báo gõ cửa.

U Lam thức thời xuống giường mở cửa, trên giường đại đế cau mày nói: “Ngươi tốt nhất có chuyện quan trọng.”

Cục trưởng cục tình báo xấu hổ nói: “Mark vương tử vừa cướp phi thuyền của đại đế. . .”

“A?” U Lam kinh hô, “Phi thuyền kia có hiện tượng rò rỉ nhiên liệu, thực không an toàn.”

Đang nói, ngoài cửa sổ bầu trời đột nhiên sáng lên, quả cầu lửa thật lớn, thật lớn từ không trung rơi xuống!

Hoàn.

.

.

sau 1 tuần ăn chơi phè phỡn thì lương tâm trỗi dậy và ta quay lại sự nghiệp ê đít ê mông = 3 =Rose (柔丝) là tên tiếng Anh theo gg dịch =))) còn dịch nghĩa thì là tơ/lụa mềm ”>

sang truyện này vì có cái câu “tinh cầu Otto cầu cũng như tên” mà ta đã nghĩ tên nó chắc k phải Otto TTTT sau khi gg lại thì ra 1 từ là Ultra (nghĩa là cực đoan), k hiểu lắm nghĩa từ này nhưng thấy có vẻ cũng đúng, nên chính thức sửa Otto thành Ultra (đã sửa cả bên kia) cúi đầu hối lỗi

(1): “ba đoạn” nguyên văn là tam bộ khúc, thường được dùng trong văn học điện ảnh, nó là một nhóm gồm 3 tác phẩm được sáng tác vào các thời điểm khác nhau nhưng cùng chung 1 chủ đề

(nguồn: zh.wiki) Đăng bởi: admin

Trước/9Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyên Cổ Đại Đế