Saved Font

Trước/80Sau

Không Còn Là Nữ Phụ

Chương71:H

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Lục Dật Thần mạnh mẽ đè xuống giường lớn. Hai cánh tay to lớn ôm trọn cô trong lòng. Hắn liếm môi yêu nghiệt tựa tiếu phi tiếu.

-Em tàn nhẫn lắm Tiểu Trà!

-Tàn nhẫn! Anh biết hai từ đó viết như nào không? Hai từ đó chỉ dành cho Anh... Ưm ưm

Lục Dật Thần cúi người đoạt lấy miệng nhỏ tức giận đang phẫn nộ của cô. Hắn không muốn nghe nữa. Hắn sắp hỏng rồi! Từ bé đến lớn hắn chưa từng van xin ai điều gì, chưa từng cúi đầu vì ai. Hắn là con người của sự kiêu ngạo. Chỉ có cô mới khiến hắn bỏ đi lòng tự tôn của mình, hèn mọn xin lấy thứ tình yêu của cô dù là nhỏ nhất hắn cũng mãn nguyện. Nhưng cô tuyệt nhiên vứt bỏ hắn, không cho hắn lấy một cơ hội. Cô cứ thế lướt qua như chưa từng quen biết.

Mộc Trà giãy dụa trong vô vọng. Mọi chuyện tại sao lại thành ra như vậy chứ?!

Lục Dật Thần giữ chặt cằm cô ép cô nhìn hắn.

-Lâm Mộc Trà, em đừng đi quá giới hạn của anh. Anh không muốn em hận anh nhưng đến giờ phút này anh nhận ra chỉ có khiến em hận em sẽ khắc cốt ghi tâm không bao giờ quên được anh.

-Lục Dật Thần.... Anh đê tiện.... Anh bỉ ổi.... Tôi sẽ hận anh..... Hận chết anh.

Lục Dật Thần mạnh mẽ xé nát bộ quần áo của cô. Từng đường cong mê hoặc ,ma mị hiện ra trước mắt hắn. Ánh mắt dần trở nên đục ngầu, từng dây thần kinh lý trí của hắn đều đã đứt. Hắn muốn cô. Tự mình thoát ly y phục.

Lục Dật Thần dùng cà-vạt buộc lấy tay cô đưa lên đầu, những ngón tay thon dài di chuyển dần dần từ trên xuống dưới. Cảm nhận làn da mềm mại như tơ, hắn càng thích thú. Môi quyến rũ ấn xuống người cô từng dấu hôn đỏ chói.

-Chỗ này của anh.... Chỗ này cũng là của anh.....

Mộc Trà vốn dĩ trời sinh nhạy cảm. Cả cơ thể nóng bừng theo từng hơi thở của hắn. Nhìn những dấu hôn trên người cô càng ma mị, kích thích thị giác của hắn. Cứ thế đôi tay di chuyển khắp người cô. Môi chạm đến đôi gò bông nảy nở, trắng nõn vô cùng thoái mái. Cảm giác này khiến hắn chỉ muốn yêu chết cô. Mộc Trà cắn môi ngăn những tiếng rên của nhục dục. Mặt càng ngày càng đỏ khiến hắn càng thêm hưng phấn.

Lục Dật Thần liếm mút nụ hoa anh đào trước ngực cô. Một tay mò xuống khu vực nữ tính,mê hồn của cô.

Mộc Trà không ngăn nổi bản thân, môi cắn đến bật máu, Lục Dật Thần không hài lòng cau mày nhìn cô. Cúi người liếm toàn bộ máu trên môi của cô. Ngón tay xoa xoa hoa huyệt đang run rẩy, từ từ mang lại cảm giác thoải mái cho cô. Mộc Trà cuối cùng cũng bật ra tiếng rên rỉ trong khoái lạc, từng tiếng rên như thôn miên Lục Dật Thần, mời gọi hắn yêu cô.

-Em xem miệng nhỏ phía dưới đã ra nhiều như vậy rồi.... Anh cũng muốn miệng nhỏ bên trên.

Lục Dật Thần lần nữa đặt nụ hôn xuống môi cô. Một cách thô bạo chiếm lấy tất cả mật ngọt trong khoang miệng thơm tho của cô ép lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô cùng hắn chơi đùa, dây dưa.

Các ngón tay phía dưới càng tiến sâu hôn, theo dâm thủy cao trào giúp ngón tay dễ dàng đi vào.

Nhận lấy khoái cảm từ sự chơi đùa của những ngón tay bên dưới, Mộc Trà cong người giúp ngón tay đi sâu hơn. Đôi mắt phủ lên một tầng sương mỏng, phía miệng vương ra vai sợi chỉ bạc huống hắn cầu xin.

-Khó chịu.... Ưm..ưm... A.. A... A.. Giúp tôi... Giúp tôi.

-Nói rằng em muốn anh yêu chết em.

Lục Dật Thần cắn lên vành tai đã đỏ ửng của cô, hôn lên mái tóc cô. Từng hơi thở nóng bỏng ăn sâu vào từng tấc thịt của cô. Tất cả cơ quan trên cơ thể cô nóng bừng, khao khát mãnh liệt dục vọng.

Mộc Trà ánh mắt mơ hồ nhìn hắn. Miệng nhỏ kiều mị rên rỉ

-Mau... Mau... Tôi không chịu được. Giúp tôi.

Lục Dật Thần tháo cà-vạt trên tay cô xuống. Ngậm lấy từng ngón tay trắng trẻo của cô mút lấy. Cô ưỡn người mong tìm cảm giác từ ngón tay hắn phía dưới. Hắn xấu xa cười lớn, rút ra cự long sớm đã sưng to. Không nói một lời mạnh mẽ tiến vào sâu trong cô. Mộc Trà A lên một tiếng, hai bàn tay bấu chặt lên tấm lưng rộng, màu đồng của hắn. Lục Dật Thần gầm nhẹ , thoải mái chết hắn mất. Tiểu huyệt nhỏ xinh ôm chặt cự long, mút khăng khít.

Lục Dật Thần nắn bóp mông tròn vểnh lên của cô. Thật mềm mại. Đẩy mông cô , hắn mạnh mẽ thúc côn thịt sâu hơn.

-Tiểu Trà, anh muốn nghe giọng của em.

-A.. Ưm ưm... A.... A... Ưm chậm.... Chậm chút... Nhanh quá.

Lục Dật Thần tìm đến môi cô hôn ngấu nghiến. Càng ngày tốc độ càng nhanh. Nhấp cuối cùng hắn đem hết tinh hoa nóng bỏng của bản thân bắn vào sâu trong cô. Mộc Trà nhắm hờ mắt, cô mệt mỏi không muốn cử động. Lục Dật Thần âu yếm nhìn cô, in xuống ngực cô từng vết hôn. Tay không rảnh rỗi mà xoa nắn tiểu huyệt. Cự long lại nổi phản ứng muốn tiếp tục lâm trận.

-Anh vẫn muốn em.

-Ưm... Ưm ưm... Tôi mệt quá.

Lục Dật Thần cầm lấy tay cô đưa xuống phía dưới vuốt lấy côn thịt của hắn. Cảm giác mềm mại của bàn tay cô khiến cho hắn thoải mái đến suýt bắn. Côn thịt càng nóng bỏng, hắn lật úp người cô nhìn từ phía sau có thể thấy tiểu huyệt đang chảy ra chất lỏng màu trắng đục của hắn, vô cùng kích thích. Hắn tiến vào từ phía sau khiến Mộc Trà giật mình rên lên một tiếng.

Cứ thế hết hiệp này đến hiệp khác, mặc kệ cô đang mệt mỏi.

.

.

.

Vote and cmt.

Các nàng còn nhớ Au không nhỉ??

Trước/80Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Vân Nếu Nguyệt Sở Huyền Thần