Saved Font

Trước/248Sau

Mạc Nghiên Xuyên Sách

Chương 46: Đều Đút Hết Cho Em

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Tôi không nói là chỉ cần rửa một chút nha! Haha." Phát hiện hắn chơi trò cắt nghĩa câu, Mạc Nghiên tức muốn hộc máu giãy giụa nhưng lại bị hắn cố định thân mình dễ như trở bàn tay.

"Không cần... Tránh ra... Huhu..." Thấy mình làm cách nào cũng không thể thoát khỏi sự kiềm chế của hắn, cái miệng nhỏ cô chu lên ủy khuất và khóc nức nở.

Diệp Hàn Ngự than nhẹ rồi liếm nước mắt mút nóng bỏng của cô. Bàn tay to xoa nhẹ bộ ngực tuyết trắng, côn thịt thoát khỏi quần lót trói buộc liền đối diện với hai mảnh cánh hoa kiều nộn ướt mềm." Mèo con ngoan, thêm một chút là xong, đừng khóc, em khóc tôi đau lòng." Nói xong, không chờ cô trả lời, môi mỏng phủ lên cái miệng nhỏ muốn kháng nghị của cô, lưỡi dài quét quanh khoang miệng cô. Hơi thở đàn ông mãnh liệt làm Mạc Nghiên vô lực ngã vào trên người hắn.

Diệp Hàn Ngự nhân cơ hội đâm côn thịt vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt. Tiểu huyệt chặt chẽ làm hắn hít sâu một hơi. Phát hiện thân thể Mạc Nghiên có chút cứng đờ, hắn dùng tay vuốt ve da thịt trơn trượt vì muốn đốt cháy ngọn lửa dục vọng trong cơ thể cô. Hoa đế lặng lẽ hơi lộ ra cũng khó thoát khỏi hắn trêu đùa.

"Ngô... Ngô.... Ân a.... Thật đầy..." Cảm giác hoa kính no căng làm Mạc Nghiên há miệng thở dốc. Côn thịt đưa đẩy duy trì cô luôn ở trạng thái sung sướng. Nước mắt vui thích nhỏ giọt trên cánh tay hắn, cánh hoa thủy nộn sưng đỏ bị côn thịt thô to màu hồng căng đến cực hạn. Hắn nâng thân mình Mạc Nghiên lên, trên côn thịt dính đầy mật dịch của cô, liền ngay cả hai túi tinh hoàn dưới côn thịt cũng dính đầy. Làm tình ở tư thế dáng ngồi làm chỗ giao hợp của hắn và cô phát ra tiếng vang "òm ọp".

"Có cảm giác được tôi đang ở trong cơ thể em không? Có phải rất thích tôi làm em như thế này hay không, ân?" Giọng mũi gợi cảm của hắn làm Mạc Nghiên hơi hơi run rẩy. Đầu nhỏ cô không ngừng lắc lắc muốn hắn dừng động tác dưới hạ thân nhưng thân thể lại không chịu khống chế mà đi theo tiết tấu ra vào của hắn.

"Mèo con là một kẻ lừa đảo, cái miệng nhỏ phía dưới của em không muốn để tôi rời khỏi nha!" Hắn nhẹ hôn cái miệng nhỏ không thành thật của cô rồi vặn bung ra hai bắp đùi bởi vì khoái cảm mà co lại của cô. Kiện eo bắt đầu gia tốc dùng sức thẳng tiến đâm vào chỗ sâu trong, thấy cái miệng nhỏ trong hoa kính hé mở, mắt đen của hắn xẹt qua một tia tình dục và nguy hiểm rồi đưa phần côn thịt còn thừa ở bên ngoài dùng sức xâm nhập vào hoa huyệt sớm đã căng cực hạn.

"Quá nhiều a... Đi ra ngoài... Ân.... Sẽ hư a... Ha a... Chậm một chút... Huhu...." Côn thịt hoàn toàn tiến vào hoa kính nhỏ hẹp của Mạc Nghiên, quy đầu ác liệt đâm chọt cung vách tường yếu ớt. Bên trong hoa huyệt giống như có vô số cái miệng nhỏ đang không ngừng liếm mút côn thịt của hắn. Diệp Hàn Ngự giống như một hổ dữ trông thấy con mồi. Hắn nhanh chóng rút côn thịt ra rồi lại dùng lực vọt vào hoa huyệt, tốc độ mau gọn làm Mạc Nghiên không chịu nổi mà phun ra tiếng rên rỉ yêu kiều cầu xin tha thứ.

"Mèo con ngoan, sắp xong rồi, thả lỏng tiểu huyệt, đừng kẹp chặt như vậy, hừ!". Diệp Hàn Ngự nói lời thô tục làm tiểu huyệt của Mạc Nghiên không chịu khống chế mà dùng sức kẹp mút. Bên trong tiểu huyệt đè ép làm hắn càng tiến lên, đôi tay cố định vòng eo cô rồi hung hăng đâm côn thịt thô dài vào." Thích không, ân? Chờ tôi, chúng ta cùng nhau." Phát hiện tiểu huyệt của bé con trong lòng ngực bắt đầu co rút lại, côn thịt càng thêm dùng sức cắm vào tử cung, ngón trỏ và ngón cái không lưu tình chút nào lôi kéo hoa đế mẫn cảm, từng dòng mật dịch trào ra." A a a..."

"Thật ngoan, đều đút hết cho em." Ngay khi cô cao trào phun ra một dịch, Diệp Hàn Ngự ác liệt phun hết tinh dịch tích trữ mấy ngày qua vào trong hoa huyệt mẫn cảm.

Trước/248Sau

Theo Dõi Bình Luận