Saved Font

Trước/46Sau

Không Chấp Nhận Yêu Anh

Chương 22: Chủ Tịch Chí Thần

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chí Thần bước vào nhà tang lễ, xung quanh rất nhiều đàn em theo sau. Anh đến đây không phải để chia buồn mà vì lời tuyên ngôn di chúc từ luật sư, anh bắt buộc phải có mặt.

Nhiều ánh mắt dè chừng, căm hận, ghét bỏ hay ngưỡng mộ đều biểu hiện hầu hết trên khuôn mặt của những người đang đứng tại đây. Chí Thần vẫn một phong thái lạnh lùng, điều duy nhất anh quan tâm đó là mục đích của ngày hôm nay.

- Thay mặt cho ông Trần, tôi xin phép đọc bảng di chúc, trong đây có chữ ký của người viết cùng sự có mặt của luật sư đại diện trước pháp luật là tôi. Con trai Trần Cao sẽ nhận tài sản bao gồm hai căn nhà, 25% cổ phần nhà hàng Trần Thị. Tiếp theo, cháu Chí Thần sẽ thay mặt tiếp quản tập đoàn tài chính Trần Thị với vị trí chủ tịch trong đó có 50% cổ phần của ông Trần chuyển giao. Toàn bộ số tiền tiết kiệm sẽ được gửi đến các trại trẻ mồ côi trong thành phố. Nếu hai vị không có gì thắc mắc tôi xin phép..

Chưa kịp dứt câu, tên Trần Cao điên tiết giật lấy tấm di chúc trên tay luật sư. Cố nhìn rõ từng chữ một rồi đột nhiên cười phá lên, hắn lạng choạng chạy đến nắm chặt cổ áo anh, đàn em theo sau tiến tới nhưng Chí Thần đã kịp ra hiệu dừng lại.

- Chó chết thằng Chí Thần, mạng mày cũng lớn đó. Ngày nào tao còn sống thì mày đừng mong được yên ổn.

- Để tao khuyên mày một câu. Khôn hồn thì cút khỏi chỗ này, để tao biết mày làm chuyện gì sau lưng thì có chín cái mạng tao cũng truy lùng ra mày.

Anh hất tay hắn ra khỏi áo, lập tức đi ra khỏi phòng tang lễ. Xem như là vì lão Trần đã giữ lời, anh mới tha cho tên này một lần. Nếu không biết điều mà sống an phận thì chắc chắn ngày đoàn tụ với ông già sẽ đến sớm thôi.

Ngày hôm sau, tại tập đoàn tài chính Trần Thị

Từ lãnh đạo cho đến nhân viên đều có mặt đông đủ, ngay ngắn xếp thành hàng đứng trước công ty. Cho đến khi nhìn thấy dáng vẻ người đàn ông lịch lãm trong bộ vest đen bước xuống xe, tất cả cùng đồng thanh vỗ tay:

- Chúc mừng chủ tịch Chí Thần.

- Hôm nay cho mọi người tan làm sớm, tối nay sẽ có tiệc.

- Cảm ơn chủ tịch.

Tiểu Kiệt thích thú theo sau, đã lâu rồi mới thấy anh có nhã hứng ăn mừng đến như vậy. Bao nhiêu năm gắn bó với người hướng nội như anh thật là nhàm chán hết sức.

- Đại ca, còn bác sĩ Hạ? Anh không sợ mọi người đồn đoán chuyện giữa hai người sao?

- Vậy cậu tự lo liệu đi.

Rõ ràng là muốn cô có mặt trong buổi tiệc, nhưng lại cố ra vẻ không quan tâm. Tiểu Kiệt hăng hái gọi điện thoại, nhất định phải làm cho cô vợ chủ tịch lộng lẫy nhất đêm nay.

Ba mươi phút sau, một nhóm khoảng 5 người đã có mặt trước phòng khám Đại Thành. Tư Hạ đang chăm chú ghi chép hồ sơ bệnh án trên màn hình máy tính, dù đã được Tiểu Kiệt thông báo trước nhưng cô không ngờ cậu lại sắp xếp chỉnh chu đến như vậy. Chắc vì liên quan đến tập đoàn, nhiều nhân vật quan trọng sẽ tham dự nên cô không thể qua loa được.

Đồng hồ điểm 18:00, Chí Thần đã ngồi chờ sẵn trên xe hơn một tiếng, lòng anh có một chút lo lắng và nôn nao, ánh mắt luôn hướng về phía phòng khám.

Cô gái bước tới, trong trang phục đầm đen quyến rũ, ôm trọn đường cong hoàn hảo trên cơ thể, phối cùng đôi giày cao gót đính đá pha lê lấp lánh, tạo điểm nhấn nổi bật. Gương mặt được trang điểm sắc sảo, tô rõ từng đường nét, nhìn từ xa đã đủ khiến tim anh muốn nổ tung.

Tài xế mở cửa, Tư Hạ nhẹ nhàng bước lên xe, cô ngại ngùng giấu kín tâm trạng lúc này. Từ sau đêm hôm đó, cả hai cũng không có bất cứ liên lạc gì. Nhưng sao anh lại nhìn cô say đắm đến như vậy.

- Anh có gì muốn nói sao?

Chí Thần vẫn giữ im lặng, bộ trang phục này quá gợi cảm rồi, phía trước thì hở một phần ngực còn đằng sau để lộ hết tấm lưng trần vô cùng hút mắt, đã vậy cái tông make up làm cô quá là xinh đẹp, trong suy nghĩ của anh chỉ muốn cho tên Tiểu Kiệt một nấm đấm. Biết bao nhiêu đàn ông có mặt trong buổi tiệc sẽ nhìn thấy, định tìm chồng hai cho cô hay sao. Giờ này mà thay đổi thì không có thời gian chuẩn bị. Anh nhanh chóng cởi chiếc áo khoác đang mặc đưa qua cho cô:

- Mặc vào đi.

Tư Hạ tỏ ra khó hiểu:

- Tôi không mặc, chiếc đầm này không hợp với áo khoác của anh.

- Tôi lo cô bị lạnh thôi, có nghe không?

- Không.

Sự bướng bỉnh, không chịu nghe lời của cô khiến tâm trạng anh trở nên khó chịu. Tự hứa sẽ không mang cô theo, tham dự bất kỳ bữa tiệc nào bên ngoài nữa. Nhất định phải dạy Tiểu Kiệt một bài học, dám làm vợ anh trông sexy thế này để người khác xem.

- Tên Tiểu Kiệt đáng chết.

- Anh nói gì vậy?

- Không có gì.

Chiếc xe dừng lại ở một nhà hàng sang trọng, anh bước xuống mở cửa cho cô, mạnh dạn vòng tay qua eo, trước ánh mắt yêu thương cùng cử chỉ ân cần, tự nhiên làm tim cô xao xuyến.

Trước/46Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Cửu Tiểu Thư: Đế Tôn, Đừng Chạy!