Saved Font

Trước/41Sau

Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Phản Diện, Cầu Buông Tha

Chương 40

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"A Tình, anh đã trở lại, có mệt hay không?" Mộ Vân Ca vẻ mặt ôn nhu săn sóc.

Bạc Tình nghe xong hơi câu môi, sau đó đi đến bên người Mộ Vân Ca cẩn thận ôm cô thật chặt vào ngực của mình, "Nhìn thấy em, mệt mỏi gì đều biến mất, Uyển Nhi, cảm ơn em vẫn luôn yêu anh, không có từ bỏ anh."

Nếu không, hắn có khả năng vĩnh viễn không chiếm được cô.

Mộ Vân Ca nghe xong ngượng ngùng cười, hai mắt sáng lấp lánh nhìn hắn.

Nhìn thấy cô giống như thiếu nữ hoài xuân nhìn mình, bụng nhỏ Bạc Tình nháy mắt nổi lên một cổ tà hỏa.

* * *

"Uyển Nhi..". Tiếng nói Bạc Tình khàn khàn vài phần.

Mộ Vân Ca ra vẻ khó hiểu nhìn Bạc Tình, một lát sau có chút do dự nói: "A Tình, em cùng Nghiêm Thù đã đăng kí kết hôn, làm sao ly hôn bây giờ?"

Nghe được lời này, thân thể Bạc Tình hơi cứng lại một chút, sau đó ôn nhu nói: "Không quan hệ, đến lúc đó anh đổi quốc tịch cho em."

Mộ Vân Ca nghe xong lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó nhìn về phía tầm mắt nóng bỏng của Bạc Tình, co rúm lại một chút.

Thấy thế, Bạc Tình không khỏi hỏi: "Uyển Nhi, làm sao vậy?"

Mộ Vân Ca nghe xong do dự nhìn hắn, chỉ chốc lát sau ánh mắt ảm đạm hỏi: "A Tình, nếu là.. Nếu Nghiêm Thù từng chạm qua em, anh còn cùng em ở bên nhau sao?"

* * *

Mà Mộ Vân Ca lời nói vừa ra, hai cánh tay Bạc Tình đột nhiên đem thân thể cô hung hăng buộc chặt lên.

Trong lúc nhất thời, Mộ Vân Ca không khỏi phát ra âm thanh 'tê', sau đó ánh mắt có chút kinh sợ thống khổ nhìn hắn, "Thật xin lỗi, em không nghĩ như vậy.."

Nhìn cô bộ dáng hối hận tự trách, Bạc Tình nháy mắt phục hồi lại tinh thần, sau đó vội vàng an ủi nói: "Anh biết, anh đều biết! Đều tại anh không tốt, là anh không có bảo vệ em thật tốt!"

Mà trong lòng hắn, đem Nghiêm Thù hận càng thêm sâu sắc, đồng thời còn vì chính mình lúc trước mà càng thêm hối hận.

Nếu hắn không có vì Tần Lam một hai phải cùng Tưởng Uyển ly hôn, cô làm sao có thể gặp được Nghiêm Thù?

Hơn nữa, cô vì bảo vệ hắn mới cùng Nghiêm Thù thỏa hiệp, hắn có tư cách gì oán trách cô chứ?

* * *

Mộ Vân Ca nghe xong Bạc Tình nói, vẻ mặt lập tức vui vẻ nhìn hắn, trong mắt còn hàm chứa nước mắt, "Thật vậy chăng? Anh có phải hay không cảm thấy.. cảm thấy em thật bẩn?"

Nghe được lời này, Bạc Tình vội vàng lắc đầu, nhưng trong lòng hắn lại thống khổ cực kì, "Anh làm sao sẽ nghĩ vậy? Em đừng nghĩ nhiều."

"A Tình, anh đối với em thật tốt!" Mộ Vân Ca nghe xong lúc này mới nín khóc mỉm cười, sau đó cố nén chán ghét mà dựa vào người Bạc Tình.

Bạc Tình thấy thế, câu được câu không vỗ bả vai Mộ Vân Ca, lúc này di động Mộ Vân Ca vang lên.

Nhìn thấy tin nhắn từ một dãy số lạ, Mộ Vân Ca do dự một chút, vẫn là click mở ra nhìn nhìn.

Chỉ chốc lát sau, sắc mặt cô đột nhiên trở nên trắng bệch.

* * *

Thấy biểu tình Mộ Vân Ca đột nhiên xanh xanh trắng trắng, trong lòng Bạc Tình trầm xuống, sau đó vội vàng tiếp nhận di động Mộ Vân Ca nhìn lên.

Chỉ thấy trên tin nhắn viết "Tưởng Uyển, nếu cô không muốn ảnh nóng của ba ba cô lộ ra, liền tránh xa A Tình ra cho tôi! A Tình là của tôi! Nếu không, tôi liền đem ảnh chụp bán cho các nhà truyền thông lớn, chúng ta chờ xem!"

Tin nhắn vẫn chưa kí tên, nhưng đính kèm một cái ảnh Tưởng Hạo thân thể trần trụi cùng ngủ chung với một người mẫu.

Bạc Tình vừa nhìn thấy tin nhắn này, liền biết là ai nhắn, lập tức hắn vẻ mặt tức giận cắn răng nói: "Tần Lam, cô làm tốt lắm!"

"Đinh! Giá trị tình yêu của nam chính đối với nữ chính -30. Trước mắt giá trị tình yêu là -83."

* * *

Vẻ mặt Mộ Vân Ca lúc này yếu ớt nhìn Bạc Tình, "A Tình, làm sao bây giờ? Ba ba sẽ không bao giờ làm ra chuyện như vậy! Hắn nhất định là bị hãm hại!"

Nghe được lời này, Bạc Tình gật gật đầu, sau đó lạnh lùng nói: "Anh biết nhạc phụ không phải là người như vậy, em yên tâm, chuyện này liền giao cho anh xử lí. Anh sẽ không để Tần Lam thực hiện được ý đồ!"

Mộ Vân Ca nghe xong, vẻ mặt cảm kích nhìn hắn, trên mặt đều là tràn đầy ỷ lại.

Lòng tự trọng Bạc Tình nháy mắt được thõa mãn cực đại.

Bất quá đúng lúc này, di động Bạc Tình cũng truyền đến âm thanh tin nhắn đến.

Bạc Tình nhìn thoáng qua tin nhắn, hai mắt tức khắc trầm xuống.

* * *

"A Tình, làm sao vậy?" Mộ Vân Ca ngây thơ hỏi.

Cô đương nhiên biết nội dung tin nhắn, càng đương nhiên biết chuyện như thế nào!

Bạc Tình mặt đầy ôn nhu nhìn Mộ Vân Ca, sau đó lắc đầu nói: "Không có việc gì, công ty có chút việc nhỏ, anh hiện tại về công ty xem một chút, em ngoan ngoãn ở nhà."

Mộ Vân Ca nghe xong lập tức ngoan ngoãn gật đầu.

Hai giờ sau, di động Mộ Vân Ca lần nữa truyền đến âm thanh tin nhắn, cô vừa mở ra liền thấy hình ảnh giường chiếu của Bạc Tình cùng Tần Lam xuất hiện ở trên màn hình.

"Tưởng Uyển, cô đấu không lại tôi, A Tình yêu nhất vẫn là tôi, không phải cô! Thức thời liền nhân lúc còn sớm cút đi!"

Nhìn thấy tin nhắn, khóe môi Mộ Vân Ca quỷ dị gợi lên, sau đó thần sắc bình tĩnh mà rời khỏi nhà cũ Bạc gia, đi đến một phòng khách sạn.

* * *

Mà Mộ Vân Ca sau khi đuổi theo đến khách sạn, đầu tiên lấy thân phân vợ của Bạc Tình cầm thẻ phòng, sau đó liền mở cửa phòng hướng trên giường nhìn qua.

Lúc này Bạc Tình đang ôm Tần Lam ngủ trên giường lớn.

"Bang" một âm thanh vang lên, di động trên tay Mộ Vân Ca cùng túi xách rơi xuống đất, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch.

Chỉ chốc lát sau, Mộ Vân Ca lập tức làm bộ ra vẻ chịu kích thích tuyệt vong, phát ra một tiếng thét chói tai.

Hai người trên giường, tức khắc bị tiếng thét chói tai của cô làm cho bừng tỉnh.

Bạc Tình mở mắt ra, cả người đều sửng sốt.

Theo sau, hắn sắc mặt xanh mét nhìn Tần Lam trong ngực mình, biết rõ ràng rằng mình bị tính kế.

Hôm nay hắn vốn tính toán tìm Tần Lam hỏi về việc ảnh chụp Tưởng Hạo ngủ cùng người mẫu, ai biết Tần Lam ở trên son môi bôi thêm thuốc kích thích, hắn vừa lên đến liền hôn lại đây.

* * *

Hung hăng đem Tần Lam đẩy ra, Bạc Tình vội vàng xốc chăn lên xuống giường, vẻ mặt kinh hoảng nhìn Mộ Vân Ca, "Uyển Nhi, em nghe anh nói, anh là bị tính kế!"

Lúc này Mộ Vân Ca, vẻ mặt tuyệt vọng nhìn hắn, sau đó mang theo nước mắt chạy ra khỏi phòng nghỉ.

Thấy thế, Bạc Tình vội vàng hướng ngoài cửa đuổi theo, nhưng chạy đến cửa, hắn mới phát hiện trên người mình cái gì cũng chưa mặc.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt hắn càng thêm lạnh như băng nhìn về phía Tần Lam, "Tần Lam, Uyển Nhi nếu có chuyện gì xãy ra, tôi muốn cô phải chôn cùng!"

Dứt lời, Bạc Tình liền nhanh chóng mặc quần áo của mình, vội vàng hướng về phía Mộ Vân Ca chạy đi.

Nhưng mà Bạc Tình vừa đuổi tới cửa khách sạn, liền nhìn thấy Mộ Vân Ca một thân váy đỏ chạy ra ngoài đường cái, sau đó bị một chiếc xe hơi đâm bay ra ngoài.

* * *

"Phanh!"

Tiếng văng nặng nề nháy mắt truyền vào trong tai Bạc Tình, cùng lúc đó, hai âm thanh thống khổ gào rống cũng trong bóng đêm vang lên: "Không!"

"Đinh! Giá trị tình yêu +4, đã đạt được toàn bộ giá trị tình yêu của nam chính!"

"Đinh! Giá trị tình yêu của nam chính đối với nữ chính là -100. Chủ nhân, hiện tại có muốn thoát ly nhiệm vụ thế giới hay không?"

Nghe được âm thanh thông báo của hệ thống, linh hồn của Mộ Vân Ca ở giữa không trung nhìn thấy người đàn ông ôm thi thể Uyển Nhi cực kì bi thương, ánh mắt tạm dừng một cái, sau đó vẫn là gật đầu, "Hiện tại liền thoát ly!"

Trước/41Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy