Saved Font

Trước/164Sau

Luận kết cục của việc trông mặt mà bắt hình dong

Chương 11

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Luận kết cục của việc trông mặt mà bắt hình dong

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

—–o0o—–

Chương 11

Vạch trần

"Cô bé, tôi đã nói với cô rồi, tay cô không tốt lắm đâu, " nam nhân gầy sờ sờ lòng bàn tay cô gái, "Nhìn thấy nơi này không, trên đường tình cảm vô số phân nhánh, nói rõ nam nhân mà cô gặp được mới đầu còn ổn, chỉ là sau này lại hoa tâm lạm tình, cuối cùng dẫn đến tình cảm hai người không được chết già."

Nam nhân gầy tiếc nuối lắc lắc đầu, "Cô đây là đời trước làm chuyện ác, thiếu nợ tình cảm, kiếp này mới phải trả nợ."

"Có khoa trương như vậy không?" Bạn của cô gái vẻ mặt hoài nghi nhìn nam nhân gầy, cảm thấy lời gã nhất định là nói dối. Cái gì kiếp trước kiếp này, cũng không phải tiểu thuyết văn học, nói bậy nói bạ, ai tin chứ?

"Tôi biết các cô không tin, chỉ là các cô nghĩ lại thật kỹ, đường tình cảm của cô bé này có phải không quá thuận lợi hay không?" Nam nhân gầy vẻ mặt chắc chắn, lúc hai cô gái còn chưa kịp phản ứng, tiếp tục nói, "Mấy người trẻ tuổi từng đọc sách như các cô, luôn không tin mấy cái này, chỉ là các cô cẩn thận ngẫm lại, tất cả mọi chuyện trên thế giới đều có thể dùng khoa học để giải thích sao?"

"Không thể đúng không?" Nam nhân gầy giống như vô ý buông tay cô gái ra, lắc đầu cảm khái, "Đạo xem bói của chúng tôi hiện giờ càng ngày càng nghèo túng, chính là bởi vì kẻ lừa đảo quá nhiều, phá hủy thanh danh chúng tôi, hai người các cô không tin tôi cũng là bình thường."

Kỳ Yến ở bên cạnh nghe kẻ lừa đảo nói từ xem bói xuống dốc, lại kéo đến thiên đạo nhân đạo, cuối cùng lại kéo ra vài chuyện chỉ tốt ở bề ngoài, đến khi dụ dỗ hai cô gái có chút tin tưởng gã, cậu còn miễn cưỡng nhịn được, chỉ là sau khi nghe thấy đối phương muốn có phương thức liên lạc của cô gái, rốt cuộc không thể nhịn được nữa đi lên trước vỗ vỗ vai nam nhân gầy.

Nam nhân gầy đang âm thầm đắc ý, mình lập tức sẽ gạt được phương thức liên lạc của hai tiểu mỹ nhân, nào biết lúc sắp thành công, lại bị người ta cắt ngang.

"Ai hả?!" Nam nhân gầy không kiên nhẫn xoay mặt qua, nhìn thấy một người trẻ tuổi mặt con nít đứng ở phía sau mình, mặt cười tủm tỉm thoạt nhìn thân thiện lại vô hại. Mọi người trời sinh sẽ có tâm lý phòng bị thấp đối với loại diện mạo này, nam nhân gầy cũng không ngoại lệ, gã nhíu mày, "Cậu đẹp trai, xem bói hả?"

"Đúng, xem bói." Kỳ Yến xoay người ngồi xổm bên cạnh hai cô gái, lòng bàn tay hướng về phía trước: "Vừa rồi nghe anh nói lợi hại như vậy, không bằng trước tiên tính tính cho tôi xem?"

"Cậu đẹp trai, thứ tự trước sau, chờ tôi tính xong cho hai mỹ nữ này đã, rồi lại tính cho cậu."

Nam nhân gầy định vị thực chuẩn xác, gã thích nữ, nhất là mỹ nữ. Dù bộ dạng Kỳ Yến giống như tuyệt thế đại soái ca, gã cũng sẽ không vì vậy mà thay đổi ước nguyện ban đầu.

Đáng tiếc gã định vị chuẩn xác, lại không có nghĩa là Kỳ Yến sẽ để mục đích của gã đạt thành. Cậu trực tiếp ngăn bàn tay nam nhân gầy muốn duỗi về phía hai cô gái, cười nói: "Nếu anh trai không nguyện ý xem bói cho tôi, vậy tôi liền tính cho anh là được."

Hai cô gái vốn dĩ bị nam nhân gầy lừa đến mức đầu óc choáng váng, hiện tại nhìn thấy một tiểu soái ca trẻ tuổi ngăn ở phía trước các cô, mới hốt hoảng ý thức được, có khả năng các cô gặp phải kẻ lừa đảo.

"Mười lăm tuổi anh bỏ học rời nhà, mười tám tuổi có tai ương lao ngục, hai mươi ba tuổi mắc nợ tình, sau ba mươi tuổi thì càng là trộm cắp lừa gạt cái gì cũng làm, " Kỳ Yến cười như không cười đứng lên, từ trên cao nhìn xuống nam nhân đó, "Hiện tại lại giả mạo thầy bói lừa mấy cô bé, cả đời này anh coi như là đa tài đa nghệ."

Nam nhân gầy biến sắc, gã làm thế nào cũng thật không ngờ sẽ có người biết quá khứ của gã, gã nhìn thoáng qua bốn phía, cảnh giác nhìn Kỳ Yến: "Mày là ai, vì cái gì lại biết chuyện của tao?"

"Không phải anh mới vừa nói với hai vị mỹ nữ sao?" Kỳ Yến cười nhạt, "Đạo xem bói huyền diệu khó giải thích, biết được thứ mà người thường không biết, nhìn thấy thứ mà người thường không nhìn thấy, vậy sao anh lại không đoán ra được, tôi cũng là tính ra?"

"Mày đừng nói hưu nói vượn giả thần giả quỷ, nếu mày cũng có thể xem bói, vậy ông nội đây chính là tổ sư gia của mày, " sắc mặt nam nhân gầy đổi tới đổi lui, ngoài mạnh trong yếu nói, "Tao khuyên mày tốt nhất đừng xen vào việc của người khác, không thì không có kết cục tốt đâu."

"Tôi có kết cục tốt hay không không cần anh quan tâm, nhưng mà tôi biết anh khẳng định không có kết cục tốt." Kỳ Yến một phát bắt được tay gã, dùng sức xé một cái trên mặt gã, râu mép trên mặt gã nhất thời rớt xuống.

Thấy ngụy trang của mình bị vạch trần, nam nhân gầy cũng không quan tâm cái khác, xoay người liền muốn chạy, chẳng qua Kỳ Yến sớm đoán được gã sẽ có hành động này, một tay kéo chặt vạt áo gã, mặc cho gã dùng hết sức, cũng không thể tránh thoát.

Hai cô gái bị liên lụy trong đó thấy vậy, lấy điện thoại di động ra muốn báo cảnh sát, nào biết động tác của các cô không đủ nhanh, ba con số còn chưa có ấn xong, đã có hai cảnh sát chạy tới bên này.

"Anh cảnh sát, nơi này!" Thấy toàn bộ quá trình Kỳ Yến vạch trần âm mưu còn một tay chế địch, cả người Vương Hàng đều mơ hồ, nhìn thấy cảnh sát chạy tới rốt cuộc mới lấy lại tinh thần, vẫy tay để cảnh sát chú ý tới chỗ bọn họ.

Nhìn thấy cảnh sát lại đây, nam nhân gầy giãy dụa lợi hại hơn, dường như cực kỳ e ngại cảnh sát, không dám để cho bọn họ nhìn thấy mặt mình. Đáng tiếc gã giãy dụa càng kịch liệt, lực tay Kỳ Yến lại càng lớn, giống như cái kìm gắt gao túm lấy gã.

"Mấy người có chuyện gì hả?" Hai cảnh sát đi tới, nhìn nhìn Kỳ Yến, lại nhìn nhìn nam nhân gầy bụm mặt không dám ngẩng đầu, cuối cùng hơi dịu sắc mặt đi, nhìn về phía Kỳ Yến thoạt nhìn tương đối dễ nói chuyện.

"Anh cảnh sát, là như vầy, tôi và bạn ăn cơm tối xong đi ra, liền nhìn thấy người này giả làm thầy bói gạt người, tôi lo lắng hai cô gái này xảy ra chuyện, liền theo dõi gã một phen." Kỳ Yến vẻ mặt vô tội, "Nào biết tôi càng nhìn càng cảm thấy gã giống một tội phạm truy nã, cho nên cố ý làm bộ như vạch trần âm mưu của gã, chờ các anh tới."

Tội phạm truy nã?!

Hai cảnh sát vừa nghe, thái độ nhất thời trở nên càng thêm nghiêm túc, quay đầu thấy nam nhân gầy sợ tới mức lạnh run, đối với lời nói của Kỳ Yến, không tự giác tin tưởng ba phần.

Cuối cùng bọn họ đem mấy người ở đây mang về đồn công an, gồm cả hai cô gái thiếu chút nữa bị lừa kia. Kết quả không hỏi không biết, vừa hỏi đã giật mình, nam nhân gầy bị bắt này còn thật sự là tội phạm truy nã. Người này không chỉ từng có tiền án, sau này lại bởi vì vào nhà cướp bóc, cưỡng gian chưa toại mà bị truy nã, cảnh sát vẫn không tìm được người, thật không ngờ gã lại trong ngắn ngủn hơn một tháng thời gian, từ một nam nhân dáng người loại trung trở nên gầy đét như vậy, còn mang cái thân phận thầy bói đi ra giả danh lừa bịp.

Nhưng mà mặt của gã trên ảnh chụp truy nã là mặt tròn, hiện tại đã gầy đến lõm vào, thanh niên này làm thế nào lại nhận ra được?

Đối với việc này, cách nói của Kỳ Yến là trùng hợp, bản thân cậu cũng không xác định. Tuy rằng cảnh sát cảm thấy việc này thật sự rất trùng hợp, cơ mà vẫn vô cùng cảm tạ người dân nhiệt tình trợ giúp cảnh sát bắt tội phạm như cậu, mà còn hứa hẹn tiền thưởng trên lệnh truy nã sẽ rất nhanh chuyển tới tài khoản của Kỳ Yến.

Chờ sau khi Kỳ Yến rời đi, cảnh sát mới phát hiện, tài khoản ngân hàng cậu cung cấp không phải bản thân cậu, mà là tài khoản của một viện phúc lợi nhi đồng công cộng ở đế đô.

Vì thế Kỳ Yến đấu trí với tội phạm truy nã, không cần tiền thưởng không chỉ xoát một đám hảo cảm ở đồn công an, còn khiến phóng viên của một tờ báo xã nào đó biết tin tức này, không chỉ lấy được một bức ảnh chụp làm mờ gương mặt ở chỗ cảnh sát, còn lưu loát viết một bài văn biểu dương đăng lên báo và internet.

Chẳng qua hành văn của vị phóng viên này thật sự là quá mức sinh động, đem việc đấu với tội phạm truy nã, thiếu chút nữa viết thành tình cảnh cao thủ võ lâm bắt đạo tặc, khiến cho rất nhiều bạn mạng ăn dưa* không rõ chân tướng ha ha ha ha, sau đó cảm khái một chút thằng nhóc trẻ tuổi này thật dũng cảm, trong lòng có chính nghĩa vân vân, có điều cũng không có bao nhiêu người chân chính để trong lòng.

*Bạn mạng ăn dưa: một cụm từ thường dùng để nói chuyện phiếm trên internet, dùng để hình dung những người vây xem một chuyện gì đó.

Cũng có một phần nhỏ người chú ý tới việc thanh niên này ngay cả tiền thưởng cũng không cần, mà là để cảnh sát chuyển tiền thưởng cho viện phúc lợi, bởi vậy đối với người thanh niên khen không dứt miệng, mà còn cho rằng xã hội này cần những nhân vật có năng lượng chính khí như vậy, mới có thể khiến cuộc sống càng ngày càng tốt.

Vương Hàng trốn ở trong nhà, thầm xoát tin tức trên mạng, trong lòng vừa kiêu ngạo lại vừa tự hào, chỉ là cố tình không thể nói cho mấy bạn mạng biết rằng cậu bạn thấy việc nghĩa hăng hái làm chính là bạn cùng phòng của mình, cho nên trong lòng nghẹn đến mức khó chịu.

Cuối cùng thật sự chịu không nổi, đăng một tin wechat trên trang bạn bè wechat của mình, mới cảm thấy trong lòng dễ chịu một chút.

Vương Hàng: thằng bạn nhà mình thấy việc nghĩa hăng hái làm, cùng quang vinh.

Chỉ chốc lát sau liền có vài người like cho hắn, còn có người hỏi bạn của hắn là ai. Vương Hàng xem xong mấy lời bình luận tràn ngập tò mò đó, bình tĩnh tắt đi trang bạn bè.

Nhìn thấy những người đó cái gì cũng không biết, bộ dạng cố tình còn rất ngạc nhiên, hắn đã cảm thấy thỏa mãn.

Kỳ Yến không chơi weibo, cũng không thích chơi trang bạn bè wechat, cho nên đối với việc trên mạng gần như gọi là hoàn toàn không biết gì cả.

Khi cậu nhận được điện thoại Đỗ Đông, đang ngồi điều hòa ăn dưa hấu, cả người cực kỳ thích ý. Nghe xong lời Đỗ Đông nói, Kỳ Yến bình tĩnh phun hạt dưa hấu trong miệng ra, "Nếu vị tiên sinh đó hiếu kỳ về tôi, ông có thể dẫn hắn tới gặp, về chuyện khác, đều phải xem duyên phận."

"Tôi hiểu, Kỳ đại sư, quấy rầy ngài nghỉ ngơi." Đỗ Đông cúp điện thoại, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, mặc kệ đại sư có nguyện ý giúp Lương Phong hay không, ít nhất điều nên làm hắn cũng đã làm, dù thế nào Lương Phong cũng không đổ lên trên đầu hắn được.

Sau khi Lương Phong biết đại sư trong miệng Đỗ Đông không nguyện ý chủ động tới gặp hắn, mà là chờ hắn tới cửa bái phỏng, đầu tiên là nhíu mày, sau đó nói với Đỗ Đông: "Đa tạ ông chủ Đỗ hỗ trợ, nếu hiện tại ông có rảnh, liền đi theo giúp tôi một chuyến nhé?"

Hắn nói ra giá cao như vậy mà cũng bất vi sở động, mặc kệ là thanh cao thật hay là diễn kịch, người như vậy đều đáng giá để hắn tự mình chạy một chuyến.

Người có thể kìm nén cảm xúc như vậy, làm chuyện gì không thể thành công?

Sau khi hai người lên xe, Lương Phong nói: "Đỗ tiên sinh, không biết vị cao nhân này có chỗ nào thần kỳ?"

Đỗ Đông biết Lương Phong còn không quá tin tưởng năng lực của Kỳ đại sư, vì thế nói: "Lương tiên sinh, Kỳ đại sư là cao nhân chân chính, chờ lát khi cậu nhìn thấy cậu ấy, ngàn vạn lần đừng chậm trễ."

"Lợi hại như vậy?" Lương Phong thấy thái độ của Đỗ Đông, càng thêm tò mò với cao nhân trong miệng hắn.

Nếu người này không có vài phần năng lực, cũng sẽ không khiến Đỗ Đông mạo hiểm đắc tội Sầm ngũ gia mà nói những lời này.

Hết chương 11

Trước/164Sau

Theo Dõi Bình Luận