Saved Font

Trước/306Sau

Ma Đế Quân

Chương 233: Thái Tam Ra Tay

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ầm! Ầm! Ầm!…

Vô số phi châm va chạm với lớp kết giới hắc sắc của Trấn Quang Tháp, tạo nên những tiếng va chạm đinh tai nhức óc, gây nên một luồng âm ba công khủng bố.

Toàn bộ hai trăm đệ tử đang giao phong ở trước cửa Đạo Môn không kể địch ta, đều bị âm thanh này ảnh hưởng, cảm thấy trong thức hải mình như thể bị ngàn vạn cây kim cắm vào, thất khiếu trào ra máu tươi, ghê gớm vô cùng.

Màng nhĩ của tất cả mọi người đều run rẩy, mất hết thính giác trong phút chốc.

Thái Tam và Triệu Văn Hà mở to đôi tròng mắt, kinh ngạc nhìn vòng năng lượng khổng lồ của kết giới hắc sắc bên dưới.

Một lúc lâu sau, thanh âm kinh khủng nọ mới dần dần lắng xuống.

Vậy mà kết giới phòng ngự hắc sắc của Trấn Quang Tháp do Tần Ba thi triển lại có thể đánh bật toàn bộ phi châm Hàm Sa Xạ Ảnh ra ngoài!

Thái Tam và Triệu Văn Hà bây giờ mới đưa mắt nhìn nhau, dường như trong lòng đã đồng thời cùng đưa ra quyết định nào đó. Họ hoàn toàn không ngờ được, trong tình thế bất lợi như vậy, mà Tần Ba lại có thể dễ dàng hóa giải, trông cứ như thể không tốn công sức chút nào.

Luận Võ Đại Hội không phải là trò trẻ con tập làm người lớn, chuyện gì cũng hoàn toàn có thể xảy ra!

Không có ai biết thực lực đối phương ghê gớm tới nhường nào!

Tần Ba lạnh lùng nhìn vào tất thảy, sự tàn bạo hằn lên trên gương mặt y.

Thái Tam và Triệu Văn Hà đều hiểu rõ uy lực của thứ pháp khí Hàm Sa Xạ Ảnh này lợi hại bao nhiêu, nó chân chính là một đại sát khí uy lực cực đại.

Về độ mạnh mẽ Hàm Sa Xạ Ảnh, trong Chân Vũ Cung có câu nói từ xa xưa được lưu truyền “Châm xuất nhân vong”!

Ấy vậy mà Tần Ba niệm chú vài câu, phóng ra một lá phù, thế là xong ư?

Có quá kinh khủng rồi không?

Hàm Sa Xạ Ảnh, chỉ là Hoàng cấp thượng phẩm, nhưng nó thể nuốt chửng toàn bộ chân khí trong đan điền của tu sĩ, sau đó bùng phát tất cả lực lượng đó chỉ trong ba mũi châm.

Ba mươi cái Hàm Sa Xạ Ảnh Chân Vũ Cung lấy được không hề dễ, hơn nữa đào tạo ra ba mươi đệ tử sử dụng chúng còn khó hơn gấp nhiều lần.

Vậy mà đại sát khí này gặp phải Tần Ba lại bị phế trong gang tấc?

Thái Tam và Triệu Văn Hà đã dự tính tới tình huống xấu nhất này, bọn hắn còn vài con bài chưa lật, nhưng không nghĩ nổi rằng sát cục đầu tiên thất bại chóng vánh như thế.

Bọn hắn bị vây công là chuyện rõ ràng, nhưng kẻ nào dám lết xác đến, thì cũng đừng hòng được yên thân!

Thế nhưng hai người bọn hắn đã quá coi thường đệ nhất Thiên Kiêu Bảng Trung Đô rồi.

Hàm Sa Xạ Ảnh đã biểu đạt suy nghĩ của hai người Thái Tam và Triệu Văn Hà một cách hoàn hảo.

Nếu lần tập kích này thành công, thậm chí bọn hắn có thể ngay lập tức phế đi chín mươi đệ tử Tần gia và Hán gia, từ đó lật ngược lại thế cờ.

Thái Tam và Triệu Văn Hà đâu thể chịu thua dễ như vậy?

Đứng nhìn tình cảnh bên dưới, hai người bọn hắn đều tức đến nứt cả tròng mắt.

Đừng mừng vội!

Bọn hắn vẫn còn con bài chưa lật nữa đấy!

- Phục dụng Hoàn Chân Tức Phục Đan!

Thái Tam phẫn nộ hạ lệnh ngay lập tức. Ngay sau đó, ba mươi tên đệ tử Chân Vũ Cung đứng sau lưng hắn lấy ra mỗi người một viên đan dược màu vàng kim óng ánh, nhanh chóng bỏ vào miệng.

Hoàn Chân Tức Phục Đan là đan dược Tôn cấp, sau khi phục dụng thì tu sĩ dưới Hợp Thể kỳ có thể lập tức phục hồi lại tới tám thành công lực trong đan điền mà không có bất kỳ di chứng nào.

Vừa mới rồi ba mươi đệ tử Chân Vũ Cung này đã dồn hết chân khí của mình vào Hàm Sa Xạ Ảnh rồi, nên bây giờ chúng phải nhanh chóng bổ sung.

Sau khi phục dụng đan dược, sắc mặt ba mươi người đó đang từ trắng bệch lập tức chuyển thành hồng hào trở lại, nhanh chóng nhảy từ trên tường thành Đạo Môn xuống mặt đất.

Thanh Ngọc đứng ngoài âm thầm cảm thán, Thái Tam và Triệu Văn Hà này đúng là dám bỏ ra đại giới a!

Tôn cấp đan dược quý giá chừng nào mà nói ăn là ăn ngay được.

Ba mươi tên đệ tử Chân Vũ Cung sau khi đáp xuống đất, lập tức hòa mình vào chiến trận. Tám mươi mốt người Triệu gia thấy thế lập tức lui về phía sau, không biết có dự định gì.

Tần Ba nhận ra điều bất thường, vội vàng quát tháo nhân thủ bên mình:

- Lui về!

Đám đệ tử Tần gia và Hán gia nghe vậy, biết có điều không ổn, nên cũng ngay lập tức lui quân, không tiến thêm nửa bước.

Đến đây, ở dưới tường thành Đạo Môn đã có bốn mươi chín tên đệ tử Chân Vũ Cung. Chúng nhanh chóng xếp hàng đứng theo những phương vị khác nhau, rồi lập tức rút chiếc hồ lô màu nâu ở bên hông của mình ra, mở nắp rồi quẳng lên trời.

Điều đáng ngạc nhiên là tất cả số hồ lô này sau khi được tung lên không thì lập tức biến mất một cách vô cùng quỷ dị. Trong không gian không hề có một chút dao động chân khí hay tinh thần lực nào cả, khiến cho Tần Ba và Thanh Ngọc đang đứng đó cũng phải lập tức nhíu mày.

Chưa kết thúc ở đó, bốn mươi chín tên đệ tử Chân Vũ Cung kia mỗi người một kiếm, chia làm bảy nhóm, mỗi nhóm bảy người, đang bắt đầu di động theo một quỹ tích kỳ bí nào đó.

Trên mặt đất, theo phương vị mà bốn mươi chín người đang di động, đã dần dần hiển hóa ra hư ảnh một vòng Bắc Đẩu Thất Tinh Đồ rộng lớn, bao phủ toàn bộ bọn họ vào bên trong.

Bốn mươi chín tên đệ tử Chân Vũ Cung vừa xếp trận, miệng chúng liên tục tụng niệm đạo kinh. Những âm thanh trầm bổng liên tiếp vang vọng khắp đất trời, làm cho người ta nghe mà phải bất giác đắm chìm vào trong đó, không dứt ra được:

- Vô Lượng Thiên Tôn! Nhĩ thì thiên tôn tại thanh vi thiên trung, ngọc kinh kim khuyết, thất bảo huyền uyển, thăng quang minh tọa, dữ vô hưởng sổ chúng…

Lúc này, Thái Tam cũng đã đạp khinh công từ trên tường thành, rơi xuống mặt đất. Hắn một mình đứng chính giữa bốn mươi chín đệ tử Chân Vũ Cung, ở trung tâm của Bắc Đẩu Thất Tinh Đồ, khóe miệng cười gằn, trông có vẻ vô cùng tự tin.

Khí thế trên người Thái Tam tức tốc biến hóa, hắn lấy ra một thanh trường kiếm Hoàng cấp cực phẩm dài đúng hai thước, sắc bén sáng ngời. Tay phải cầm kiếm, tay trái chắp sau lưng, mái tóc đen dài phiêu dật trong gió, trông vô cùng giống một thế ngoại đạo nhân siêu phàm thoát tục.

Đằng sau lưng Thái Tam bất chợt hiện lên một pháp thân to lớn màu trắng bạc, cao đến hơn năm trượng, do vô số điểm sáng nhỏ li ti từ dưới Bắc Đẩu Thất Tinh Đồ bốc lên hội tụ lại mà thành.

Pháp thân này là hư ảnh một đạo nhân không thấy rõ mặt mũi, râu tóc bạc phơ, mặc trên người Thái Cực đạo bào. Một tay pháp thân cầm chiếc hồ lô màu nâu khổng lồ, một tay lại cầm cây đại kiếm to lớn dài tới gần hai trượng, uy nghiêm vô độ, tỏa ra ngập trời khí thế đạo gia.

Thanh Ngọc đứng khoanh tay, bắt đầu đánh giá tình hình một chút, rồi nói:

- Đây là một loại trận pháp hợp kích, uy lực không tầm thường!

Tần Ba bên cạnh thì lập tức tỏ vẻ hứng thú:

- Ồ? Nguyễn huynh cũng am hiểu trận pháp sao?

Thanh Ngọc lắc đầu cười:

- Chút tài mọn mà thôi, để Tần huynh chê cười. Nếu Nguyễn mỗ không nhầm, thì trận pháp hợp kích này có thể dồn hết toàn bộ lực lượng của bốn mươi chín người cho một mình Thái Tam sử dụng, vô cùng cường đại, không đùa được đâu.

Tần Ba quan sát một chút, gật đầu tán thành:

- Ồ! Đúng là không đùa được thật!

Thái Tam ở bên kia lúc này đã bắt đầu khiêu khích:

- Sao? Bây giờ không có ai tiến lên nữa à? Vừa rồi chẳng phải là hùng hổ lắm sao?

Thanh Ngọc nghe vậy liền lập tức lắc đầu:

- Tên này cũng chỉ là một con chó bị Triệu Văn Hà thao túng mà thôi, không có gì đặc sắc cả.

Hán Vũ Hà ở bên kia nghe vậy, bắt đầu mỉa mai:

- Hừ, nếu không có gì đặc sắc tại sao ngươi không lên trước mà giải quyết bọn chúng đi? Còn ở đây nói nhảm làm gì?

Nghe thấy Hán Vũ Hà hạ thấp cách xưng hô của hắn, từ “Nguyễn huynh” chuyển thành “ngươi”, Thanh Ngọc cười nhạt. Chẳng thèm để ý tới tên phế vật này làm gì, cũng không đáp lại, Thanh Ngọc tiếp tục nói chuyện với Tần Ba:

- Tần huynh à, huynh có xử lý được cái pháp thân này không?

Hán Vũ Hà bên kia thấy Thanh Ngọc ngó lơ, hoàn toàn không đặt mình vào trong mắt thì vô cùng tức giận, hai tay hắn đã siết chặt vào nhau từ lúc nào.

Trong lòng Hán Vũ Hà đã âm thầm quyết định, hôm nay nhất định phải đẩy Thanh Ngọc vào chỗ chết, hắn mới cam lòng hả dạ.

Trước/306Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cửu Dương Võ Thần