Saved
Font
Trước
/3923
GO
Sau
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 175: Thượng nguyên kiếm khí quyết. Song kiếm thuật (3)
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Tinh mang phóng ra, hai dấu vết lưu lại chậm rãi tiêu tán, bờ môi Sở Mộ khẽ nhếch lên.
- Kiếm khi tu luyện ra từ tầng thứ năm của thượng nguyên kiếm khí quyết nếu so với tầng thứ năm của trung nguyên kiếm khí quyết, kiếm khí càng thêm tinh thuần hơn ba phần. Cũng hùng hậu hơn ba phần.
Sở Mộ tinh tế cảm nhận kiếm khí trong cơ thể, âm thầm có vài phần kích động.
Trong đồng cấp, kiếm khí càng tinh thuần, càng hùng hậu thì thực lực sẽ càng cường đại hơn. Tu vi của Sở Mộ hiện tại tuy rằng là cửu đoạn đỉnh phong, nhưng mà thực lực chỉnh thể nếu như so với vài ngày trước đó đã tăng lên ba bốn thành, càng cường đại hơn.
- Chuyển tu kiếm khí quyết đã hoàn tất, thực lực chỉnh thể ta càng thêm cường đại. Kế tiếp phải ôn lại phương pháp sử dụng song kiếm một chút, lại tìm cơ hội đột phá tới thập đoạn.
Sở Mộ đứng dậy, âm thầm nói:
- Đúng rồi, còn có Thanh Lan thánh quả, trước tiên phải đi tới tàng thư các của kiếm phái tra điển tịch một chút, phải hiểu rõ thêm mới được. Mặt khác còn có ba khối đá ẩn chứa linh khí tinh thuần, cũng không biết bọn chúng gọi là gì.
Chợt, hắn bắn ra một đạo kiếm khí vào vách tường, lập tức có tiếng vang ken két xuất hiện. Cánh cửa nham thạch nặng nề của phòng tu luyện chậm rãi nâng lên, thân ảnh Sở Mộ lóe lên, lao ra khỏi phòng tu luyện.
Sau khi hạ kiếm lễ với trưởng lão phụ trách phòng tu luyện, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi, trở lại khu vực lầu các của đệ tử tinh anh.
Vừa vặn La Ngọc Linh cũng ở chỗ này, nhìn thấy Sở Mộ, La Ngọc Linh thoáng cái đứng lên, bộ dáng vô cùng kích động, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hai tay thì nắm chéo áo, không ngừng miết.
Tâm tư của Sở Mộ lúc này hoàn toàn đặt vào song kiếm thuật cùng với Thanh Lan thánh quả, cho nên trên đường đi cũng không có chút ý nhiều. CHo nên hắn chỉ nói chuyện phiếm với La Ngọc Linh vài câu, lại chỉ điểm kiếm thuật cho La Ngọc Linh, vạch yếu điểm trong đó rồi đuổi La Ngọc Linh đi.
Lý Vi ở bên cạnh nhìn qua, trong lòng có chút mừng thầm, cùng là nữ nhân, nàng tự nhiên cũng nhìn ra La Ngọc Linh dường như có chút tâm tư ái mộ Sở sư huynh, cho nên trong lòng nàng khó tránh khỏi có chút ghen ghét.
Nhưng mà La Ngọc Linh bất kể tướng mạo hay là xuất thân, hay là tu vi đều trên nàng, nàng căn bản không có một chút tư cách cạnh tranh nào. Lúc này nhìn thấy Sở sư huynh có thái độ bình thường với La Ngọc Linh, cũng không có chút lưu luyến nào, trong lòng nàng cảm thấy rất là thoải mái, giống như là ăn mật ngọt vậy.
- Tiểu Vi, ba ngày nay không có chuyện gì chứ?
Sau khi đuổi La Ngọc Linh đi, Sở Mộ mở miệng hỏi.
- Sư huynh, hôm trước đám người đại sư huynh có tới tìm sư huynh. Ngày hôm qua thì Tạ Xuân Lôi sư huynh tới tìm huynh.
Lý Vi hoàn hồn, vội vàng nói:
- Nhưng mà bọn họ đều chưa nói là có chuyện gì.
- Được rồi, ta biết rồi.
Sở Mộ gật đầu, đây là chuyện trong dự liệu của hắn, hắn quay đầu đi lên lầu hai, cầm ngụy Thanh Phong kiếm và ngụy Hỏa Mãng kiếm đi tới kiếm đài đệ tử tinh anh thường tập luyện.
Bất luận là ở trong ba viện hay là ở trong chủ điện, phàm là phạm vi đệ tử nội môn hoặc là đệ tử tinh anh ở đều kiến tạo một tòa kiếm đài tu luyện để cho đám đệ tử bình thường tu luyện kiếm thuật.
Nhưng mà bởi vì đệ tử tinh anh vốn không nhiều lắm, chuyến đi Thanh Lan hư cảnh lại chết mất mười bốn người, hiện tại cũng chỉ còn lại hai mươi mấy người, cũng bởi vì các loại nguyên nhân khác. Cho nên khi Sở Mộ đi tới luyện kiếm đài, không ngờ nơi này cũng chỉ có một người luyện kiếm.
- Tạ Xân Lôi?
Sở Mộ đứng phía xa xem xét đã nhận ra nguyện kiếm, bởi vì hắn ta chỉ còn có một cánh tay.
- Sở sư huynh.
Tạ Xuân Lôi tu luyện xong một lần kiếm thật, đang lau mồ hôi trên trán, ánh mắt thoáng quay đầu nhìn về phía một đạo thân ảnh đang tới gần, hai mắt hơi sững sờ, tiếp theo ánh mắt hiện lên vẻ kích động, vội vàng hạ kiếm lễ với Sở Mộ.
Hiện tại, trong cảm nhận của tất cả đệ tử Thanh Phong kiếm phái mà nói, địa vị của Sở Mộ hoàn toàn không dưới đại sư huynh lg. Cho nên trừ ba người Lý Dật và Tiêu Thiên phong ra, đám đệ tử khác đều nhận định Sở Mộ là sư huynh.
- Ngươi tốt chứ?
Sở Mộ cũng hạ kiếm lễ lại.
- Sư huynh, cảm tạ Xích Huyết quả của người, bằng không ta thực sự không biết phải bao lâu mới có thể khôi phục.
Tạ Xuân Lôi giống như tìm được chủ đề nói chuyện, chân thành nói, miệng nói ra lời cảm tạ thành khẩn, phát ra từ tận đáy lòng:
- Về sau có gì cần ta đi làm, mong sư huynh nhất định phải nói rõ, ta sẽ toàn lực làm việc.
- Ngươi quá khách khí rồi.
Sở Mộ mỉm cười nói:
- Là sư huynh đệ đồng môn, giúp đỡ nhau là lẽ đương nhiên.
- Bất kể thế ào, không có sở sư huynh thì lần này nhất định ta phải chết trong Thanh Lan hư cảnh. Sở sư huynh là ân nhân cứu mạng của ta.
Sở Mộ dứt khoát gật gật đầu, hắn nhìn ra được, loại người như Tạ Xuân Lôi này chính là loại người cứng đầu khi nhận thức một việc gì đó. Một khi xác nhận thứ gì, mười con trâu cũng không thể kéo lại được:
- Sao nào? Sau khi mất đi một cánh tay, tu luyện kiếm thuật có phải không còn tự nhiên như ngày xưa nữa hay không?
- Mong sư huynh chỉ điểm.
Tâm tư Tạ Xuân Lôi coi như là linh hoạt, vừa rồi hắn luyện kiếm thuật mấy lần, vốn kiếm thuật rất thuần thục lúc này lại giống như chung quy vẫn thiếu cái gì đó, uy lực khó có thể phát huy ra toàn bộ. Lúc này nghe Sở Mộ nói như vậy, lập tức hắn cũng muốn thử, giống như trong đường cùng tuyệt vọng, cái gì cũng có thể làm vậy.
- Không nên gấp gáp, đây là tình huống bình thường.
Sở Mộ lúc này mới cười nói:
- Người ta hai tay có tác dụng điều chỉnh cân bằng của bản thân, ngươi thoáng cái mất đi một cánh tay trái, tương đương sự cân đối của thân thể bị phá đi, cho nên bất kể là tu luyện kiếm thuật hay là làm chuyện khác, hoặc ít hoặc nhiều đều chịu một chút ảnh hưởng. Mà biện pháp giải quyết nói khó cũng không khó, đó chính là cần một ít thời gian đi thích ứng. Tu luyện nhiều thêm, sử dụng tay phải nhiều thêm, điều chỉnh cân đối thân thể, đến lúc đó sẽ không thành vấn đề nữa.
- Thì ra là thế?
Tạ Xuân Lôi nghe vậy, vẻ mặt như bừng tỉnh, vội vàng lần nữa hạ kiếm lễ với Sở Mộ:
- Đa tạ sư huynh chỉ điểm.
- Được rồi, coi như ta cũng không nói gì, tự bản thân ngươi từ từ phát hiện đi.
Sở Mộ nói:
- Không nói nhiều nữa, tu luyện đi.
- Vâng.
Tạ Xuân Lôi dứt khoát nói nói. Lần nữa tu luyện, chỉ là lần tu luyện này bởi vì có lời nói của Sở Mộ làm cho Tạ Xuân Lôi tràn ngập lực lượng, trong lòng hắn cũng không có mờ mịt mà sốt ruột như vậy nữa. Tâm lý nắm chắc, khi tu luyện tự nhiên cũng càng thêm trầm ổn, hơn nữa còn có thể toàn thân toàn ý đắm chìm vào trong đó, cẩn thận cảm thụ mỗi một biến hóa cho dù là nhỏ nhất ở bên trong, chuyện này đối với việc làm quen tình huống, nắm giữ thân thể hiện tại có trợ giúp rất lớn.
Trước
/3923
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện hay nên đọc
Khi Mây Đen Gặp Trăng Sáng
Cha Nuôi! Con Hận Người!
Hàng Xóm Biến Thái
Phong Lưu Thánh Vương
Sau Khi Kết Hôn, Ngày Nào Phó Tiên Sinh Cũng Ghen
Có Vợ Là Cả Gia Tài
Thần Y Đích Nữ
Triệu Hoán Thần Binh
Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Tướng Phủ Đích Nữ
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Chiều Hư
- Chương 27: Thể Hiện Tình Cảm
Ăn Mày Tu Tiên
- Chương 181: C181: Cả Nước Náo Động
- Chương 180: C180: Cư Dân Mạng Khắp Hoa Hạ
- Chương 179: C179: Vương Đến Khu Vực Này
- Chương 178: C178: Tiểu Kha Bình Tĩnh Đi Vào
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch