Saved Font

Trước/123Sau

Ma Đạo Quái Nhân

Chương 27: 40 Kim Tệ.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
- Ta...ta chịu thua!

Nhất Dạ suốt tràng chiến đều tựa bao cát một dạng cho Lưu Dã luyện tập đao pháp.

Hắn lúc này cơ thể đều tỏ ra mềm yếu vô lực, mới bất đắc dĩ mở miệng hô lớn!

- Hô!

Nghe thấy tiếng Nhất Dạ hô chịu thua, tứ phía khán đài reo hò ầm vang. Mà Lưu Dã từ chìm đắm bên trong đao cũng bị tỉnh lại.

Hắn thở dài một hơi, có phần tiếc nuối bởi vì này thiếu niên đối với chịu đựng tính thật quá yếu ớt a!

Chỉ chịu chưa đến 5 phút chống đỡ hắn múa đao, đã chịu không nổi! Làm Lưu Dã chiến thắng cũng vui không nổi.

- Ít nhất đối với suy đoán của ta là đúng.

Lưu Dã âm thầm nói, bởi vì thiếu niên trước mắt tâm còn chứa sợ hãi, sợ nhận phải đau đớn da thịt, vậy nên đối với Lưu Dã tới tấp vung đao, hắn mới chịu không nổi mà đầu hàng nhanh chóng đến như vậy.

Hắn nhanh chóng thu lại Hàn đao, quay lưng muốn trở vào. Thì dị biến xảy ra!

- Cuộc thi này ta công bố...

Trọng tài vừa mở miệng nói, thì Nhất Dạ trọng chùy đã lao về lưng của Lưu Dã đập tới!

- Vô sỉ, cẩn thận!

Phía trên khán đài thấy được Nhất Dạ hành vi đánh lén, tức giận hô hào.

- Hừ!

Ông!

Lưu Dã cảm nhận được nguy hiểm sau lưng hắn phát ra, hừ nhẹ một tiếng!

Hắn trên thân một loại khí thế vô hình xuất hiện, tựa như trải qua gió tanh mưa máu một vị binh lính vậy!

- Khục!

Nhất Dạ dần cảm nhận được lang hổ đói khát ánh mắt, tựa như tử thần đang chứng kiến hắn!

Trên người Lưu Dã lúc này không những xuất hiện 1 loại vô hình khí thế ép đến hắn không thở nổi, mà còn một loại huyết tinh mùi vị như có như không xuất hiện xung quanh Lưu Dã!

- Ta, cũng không phải chưa từng giết người!

Lưu Dã không thèm nhìn hắn, nhỏ giọng nói.

Lời này nói chỉ có vị kia trọng tài lẫn Nhất Dạ nghe được.

1 thiếu niên 4 tuổi, có như vậy quỷ dị phong cách chiến đấu. Hơn nữa hắn còn từng giết người!

Vậy, hắn đã trải qua những gì?

Ực!

Nghĩ đến thôi, Nhất Dạ lẫn vị kia trọng tài đều nuốt ngụm nước bọt, âm thầm hít một hơi khí lạnh.

Nhất Dạ lúc này khuôn mặt qua mặt nạ đều tái xanh, hai chân bủn rủn lấy.

Hắn có thể cảm nhận được, hắn là đang dạo Quỷ môn quan một vòng trở về!

Nhìn lấy Lưu Dã kia lạnh nhạt bóng lưng, tứ phía khán đài đều nổ rồi!

Thật lạnh thật lạnh thiếu niên nhân!

Có thể hù dọa Nhất Dạ, cũng chỉ có hắn Hoang một người!

- Sát khí? Thú vị tiểu tử!

- Hắc, tiểu thí hài này từng giết người!

- Ồ, một loại vô hình khí tràng, lại quỷ dị đến như vậy, là cái gì? Kỳ lạ...

- Đao pháp tinh thông, thể lực dày dặn, hẳn thân thể cũng mạnh mẽ không kém, lại có sát khí?

- Hm, thú vị...

.....

Trong bóng tối nhân, chứng kiến tràng chiến của Lưu Dã, ai nấy đều có phần mình suy tư.

Mà nguyên nhân mà nhiều người để ý hắn, cũng chỉ có 1 cái.

Hoang(4 tuổi).

Quá... nhỏ để hình dung một kẻ có thực lực mạnh đến như vậy!

Nếu tiếp thêm 2 3 năm, thậm chí 10 năm nữa, sẽ là cái gì tràng cảnh?

Ai cũng không biết được....

Lưu Dã hắn cũng đồng dạng.

- Phát! Phát!

A Lục ca quên đi thân phận của mình, kia cao lớn thân thể bế thẳng Lưu Dã lên hô vang, cười lớn đi ra!

Làm hắn Lưu Dã từ trong lạnh lùng nhân vật chính loại hình nam nhân, mặt cũng đen lại bất đắc dĩ.

- Ta nói A Lục ca ngươi có cần phải làm quá đến như vậy không a?

Mặc dù ý tứ trách móc, nhưng hai người vừa gặp tựa như đã quen thân, nhanh chóng hiểu ý mà cười lớn.

- 40 Kim a! 40 Kim, của A Lục ta 20%, là gần 10 Kim!

- Ta thật muốn nhận ngươi làm đại ca rồi a tiểu huynh đệ.

- Xưng hô bình thường là được, đường sau này còn dài, ta cùng ngươi làm giàu, hắc hắc.

Lưu Dã đối với hắn cười nói.

Ít nhất A Lục ca rất có giá trị đối với hắn hiện giờ. Có thể giúp hắn nhiều chuyện như đặt cược, như đưa một số thông tin về đối thủ tiếp theo mà hắn cần để chuẩn bị.

Dù sao, một tiểu thí hài 4 tuổi nắm ra bó lớn Kim tệ đặt cược, kia tràng cảnh...

Không nên! Khục!

- Hắc, đúng đúng, đường sau còn dài! Ta đi lấy tiền, ngươi chờ ở đây một lát.

A Lục ca nghe hắn nói vậy, hưng phấn nói. Đặt Lưu Dã xuống đất, hắn mới nhanh chóng chạy ra ngoài nơi đặt cược lấy tiền đi.

A Lục ca vội vàng đi, thì cũng rất nhanh trở về.

Hắn hai mắt đều bốc kim tinh mà nhìn Lưu Dã, làm hắn một hồi da gà bạo rạp!

- 40 Kim trừ 2% hoa hồng cho Kim gia, còn 39 Kim 20 Bạc!

A Lục Ca đưa cho hắn một túi nhỏ, lách xách tiếng đồng vàng va chạm, để hai người một hồi mê muội.

- Hm, 20% của nhiêu đây, hẳn là 8 9 Kim tệ, phần của ngươi.

Lưu Dã giữ nguyên lời hứa, phân cho hắn 9 Kim tệ cười nói.

Trong tay Lưu Dã lúc này đã nắm đếnn 30 Kim tệ, đầy đủ Lưu Dã mấy năm phí sinh hoạt.

Thậm chí... là mua đất đai ở Phù Vân thành, tương lai hội một ngày hắn sẽ chuyển thôn dân Diệp thôn đi ra đây ở a!

Nghĩ đến đây, Lưu Dã nhìn vào số tiền một hào tình vạn trượng.

Đây là mục tiêu đầu tiên của hắn, khi đã gia nhập Huyền Hoàng học phủ khảo thí!

- Được rồi, ta cũng nên trở về nghỉ ngơi. Ngày mai ta lại đến.

Lưu Dã đối với A Lục ca nói, sau đó cất đi quỷ diện mặt nạ, lộ ra non nớt khuôn mặt tiểu hài, từ từ đi ra khỏi phòng chờ.

- Hắc, nhớ ngày mai quay lại a! Ta chờ ngươi tiểu tử!

Vì Lưu Dã đang thời gian chiến thắng đối thủ, thành ra hắn vẫn chưa nhận được phần thưởng từ chiến thắng do Kim gia phát.

Nguyên nhân chỉ khi nào hắn liên thắng, hoặc thua giữa chừng mà dừng lại, Lưu Dã mới được thưởng những trận thắng với đối thủ trước.

Hắn cũng không vội vàng, mặc dù hôm nay đối thủ đầu tiên khá khó nhằn.

Nhưng đối với Lưu Dã 2 kiếp người, chỉ xem đám này thiếu niên tựa như lũ trẻ con một dạng ánh mắt.

Hắn sợ hãi tâm sẽ rất khó sản sinh mà e ngại khi chiến đấu, vì vậy mà thực lực của hắn đều có thể hoàn toàn tung ra mười phần!

Ghé tiệm y dược băng bó lại tay hết 2 bạc, Lưu Dã mới bắt đầu cảm thấy đói bụng mà trở về Phiêu Hương Lâu.

Hắn lúc này tiền túi rất nhiều, thành ra Lưu Dã có một phen thoải mái ăn uống, nhằm thỏa mãn thân thể tiêu hao sức lực cùng với thỏa mãn vị giác.

Đến khi hắn trở lại phòng, trời đã vào đêm.

Két!

Mở ra cửa phòng, hắn dãn ra cơ thể, hít vào một hơi để cho tinh thần tỉnh táo nhất.

- Tiểu đệ ngươi có gan a! Dám gia nhập Kim gia đấu trường!

Bỗng nhiên, một giọng nói lanh lảnh vang lên khiến cho Lưu Dã giật mình nhìn trái nhìn phải.

- Là ai?

- Hừ! Mới có 1 ngày đã quên ta? Bên này.

Là Vũ Tư Ngọc giọng nói. Nàng đến đây làm gì?

Trước/123Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hào Môn Trùng Sinh: Ác Ma Thiên Kim Trở Về