Saved
Font
Trước
/367
GO
Sau
Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc
Chương 136
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
“anh chán ghét tôi còn muốn đi cùng với tôi à, trong lòng anh không thấykhông thoải mái sao?” Phong Quang nhìn hắn như người có bệnh, “Nhớ ngày đó, lần đầu tiên gặp mặt anh đã không có ý tốt gì với tôi, sau đó…”
Giọng điệu Nhậm Ngã Hành bình thản, “Có thể đổi cái từ không có ý tốt được không? Như vậy sẽ làm người khác hiểu lầm tôi có ý đồ với cô.”
“Vậy… âm mưu quấy rối được rồi chứ!”
“…” Quên đi, coi như hắn chưa nói.
Phong Quang nói lại từ đầu: “Lần đầu tiên gặp nhau anh liền có âm mưu quấy rối tôi, tuy rằng tôi dựa vào sự thông minh tài trí của mình mà đánh bại anh, nhưng đó cũng là vì anh tranh Sóc bạc với tôi.” Nghĩ đến Sóc bạc, lòng cô liền tê rần, “Hơn nữa Sóc bạc đó rõ ràng đã vào túi trang bị của tôi, lại đột nhiên biến mất, Gm còn nói là tôi lừa gạt! anh nói dược liệu quý hiếm nên cưng chiều như vậy, tại sao lại không thấy thấy tăm hơi đâu chứ!”
Nói xong, cô như muốn khóc tới nơi, khuôn mặt trắng nõn sáng lạn giống như thật đáng thương, mặt nhăn thành một cái bánh bao, cực kỳ đáng thương, hầu kết Nhậm Ngã Hành giật giật, đảo mắt lại không hề đồng cảm nói: “không biết.”
“anh đương nhiên không có khả năng biết.”
Vậy cô còn hỏi tôi làm gì? Nhậm Ngã Hành không nói.
cô dậm chân, cong môi thang thở, “Rõ ràng chỉ có Sóc bạc, tôi không có lừa gạt! Lúc trước anh cũng thấy được đúng không?”
“Phải.” Hắn gật đầu.
“Tôi nói mà, nhất định là GM lười biếng nên mới làm cho có lệ, Sóc bạc, Sóc bạc của tôi…” cô chớp mắt, đau lòng, đồ quý hiếm như vậy cứ thế mà biến mất trong túi của cô!
Nhậm Ngã Hành lần đầu tiên đối mặt với một cô gái làm mặt đáng thương thế này mà cảm thấy đau đầu, “Đã không còn thì đi bắt con khác.”
“anh nói thì nhẹ nhàng, Sóc bạc đâu có dễ bắt như vậy, người nào cũng có một con thì tôi còn đau lòng như thế làm gì?” cô ngẩng đầu nhìn gương mặt dưới mũ không chút thay đổi nào của hắn, hé miệng, “Quên đi, nói với anhcũng vô dụng, dù sao anh còn ước gì được xem mà chê cười tôi.”
cô không rối rắm nữa, Nhậm Ngã Hành nhẹ nhàng thở ra, Phong Quangkhông ý thức được hành vi nãy giờ của mình giống như là làm nũng, hắn ý thức được, nhưng hắn hy vọng bản thân mình không bằng không ý thức được thì hơn, bởi vì lúc này cả đầu hắn đều nghĩ đến tại sao lúc con gái làm nũng lại đáng yêu đến vậy?
Có lẽ có thể đem hai chữ “con gái” này đổi lại thành “cô ấy.”
“Chúng ta tiếp tục đề tài của chúng ta đi.” cô phụng phịu, lấy cái này biểu hiện bản thân đang nghiêm túc.
cô ấy dường như lại càng thêm đáng yêu…
Nhậm Ngã Hành yên lặng hạ mắt xuống.
“Lần thứ hai gặp mặt tôi đã thân thiện chào hỏi với anh rồi, vậy mà anh vẫn lãnh khốc vô tình giết chết tôi, được, cho dù anh lúc đó giết tôi là vì báo thù lần đầu gặp tôi đã giết anh, nhưng lần thứ ba tôi mới từ thế lực tà ác cứu ra một đóa tiểu bạch hoa đó, nháy mắt anh lại giết tôi nữa.” Cuối cùng, cô rút ra kết luận, “Cho nên anh là rất chán ghét… không đúng, là cực kỳ chán ghét tôi.”
Nhậm Ngã Hành: “cô thao thao bất tuyệt chỉ để rút ra đáp án tôi nói chocô.”
“Cho nên tôi mới không rõ, không phải anh chán ghét tôi sao? anh có thể lập tức xuyên tôi một kiếm rồi đem tôi quăng ở trong đây luôn là được, như vậy anh sẽ không cần nhìn thấy tôi nữa.”
“cô muốn tôi giết cô?” Nhậm Ngã Hành hơi hơi rút kiếm ra khỏi vỏ.
Phong Quang vội vã ấn tay cầy cán kiếm của hắn lại, “Đợi chút, không cần xúc động, tôi bất quá chỉ hỏi anh mấy vấn đề thôi mà!”
Bộ dạng lúng túng này của cô cũng thật làm cho người ta không hạ thủ được.
Nhậm Ngã Hành bỗng nhiên cầm lấy vai cô đẩy cô vào tường, cúi đầu để sát mặt vào cô, hạ thấp âm thanh, “Tiểu thư một giây nằm à.”
Thân hình Phong Quang run run, hắn đối với cô như vậy… Có chút cảm giác tràn đầy sắc khí.
Hắn nói: “Tôi thật sự cực kỳ chán ghét cô.”
Phong Quang: “Hả?”
cô biết hắn cực kỳ chán ghét mình chứ, nhưng hắn có tất yếu phải làm cái động tác mờ ám này để nói không?
không quan trọng, bất quá hắn đột nhiên cảm thấy hưng phấn, trong lòng hắn chưa bao giờ từng có âm thanh đùa dai vang lên, hắn là cực kỳ chán ghét cô, nhưng hắn tới bây giờ chưa từng nói là cô toàn phần có bao nhiêu giá trị.
Trước
/367
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh
Truyện hay nên đọc
Nữ Hoàng Làm Dáng
Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Mẹ, Anh Yêu Em
Hãn Thê Quá Liêu Nhân
Hắc Ám Ấm Hôn
Thiều Hoa Vì Quân Gả
Thiếu Soái, Phu Nhân Trốn Nữa Rồi
Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
100 Ngày Làm Vợ Hờ: Tổng Tài Ác Ma, Xin Anh Tránh Xa Tôi Ra!
Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1: Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận!
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Ông Chủ Tiệm Nhang Đèn
- Chương 135: Lại Có Án Tử
- Chương 134: Bán Đấu Giá Quỷ Phù
- Chương 133: Phong Thư Thứ 5
Kiếm Ủng Minh Nguyệt
- Chương 39: C.38 - Tạo Tương Đường
Ông Chủ Tiệm Nhang Đèn
- Chương 132: Quỷ Thị Gửi Thư
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch