Saved Font

Trước/119Sau

Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 116: Thương Mặc Tuyết Ghen Tức

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Quý Phi Nhi nghe nói Cảnh Hiên và Nhược Khê nói chuyện rất hợp ý, thậm chí Cảnh Hiên còn đích thân đưa Nhược Khê về Lan U các, hai người còn đi vào trong nói chuyện, thật lâu cũng không ra ngoài, Quý Phi Nhi cũng có chút hưng phấn, vội vàng chia sẻ tin tức tốt này cho Túc Ly Mị.

"Ngươi xem đi, ta đã nói hai người bọn họ rất hợp mà, quả nhiên không sai đi, chẳng qua ta ban đầu chỉ muốn xem bọn họ có duyên phận hay không, không ngờ lại phát triển nhanh như vậy rồi." Nang đúng là một bà mai ngoài dự đoán.

Sau khi Túc Ly Mị nghe xong chỉ cười: "Tùy duyên thôi."

Nhưng hắn khẳng định mọi chuyện không phải như vậy, người trong lòng Nhược Khê là Thương Mặc Tuyết, làm sao có thể Cùng Cảnh Hiên lần đầu tiên gặp mặt đã xem vừa mắt nhau? Chỉ là chuyện này nếu như là thật, chưa chắc không phải một chuyện tốt.

"Ta hi vọng bọn họ có thể ở chung một chỗ, sau khi Nguyệt Phi Yên chết, Cảnh Hiên vẫn buồn bực không vui, ta hi vọng có thể có một người thật lòng đối tốt với hắn, ở bên cạnh hắn, nếu như Nhược Khê và người nàng thích kia vô duyên, vậy tại sao thì không thể cùng Cảnh Hiên ở chung một chỗ đây?"

"Uh, có đạo lý." Túc Ly Mị gật đầu một cái, cũng có điểm tán thành.

"Mặc dù bữa tiệc tối hôm nay cử hành vì ăn mừng thống nhất Hồ Tộc, nhân vật chính là Cảnh Hiên, nhưng ta cũng phải nghĩ biện pháp hành sự, an bài một chút cơ hội cho hắn và Nhược Khê."

Túc Ly Mị còn chưa nói gì, đã nghe được âm thanh giận dữ giận đùng đùng từ cửa truyền đến, "Ngươi nói cái gì, chuyện tình Nhược Khê và Cảnh Hiên là ngươi tác hợp sao?"

Quý Phi Nhi có chút mờ mịt nhìn chằm chằm Thương Mặc Tuyết đột nhiên xuất hiện, cảm thấy hết sức vô tội: "Làm sao vậy?"

Gần đây cảm giác Thương Mặc Tuyết có cái gì không đúng, giống như ăn phải thuốc nổ, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra làm cho tâm tình hắn không tốt, vẫn là tận lực tránh không khỏi rủi ro đi, có điều nàng rất khoan dung rộng lượng không trách hắn.

Thương Mặc Tuyết cười lạnh, "A...... ngươi mở miệng đều nói suy nghĩ cho cảnh hiên, nhưng rõ ràng ngươi đang đẩy bằng hữu của mình vào hố lửa?"

Túc Ly Mị nhíu mày, Quý Phi Nhi mặt đầy kinh ngạc.

"Mặc Tuyết, ngươi đây là ý gì? Ta chỉ không muốn thấy Cảnh Hiên một thân một mình, Nhược Khê là một cô nương tốt, cho nên mới muốn ghép bọn họ thành một đôi, làm sao lại gọi đẩy vào hố lửa chứ."

"Kiểu nữ nhân như vậy ngươi cũng dám đưa tới trước mặt Cảnh Hiên, thật sự coi chính mình đang làm chuyện tốt sao?"

Cuối cùng Quý Phi Nhi cũng hiểu rõ người hắn nói là Nhược Khê, trong giọng nói còn có ý bất mãn, cảm thấy hết sức kỳ quái, trước kia Tiểu Bạch còn từng nói với nàng, Thương Mặc Tuyết rất hay khen Nhược Khê trước mặt hắn, sao bây giờ lại có mâu thuẫn lớn như vậy?

"Nhược Khê là một cô nương tốt, ngươi đừng nói lung tung a." Mặc kệ như thế nào, nàng hay là muốn duy trì hình tượng tốt của Nhược Khê. Nghĩa muội Tiểu Bạch, thì cũng là muội muội của nàng.

Thương Mặc Tuyết cười lạnh nhìn Túc Ly Mị, "Nghe nói ngươi nhận là nghĩa muội, thật đúng là buồn cười a."

Bởi vì ở trước mặt Quý Phi Nhi, có mấy lời Túc Ly Mị cũng không thể nói thẳng với hắn, nhưng mà cũng không đồng tình dáng vẻ hắn hôm nay: "Mặc Tuyết, có lời gì có thể nói rõ ràng, không cần thiết như vậy. Chuyện tình Tinh linh tộc chắc hẳn ngươi cũng có thể biết được, không giống cái Vương tộc khác kiêu dũng thiện chiến,, Tinh linh tộc hết sức bình thản, cho nên mới phải chịu quản thúc của vương tộc khác, chịu hết khi dễ, Bổn vương thu Nhược Khê làm nghĩa muội, cũng là vì giải quyết nỗi sầu lo Tinh linh tộc hôm nay. Vả lại Tinh linh tộc lại xưa nay đối với chúng ta hết mực trung thành, cũng là vì kế sách tăng cường quan hệ tốt."

Thương Mặc Tuyết hừ lạnh một tiếng, không nói nữa.

Túc Ly Mị không có ý tứ hỏi tới, nhưng mà Quý Phi Nhi rất bất bình cho Nhược Khê.

"Xem cái bộ dáng của ngươi, nhất định là hiểu lầm nàng cái gì đó, nói rõ ràng cũng được, nhìn thân thể Nhược Khê suy yếu như vậy, ngươi cũng không nên đi trêu chọc nàng." Tiểu Bạch đã nói qua Nhược Khê có người trong lòng, nhưng có vẻ không thể ở chung với nhau, nàng nhất định là bởi vì chuyện này mà thương tâm, hiện nàng đã rất đau lòng rồi, nếu lại còn vì nguyên nhân Thương Mặc Tuyết mà chịu btheem tổn thương, vậy thì quá đáng thương rồi.

"Hiểu lầm? Mâu thuẫn? A...... Ta với nàng không có gì để nói, cùng nàng không quen cũng không có bất kỳ quan hệ gì, nàng như thế nào đều không liên quan đến ta."

Quý Phi nhi thấy thế nào cũng thế nào cảm giác hôm nay Thương Mặc Tuyết có gì đó là lạ. Nếu không liên quan còn quản nhiều như vậy làm gì, hắn rõ ràng hiểu lầm Nhược Khê gì đó cho nên mới chán ghét bộ dáng của nàng chứ sao.

"Vậy cũng tốt, nếu không liên quan, vậy ngươi về sau cũng tận lượng tránh nàng, không gặp gỡ nhau, không xâm phạm lẫn nhau, mắt không thấy, tâm không phiền, như vậy tốt nhất. Dù nói thế nào Nhược Khê là nữ hài tử ngươi cũng không nên cùng nàng so đo, nếu là Mẫu Đơn biết ngươi hẹp hòi như vậy, chắc chắn sẽ không thích ngươi." Khuyên giải pháp cùng kích thích pháp đều đem ra hết, nàng thật đúng là nhọc lòng a.

"Ngươi......" Thương Mặc Tuyết nhìn nàng chằm chằm, hiển nhiên hết sức tức giận, nhưng là cũng không tiện nói gì.

Hắn đương nhiên sẽ không ngu đến mức nói ra chuyện đã xảy ra ngày đó, Quý Phi Nhi và Mẫu Đan có quan hệ rất tốt, nếu như nàng nói cho Mẫu Đơn, sự tình sẽ đại loạn, nếu vậy chính hắn cũng không có mặt mũi đi gặp Mẫu Đơn.

"Đừng nổi giận nha, có lời gì từ từ nói, ngươi nếu thật không thích Nhược Khê, vậy thì nên ủng hộ hành động của ta, lần này nhiệm vụ đầu tiên của ta đâu, chính là muốn tìm cho nàng một lang quân như ý, gả nàng đi, nếu như nàng có thể cùng Cảnh Hiên kết duyên, vậy thì càng tốt hơn nữa, sau khi nàng xuất giá, theo Cảnh Hiên đi Hồ Tộc làm Vương Hậu, ngươi có muốn cũng không thể gặp lại nàng được."

Cái gì, nàng vẫn muốn làm như vậy, không biết làm sao, trong lòng Thương Mặc Tuyết có một đốm lửa, càng đốt càng ác liệt, càng ngày càng khống chế được.

Gả nàng cho Hồ Vương? Thật là buồn cười, nữ nhân không tự ái như nàng, sao Cảnh Hiên chịu lấy nàng được?

Nếu là biết nàng nhưng thật ra là cá Tàn Hoa Bại Liễu, coi như hiện nay thật xem hạp nhãn, cũng không thể sẽ lấy nàng làm vương hậu, nghĩ đến điểm này, trong lòng Thương Mặc Tuyết mới thoáng thăng bằng chút.

Hắn cũng lười nhìn Quý Phi Nhi rồi, lại trợn mắt nhìn Túc Ly Mị một cái, "Quản tốt nữ nhân của ngươi, đừng để nàng xen vào việc của người khác."

Túc Ly Mị nhếch miệng mỉm cười: "Nàng muốn làm cái gì, ta đều sẽ ủng hộ, chỉ cần nàng vui vẻ là được rồi."

Đây thật là vợ chồng một lòng đoàn kết, nhất trí đối ngoại!

Cuối cùng Thương Mặc Tuyết tức giận phẩy tay áo bỏ đi.

Quý Phi nhi vẫn không giải thích được, không khỏi cảm thấy hắn đang đến thời kỳ mãn kinh?

Về phần Túc Ly Mị, trong tươi cười còn kèm theo một tia khác thường, bộ dạng mới vừa của Mặc Tuyết, hắn có thể lý giải vì là đang ghen phải không?

Hiện tại hắn càng cảm thấy đề nghị mời cảnh hiên tới đây vô cùng chính xác, mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, thế nhưng có thể chính mắt thấy được Mặc Tuyết ghen, thật là khoái trí!

Xem ra bữa tiệc tối nay, lại có kịch hay để xem.

Bữa tiệc hết sức long trọng, bởi vì Túc Ly Mị không chỉ là triệu kiến Cảnh Hiên, ngay cả các quân thượng của vương tộc khác cũng đều gọi tới. Hồ Vương mới lên ngôi, rất cần tìm thời gian giao hảo, làm thân cùng với Vương tộc khác để trợ giúp lẫn nhau, nâng đỡ lẫn nhau, chung sống hòa bình.

Mặc dù Cảnh Hiên tuổi còn trẻ, nhưng từ nhỏ đã tu luyện khắc khổ, pháp lực cao thâm, lúc Nguyệt Vô Tu còn tại vị, bọn hắn cũng đã nghe nói qua rất nhiều về Cảnh Hiên.

Ở hơn nữa lần này chuyện Hồ Tộc có Đế Quân thao túng ở phía sau màn, vả lại Đế Hậu còn xuất thân từ Hồ Tộc, cho nên các Vương tộc khác cũng không dám đánh giá thấp Cảnh Hiên, thấy hắn cũng phải khách khí.

Trong mấy ngày nữ nhi đi Tinh Linh vương đều hết sức nhớ nhung, cũng sợ nàng ở Đế Cung sẽ gây ra chuyện gì, nhưng sau nhìn thấy mặt, cảm thấy nàng trôi qua cũng không tệ lắm, hắn cũng yên lòng.

Điều này cũng nhờ Cảnh Hiên giúp, trước kia nàng cũng không dám gọi ma y đến xem bệnh, mặc kệ dược hoàn hay là thuốc bổ đều tùy tiện ăn một lần, Cảnh Hiên tinh tế viết cho nàng một toa thuốc cùng các công việc cần chú ý, cũng an bài những thứ thuốc bổ trân quý kia, cái gì cùng cái gì ở chung một chỗ là tốt nhất, nhờ vậy mà tăng hiệu quả trị liệu. Bởi vì lo lắng nàng sẽ ở trong dạ tiệc chống đỡ không được, Cảnh Hiên còn độ một chút linh lực cho nàng, thực sự hết sức chu đáo.

Nhược Khê vẫn như cũ một thân màu xanh lam, đẹp không gì sánh nổi. Ở bên cạnh Quý Phi Nhi cũng không lộ vẻ thua kém, một xinh đẹp quyến rũ, một linh hoạt kỳ ảo tuyệt mỹ, nhìn sao đều cảm giác vui tai vui mắt. Phải biết lúc Nguyệt Phi Yên bị mai một, Nhược Khê là Đệ Nhất Mỹ Nhân ở giới yêu ma, hiện tại có Quý Phi Nhi, hai người cũng khó phân cao thấp.

Túc Ly Mị là Đế Quân giới yêu ma, tất cả quân thượng ở các Vương tộc đều nghe hắn ra lệnh, ngay cả dạ tiệc cũng giống như vậy, sau khi hắn nói mấy câu mới chính thức bắt đầu.

Mà chỗ ngồi, cũng phải cần theo thân phận mà xếp hàng.

Túc Ly Mị và Quý Phi Nhi ngồi ghế trên, dưới Quý Phi Nhi chính là Nhược Khê, bên cạnh Nhược Khê là phụ thân của nàng Tinh linh vương. Nếu như lúc trước, người dưới Túc Ly Mị nhất định là Thương Mặc Tuyết, nhưng bởi vì hôm nay nhaann vật chính là Cảnh Hiên, cho nên người ở đối diện Nhược Khê, đã đổi lại là Cảnh Hiên, sau đó kế tiếp mới là Thương Mặc Tuyết cùng với các đại quân thượng vương tộc và vợ của bọn họ.

"Chúc mừng Hồ Vương, tuổi trẻ tài cao lại lợi hại như vậy, thật là bội phục."

"Về sau chúng ta cùng Hồ Tộc nhất định sẽ nâng đỡ lẫn nhau, vì Đế quân dốc sức phân ưu."

Cảnh Hiên cười cười, nhất nhất mời rượu nói cám ơn, lúc thu hồi ánh mắt, cùng Nhược Khê đụng nhau, hai người nhìn nhau cười một tiếng.

Từ vị trí trên cao có thể nhìn rất thấy xa, Quý Phi Nhi tinh mắt, nhìn thấy rất rõ ràng thấy tình huống này, trong lòng hết sức sung sướng, cảm thấy mình đúng là hồng nương vĩ đại nhất trên thế giới.

Mặc dù nàng là đã chiếm ưu thế cao, nhưng còn có người chiếm ưu thế gần, cho nên so với nàng, hắn còn nhìn thấy rõ ràng hơn chút.

Khi hắn thấy Nhược Khê và Cảnh Hiên ánh mắt lưu chuyển ăn ý, tay cầm ly rượu dùng sức đặt mạnh xuống, gây ra động tĩnh không nhỏ.

Bản thân Nhược Khê xấu hổ, nàng không thường cùng người khác thân cận, Quý Phi Nhi đối với nàng tốt như vậy, trong lòng nàng vẫn còn có chút nơm nớp lo sợ, nhưng mà Cảnh Hiên giúp nàng rất một chuyện lớn, để cho nàng từ trong thâm tâm cảm kích và tin tưởng. Nhưng tình cảm hai người bọn họ hết sức chân thành tha thiết thuần khiết tình bằng hữu, không giống như những gì người khác nghĩ. Nhược Khê yêu Thương Mặc Tuyết, mà trong lòng Cảnh Hiên cũng chỉ có Nguyệt Phi Yên, không bao giờ có thể thích người khác nữa, cho nên giữa bọn họ tuyệt đối sẽ không phát sinh tình cảm gì khác.

Cảm thấy một cỗ lạnh lẽo đánh tới, nàng ngẩng đầu, đã bắt gặp một đôi mắt băng lãnh, lập tức bị dọa sợ đến mức cả người co rụt lại, sau đó cả buổi tối đều cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên nữa.

Trước/119Sau

Theo Dõi Bình Luận