Saved
Font
Trước
/18
GO
Sau
Khi Thánh Sát Thủ Xuyên Không Làm Hệ Thống
Chương 17: Độc Kiếm Đế
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
"Phù.. phù.."
Làn gió toả ra từ căn phòng bí mật kia thật lạnh lẽo, lạnh đến thấu xương, lạnh đến cắt thịt.
"Lạnh quá! Hừ hừ.." Tiếng ai đó vang lên mang theo một chút run run.
Ôi, mẹ nó
Lạnh quá mà!
Lạnh như ở Nam Cực ấy, à quên, phải ở trong tủ lạnh cơ chứ.
Nhìn sang người bên cạnh, Lưu Ly không khỏi ngạc nhiên vì đại đệ tử lạnh lùng của mình không bị cóng chút nào, đi đứng vẫn bình thường. Khuôn trăng đẹp tựa vầng trăng giữa căn phòng lạnh không nhợt nhạt, thần sắc không thay đổi mà vẫn lạnh như gương kia. Cô nhìn lại mình, cười gở rồi thở dài, cảm thấy mình bây giờ quá chật vật, quá thảm hại. Tiểu hệ thống cất tiếng:
"Kí chủ, ngài không lạnh sao?"
"Ngươi không nhìn thấy sao?" Lưu Ly lại cười gở, nhìn chằm chằm vào ánh sáng lúc hiện lúc ẩn, cảm giác cái gì đó không tốt đang di chuyển tới.
"Kí chủ, ngài có cần chăn bông không?" Hệ thống khúc khích thầm cười, liếc qua nhìn Lưu Ly.
"Ở đâu?"
"Dạ, ở cửa hàng ạ." Hệ thống không nhịn được, cười ha hả ra.
"Cút."
Nghe hệ thống nói, cô mừng hết sẩy. Nhưng đến cuối cùng thì.. vẫn phải mua trong cửa hàng. Hoá ra, cái không tốt là đây.
Có tức chết cô không chứ!
Hừ! Cứ mặc như thế này còn tốt hơn!
Hệ thống nhạo thầm cái tính "tiết kiệm" của chủ nhân nhà mình.
Bịch!
Mải mê tức tối, chửi thầm hệ thống, Lưu Ly không cẩn thận đâm vào cái cột phía trước.
"Ui da.. Đau quá đi."
Vừa hay, Lục Thiên Tiên cất lời:
"Chưởng môn."
Tưởng nữ nhân lạnh lùng này quan tâm đến mình, Lưu Ly hớn hở, cười xí xoá và xoa xoa cái mũi rồi nói:
"Bổn toạ không sao đâu."
"Đã đến cuối phòng rồi."
Ngớ người!
Thật ngớ người!
Đau lòng quá!
Hoá ra, nàng ta không quan tâm đến mình. Nhưng, thôi, có đại mĩ nhân ở bên cạnh mình là được rồi. Đi thôi!
Cuối con đường, một vật thể lạ đang phát ra hơi lạnh mang một vẻ đáng sợ, bí mật và có chút khí tức cổ xưa. Đến nơi, Lưu Ly không khỏi kinh ngạc vì thứ toả ra đó lại là một thanh kiếm bị nhốt bởi một tảng băng.
Cô đến gần, dùng nguồn lực vốn có của mình để kéo thanh kiếm ra. Một hồi lâu loay hoay không được, cô tìm tòi, nghiên cứu xem có sơ hở nào để kéo nó. Một hồi, Lưu Ly tìm thấy bức tượng nhỏ bên cạnh thanh kiếm. Nó quá bé nhỏ nên một người tinh như Lưu Ly đây phải đau mắt để tìm.
"Á à, biết ngay mày ở đây mà! Mày không thoát khỏi bổn toạ đâu, bé băng à!" Lưu Ly mừng như điên, tảng băng ngàn năm quý giá đang ở đây, ngay sát mắt cô này! Lúc ở thế giới cũ, có phải ai cũng có loại băng quý giá kia? Dù một mảnh thật nhỏ xíu xiu, chưa chắc mấy đại gia tỷ phú nhất nhì thế giới ngầm có được.
Tất nhiên, bà main chính truyện phải có vài cục to đùng chứ vì bả có haki nhân vật chính mà. Mặc dù được nhìn thấy như cơm bữa, nhưng Lưu Ly vẫn muốn có, cực kì muốn có. Cô háo hức chạm vào tảng băng ngàn năm, đột nhiên, có một làn khói xanh màu băng bay ra từ thanh kiếm, cất tiếng nói:
"Không ngờ rằng lại có người tìm được đến chỗ này của bổn đế. Có lẽ.. đại lục Huyền Huyễn lại phải trải qua một kiếp kinh ngạc.. Không phải các kiếp còn lại chứ. Thời không tiếp tục cho một con người tài hoa trác tuyệt đến đây rồi."
"Ngươi là ai?" Lưu Ly nhìn tia linh hồn đang hình thành xuất hiện trước mặt mình, kinh hỉ hỏi.
"Ha ha, bổn đế là bổn đế, chứ là ai nữa. Tiểu bối hỏi thật buồn cười." Ông ta - tia linh hồn phất mặt, vuốt chòm râu dài màu hơi bạc bạc xen lẫn đen đen, vận một bộ áo xanh lá sờn bạc đã phai màu theo thời gian.
"Ý ông là.. sao?" Lưu Ly khó hiểu, lại hỏi.
"Ý là bây giờ thanh kiếm 'Sinh Tử kiếm' của bổn đế đây đã thuộc về ngươi đó, tiểu bối à." Ông cặn kẽ giải thích, và vẫn vuốt vuốt chòm râu kia làm Lưu Ly thấy chướng mắt muốn đập cho một phát.
"Không, bổn toạ muốn hỏi lão gia hoả ngươi là ai?"
"Ha ha ha, có lẽ tiểu bối không biết bổn đế thật rồi. Xin giới thiệu," trịnh trọng, kiêu hãnh, tia linh hồn cổ nói tiếp, "bổn đế, Độc Kiếm Đế, kiếm tu mạnh nhất đại lục này khi nó bắt đầu hình thành." Độc Kiếm Đế lại vuốt râu, lại kiêu hãnh, tự hào giới thiệu về thân phận chí tôn của mình rồi đợi tiểu bối kia ngưỡng mộ mà quỳ xuống, lạy mấy lạy, gọi bốn chữ "Kiếm Đế đại nhân".
Một lúc lâu, không thấy người kia bảo gì, Kiếm Đế đợi. Lúc nữa, cũng không. Người kia vẫn đứng mình ở đấy, bên cạnh một mĩ nhân lạnh lùng.
Trước
/18
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Y Phẩm Cuồng Long
Truyện hay nên đọc
Ngài Tổng Giám Đốc, Buổi Tối Gặp!
Kết Hôn Âm Dương
Cao Thủ Thâu Hương (Cải Biên)
Hôn Nhân Tàn Khốc
Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ
Có Vợ Là Cả Gia Tài
Phong Lưu Thánh Vương
Hôn Là Nghiện
Trùng Sinh Cực Sủng Minh Vương Phi
Hệ Thống Ông Trùm Xã Hội Đen
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Bạch Đạo Sư
- Chương 467: Lời Nguyện Cầu Đến Trời Xanh.
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
- Chương 796
- Chương 795
- Chương 794
Học Ngoan
- Chương 131
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch