Saved
Font
Trước
/608
GO
Sau
Làm Vợ Bác Sĩ
Chương 208: Tôi Và Anh Không Thể
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
CHƯƠNG 208: TÔI VÀ ANH KHÔNG THỂ
Từ phòng game bước ra.
“Đi thôi, xuống tầng uống canh......”
“Tôi muốn về nhà.”
“Uống hết tôi đưa cô về.”
Tối hôm đó, Vũ Phong đưa Dương Thùy Sam về nhà, kết quả cô nằm trên giường trở qua trở lại không ngủ được, trong đầu toàn nghĩ về Vũ Phong, cả người dường như đều trúng tà, muốn cố gắng tìm cách xua đi mà không thể.
Cuối cùng, cô đành phải gọi điện cầu cứu Hoàng Ngân.
“Chị Hoàng Ngân, cứu em.....”
Giọng cô ấy than thở trong điện thoại.
“Sao thế ?” Hoàng Ngân lo lắng hỏi cô
“Em không ngủ được, chị ngủ chưa ? Nếu chưa ngủ, em đến chỗ chị nhé.”
“Được! Đến đi, đêm nay đến ngủ cùng chị!”
Hoàng Ngân cũng đang bị chuyện của Cao Dương Thành khuấy đảo không ngủ được.
“Được, em tới ngay !”
Tắt điện thoại,Thùy Sam bắt taxi, đi nhanh như bay đến chỗ khách sạn của Hoàng Ngân
Hai cô gái nằm trên giường tán dóc.
Dương Thùy Sam lòng bứt rứt bứt tóc, thì có cảm giác xấu đó là sắp rơi vào cái bẫy bọc đường một lần nữa: “Chị Hoàng Ngân, chị bảo em phải làm sao?”
“Thật sự không có ý định yêu anh ấy à?” Hoàng Ngân hỏi dò.
“Không yêu nữa!!”
Cô nào còn dám!
Sự mất mát của 4 năm trước, đã đủ làm cô tỉnh ngộ.
“Suy nghĩ duy nhất bây giờ của em là làm sao “Đá” anh ta đi, cứ bị anh ta đeo bám, cả đời này em sẽ không lấy chồng được mất.”
Thùy Sam nói xong thở dài.
“Muốn để anh ta không bám theo em rất đơn giản, em tìm bạn trai đi!”
Hoàng Ngân vu vơ nói.
“Thật ạ ?”
Ánh mắt Dương Thùy Sam sáng lên.
“Thật cái đầu em! Chị chỉ nói vu vơ vậy mà em tưởng thật à! Em rõ ràng thích anh ta, làm sao tìm bạn trai? Tiểu Sam, chị thấy cả đời em ngã dưới móng vuốt của người đàn ông này rồi!”
Đối với lời nói của Hoàng Ngân, Dương Thùy Sam làm lơ, nhưng cô thật ra lại rất nghiêm túc suy nghĩ những lời trước đó: “Chị Hoàng Ngân em thấy chị nói rất có lí, nếu em có bạn trai, anh ta nhất định sẽ ngại làm phiền em! Đúng, vậy cứ như thế đi!!”
Hoàng Ngân nhìn cô: “Em dù sao cũng đừng tùy tiện, tìm bạn trai nào có thế tạm bợ như em.”
“Em không tìm thật.”
Dương Thùy Sam giải thích: “Em nhờ đồng nghiệp giúp đỡ là được rồi, vừa hay Vũ Phong anh ta cứ cho rằng em và anh ta là một đôi.”
“Em nói thật chứ?”
“Thật mà!”
Dương Thùy Sam gật đầu, hình như nghĩ rất thông suốt rồi: “Em và anh ta chắc chắn là không thể, chi bằng sớm dứt nhau ra!”
“Em thực sự nghĩ như vậy thì tốt, nhưng tới lúc tổn thương anh ta thì em cũng tự làm tổn thương chính mình đó....”
Hoàng Ngân cũng bị chuyện của Cao Dương Thành dằn vặt không ngủ được.
Tất nhiên, chuyện dằn vặt nhất là cô, là chuyện kết hôn.
Cô rốt cục có nên đồng ý lời cầu hôn của Louis không ?
Nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay ngẩn ngơ, đến nỗi Dương Thùy Sam nói với cô điều gì đó cô cũng không nghe rõ.
Thùy Sam thấy cô nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn, trong lòng cũng hiểu được tâm trạng của Hoàng Ngân: “Chị Hoàng Ngân, đám cưới này, chị định tổ chức thật hay chỉ để chọc tức thầy Cao thôi?”
Hoàng Ngân hoàn hồn lại, nhìn Thùy Sam, chỉnh lại tư thế ngồi ở đầu giường, kéo chăn hỏi cô: “Em cảm thấy sao?”
“Nên hay không nên kết hôn?”
Thùy Sam cũng là người hiểu chuyện.
“Ừm”
Dương Thùy Sam nghĩ một lúc: “Nói thật, thầy Cao đã từng kết hôn rồi, hơn nữa anh ấy hình như cũng không có ý định li hôn, nếu đã như vậy, chị Hoàng Ngân nếu chị vẫn nhớ anh ấy, quả thực em cảm thấy không cần thiết.”
Dương Thùy Sam mỉm cười, ngẩng đầu nhìn trần nhà: “Em cảm thấy con gái nên nghĩ cho bản thân, em luôn nghĩ, nếu em cũng như chị cố chấp thì năm đó em đã bị Vũ Phong tổn thương thành thế nào rồi? Cho nên, chị Hoàng Ngân, lúc nên buông tay thì buông tay, có thể bản thân sẽ tốt hơn một chút, trên thế giới này đâu có loại tình cảm nào là không buông bỏ được?”
Trên thế giới này không có loại tình cảm nào là không buông bỏ được? Chính xác như vậy! Thời gian sẽ dạy bạn buông bỏ tất cả !
Hoàng Ngân cười, “Con bé này quả thực trưởng thành lên rất nhiều rồi.”
“Vậy sao?”
Dương Thùy Sam dí dỏm chớp chớp mắt, khóe miệng tràn ra chút cay đắng: “Điều này cũng là trưởng thành trong đau khổ đấy !”
Hoàng Ngân thở dài: “Nhưng hình như chị không làm được, chỉ cần anh ấy lướt mắt qua, ôm một cái thì chị không thể chạy thoát được.....”
Cô đang nói liền chui rụt vào trong chăn, nhắm mắt, như một đứa trẻ bất lực đang tìm kiếm nơi có cảm giác an toàn, yên bình.
Cô do dự!
Đỗ Hoàng Ngân, kết hôn đi!!
Đã quyết định rồi, đã không có khả năng nữa, thì còn điều gì vướng mắc ở đây ?
Như Thùy Sam nói, con gái nên nghĩ cho bản thân! Cuộc đời này có được bao nhiêu lần mười năm phung phí ?
“Tiểu Sam, chúc ngủ ngon.”
Cô nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ.
“Chúc ngủ ngon.”
Thùy Sam đáp lại và cũng chìm vào giấc ngủ
…………………………………………………………………
7 giờ sáng
Louis mới từ phòng ngủ bước ra, thì vô tình nhìn thấy một cái bóng quen thuộc mặc tạp dề đang bận rộn trong bếp.
Trong nháy mắt, anh ta có chút ngẩn ngơ
Dường như người phụ nữ đang nấu ăn cho anh như là vợ anh vậy!
Anh bước tới và đến gần cô, khẽ hỏi : “Sao đột nhiên lại tự nấu ăn thế ? Alisha đâu rồi? Còn chưa ngủ dậy à?”
Hoàng Ngân nhìn thấy anh ta có đôi chút ngạc nhiên, dừng tay: “Sao sớm thế này anh đã dậy rồi?”
“Anh vẫn luôn dậy sớm.”
Louis nheo mắt với Hoàng Ngân khuôn mặt còn chút lim dim, đưa tay vén lên những sợi tóc rơi trước trán, hàng lông mày rậm, gọn gàng nhìn rất đẹp: “Đêm qua ngủ không ngon, còn dậy sớm nấu ăn?”
“Em không sao, dù sao bây giờ cũng rảnh, chờ chút nữa anh ăn xong, em về ngủ bù cũng được.”
Louis đôi mắt xanh như biển sâu híp lại, vội vàng nhìn cô, giọng nói khàn đi mấy phần: “Em yêu, có thể nói với anh vì sao đột nhiên đích thân làm cơm cho anh không?”
Anh nhìn chăm chú vào ánh mắt Hoàng Ngân, có chút nóng bỏng.
Hoàng Ngân run rẩy.....
Ngẩng đầu, gặp ánh mắt nóng bỏng của anh, hơi thở ngừng lại một giây.
Thở gấp lo lắng, mỉm cười: “Chiếc nhẫn, em nhận rồi.......”
Cô nói rất súc tích.
Nhưng Louis hiểu được!
Trong đôi mắt xanh kia hiện lên niềm phấn chấn: “Thật sao?”
Anh ta hớn hở ra mặt, nhìn Hoàng Ngân chắc chắn gật đầu, anh ta vui sướng ôm Hoàng Ngân, vui sướng đến nỗi quay mấy vòng: “Tốt quá!! Em yêu, ba mươi năm nay đây là lời rung động nhất mà Louis anh từng nghe.....”
Cảm xúc của anh có chút kích động, ngay cả giọng nói cũng run run.
Quay mấy vòng khiến Hoàng Ngân hơi choáng váng, dường như sự vui sướng của anh đã truyền sang cô, cô cũng khanh khách cười với anh.
Trong lòng lại không thể hiểu nổi, nặng nề không nói nên lời .........
Hình như có gì đó đè nén khiến cô không thể lấy lại được tinh thần.
“Em yêu, cảm ơn em!!”
Trước
/608
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Chiến Thần Bão Táp
Truyện hay nên đọc
Vợ Chồng Cố Gia
Quân Sủng: Ông Xã Mưu Sâu Kế Hiểm
Yêu Bạn Mà Đầy Thương Tích
Hắc Yêu
Thần Khống Thiên Hạ
Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời
Tình Đầu Của Tổng Tài
Trùng Sinh Chi Thương Lam
Đại Boss Hắc Đạo Và Vợ Yêu Chủ Tịch Lạnh Lùng
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Quách Thống Lĩnh! Nhà Ngài Có Sói
- Chương 144: Ngoại Truyện 12: Đi Đẻ Đột Xuất
- Chương 143: Ngoại Truyện 11: Câu Chuyện Thai Giáo
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 1963: Cầu Xin Mày, Đừng Chạm Tới Giang Tiên Nhi...
- Chương 1962: Sát Trận
Nữ Phụ Nàng Chỉ Muốn Trồng Trọt
- Chương 21
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch