Saved Font

Trước/49Sau

Mạt Thế Ôm Lấy Đùi Vàng

Chương 36: Những Chuyện Và Người Vốn Nên Quên Đi( Hai )

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
- Ha ha, để tôi trước đi, nhìn một đám các người thô lỗ như vậy, làm cô gái nhỏ sợ hãi, tới ăn trước chút đồ, uống nước.

Lâu Hiểu La nhìn một người đàn ông lịch sự văn nhã đưa đồ ăn tới, tuy rằng hiện tại cô rất muốn trốn, nhưng cô không cự tuyệt được dụ hoặc của đồ ăn, người chưa từng bị đói vĩnh viễn sẽ không biết đói khát đáng sợ thế nào. Tuy rằng không được ăn no, nhưng rốt cuộc giảm bớt một ít.

Ăn qua đồ ăn, Lâu Hiểu La nhìn người đi tới chỗ mình, trong mắt đều là hoảng sợ không thể che đậy, bộ dáng Lâu Hiểu La ngược lại làm ba người kia cười ha ha, liền vào giờ phút này, Lâu Hiểu La phát ra một cổ lực lượng, một đạo cột nước phóng ra từ người cô, nhân lúc người kia ngây người, Lâu Hiểu La nhanh chóng thối lui vào góc tường, cả người run bần bật, ngốc lăng lăng nhìn đôi tay mình.

- Không thể tưởng được cư nhiên thức tỉnh dị năng hệ thủy.

Bọn họ thật sự thiếu nước, xem ra kế hoạch phải thay đổi, nếu không người bị bọn họ lộng chết thì mệt, dù sao phụ nữ đều giống nhau, không đáng vì cái này mà làm tổn thất một dị năng giả hệ thủy.

- Xem ra cô ta vẫn rất hữu dụng với chúng ta, Lâu Hiểu La, như vậy đi, chúng tôi không động vào cô, nhưng về sau nước của chúng ta giao cho cô phụ trách.

Lâu Hiểu La gật đầu, lúc này cô rốt cuộc không còn tuyệt vọng như vậy, cô sẽ thực nỗ lực, chỉ là không biết dị năng hệ thủy này có thể bảo hộ cô tới khi nào.

- Đáng chết, lấy chút nước tới cho chúng tôi.

- Tôi không biết nên dùng như thế nào?

Lâu Hiểu La mới vừa thức tỉnh dị năng, căn bản không biết nên làm cái gì bây giờ.

- Được rồi, nơi đó còn một ít nước.

Lâu Hiểu La che lỗ tai lại, cô không dám nhìn, cũng không dám đi giúp cô ấy, cô hoàn toàn không muốn biết xảy ra chuyện gì. Nhưng Lâu Hiểu La hiểu, cô gái kia đã chết, cô ấy vừa chết, lần đầu tiên Lâu Hiểu La nhận thức một chuyện, mạt thế đến, không chỉ có tang thi, còn có tồn tại một ít người không bằng tang thi.

Kế tiếp một vòng, năm người kia lại cứu hai người phụ nữ trở về, là hai chị em, trong lúc đó Lâu Hiểu La cũng học xong phóng nước, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng miễn cưỡng đủ uống, mỗi ngày Lâu Hiểu La phóng nước mệt chết khiếp, nhưng chỉ có thể đổi về một chút đồ ăn, mà hai chị em kia lại có thể được ăn nhiều hơn cô, khi đó Lâu Hiểu La đã hâm mộ, nhưng cô rốt cuộc không có cách nào bán đứng chính mình, thẳng đến khi bọn họ bị đoàn đoàn đội lớn coi trọng.

Ngày đó bọn họ tiến vào một đoàn đội lớn, đội trưởng là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, bởi vì mạt thế tới thức tỉnh dị năng, thoạt nhìn giống như mới hơn ba mươi tuổi, trước mạt thế là giảng viên đại học, ba người học sinh kia chính là học sinh của hắn.

- Lão sư, năm người chúng em, có hai người thức tỉnh dị năng, mặt khác, ba người cũng đều giết qua tang thi, còn hai người phụ nữ này có thể cho mọi người tìm niềm vui, cô gái cúi đầu kia tên Lâu Hiểu La, là dị năng hệ thủy, bọn em chưa từng chạm vào cô ta.

Lâu Hiểu La nghe được lão tam nhắc tới mình, thân thể run lên, mà trong mắt tên đội trưởng kia chợt lóe lên lưu quang.

- Được rồi, tôi tên Vạn Duy, mọi người có thể gọi tôi là Vạn ca, hôm nay nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, ngày mai bắt đầu phân phối nhiệm vụ.

Dứt lời, Lâu Hiểu La bị một người phụ nữ dẫn đến đội dị năng giả hệ nơi thủy cư trú, trong đội này, không tính Lâu Hiểu La thì còn có bốn dị năng giả hệ thủy, ba nữ một nam, Lâu Hiểu La tìm một chỗ trống.

- Cô là dị năng giả hệ thủy mới tới?

- Đúng vậy, tôi tên Lâu Hiểu La.

- Xin chào, tôi là tổ trưởng tổ dị năng hệ thủy, tôi tên A Đạt, tôi sẽ nói cho cô biết về quy củ của đoàn chúng ta, bởi vì chúng ta là dị năng giả hệ thủy, cho nên không cần tham gia chiến đấu, nhưng mỗi tuần cũng phải ra ngoài làm nhiệm vụ hai lần, ngày thường chỉ cần đổ đầy nước là được, còn có tinh hạch, tổ hệ thủy chỉ cần nộp lên trên ba tầng.

Lâu Hiểu La trợn to mắt.

- Hệ thủy cũng phải chiến đấu?

- Ha hả, cũng không phải, chỉ cần cô có thể lấy được tinh hạch hoặc là nộp đồ ăn lên trên là được, hệ thủy chúng ta ngày thường lấy được tinh hạch cũng không đủ số lượng để nộp lên, liền tính nộp lên trên thì đồ ăn lấy được cũng chỉ đủ duy trì sinh tồn, cho nên mọi người chỉ có thể đi ra ngoài giết tang thi, đương nhiên số lần tương ứng có thể giảm bớt, nếu cô là dị năng giả cao cấp, có thể phóng thích được nhiều nước, vậy thì không cần.

Trái tim Lâu Hiểu La lạnh đi, cô chưa từng giết tang thi, cho dù nộp một chút, lấy năng lực của cô, so với mỗi người trong đoàn phải nộp lên trên mỗi tháng ba tinh hạch cấp 1 là rất khó khăn, 8 giờ sáng mỗi ngày, trong đoàn sẽ cung cấp bữa sáng miễn phí, dị năng giả còn có thể nhận miễn phí một phần bữa tối, nhưng số lượng đều rất ít, căn bản không thỏa mãn tiêu hao, cho nên Lâu Hiểu La còn thiếu rất nhiều tinh hạch.

- Hôm nay cô nghỉ ngơi trước đi, buổi sáng ngày mai tôi mang cô tới nơi làm việc.

A Đạt nói xong liền trở về tu luyện, Lâu Hiểu La nhìn ba cô gái dị năng giả, cũng không giống A Đạt, tuy rằng rằng cả người mảnh khảnh, nhưng không giống người làm công tác phụ tải.

Ngày hôm sau, buổi sáng Lâu Hiểu La vừa ăn sáng xong liền cùng A Đạt đi phóng nước, dị năng tiêu hao quá độ làm Lâu Hiểu La ăn không tiêu, đầu choáng váng, bụng càng đói đến không chịu được, thật vất vả nhịn đến buổi tối, kết quả chỉ có thể tới lửng dạ, nếu lâu dài như vậy, phỏng chừng cô sẽ đói chết, trước mạt thế cô đã xem qua rất nhiều tư liệu bộ dáng dân chạy nạn, lúc ấy trong lòng chỉ tiếc hận một chút, có thể tưởng tượng đến tương lai chính mình sẽ giống dáng vẻ kia, trong lòng cô lại run run, sợ hãi, trong bất tri bất như mặc ở yết hầu.

Trở lại nơi ở, Lâu Hiểu La nghe thấy bên trong truyền đến tiếng vang, thanh âm không xa lạ gì với cô, nhìn A Đạt tu luyện ở bên ngoài, sắc mặt Lâu Hiểu La đỏ lên.

- Ha hả, phụ nữ có dị năng ở nơi này kỳ thật sinh hoạt cũng không khó khăn, đương nhiên cô phải có trả giá.

A Đạt nhìn Lâu Hiểu La, nhớ rõ lúc hắn mới biết mấy người phụ nữ kia dựa vào cái gì để mưu sinh, hắn cũng khinh bỉ, nhưng sinh hoạt trong mạt thế quá đáng sợ, A Đạt cũng không thể không tiếp thu, thậm chí chính hắn cũng sẽ dùng chút đồ ăn để đi đổi lấy phụ nữ, không biết người phụ nữ trước mắt này có thể kiên trì tới khi nào.

Thẳng đến đêm khuya, người đàn ông bên trong mới ra tới.

- U, nghe nói có người mới tới? Là người này đi, nhìn cũng thật mềm, nếu em gái muốn thay đổi cuộc sống thì tới tìm anh trai nga.

Lâu Hiểu La trắng bệch, trốn vào trong phòng, nhìn mấy người kia dùng nước rửa sạch chính mình, mặt Lâu Hiểu La đỏ lên.

- Làm sao vậy, khinh thường chúng tôi, ha hả, lấy tư chất của cô, không bao lâu cũng sẽ giống như chúng tôi thôi.

Lâu Hiểu La trầm mặc, không lên tiếng, tránh ở một góc, không có ai biết rốt cuộc cô đang suy nghĩ cái gì.

Lại qua hai ngày, A Đạt mang theo Lâu Hiểu La lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ, ba người phụ nữ kia ngồi ở một bên tu luyện, Lâu Hiểu La nhìn bọn họ, trong lòng có chút hâm mộ, từ lúc mạt thế tới, cô chưa từng giết tang thi, sắc mặt Lâu Hiểu La trắng bệch, đi theo A Đạt tới nơi tập hợp mà.

- Lần này cô may mắn, cùng tổ với đoàn trưởng, sẽ an toàn hơn một ít.

Lâu Hiểu La nhìn đoàn trưởng, khóe miệng cứng đờ, mà trong mắt đoàn trưởng hiện lên ánh sáng kỳ lạ.

Giết tang thi đích xác thực đáng sợ, thủy cầu Lâu Hiểu La phóng ra chỉ có thể ngăn cản tang thi nện bước đi tới, căn bản không giết được tang thi, tuy rằng A Đạt cũng phóng thủy cầu, nhưng thủy cầu này có thể đánh vào đầu tang thi, lúc Lâu Hiểu La bị một con tang thi bổ nhào vào làm cô ngã trên mặt đất, cô tuyệt vọng, cô không muốn chết, thật sự. Lâu Hiểu La đợi nửa ngày cũng không cảm nhận được đau đớn, đột nhiên phát hiện cô được đoàn trưởng ôm vào trong ngực, mà con tang thi kia đã chết.

Hai chân Lâu Hiểu La nhũn ra, hoàn toàn không có phát hiện bản thân lấy một loại tư thế thực ái muội rúc vào trong lòng ngực đoàn trưởng, mà người bên cạnh nhìn thấy đều trách.

- Không có việc gì, cô đã an toàn.

Đoàn trưởng vuốt mặt Lâu Hiểu La, vừa lòng với xúc cảm tinh tế này, Lâu Hiểu La lúc này ngốc lăng lăng, biết nhiệm vụ kết thúc cô bị đoàn trưởng mang vào chỗ ở mới phản ứng lại.

- Tôi, cái kia, cảm ơn đoàn trưởng, tôi.

Lâu Hiểu La chân tay có chút luống cuống, cô mơ hồ có thể cảm nhận được ý đồ của đoàn trưởng, cái này làm cho cô vừa thống hận lại vui vẻ.

- Cô là người thông minh, nghĩ đến cũng biết, một cô gái đáng yêu như cô sao có thể đi giết những tang thi thối hoắc đó, cô thông minh như vậy, hẳn là biết tôi có ý tứ gì, tới, ăn chút đồ đi.

Vạn Duy nhìn Lâu Hiểu La gầy ốm, vừa lòng cười cười, tuy rằng khí sắc không quá tốt, nhưng người tuổi trẻ lại thanh tú, sạch sẽ, so với những người phụ nữ vừa nhìn đã hết muốn ăn kia thì tốt hơn.

Lâu Hiểu La ăn bánh mì, uống sữa, mí mắt buông xuống, nếu ngày hôm qua có thể được ăn chút đồ ăn này, cô sẽ thực cảm kích trời xanh, nhưng hôm nay lại giống như nhai sáp, cô biết mình phải trả giá cái gì mới có thể đổi được mấy thứ này. Lâu Hiểu La ăn xong đồ ăn, ngẩng đầu nhìn thấy ngọn lửa trong mắt đoàn trưởng Vạn Duy, mặt có chút đỏ lên.

- Tôi, tôi muốn tắm rửa một cái.

- Được, qua bên kia là được.

Lâu Hiểu La thực cẩn thận rửa sạch chính mình, nếu không trốn thoát loại vận mệnh này, vậy cô chỉ còn cách nỗ lực trói chặt Vạn Duy, bán cho một người còn tốt hơn bán cho nhiều người. Nhưng khi đó Lâu Hiểu La không rõ, có một số việc một khi đã bắt đầu liền không có biện pháp quay đầu lại.

- Tôi, tôi là lần đầu tiên, xin anh thương tiếc một chút.

Dứt lời, ngẩng đầu nhẹ nhàng hôn hôn lên môi Vạn Duy, Vạn Duy lúc này cảm thấy hắn ta đã có được một yêu tinh, rõ ràng ngây ngô không biết gì lại thập phần câu nhân. Lâu Hiểu La nhắm mắt lại nỗ lực thả lỏng chính mình, để bản thân hoàn toàn dung nhập vào giao dịch này, chờ đến khi cô tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau, dị năng giả tốc độ khôi phục cường hãn, Lâu Hiểu La cười tự giễu, những người phụ nữ như vậy nơi nào cũng có, còn người đàn ông có thực lực giống như Vạn Duy căn bản sẽ không coi cô là gì, cô cư nhiên còn trông cậy vào chuyện hắn ta có thể thương tiếc mình.

Lâu Hiểu La ăn xong đồ, đi đến nơi phóng nước, nhìn ánh mắt mọi người, lại nhìn những ánh mắt không có ý tốt của những người đàn ông chung quanh, cô tự nói cho bản thân nhất định phải nắm chặt Vạn Duy, làm hắn luyến tiếc vứt bỏ cô.

Tiểu kịch trường

Hứa Tấn: Ta tựa hồ chưa từng xuất hiện trong tiểu kịch trường, vì cái gì, chẳng lẽ ta không phải vai phụ chủ yếu sao.

Địch Thu: Từng xuất hiện quá.

Hứa Tấn: Nơi nào?

Địch Thu: Mọi người, khi có mọi người là ngươi xuất hiện.

Hứa Tấn: Nói rất có đạo lý, thế nhưng ta lại không có lời gì để nói.

Địch Thu: Ai ai, ngươi có cảm thấy không khí có chút không đúng hay không.

Kỳ Hàn: Mấy ngày nay tâm tình Tiểu La không tốt, thiếu gia đánh tác giả một trận cũng không có tác dụng, phỏng chừng ngày mai còn bị tấu một hồi.

Hứa Tấn: Tác giả cũng không dễ dàng a.

Tác giả: Cảm ơn, tới lúc lợi ích thực tế, thỉnh đưa chút trái cây đến bệnh viện XX giường bệnh XX, ta còn có thể được cứu trở về, thật không dễ dàng.

Trước/49Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Vạn Vực Thiên Tôn