Saved Font

Trước/306Sau

Ma Đế Quân

Chương 161: Tiểu Ma

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhưng đúng lúc này, ba tòa hỏa sơn khổng lồ từ trên trời rơi xuống chặn trước mặt hắn, hoàn toàn bít kín lại lối đi phía sau. Tên đầu hổ gào lên giận dữ, không còn đường lui, lập tức quay lại điều động Chân Thân, chiến đấu với đàn dơi.

Thanh Ngọc ở bên kia cười khà khà, cũng lập tức vừa tránh né vừa phóng ra từng đạo lôi kiếm sắc bén. Qua lần thực chiến này, hắn cảm nhận mình có thể dung hòa cả Hồn khí vào trong kiếm đạo.

Xem ra sau khi rời khỏi Vạn Hồn Chiến Trường phải hảo hảo tu tập một phen.

Thanh Ngọc vừa chạy, vừa ẩn nấp, thi thoảng lại ngó về phía tên đầu hổ kia xem tình hình bên đó ra sao. Không ngoài dự đoán, tên kia đã bị thương, nhưng vẫn còn đang cố gắng chống trả, có vẻ rất kiên cường.

Tên đầu hổ gầm lên giận dữ, sau đó bỗng nhiên thi triển ra sát chiêu.

Chân Thân hắc hổ của hắn gào rống, sau đó bắn ra một đạo chưởng lực khổng lồ đen kịt, xuyên thẳng qua cánh rừng về phía Thanh Ngọc đang ẩn nấp.

Đạo chưởng lực phá tan tành cây cối xung quanh, lập tức bắn trúng vai trái của Thanh Ngọc, làm hắn bay ngược ra sau, đứt lìa một cánh tay, gào lên đau đớn.

Thanh Ngọc mặc dù giận dữ nhưng vẫn phải bình tĩnh, ngồi dậy tránh né những cái nanh sắc nhọn mà đám biên bức bắn xuống.

Trong lúc tên đầu hổ kia thi triển sát chiêu, đã bị đám biên bức kia điên cuồng tấn công, trên người hắn đã xuất hiện thêm vài vết thương trí mạng.

Thanh Ngọc thầm chửi một tiếng ngu ngốc trong lòng, sau đó phi thân lại gần, lập tức thi triển hai lần Khai Sơn, đè xuống đầu tên này.

Không ngoài dự đoán, tên đầu hổ bị đè nát, một thân tu vi lại truyền một ít sang cho Thanh Ngọc.

Đến đây, bỗng dưng Hư Ma Chân Thân trong thức hải Thanh Ngọc gào lên giận dữ, hắc khí trên người nó nứt ra từng khúc, từ đó sôi trào lên những đoàn hỏa diễm màu đỏ rực, hai cánh tay không còn bị xiềng xích nữa, mà đã xòe ra năm cái móng vuốt màu đen ghê rợn.

Thanh Ngọc mừng rỡ, hắn đã tấn thăng Tiểu Ma rồi!

Nhờ số tu vi cuối cùng của tên đầu hổ, Thanh Ngọc chân chính tấn cấp, mới chỉ qua có hai ngày mà thôi, đã vọt lên một đại cảnh giới!

Lúc này, hắn nhanh chóng chạy băng băng né tránh đòn của đám biên bức kia, nhặt lấy Hồn giới của tên đầu hổ, sau đó lập tức tấn công trực diện mấy con dơi này.

Tu vi Hồn cảnh tăng đến Tiểu Ma, vậy là từ nay hắn có thể triệu hồi Tiểu Ma Chân Thân ra chiến đấu cùng mình, uy lực tăng đột biến.

Một Tiểu Ma màu đen sì to lớn hung dữ xuất hiện sau lưng Thanh Ngọc, mỗi khi hắn tung ra Vô Ngã Vô Kiếm tới đâu, lập tức Tiểu Ma cũng thi triển theo tới đó.

Cây lôi kiếm nhỏ đi trước, cây lôi kiếm lớn đi sau.

Uy lực chiêu thức của Tiểu Ma vô cùng cường đại, chỉ một chiêu thôi mà đã xuyên thủng giết được sáu con biên bức, làm chúng sợ hãi bay toán loạn.

Đám dơi có ý muốn rút chạy, Thanh Ngọc nào để chúng được như ý?

Đuổi theo tàn sát lũ dơi, hắn cảm thấy bây giờ số hồn lực trong thân thể tăng lên rõ rệt. Nếu chỉ sử dụng Vô Ngã Vô Kiếm, Thanh Ngọc có thể liên tiếp xuất ra hơn trăm chiêu.

Nhưng cảm nhận tu vi Hồn cảnh một chút, hắn mới trực tiếp sững sờ. Bây giờ muốn tăng lên Đại Ma, hắn phải mất thêm năm ngàn năm khổ tu nữa!

Một con biên bức chỉ giảm được một năm khổ tu mà thôi, vậy là phải giết năm ngàn con?

Hoặc nếu liều lĩnh hơn thì có thể giết năm mươi tên ngoại tộc?

Sau khi tàn sát hết số biên bức, Thanh Ngọc nhanh chóng chạy trở về Bạch Ma Thành. Trên thân thể của hắn bây giờ chỉ còn một cánh tay mà thôi, phải về nhanh chóng vận công điều trị.

Hồn linh thì không sợ cụt tay cụt chân, chỉ cần có Hồn pháp, tu luyện một thời gian là thân thể sẽ lành lại.

Ngồi an vị trong Bạch Ma Thành, Thanh Ngọc giở nhẫn trữ vật của tên đầu hổ ra kiểm tra. Không ngờ bên trong lại có một bộ hồn giáp chưa dùng tới, và hai trăm năm mươi ba hồn đồng.

Vậy là tổng cộng hiện tại Thanh Ngọc có bốn trăm mười lăm hồn đồng!

Sau khi chữa lành cánh tay, hắn quyết định đi đến tiệm đan dược xem số hồn đan kia có hiệu quả ra sao.

Tiệm đan dược này chỉ có một lầu, bày trí cũng vô cùng sơ sài, hơn nữa chủ tiệm trực tiếp bán hàng. Bên ngoài cũng không hề đề biển bảng gì cả, chỉ thấy trước quầy đã bày sẵn mấy lọ đan dược mà thôi.

Thanh Ngọc bước vào, thì lập tức gã chủ tiệm béo mập đứng dậy híp mắt chào hỏi:

- Vị Ma tử tôn quý này, người muốn mua đan dược gì sao?

Thanh Ngọc nhìn ngó xung quanh một chút, rồi hỏi:

- Ở đây bán những gì?

Gã béo mập quan sát từ đầu tới chân Thanh Ngọc một lượt, rồi nói:

- Tiểu Hồn Đan có thể giảm mười năm khổ tu, một trăm hồn đồng. Trung Hồn Đan có thể giảm năm mươi năm khổ tu, năm trăm hồn đồng. Đại Hồn Đan giảm hai trăm năm, hai ngàn hồn đồng.

Thanh Ngọc nghe xong, cũng đã hiểu sơ qua. Xem ra mỗi một năm khổ tu là sẽ tương xứng với mười hồn đồng rồi. Hắn nói:

- Cho ta một viên Tiểu Hồn Đan đi!

Gã béo mập híp mắt nói:

- Đây, một Tiểu Hồn Đan, một trăm hồn đồng của ngài này.

Thanh Ngọc thanh toán xong, trực tiếp bỏ đan dược ra xem. Đây là một viên tròn nhỏ màu trắng, có mùi thơm nhè nhẹ, sau khi Hệ thống xác định không có vấn đề gì, Thanh Ngọc ăn vào.

Cảm thấy được hiệu quả rõ rệt, Thanh Ngọc lại hỏi:

- Vậy còn loại đan dược nào cao cấp hơn không?

Gã béo chủ tiệm cười:

- Vị Ma tử tôn quý này có điều không biết rồi. Muốn loại đan dược cao cấp hơn thì phải tới Hắc Ma Thành mới có. Ở đây thì chỉ có đan dược cấp thấp thôi.

Thanh Ngọc lân la kiếm chuyện một chút:

- Lão bản, người có biết tại sao những Ma nhân bên ngoài kia lại tránh né ta không?

- Vị Ma tử tôn quý này, việc này ta có biết, nhưng lại không thể nói cho ngài được, xin ngài phải thông cảm rồi.

Thanh Ngọc nghe vậy, cũng chỉ đành lắc đầu rời đi. Hắn qua Thuận Hồn Giáp Các, bán đi một chiếc Hồn giới nữa, thu về chín mươi hồn đồng. Quanh đi quẩn lại, hôm nay Thanh Ngọc vẫn còn trong tay bốn trăm lẻ năm hồn đồng đấy.

Hắn cũng không định ra ngoài nữa, mà an vị ngồi xuống, tu luyện Sơn Hà Quan Tưởng Pháp.

Thanh Ngọc nghe Hệ thống nói đạt tới cảnh giới Tiểu Ma, thì không cần thiết ngày nào cũng phải tiến vào bên trong Vạn Hồn Chiến Trường. Khi nào muốn vào thì báo trước với Hệ thống, đến thời gian tự khắc sẽ được truyền tống đi.

Lần này ra ngoài Thanh Ngọc cũng không tiến vào Vạn Hồn Chiến Trường hàng ngày nữa, mà lập tức bế quan.

Hắn còn quá nhiều việc chưa xong ở thế giới thực, hơn nữa Hồn cảnh cũng đã tiến vào Tiểu Ma rồi, nên chưa vội vàng lắm.

Thanh Ngọc ở trong Ngọc Viện bế quan, còn mọi việc bên ngoài thì giao cho Ly Ly và Phù Hoa lo liệu. Hắn định để Ly Ly làm Chính cung của mình, nhưng chưa phải lúc này vì tu vi nàng còn hơi thấp.

Thanh Ngọc còn một số tinh thần lực và sinh cơ khổng lồ chưa luyện hóa, lại có rất nhiều cảm ngộ chưa có thời gian xem xét, nên phải tĩnh tu một thời gian.

Nửa năm đối với người tu hành chỉ như cái chớp mắt mà thôi.

Tu vi Thần cảnh của Thanh Ngọc tiến vào Vũ Cung tam tinh đỉnh phong, Tinh cảnh cũng tiến giai Luyện Cốt trung kỳ, làm hắn vô cùng hài lòng.

Cảm ngộ về kiếm đạo cũng được lập tức gia tăng, hiện tại Thanh Ngọc đã dồn hết được cả Tinh, Khí, Thần, Hồn vào bên trong thân kiếm, luyện mười đạo kiếm khí biến thành một đường kiếm quang đầu tiên.

Khi nào tu ra mười đạo kiếm quang, thì hắn sẽ tấn thăng Phong Hào Kiếm Hoàng cường đại.

Kiếm quang mạnh hơn kiếm khí rất nhiều, hơn nữa lại được dung hợp cả bốn loại sức mạnh vào trong đó, khiến thực lực Thanh Ngọc tăng vọt.

Lĩnh hội về Hỗn Nguyên Thái Cực Công cũng được đề thăng, đã sắp chạm tới tầng thứ nhất.

Khi bước vào tầng đầu tiên, Thanh Ngọc sẽ có thêm một kiếm chiêu cường đại, tên là Nộ Lôi Chỉ. Đây là chiêu thức có thể hóa kiếm quang thành lôi điện, kích sát từ xa, vô cùng hữu dụng.

Bước ra ngoài vườn, Thanh Ngọc đã thấy Kiều Vân đang ngồi thích thú vuốt ve mấy nhóc tiểu hồ ly bên cạnh Tiểu Hôi. Nàng có vẻ được mấy con thú nhỏ và con gấu mập kia yêu thích, nên chơi rất say sưa.

Nửa năm đã qua, Kiều Vân cũng tiến vào Luyện Khí tầng một. Thanh Ngọc truyền cho nàng Đạo Nguyên Kinh và Tư Ngọc Tâm Quyết, tu luyện rất có khởi sắc.

Bước ra khỏi Đế Quân Uyển, Thanh Ngọc nhìn thấy vô số đệ tử Nguyễn gia đang thí luyện tại mấy tòa Đế bảo mà hắn sắp xếp, ai ai cũng hồ hởi khoe thành tích của mình, làm Thanh Ngọc rất vui.

Đặc biệt, hắn còn thấy ở gốc cây xa xa, Lạp Ma đang đứng gãi đầu gãi tai tâm sự với Trần Kiều, nội môn đệ tử Vạn Hoa cốc. Có vẻ anh chàng Lạp Ma này cũng chẳng phải dạng vừa.

Sau khi ra ngoài xem xét tình hình sinh ý của Nguyễn Thị Thương Hội, Thanh Ngọc cũng gật đầu hài lòng. Nửa năm trở lại đây càng ngày càng có nhiều tu sĩ ghé lại mua bán trao đổi hơn, thậm chí kinh doanh còn tốt hơn so với lúc mở nhiều cửa tiệm tràn lan khi trước.

Nguyễn Nhật trưởng lão nói các đại gia tộc kia sau một hồi đấu giá thì thủ phủ Trần gia đã rơi vào tay Hán gia, với cái giá trên trời mười ức linh thạch cực phẩm.

Nguyễn Nhạc lão gia tử đã cấp tốc dùng số tiền này mở rộng thủ phủ Nguyễn gia lên hướng Đông Bắc, hiện nay coi như đã chiếm một phần năm địa bàn Trung Đô.

Nhưng dạo gần đây lại nổi lên một tin tức, đó chính là đại bốn gia tộc còn lại vẫn đang thường xuyên trao đổi nghị luận, có vẻ như sắp tới lại có phong ba gì đây.

Thanh Ngọc ngẫm nghĩ một chút, sau đó xuất tiền nhờ Phương lão xây dựng giúp mình một Kiếm Điện ở ngay bên cạnh Đế Quân Uyển. Kiếm Điện này sẽ trở thành thế lực riêng của hắn, đề phòng trường hợp bất ngờ xảy ra. Thanh Ngọc là kiếm tu, biết rất rõ ràng về tâm tính của kẻ dùng kiếm.

Trước/306Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Bất Bại Chiến Thần Dương Thần ( Hoàn Chỉnh )