Saved Font

Trước/306Sau

Ma Đế Quân

Chương 122: Chiến Cửu Đại Nương Tử

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tử Nhược nước mắt nhạt nhòa, vội vàng nói:

- Chủ nhân, thiếp không đánh lại chàng, thiếp nhận thua, từ nay thiếp sẽ làm nha hoàn của chàng! Nhược Nhi mãi mãi sẽ làm nha hoàn của chàng, không muốn làm phu nhân đâu.

Thanh Ngọc kéo Tử Nhược tới, ôm nàng vào lòng, đánh cái mông của nàng mà nói:

- Được rồi, nha hoàn thì nha hoàn, để xem ta có hành hạ nàng đến chết hay không!

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Thu tiểu nha hoàn lần hai”, nhận được phần thưởng một đôi Băng Phượng Thần Mục, 3000 điểm tích lũy!

Thanh âm của hệ thống vang lên trong đầu Thanh Ngọc, khiến hắn hài lòng, xem ra đến lúc phải làm chính sự rồi!

Thanh Ngọc để mấy tiểu thị nữ ở ngoài, sau đó đưa toàn bộ các đại nương tử vào dòng thác nhỏ bên trong Sơn Hà Quan Tưởng Đồ. Hắn nói một câu làm chúng nữ cười tủm tỉm:

- Hôm nay phu quân phải hảo hảo yêu thương các nàng một phen!

Thanh Ngọc còn chưa kịp làm gì, thì từ trên trời lại rơi xuống một cái bệ đá rộng lớn hình tròn, bên trên còn có một lớp lông thú mềm mịn. Cái bệ đá này rơi xuống chính giữa dòng suối, ở gần cái thác, làm cho bè trúc đang trôi nổi tự động tránh qua một bên.

Thanh Ngọc cảm thán. Giới linh đúng là biết chiều lòng người rồi. Hành sự ở trên dòng suối mát, phong cảnh nên thơ trữ tình là không còn gì hơn. Các lão thụ xào xạc xào xạc một chút, tỏa ra linh khí và hương thơm thoang thoảng, khiến Thanh Ngọc và chúng nữ sảng khoái vô cùng.

- Hầu hạ phu quân đi!

Trương Phù Hoa nói đầu tiên, sau đó tự mình thoát y phục, rồi tiến tới gần mở đai lưng ra cho Thanh Ngọc. Chúng nữ cũng đành tự động thoát y, rồi đưa người bay tới giữa cái bệ đá tròn kia, ngồi xuống lớp lông thú mềm mịn trắng phau mà chờ đợi hắn.

Sau khi tất cả đã thoát y, Thanh Ngọc và Phù Hoa cũng tung thân mình lên theo.

- Oa, mềm mại quá, thích thật đấy!

Nhìn tất cả nữ nhân như hoa như ngọc xung quanh mình, bên dưới Thanh Ngọc không thể kiềm chế thêm được nữa, vật anh khí của nam nhân đã từ từ ngẩng lên cao. Chúng nữ nhìn như vậy thì khúc khích cười, sau đó Phù Hoa nói:

- Chàng nói đi, hôm nay muốn hành hạ chúng thiếp kiểu gì, chúng thiếp sẽ mặc chàng xử lý!

Thanh Ngọc nghe vậy, nhìn xung quanh, đã thấy chín nữ nhân, mỗi người đều quỳ dậy, ngồi lên hai cẳng chân, xếp thành một vòng tròn xung quanh hắn.

Chín khuôn mặt tuyệt mỹ, người nào cũng là tuyệt đại giai nhân, ngàn vạn người mới có một. Phù Hoa thành thục chín mọng, hồng lệ tuyết trang, cặp ngực to lớn ngạo nhân, mang theo phong vị nữ nhân trưởng thành, vô cùng quyến rũ.

Mỵ Nương lại là vẻ diễm lệ đài các, mặt nàng còn hơi ửng hồng, đường nét trên khuôn mặt tinh mỹ tận cùng, hoa nhan nguyệt mạo, thân hình thon thả, còn đang chống một ngón tay vào môi xinh mà yêu kiều nhìn hắn.

Mai Sương Sương yêu nữ thành tinh, hương diễm đoạt mục, từng cử chỉ, đường nét trên cơ thể nàng đều toát ra vô vàn mị hoặc, khiến cho Thanh Ngọc nhìn vào mà chỉ muốn đè nàng xuống hung hăng hành hạ.

Tử Nhược với vẻ đẹp thông mẫn linh tuệ, gương mặt tinh xảo, đôi mắt sâu xa, khinh vân xuất tụ, lúc này nàng còn đang cố tình liếm môi, làm Thanh Ngọc không tài nào chịu đựng nổi.

Nhìn qua A Lan, lại là vẻ đẹp nữ vương cao quý, không dính bụi trần, nước da khi sương tái bạch, trắng mịn như bông tuyết đầu đông, tuyệt mỹ vô cùng.

Đến Tô Hân, đôi mắt lấp lánh kiêu sa, chỉ nhìn vào bên trong đã thấy vô vàn mị ý. Bây giờ Thanh Ngọc nhìn nàng không còn bị rơi vào ảo cảnh mỹ nữ vây quanh nữa, nhưng vẫn thấy được nét đẹp hiền hòa của một mỹ nhân ngư e lệ thẹn thùng.

Qua Hạ Tuyết, lại là gương mặt thánh khiết đoan trang, lan tâm huệ chất, vô cùng dịu dàng mà lại kiều tiếu linh lung. Hạ Tuyết cũng nhìn hắn, rồi còn bạo dạn đưa tay ra, vuốt ve lấy đường eo săn chắc làm Thanh Ngọc rùng mình không thôi.

Mộng Nguyệt thì không cần phải bàn rồi, yêu mị nữ nhân, mạo tự thiên tiên, vừa nhìn nàng thoát y thôi mà Thanh Ngọc đã không kìm nổi. Hai bầu vú cao ngất căng mịn, eo thon chân dài, phía bên dưới âm huyệt kia còn phớt hồng tinh xảo, quả đúng là vưu vật mê người.

Cuối cùng là Thụy Nhi, gương mặt điên đảo chúng sinh, tỏa ra từng cơn dâm ý vô hạn, nàng lúc này còn đang nhìn hắn, cái lưỡi không yên vị mà liếm một vòng quanh đôi môi đỏ mọng. Hai bầu ngực với hai điểm đỏ chót đong qua đưa lại, làm Thanh Ngọc hạ thân muốn bùng nổ.

Chín nữ nhân, mỗi người mang theo một hương vị khác nhau, đang quỳ xung quanh người Thanh Ngọc, làm hắn nhất thời chưa biết phải làm thế nào, chỉ có thể miệng đắng lưỡi khô. Phù Hoa thấy vậy thì cười:

- Chàng muốn từng người một hay là muốn tất cả chúng thiếp?

Thanh Ngọc hơi hoang mang một chút, nhưng chưa kịp hoang mang xong thì Phù Hoa đã kéo lưng hắn lại, để hắn gối đầu lên ngực nàng, sau đó nhìn hắn mà nói:

- Hôm nay là ngày nữ quyền, chúng thiếp sẽ cho chàng bò đi mới thôi, các tỷ muội, hành hạ chàng!

Lập tức, Thanh Ngọc bị một đám nữ nhân vây công. Đầu hắn thì đang tựa vào đùi Phù Hoa. Thanh Ngọc ngẩng mặt lên trên thì đã thấy hai bầu vú căng tròn mịn màng, khe rãnh điên đảo chúng sinh. Phù Hoa lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve hắn, còn cố ý cúi người xuống làm cho hai ngọn sơn phong kia đè vào mặt Thanh Ngọc.

Thanh Ngọc không thể nhìn thấy gì cả, chỉ cảm thấy xung quanh thân thể mình bây giờ bị rất nhiều chiếc lưỡi mềm mịn đang lướt qua, làm hắn phải run rẩy.

Ở một bên, Sương Sương đang quỳ ở đó mà mút chặt lấy một bên đầu ngực Thanh Ngọc, nhiều lúc nàng còn cắn vào đó nhè nhẹ, vô cùng kích thích. Đầu ngực bên kia thì lại là Mộng Nguyệt đang đưa cái lưỡi nhỏ xinh ra quệt đi, rồi lại quệt lại, tốc độ vô cùng nhanh.

Bụng Thanh Ngọc bây giờ đang bị Tô Hân liếm xung quanh. Nàng nhẹ nhàng đưa lưỡi theo từng múi cơ bụng rắn chắc của hắn, nhiều khi còn cắn nhẹ.

Ở hai bên chân Thanh Ngọc bây giờ là Mỵ Nương và Tử Nhược. Hai nàng đang đưa hai cái lưỡi ẩm ướt nhỏ xinh ra, mỗi người lại liếm dọc theo đường mệnh căn của hắn, sau một lúc, Mỵ Nương còn mút cả hai viên tròn kia vào trong miệng, làm Thanh Ngọc đang nằm cũng phải run rẩy từng cơn.

Toàn thân hắn đã hết chỗ, Thụy Nhi và A Lan lại tới hai bên cánh tay đang dang ra hai bên của hắn. Mỗi nàng lại cầm lấy một đầu ngón tay trỏ, tham lam đưa vào miệng mình mà mút. Thanh Ngọc nằm ở giữa chịu trận, kích thích không thể nào nói ra lời. Xem ra mấy nữ nhân này đã bàn nhau từ trước, muốn chân chính hành hạ hắn một phen ra trò.

Lớp lông thú từ chiếc giường đá vô cùng mịn màng, khiến Thanh Ngọc nằm lên mà cũng chỉ biết đê mê tê dại, cảm giác từng cái lưỡi nhỏ xinh ướt át đang chạy dọc khắp cả thân thể mình. Một lúc sau, hắn không thể chịu đựng kích thích thêm nữa, mở miệng cầu xin:

- Các vị lão bà, dừng… dừng a…Dừng lại đi được không, ta chết mất…

Chúng nữ nghe xong như vậy, cười khúc khích, rồi tất cả ngưng việc đang làm lại. Phù Hoa nói:

- Hôm nay là ngày của Tử Nhược và Mộng Nguyệt, chúng ta nhường cho các muội ấy trước đi.

Chúng nữ cũng đồng ý, Thụy Nhi bày trò, liền hỏi:

- Có muốn dùng một chút xuân dược cho đỡ đau không?

Thanh Ngọc chưa kịp nói gì, thì Phù Hoa lại nói:

- Hôm nay tất cả chúng ta đều dùng xuân dược đi!

Thanh Ngọc nghe mà sợ ngây người! Đây là các lão bà của mình sao?

Thụy Nhi liền thổi ra một hơi sương màu hồng nhạt bao trùm tất cả mọi người. Được một lúc sau…

Tất cả chúng nữ điên cuồng. Các nàng dùng hai bầu ngực của mình mà chà sát lên người Thanh Ngọc, sau đó liên miệng rên rỉ:

- Phu quân, yêu thiếp đi, …

- Phu quân, đến đây, thiếp ở đây này,…

Loại xuân dược này không mạnh mẽ như lần trước A Lan trúng, mà chỉ kích tình các nàng một chút mà thôi. Thanh Ngọc nhận thấy chỉ cần chạm nhẹ vào ai, người đó lập tức rùng mình, vô cùng dâm mỵ. Hắn nói như ra lệnh:

- Để Tử Nhược lại, còn tất cả ân ái cho ta xem!

Lập tức, Phù Hoa đè A Lan xuống, điên cuồng hôn chặt lấy nàng, làm A Lan chỉ biết dùng hai chân quặp vào thân thể trắng nõn mê người kia. Phù Hoa đưa chiếc lưỡi xinh tươi ra, tham lam quấn lấy miệng A Lan như cá gặp nước. Tay nàng du tẩu, vuốt ve bầu ngực sữa mát lạnh, hạ thân hai nàng còn cố tình chà nhẹ vào nhau, rồi cả hai kêu lên những âm thanh khiến người ta điên cuồng.

- Tỷ tỷ, mút cho muội đi, rồi muội làm cho tỷ, aa…

Bên này Sương Sương ngồi sau lưng Mỵ Nương, đưa hai tay ra đằng trước, xoa nắn hai chú tiểu bạch thỏ căng bóng. Thi thoảng nàng còn một tay đưa xuống, vuốt ve khe hẹp của Mỵ Nương, thậm chí có lúc còn đưa cả một ngón tay vào.

Hạ Tuyết và Tô Hân đang ôm nhau lăn lộn. Môi hai người dính chặt vào nhau, bàn tay mỗi người đều đặt ở mông người còn lại, điên cuồng xoa bóp.

Chỉ còn Thụy Nhi và Mộng Nguyệt, hai đại yêu tinh. Cả hai đều tu luyện mị công, nên đều làm ra những động tác mà Thanh Ngọc không dám tưởng tượng. Mộng Nguyệt đè Thụy Nhi xuống, rối dạng chân ra ngồi ngay lên trước miệng nàng. Thụy Nhi không hề giãy dụa chút nào, chiếc lưỡi thì du tẩu liên tục, hai bàn tay nàng còn giơ lên bóp chặt hai bầu vú căng mọng mê người kia.

- Aa… Mạnh lên, muội sướng quá…

- Hành hạ muội đi, muội sắp chết rồi…

Thanh Ngọc nhìn khung cảnh xung quanh mà lắc đầu lè lưỡi. Xem ra sợ các nàng ghen ghét đố kỵ đúng là việc dư thừa. Tử Nhược trong cơn mê đắm, không biết làm gì, lập tức nhảy lên người Thanh Ngọc mà ngồi, dâng lên bờ môi xinh xắn.

Lưỡi Tử Nhược vừa chìa ra, Thanh Ngọc lập tức bá đạo mút chặt lấy, một tay ôm eo, một tay bóp bầu vú mịn màng kia khiến nó phải biến dạng. Ngực Tử Nhược rất mềm mại, không hề căng như A Lan, Thanh Ngọc sờ vào mà cảm thấy bàn tay tê đi một khoảng.

- Aa, chết thiếp rồi, chủ nhân, aa…hành hạ thiếp đi…

Trước/306Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh