Saved Font

Trước/123Sau

Ma Đạo Quái Nhân

Chương 15: Rèn Luyện Đến Chỗ Tốt, Gia Nhập Học Phủ Chuyện.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Giữa đông Vân Lĩnh. Từ ngày Lưu Dã bắt đầu thời gian được Trương thúc "dạy bảo" đã qua 1 tháng hơn.

Quãng thời gian này đều như địa ngục đối với Lưu Dã, bởi vì Trương lão đầu thực sự không nương tay một chút, ngay cả anh tuấn khuôn mặt của hắn đều bị đánh thành đầu heo đi.

Mỗi lần trở về nhà đều là da tróc thịt bong, thân thể đều chịu đến giới hạn sức chịu đựng. Đủ thấy Trương Bân chú ý đến hắn bậc nào!

Mặc dù Ngọc Lan thấy hắn ăn khổ có phần thương xót, thâm tâm cũng lo lắng đấy, người làm mẹ nào lại muốn thấy nhi tử ăn khổ a? Nàng từng ngăn cản Lưu Dã về việc tu tập Thể tu, thậm chí có gặp Trương Bân nói chuyện.

Nhưng hắn vẫn kiên quyết từ chối, một lòng tu luyện.

Hắn biết Trương thúc cũng vì muốn tốt cho hắn, trước tu Thể, cần đoán luyện đến hoàn mỹ nhất thân thể.

Nhiêu đây ăn khổ hắn không chịu nổi, còn tu cái gì Thể a? Còn làm cái gì võ đạo chi tâm a?

Phần ngoài là như vậy, phần trong Lưu Dã cảm nhận được hiệu quả không tồi, hắn mới kiên định như vậy để cho Trương Bân rèn thể.

Dù sao một tháng qua thân thể của hắn luôn nằm trong trạng thái vượt quá giới hạn, tiềm lực trong người đều phát đi ra.

Dẫn đến kinh mạch một đường thông thấu, cốt cách cùng gân cốt trở nên dẻo dai cực kỳ.

Hơn nữa, nhờ có loại này đau đớn đoán luyện, mà sức mạnh của hắn từ 15, vậy mà một đường tăng đến 17 điểm độ cao!

Đây sao không khiến cho hắn phát rồ mà điên cuồng tu luyện đây?

17 điểm thân thể a! Bằng 10 điểm linh hồn đầu nhập, mà đây theo lời Trương thúc nói, chỉ là trước kia độc tố tích tụ trong người hắn, cản trở hắn phát triển tiềm lực mà thôi.

Lão còn nói, trải qua lần này đoán luyện, tương lai của hắn tiềm lực sẽ tăng một bước dài! Từ từ mà cảm nhận.

Hắn không biết lời Trương thúc nói có đáng tin hay không, nhưng hiện giờ cả cơ thể của hắn đều theo hướng hoàn mỹ phát triển, hắn đã rất vui mừng.

- Hắc, ngày càng đẹp trai.

Soi trước gương Lưu Dã một hồi tự luyến. Ăn khổ phía sau là thành quả đáng có, hắn vì đoán luyện thời gian mà sức ăn tăng lên cực kỳ nhanh chóng, xương cốt dãn nở khiến Lưu Dã đạt đến 1m độ cao, tóc dài ngang vai không cắt được cột lên gọn gàng.

Khuôn mặt hắn góc cạnh rõ ràng, mày gọt như đao, song đồng chứa tinh thần, xen lẫn trong đó là như có như không nụ cười nhẹ. Kia đám nữ nhân mà thấy, hội một hồi bạo tiểu tinh tinh a!

Mà thân thể hắn càng là không tì vết tạo vật, đường cong rõ ràng, cơ bắp nổi nhẹ nhưng không quá gây phản cảm, đầy đủ thể hiện đi ra sự dẻo dai bền bỉ cùng cân xứng.

- Thể tu đường, thật không lầm a!

Lưu Dã chỉ cần như vậy là đủ. Hắn ước nguyện cũng chỉ có như thế không mỹ quá cũng không xấu quá thường thường một nam nhân, đủ để tương lai cua một thiếu nữ sinh cho mẫu thân một đứa cháu nội là đủ.

Thỏa mãn xong xuôi, hắn nhanh chóng mặc lên y phục, đi ra khỏi phòng tiến về sân bãi.

- Tiểu tử đã đến?

Trương Bân hôm nay đang hướng dẫn cho mấy thanh niên nhân tu luyện, thấy hắn nói.

- Ta đến.

- Được rồi các ngươi luyện tập, để ta nói chuyện với này tiểu tử.

Trương thúc phân phó nhóm bọn hắn sau khi, mới quay sang đối với Lưu Dã nói.

- Xong kỳ mùa đông này, ta muốn ngươi đi một nơi học tập, ngươi có đồng ý?

Lão suy nghĩ một lúc sau đó, đối với hắn nói.

- Đi nơi nào, Trương thúc bận việc sao?

Lưu Dã nghi vấn hỏi.

- Ừm, bệnh tình của muội muội ngươi, cần bọn ta tự mình tiến về một nơi cực kỳ nguy hiểm! Ngươi không thể đi theo nên khỏi xin, lần này ta muốn ngươi tiến về Huyền Hoàng học phủ học tập.

Trương Bân gật đầu đối với hắn nói.

- Bệnh tình muội muội ta? Huyền Hoàng học phủ?

Lưu Dã đờ người ra thắc mắc nói. Hắn biết muội muội hắn bệnh rất nặng, nhưng mà Huyền Hoàng học phủ là cái gì quỷ? Tại sao lúc trước đám Nhị Cẩu Hầu tử đều không đi, giờ hắn lại đi?

- Nhị Cẩu tiểu Lăng nhóm ta đã có sắp xếp riêng, cần là ngươi tiến về Huyền Hoàng học phủ học tập. Ta nghe nói bên trong học phủ có một vị cổ đại Tiên Hiền, là Thể tu giống như ngươi loại hình, cần là ngươi đi vào đó học tập, hên thì chiếm lấy truyền thừa của lão già đó.

Trương Bân biết hắn nghi hoặc, nên từ từ giảng giải.

- Dù sao, ta cũng không phải là thuần Thể tu giả, ngươi không học được gì từ ta, hội dễ đánh mất tương lai.

Lưu Dã nghe vậy nhíu sâu mày, trầm tư chốc lát.

- Yên tâm đi, muội muội cùng mẫu thân của ngươi sẽ không sao cả, đều chờ ngươi trở về.

- Nam nhân a! Cần nhảy ra biển lớn ngắm nhìn thế giới, chôn thân ở cái này đất cằn, vĩnh viễn sẽ không thể phát triển.

- Cái ta cần là ngươi mau chóng lớn lên, học tập thật tốt, có một địa vị nhất định ở Huyền Hoàng học phủ. Lúc đó mới có thể đưa Diệp thôn lão hương thân đi ra nơi này đất cằn được.

Trương Bân vỗ vai hắn, có hơi thở dài sâu lắng nói.

Lưu Dã nghe vậy, mày nhíu càng sâu. Tựa như tâm linh của hắn đang giằng co một dạng.

Đúng như Trương thúc nói, cả đời nếu hắn tiếp tục ở Diệp thôn, cũng chỉ là một thợ săn tầm thường.

Nhưng nếu như, hắn tạm thời xa cách mẫu thân cùng muội muội, đi ra bên ngoài học tập, thì tương lai một ngày hắn có thể trở về giúp mọi người tìm một nơi yên ổn hơn.

- Huyền Hoàng học phủ rất tốt sao?

Đây là điều Lưu Dã bối rối nhất.

- Xung quanh Vân Lĩnh và Phù Vân thành, Huyền Hoàng học phủ là một trong những thế lực lớn, có thể so sánh với mấy kia tông môn giáo phái loại hình.

Trương Bân nói, để Lưu Dã giật mình.

Hắn lúc này mới thật nhận ra, thế giới sao mà rộng lớn, điều huyền bí còn rất nhiều.

Chẳng hạn như trên phim truyện, tông môn giáo phái tranh chấp, rồi tu luyện, rồi Yêu tộc Ma tộc Nhân tộc cái gì loại hình.

- Chẳng lẽ ở đại Hoang là như vậy thế giới?

Nếu như vậy, trên đời này thật có Tiên?

Đây là câu hỏi duy nhất lúc này của hắn!

Bởi vì, hắn có thể tu luyện, mọi người đều lấy vũ lực đi làm đầu!

Vậy chẳng phải như phim truyện, hắn có thể bất lão bất tử sao?

Nếu như mọi người trong Diệp thôn đều như vậy....

- Được, ta sẽ gia nhập Huyền Hoàng học phủ! Cầu Trương thúc xin phép mẫu thân giùm ta!

Mắt lộ ra kiên định, Lưu Dã đối với Trương Bân nói.

- Tốt! Nam nhi là phải như vậy, ngươi mới có thể bảo vệ người thân của ngươi được, có chí hướng ắt một ngày sẽ vang danh thiên hạ! Ta chờ ngày đó của ngươi!

Không có ai khác ngoài Trương Bân biết được tiềm lực của Lưu Dã.

Hắn là hậu nhân của kẻ kia, huyết mạch cực kỳ cao quý. Lại được sớm ngày xây nên cường giả chi tâm, như vậy người tương lai tiềm lực là không thể đong đếm!

Điển hình 1 tháng qua Lưu Dã tình huống, đều rõ mồn một trong mắt lão. Với ánh mắt cay độc của lão còn công nhận hắn, thì ai lại từ chối hắn đây?

Lại tiếp tục một tràng rèn luyện, Trương Bân giao cho Lưu Dã một quyển bí điển, mới đuổi hắn trở về nhà đi.

- Lão đầu ngươi làm vậy không phải quá vội sao?

Tiểu Hạo tay cầm quạt xếp, xuất hiện bên cạnh Trương Bân nhíu mày nói.

- Không vội. Tiểu tử này căn cơ 1 tháng qua đều bị ta đánh vững, trong thời gian ngắn hẳn có thể đạt đến Tụ Huyết nhị trọng. 4 tuổi Tụ Huyết nhị trọng, trong mắt mấy lão già Huyền Hoàng học phủ, đã là vạn năm xuất hiện thiên tài.

- Hắn đi vào đó, sẽ tự khắc có người bảo vệ.

Trương Bân lắc đầu giải hoặc.

- Ta không nói gia nhập chuyện. Mà là Ngọc Lan Thánh Cô chuyện a! Lão đầu ngươi không nói trước tự khắc quyết định, để nàng xa nhi tử lúc này. Không khỏi quá...

Tiểu Hạo tức giận nói. Ngọc Lan Thánh Cô là trong lòng bọn hắn cao nhất địa vị, nàng chỉ mới trải qua kia cú sốc thời gian chưa đến 5 năm, lúc này phải xa cách nàng nhi tử, nàng sẽ chịu nổi?

- Ngươi thì biết cái gì? Kia Lưu Phỉ đứa nhỏ âm khí càng ngày càng nặng nề. Ta lúc trước phải truyền đi vào lượng lớn Ma hỏa mới có thể chịu đựng qua cơn đau. Nếu như lúc này không nhanh tìm kiếm Thiên Hỏa hỏa chủng, nó chắc chắn mất mạng!

Trương Bân cũng hừ một tiếng nói.

- Tiểu tử này từ nhỏ đã hiểu chuyện, nếu biết được chuyện này sẽ ảnh hưởng đến nó tính cách, không còn thuần khiết chi tâm, thiên phú tự hủy!

- Lúc này cần, là tiểu tử này sớm đi qua bên kia học phủ, để bọn hắn lão già giáo. Bên này ta cùng ngươi trở về một chuyến gặp kẻ kia tìm cách cứu đứa bé!

Cử động của Lưu Dã đều là người trưởng thành tính cách, hơn 4 năm qua lão trong tối chú ý từng chút một, sao lại không biết?

Vì thế mà quyết định để hắn gia nhập Huyền Hoàng học phủ đều có nguyên do cả.

- Ai! Biết như vậy vì sao trước kia...

Tiểu Hạo nghe vậy cũng chỉ đành thở dài thở ngắn.

Trước/123Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Dị Thế Độc Sủng: Thần Y Mẫu Thân Manh Bảo Bối