Saved Font

Trước/306Sau

Ma Đế Quân

Chương 286: Liên Minh Nguyễn Gia

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trong đại quảng trường Nguyễn gia thủ phủ, vô số cao tầng và đệ tử Nguyễn gia đã nhanh chóng xếp thành hàng ngũ chỉnh tề, vô cùng kỷ cương mà ngăn nắp.

Tất cả bọn họ đều được huấn luyện về binh lược và cách hành quân vô cùng nghiêm túc, mà người dạy họ những điều đó không phải ai khác, đó chính là gia chủ Nguyễn Thành.

Người phụ thân ít nói này của Thanh Ngọc ấy vậy mà lại là một nhà cầm quân hùng tài đại lược.

Tuy gần đây rất ít khi gia chủ Nguyễn Thành can thiệp vào chính vụ Nguyễn gia, nhưng đó không phải là do năng lực yếu kém, mà là muốn nhường lại vũ đài cho lớp hậu bối mà thôi.

Nguyễn Nhạc lão gia tử, gia chủ Nguyễn Thành, hai huynh đệ Nguyễn Khánh và Nguyễn Hiển, không có ai trong số họ là đèn đã cạn dầu cả.

Chẳng qua từ lúc Thanh Ngọc trở về Trung Đô tới giờ, các bậc trưởng bối này đã nhất nhất nhường hết lại những đại sự Nguyễn gia cho đám người trẻ tuổi quyết định, để xem bản sự họ tới đâu.

Không hề làm cho trưởng bối Nguyễn gia thất vọng, dưới sự dẫn dắt và mưu kế của Thanh Ngọc, Nguyễn gia liên tiếp xảo diệu tránh thoát khỏi thế cục khó khăn, dần dần thôn tính mở rộng địa bàn của mình.

Đầu tiên là Dương gia, sau đó là Trần gia, rồi Hạ gia, Triệu gia…

Địa bàn Nguyễn gia thủ phủ lúc Thanh Ngọc trở về chỉ chiếm khoảng một phần chín diện tích Trung Đô, ấy vậy mà giờ đây đã bành trướng gần một nửa tòa thiên hạ đệ nhất thành này.

Điều khiến cho người ta bàng hoàng hơn nữa, đó chính là trong những cuộc thôn tính kia, Nguyễn gia hầu như không hề có chút thương cân động cốt nào!

Theo âm mưu tính toán của Thanh Ngọc, các cuộc xâm lăng đó toàn bộ đều là Nguyễn gia lấy nhiều địch ít, lấy mạnh địch yếu, hơn nữa lại còn xiết chặt vòng vây không có một kẽ hở, làm cho không ai có thể cứu viện được mảy may!

Hơn nữa điều đáng sợ nhất, đó là Nguyễn gia mang quân đi đánh chiếm địa bàn khác, mà vẫn mang được cái danh chấp chưởng chính nghĩa, thay trời hành đạo!

Dương gia thì bị chụp cho cái nồi thông đồng cùng Trần gia cấu kết Tiên Tộc mưu đồ phản loạn, làm cho Tề gia muốn giải cứu lắm nhưng không được.

Trần gia thì tội đáng chết rồi, không cãi được vào đâu.

Đến lượt Hạ gia, trong lúc mấy siêu cấp đại thế gia khác còn đang mải phân tranh cao thấp, thì trong chớp mắt cũng đã bị Nguyễn Nhạc lão gia tử thuận lợi dùng cái cớ thích sát Nguyễn gia tiểu thái tử, lãnh binh đi vây công, thuận lợi thu về.

Cuối cùng, Triệu gia Triệu Phóng lão tổ rơi vào liên hoàn kế của Nguyễn Tần hai nhà, cuối cùng cũng oan ức mà chết trong tay Thanh Ngọc và Tần Ba. Triệu gia thủ phủ từ đó cũng nghiễm nhiên rơi vào túi Nguyễn gia.

Từng đường đi, từng nước bước mà Nguyễn gia sử dụng, hay phải nói là theo đại kế Thanh Ngọc an bài, Nguyễn gia hầu như không mất mát gì mà lúc này đã lần lượt thao túng một nửa Trung Đô tới tay.

Còn qua trận đại chiến sắp diễn ra này, kẻ nào sẽ bước lên ngôi vị bá chủ cửu ngũ chí tôn của Trung Đô, của Hằng Thiên Tinh, thì chưa ai biết được!

Lúc này, toàn bộ nhân thủ Nguyễn gia và đồng minh đã tập hợp ngay ngắn trên quảng trường.

Ở giữa đài cao, người ta thấy được tấp nập bóng dáng các vị lão tổ tông, gia chủ, trưởng lão của các nhất, nhị đẳng gia tộc đang đứng đó.

Khi Thanh Ngọc vừa tới, hắn lập tức chắp tay có lời chào:

- Nguyễn Ngọc gặp qua các vị lão gia chủ, các vị gia chủ và trưởng lão!

Đám lão già kia vội vàng cười xuề xòa đáp lại:

- Nguyễn công tử khách sáo rồi!

- Đúng vậy, đều là người một nhà, đều là người một nhà!

- Hà hà, Nguyễn lão huynh, Nguyễn công tử đây đúng là hậu sinh khả úy a, lão huynh thật là có phúc!

- Đúng đấy đúng đấy…!

Thanh Ngọc mỉm cười, giữ lễ xã giao với họ đôi ba câu.

Trong lòng hắn thì âm thầm cười lạnh, ngoài bốn gia tộc Quách, Chiến, Hùng, Lý lúc ban đầu đã gia nhập chiến tuyến Nguyễn gia ra, thì mấy kẻ ở đây chỉ là ăn theo mà thôi.

Cái gì gọi là dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chính là cái đạo lý này đấy.

Quách, Chiến, Hùng, Lý tứ đại nhất đẳng thế gia kia trong lúc thế cục Trung Đô chưa được an định mà đã sớm ngỏ ý muốn cùng tiến cùng lùi với Nguyễn gia, vậy thì sau này khi lập quốc đãi ngộ của họ cũng phải khác biệt so với những kẻ đến sau này.

Còn chưa nói tới việc, trong số mười hai gia tộc nhất đẳng và bốn mươi mốt gia tộc nhị đẳng ở đây, có kẻ còn tới với ý đồ không tốt.

Lý Bân, Quách Sâm, Hùng Thái và Chiến Vu thấy Thanh Ngọc tới, cũng cùng đám thiếu chủ và thiếu tiểu thư các gia tộc tiến lại gần, ân cần thăm hỏi:

- Gặp qua Nguyễn huynh!

- Nguyễn huynh vẫn phong độ như ngày nào!

- Nguyễn huynh khỏe chứ?

Thanh Ngọc cũng mau chóng trả lễ, rồi bắt đầu chú ý tới một tên thiếu chủ trong số đám người này.

Tên này diện mạo nho nhã, mặc một thân cẩm y cao quý, trong tay còn cầm một cây bạch phiến phe phẩy, có tu vi Hóa Thần trung kỳ.

Đây là thiếu chủ nhất đẳng gia tộc Trung Đô Tường gia, tên Tường Phú.

Không ngoài dự đoán, Hệ thống cho Thanh Ngọc biết tên Tường Phú này vô cùng có ác ý với mình. Hắn xem chừng đây chính là kẻ gian đi!

Thanh Ngọc không nói cũng chẳng rằng, ngoài mặt thì vẫn vô cùng lễ độ, nhưng trong thâm tâm đang suy tính không biết nên đối phó với con cờ Tường gia mà Tề gia gài vào Nguyễn gia này như thế nào đấy.

Trước đây, khi lão thái thái cho Thanh Ngọc biết Tề gia là tay trong của Tiên Tộc cài cắm ở Hằng Thiên Tinh, hắn mới tức tốc nhờ Nguyễn Nhạc lão gia tử làm công tác chuẩn bị chiến tranh.

Theo những tin tức mà đệ tử Hồng Trần Đường thu thập được, cùng với suy đoán của bản thân, Thanh Ngọc đã kết luận tới chín phần cái gia tộc nhất đẳng Tường gia này là nội gián của Tề gia, muốn cài vào trong liên minh Nguyễn gia.

Một là để dò la tin tức, còn hai là muốn làm xao động quân tâm.

Tề gia này cũng đủ thâm a!

Nhưng vấn đề của cái Tường gia cỏn con này cũng không lớn.

Điều mà Thanh Ngọc lo lắng nhất đó chính là hắn mới chỉ ước định được sơ qua lực lượng của Tề gia mà thôi, chứ không biết tình hình cụ thể bên đó ra sao, còn con bài nào chưa lật.

Theo Thanh Ngọc suy đoán, cơ sự xấu nhất hẳn là Tề gia có thể kêu gọi Nhật Thần Điện và Chân Vũ Cung toàn lực ủng hộ bọn hắn đi.

Nếu vậy thì bên phía Tề gia, chắc chắn phải xuất chiến tới mười lăm tu sĩ Hóa Chân.

Tề gia có một lão già Tề Khâm Vi kia, Nhật Thần Điện có năm tu sĩ Hóa Chân, còn Chân Vũ Cung có chín tu sĩ Hóa Chân.

May mắn làm sao Thanh Ngọc đã giết chết ba tên Hóa Chân kỳ Trương Điệm, Hoắc An và Nhật Phùng của Nhật Thần Điện ở Thiên Ma Đảo rồi, nên quân lực của bọn chúng cũng bị giảm đi đôi chút.

Mỗi một Hóa Chân kỳ tham gia chiến tranh quy mô, sẽ có thể tác động vô cùng to lớn tới chiến cuộc, bởi vì một người đó có thể tiêu diệt cả vạn tu sĩ tu vi thấp mà toàn thân trở ra là bình thường.

Có thể nói, nếu chỉ dựa vào thực lực chân chính để đối kháng, vậy thì bên nào có nhiều tu sĩ Hóa Chân hơn, bên đó có ưu thế về sức mạnh.

Nhưng có một điều chắc chắn, mười lăm tu sĩ Hóa Chân đó hoàn toàn không phải là chiến lực thực thụ của Tề gia, mà còn phải ghê gớm hơn thế nữa. Lão già Tề Khâm Vi kia chắc chắn vẫn còn con bài chưa lật.

Lúc này, Thanh Ngọc cũng đang có điều thắc mắc, đó là không biết Tần gia bên kia kêu gọi được lực lượng từ đâu đến, mà cũng muốn tham dự trận đại chiến này.

Bên đó dường như không được ẩn môn nào ủng hộ cả.

Chẳng lẽ lão già Tần Hoằng kia muốn một người một đao tranh thiên hạ ư?

Không, chắc chắn không đơn giản như vậy!

Mấy lão cáo già này trong bụng ai cũng có một nồi âm mưu quỷ kế đấy.

Thanh Ngọc liếc mắt qua Nguyễn Nhạc lão gia tử, sau đó chậm rãi gật đầu. Những gì có thể chuẩn bị Nguyễn gia đã bắt đầu an bài hết từ nửa năm về trước rồi.

Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.

Bây giờ chỉ có thể chờ xem ai là người cười được đến giây phút sau cùng mà thôi.

Thanh Ngọc liếc mắt qua toàn trường, điểm lại toàn bộ quân số trong liên minh Nguyễn gia một chút.

Ngoài bốn nhất đẳng gia tộc Quách, Chiến, Hùng, Lý, thì ở đây vẫn còn tám đại gia tộc nhất đẳng khác, theo thứ tự là Tường, Lâm, Vũ, Phương, Quế, Bách, Hồ, An các nhà.

Địa vị các gia tộc ở Trung Đô được phân theo chiến lực đỉnh tiêm của cao tầng trong nhà đó.

Gia tộc nào có một tu sĩ Hóa Chân, hai tu sĩ Đại Thừa trở lên, được tôn là siêu cấp đại thế gia, ví dụ như Nguyễn Tề Tần ba nhà bây giờ.

Gia tộc nào có tu sĩ hai Đại Thừa, hai mươi tu sĩ Hợp Thể trở lên, là nhất đẳng gia tộc.

Còn gia tộc nào chỉ có tu sĩ một tu sĩ Đại Thừa, mười tu sĩ Hợp Thể trở lên, được xếp vào hàng nhị đẳng gia tộc.

Hiện tại Nguyễn gia ở đây, còn có năm gia tộc phụ thuộc là Trương, Cung, Phong, Dương, Hạ các nhà, vậy là có tới mười bảy nhất đẳng gia tộc, cùng với bốn mươi mốt nhị đẳng gia tộc trong liên minh.

Trước/306Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Siêu Cấp Tà Y