Saved Font

Trước/549Sau

Kết Hôn Chớp Nhoáng

Chương 489: Có phải của mình không?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
*

“Alo, Hạ Chí”

“Chu Hạo Lâm, anh về đến nhà chưa?”

Chu Hạo Lâm thở dài nói: “Vẫn chưa, ở bên ngoài gặp chút chuyện” Hạ Chí nói thẳng: “Em gọi điện thoại cho Tư Điềm muốn hỏi cô ấy về đến nhà chưa, nhưng điện thoại của cô ấy không có ai nghe máy, cũng không biết cô ấy có về nhà an toàn hay không?” Đường Tư Điềm vừa nghe thế thì nhanh chóng lấy điện thoại trong túi ra, điện thoại của cô để chế độ im lặng cho nên không nghe thấy chuộng, bây giờ điện thoại đã có bốn cuộc gọi nhỡ, đều là của Hạ Chí gọi đến

Chu Hạo Lâm không muốn lại nói dối Hạ chí nữa nên anh nói đúng sự thật: “Bây giờ Đường Tư Điềm đang ở cùng anh

Lúc nãy vừa ra khỏi tiểu khu2cô ấy gặp tai nạn xe, cũng may người không sao, bọn anh vừa mới ra khỏi bệnh viện, anh đưa cô ấy về nhà”

“Hả? Tai nạn xe?”

“Đúng vậy, bên kia uống rượu lái xe, vẫn đang cấp cứu trong bệnh viện, Đường Tư Điềm không sao, em yên tâm đi” Đây là chuyện rất quang minh chính đại, anh không muốn ngay cả chuyện này cũng lừa gạt Hạ Chí: “Cô ấy đang ở trên xe của anh, em muốn nói chuyện với cô ấy không?”

“Muốn”

Nói xong Chu Hạo Lâm đưa điện thoại cho Đường Tư Điềm, Đường Tư Điềm nói: “Hạ Chí, điện thoại của mình để trong túi xách cài chế độ im lặng, bận đến giờ vẫn chưa xem” Hạ Chí vội vàng hỏi thăm: “Cậu thật sự không sao chứ? Nhất định là sợ lắm hả?” “Ừ, hơi7sợ”

“Về đến nhà thì ngủ một giấc, đừng nghĩ gì cả nhé!” “Mình hiểu rồi, cậu yên tâm” “Vậy xe của cậu đâu?” “Chắc là bị kéo tới cửa hàng 4S rồi, sau khi xảy ra chuyện đều là phía cảnh sát xử lý, mình nghĩ chắc phải mất một thời gian mới sửa xong”

“Cậu không sao thì tốt rồi”

“Ừ, mình sắp đến nhà rồi, không nói nữa, mình trả điện thoại cho Chu Hạo Lâm đây”

Đường Tư Điềm cúp máy rồi đưa điện thoại cho Chu Hạo Lâm, không nói gì cả, bầu không khí trong xe lại trở nên lạnh lẽo

Xe chạy ngang một hiệu thuốc mở 24h: “Này, dừng xe một lát” Đường Tư Điểm bỗng nói: “Mình vào hiệu thuốc mua chút đồ” Chu Hạo Lâm đậu xe bên lề đường, anh nói: “Mua gì vậy, mình đi mua9giúp cậu”

“Không cần, cậu đợi mình trên xe được rồi, mình mua nhanh thôi” Không đợi Chu Hạo Lâm trả lời cô đã bước xuống xe

Chỉ chốc lát sau Đường Tư Điểm đã trở lại, đồ cổ mua giấu ở trong bọc: “Lái xe đi”

Chu Hạo Lâm nhìn cô, tò mò hỏi: “Mua gì vậy?”

“Không có gì” “Sao lúc ở bệnh viện không nói với bác sĩ? Để bác sĩ kê thuốc cho” “Không cần, cậu đừng hỏi nữa, đồ của phụ nữ” Đường Tư Điềm nói thẳng

Chu Hạo Lâm không tiếp tục hỏi nữa, lẳng lặng lái xe

Về đến nhà Đường Tư Điềm mệt cả thể xác lẫn tinh thần

Nghĩ kĩ lại, thật ra không phải cô sợ bản thân xảy ra chuyện mà là sợ một sinh mệnh khác chưa thành hình đã mất đi

Bà dì của cô trước nay rất5đều, nhưng mà tháng này lại trễ mất hai tuần, cô đã có linh cảm, chỉ là không dám chứng thực

Nếu như thật sự có rồi thì cô nên làm sao đây? Tự mình đi bệnh viện xử lý hay là nói với Chu Hạo Lâm?

Trong nhà vệ sinh, cô ngồi trên bồn cầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào que thử thai

Que thử thai nhanh chóng xuất hiện một vạch đỏ, sau đó lại xuất hiện thêm một vạch đỏ nữa

Hai vạch đỏ có nghĩa là có thai, linh cảm của cô không hề sai

Cô nhắm mắt hít thật sâu, không biết bản thân nên buồn rầu hay vui mừng

Nhưng điều không thể phủ nhận chính là trong lòng cô thấy may mắn

Hôm nay gặp phải tai nạn xe này, cô vừa vui mừng vì bản thân may mắn bình an, cũng3may mắn vì sinh mệnh trong bụng cũng bình an

Đây là một sinh mệnh may mắn và mạnh mẽ

Lúc trước chưa được làm rõ, cô từng nghĩ, lỡ như thật sự mang thai thì sao, lựa chọn sáng suốt nhất là đi bệnh viện phá thai, không nói cho ai biết

Nhưng bây giờ thật sự làm rõ rồi thì cô lại không nghĩ đến chuyện này

Điều duy nhất cô nghĩ đến chính là muốn sinh đứa bé này ra, cho dù nó không có cha

Đường Tư Điểm trước giờ rất xem nhẹ chuyện tình cảm và hôn nhân

Cô cho rằng phụ nữ cả đời có kết hôn hay không cũng không quan trọng, nhưng nhất định phải có một đứa con

Xã hội này mẹ đơn thân rất nhiều, tuy rằng họ phải chịu phê bình nhưng ít ra không cô đơn, ít nhất bên cạnh còn có một đứa con có thể làm bạn, có thể dựa dẫm, có thể hy vọng

Thật sự không ngờ vì trận tai nạn xe này, lần có thai này, nháy mắt làm suy nghĩ của cô trở nên vững vàng

Có vài chuyện giống như ý trời đã định, cuối cùng giấy cũng không thể gói được lửa

Hôm đó Chu Hạo Lâm đi bệnh viện lấy bản báo cáo kiểm tra sức khỏe của ba mẹ mình

Ba mẹ anh đều là công chức về hưu, mỗi năm đều sẽ kiểm tra sức khỏe định kỳ một lần

Sau khi lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe xong, mới vừa ra khỏi thang máy, anh nhìn thấy Đường Tự Điểm

Đường Tư Điềm không ngờ lại chạm mặt Chu Hạo Lâm ở đây, trong phút chốc cô không kịp phản ứng, sững sờ đứng đó không vào thang máy

Người ở bệnh viện đông, thang máy thường đều đủ người, đợi cô kịp phản ứng muốn vào đó thì thang máy phát ra cảnh báo quá tải

Bất đắc dĩ cô đành phải trở ra ngoài

Chu Hạo Lâm mở miệng trước, anh hỏi: “Xe sửa xong chưa?” “Bên sửa chữa gọi điện thoại đến nói có vài linh kiện phải chuyển từ nhà máy đến, vẫn cần thêm một tuần”

“Vậy chuyện bồi thường thỏa thuận thế nào?” “Giao cho luật sư xử lý rồi, mình không muốn phiền vì chuyện này, mình rất bận” Đường Tư Điểm không muốn nói nhiều với anh: “Hẹn gặp lại, mình còn phải đi lên”

Chu Hạo Lâm thuận miệng nói: “Hiện giờ có phải ngay cả làm bạn bè cũng không được không?” Đường Tư Điềm cố gắng bình tĩnh nói: “Mình không nhỏ nhen vậy” Theo thói quen cô vén một bên tóc lên tại

Chu Hạo Lâm cười nói: “Chỉ cần cậu căng thẳng sẽ làm động tác này

Được rồi, đừng cố cứng rắn nữa, cậu thế này mình cũng khó chịu lắm”

Có lẽ là bị vạch trần khiến cô hơi bực bội, Đường Tự Điểm tức giận nói: “Ai căng thẳng chứ, ai căng thẳng chứ? Mình không căng thẳng, cũng không khó chịu, mà ngược lại là cậu, một người đàn ông mà tới giờ vẫn nhớ chuyện xấu kia, cậu không buông được vậy sao? Còn không nghĩ thoáng bằng đứa con gái như mình?”

Chu Hạo Lâm bị cô nói đến mức cạn lời, nhưng thật ra anh không nói đỡ được gì: “Bỏ đi, bỏ đi, mình nói không lại cậu

Cậu đến bệnh viện làm gì?” Anh chỉ lên băng dán trên mặt cô: “Chỗ này có vấn đề hả?” “Không có, vết thương kết vảy lâu rồi, mình sợ sẹo khó coi nên dán băng lên”

“Có hết sẹo không?” “Bác sĩ nói sẽ hết, nhưng cần thời gian” “Ừ, vậy hôm nay cậu đến bệnh viện làm gì?” Đường Tư Điềm nghẹn lời, đây chẳng phải là cô tự đào hầm bẫy chính mình sao? Đáng lẽ cô nên thừa nhận lần này đến bệnh viện là đến khoa thẩm mĩ: “Sao cậu có thể đến còn mình lại không đến được?” Cô chột dạ hỏi lại

Chu Hạo Lâm giơ túi giấy tờ trong tay lên nói: “Hôm nay mình ở gần đây bàn chuyện, thuận đường nên qua lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của ba mẹ

Cậu sao vậy? Chỗ nào không khỏe hả?” “Không có gì, dạ dày không tốt nên đến khám” Đang nói thì thang máy lại đi xuống, đợi người trong thang máy đi ra hết, thật sự là người quá nhiều, không chen nhau thì không lên được

Cửa thang máy vừa mở ra, người bên trong đi ra ngoài, người bên ngoài lại chen vào

Đường Tư Điềm bị người phía sau đẩy lên, vừa mới không cẩn thận thôi mà bệnh án trên tay cô do không cầm chắc bị rơi trên mặt đất

Chu Hạo Lâm lanh tay lẹ mắt xoay người nhặt lên, còn kéo tay cô đi sang một bên: “Qua đây đi, cậu khám dạ dày thì là bên nội khoa tiêu hóa, nội khoa tiêu hóa ở lầu B, đây là lầu A, cậu nên đi từ bên đó, lầu hai đi thang bộ là được rồi”

Đường Tư Điềm nửa tin nửa ngờ: “Xem ra cậu rất quen thuộc chỗ này”

“Mấy lần mình đưa mẹ đi nội khoa tiêu hóa, cho nên mới biết

Đây, cầm cho chắc” Chu Hạo Lâm đưa bệnh án cho cô, bên trên còn có một tờ đơn đăng ký khám, trên giấy rõ ràng viết là phụ khoa, anh cầm lên cẩn thận nhìn: “Không phải là nội khoa tiêu hóa”

Đường Tư Điềm giành lại bệnh án và đơn đăng ký, giận dữ nói: “Nhiều chuyện!” Chu Hạo Lâm rất vô tội, cũng rất ngại ngùng

Cũng không biết sao tự dưng anh lại nhớ đến hôm xảy ra tai nạn xe, lúc từ trong phòng khám đi ra cô có nói một câu, cô nói tháng này họ hàng của cô đã trễ hai tuần rồi

Rồi hôm nay cô đi bệnh viện khám phụ khoa, Chu Hạo Lâm đột nhiên hiểu ra, trợn to mắt nhìn cô, nhưng lại không nói được gì

“Làm gì mà nhìn mình dữ vậy?” Đường Tự Điểm dứt khoát bỏ bệnh án vào trong túi xách, tránh cho anh nhìn thấy: “Tránh ra, đừng để lỡ mình khám bệnh”

Chu Hạo Lâm kéo cánh tay cô lại, kéo rất mạnh, nhưng anh chỉ nhìn cô, vẫn không thể mở miệng được

“Cậu làm gì vậy? Chỗ đông người này, mình kêu lên đấy!”

Chu Hạo Lâm không giỏi nói vòng vo, nhất là chuyện lớn thế này, anh nói thẳng vào vấn đề: “Đường Tư Điềm, có phải cậu

có phải cậu có rồi không?” Mấy chữ cuối cùng anh nói rất nhỏ, nếu không phải Đường Tư Điềm đứng đối diện và rất gần với anh thì cô gần như không thể nghe thấy

Anh vừa hỏi thì Đường Tư Điểm cũng biến sắc, cô ấp a ấp úng nói: “Có gì chứ, không

không có

không có chuyện gì cả, cậu đừng đoán lung tung”

Chu Hạo Lâm cầm túi xách của cô, lấy bệnh án cô vừa mới để vào

“Này, cậu làm gì đó Chu Hạo Lâm, cậu giật đồ của mình làm gì?” Không quan tâm Đường Tư Điềm nói gì, anh vừa đi vừa lật quyển bệnh án xem

Chữ viết của bác sĩ luôn ngoáy như thế, nhưng mấy chữ mấu chốt anh vẫn nhìn ra, tuần trước Đường Tư Điềm đã đến kiểm tra, phía trên viết mất kinh nguyệt hai tuần, đậu thai, ở giữa còn kẹp báo cáo thử máu của cô, phía trên viết nồng độ nội tiết tố

Anh cảm thấy không ổn rồi

“Này, Chu Hạo Lâm, cậu đủ rồi, đưa đây!” Đường Tư Điểm nổi cáu giật lại bệnh án của mình trên tay anh và mắng: “Cậu bệnh hả, đây là bệnh viện, cậu nên đăng ký khám khoa thần kinh đi!”

Chu Hạo Lâm không nói gì, mặt anh sạm đi, thoạt nhìn rất đáng sợ

Đường Tư Điềm nhìn thấy anh như vậy, lui về sau hai bước và quay đầu đi ngay

“Đường Tự Điểm” Chu Hạo Lâm bước một bước dài chặn đường cô, nghiêm túc và trịnh trọng hỏi: “Có phải của mình không?”

Đường Tư Điềm còn ôm một tia hy vọng, cô cười nói: “Cái gì, cái gì mà của cậu, của tôi chứ?” “Mình không mù, mình nhìn thấy rồi, cậu có thai rồi!”

Người qua kẻ lại xung quanh, ai cũng đang vội vã bước đi, chỉ có hai người họ giống như bị đứng hình

Họ cứ đứng đó giằng co, Chu Hạo Lâm nhìn Đường Tư Điềm, Đường Tư Điềm nhìn bức tường

Trước/549Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian