Saved Font

Trước/18Sau

Mẹ Kế Tiểu Thịt Tươi Không Biết Tốt Xấu

Chương 10: Cố Ý Khiêu Khích

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Không đợi Cố Tư Ngữ giải thích, ngoài cửa đã truyền đến một loạt tiếng gõ cửa "rầm, rầm, rầm" cực kỳ thiếu lịch sự.

Hai người nhìn nhau một cái, Lý Lỵ đứng dậy mở cửa: "Nhất định là anh Chung tới rồi, chị, chị cẩn thận một chút."

Chung Thành vừa xông vào nhà liền bắt đầu hét lớn giống như phát bệnh.

"Cố Tư Ngữ, cô điên rồi à? Bài học lúc trước còn chưa ăn đủ à, tôi đã nói Ninh Điềm Điềm là người nổi tiếng mà công ty bọn họ cố gắng nâng đỡ, cô có nhiều chứng cứ hơn nữa người ta cũng có thể đem cô từ trắng rửa thành đen. Cứ chờ đi đợi chút nữa cô sẽ bị chửi thôi, ở trước tư bản và mối quan hệ lớn mạnh của họ thì khách làng chơi cũng có thể trở thành Bồ Tát, quả thực là uổng phí công sức!"

Cố Tư Ngữ nhướng mày, không thể không nói, câu cuối cùng tuy khó nghe nhưng lại là sự thật.

Trong giới giải trí lịch sử đen tối cũng không đáng sợ, chỉ cần có công ty quảng bá tốt hợp tác, không trở thành người bị pháp luật phong sát, như vậy đều có thể tẩy trắng.

Ví dụ giải trí hóa, cho rất nhiều tài khoản tiếp thị cùng nhau biến lịch sử đen trở thành những meme ở trên mạng

Chuyện khiến người ta chán ghét, trong nháy mắt sẽ trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều, thậm chí những người hâm mộ thông minh còn chủ động sự dụng, làm cho ác cảm của công chúng đối với nghệ sĩ kia trong nháy mắt giảm xuống, nếu người sử dụng nhiều thậm chí còn có thể thu lại được một lượng người hâm mộ.

Đây là một cách tiếp cận rất thông minh, và không ít nghệ sĩ sử dụng phương pháp này để xoay người, đã dần trở thành một phương tiện thường được sử dụng trong những năm gần đây.

"Tôi tự có tính toán."

"Cô có mấy cái rắm ấy, tôi thấy cô là mất trí rồi ——"

"Dừng lại, trước tiên không đề cập đến chuyện này, tôi bảo anh đàm phán với đạo diễn, kết quả thế nào?" Cố Tư Ngữ kịp thời ngăn cản lời nói của anh ta.

Chung Thành tức đến thất khiếu chảy máu, gần đây anh ta quả thực làm chuyện gì cũng không thuận.

Đầu tiên là Cố Tư Ngữ hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của anh ta, nhưng bên công ty lại ra tử lệnh yêu cầu anh ta uy hiếp, dụ dỗ Cố Tư Ngữ, bất luận dùng phương pháp nào cũng phải khiến cô đồng ý gia hạn hợp đồng, nhưng độ khó càng lúc càng lớn.

Hôm nay Cố Tư Ngữ giao cho anh ta một nhiệm vụ, còn chưa thể hoàn thành, quả thực khiến anh ta không còn chỗ dung thân.

"Cái gì gọi là tạm thời không đề cập đến chuyện này, chuyện nghiêm trọng như vậy, bắt buộc phải nói cho rõ ràng mới được. Cô rốt cuộc là nghĩ cái gì vậy, đầu óc có bị hỏng không? Lúc trước tôi đã nói, cô một chút thông minh cũng không có, thậm chí trong giới giải trí này còn là kiểu cực kỳ ngu xuẩn, đừng vọng tưởng có thể khoe khoang khi chỉ dựa vào một chút trí thông ít đến đáng thương đó, cô chẳng thể lừa được ai cả, cuối cùng còn bị người ta chơi đùa đến mức xoay vòng vòng chỉ có thể là chính bản thân cô!"

Cô còn hết lần này đến lần khác làm những chuyện không nên làm, Chung Thành lập tức thẹn quá hóa giận, hơn nữa còn phản khách làm chủ, quyết định giống như lúc trước, trước tiên hung hăng chèn ép cô một trận, tra tấn tinh thần cô, như vậy cô sẽ liên tiếp tháo chạy rồi.

Cố Tư Ngữ càng nghe, biểu tình châm chọc trên mặt lại càng nồng đậm.

Nghe kìa, thủ pháp tẩy não của Chung tiện nhân thông thạo đến biết mấy, trước kia nguyên chủ chính là bị người rác rưởi như anh ta khống chế.

"Phải không? Anh Chung, anh nói là em sợ quá đi. Vậy anh lợi hại như thế, chắc chắn có thể bảo vệ em đúng chứ?" Cố Tư Ngữ trong nháy mắt mềm giọng, trên mặt cũng lộ ra thần sắc ủy khuất, lúc nhìn về phía anh ta, trong mắt tràn ngập sùng bái.

"Đương nhiên, tôi là quản lý lâu năm, tài nguyên và nhân mạch dưới tay rất nhiều, lúc trước không phải dẫn cô không phải từng dẫn cô đi gặp rất nhiều sếp lớn rồi sao?"

Anh ta lập tức lồng lộn lên, nhưng khi nói đến mấy ông sếp lớn liền có chút xấu hổ, vừa rồi tức giận nhất thời quên Cố Tư Ngữ đã bám được vào một người rất lợi hại, bây giờ nhắc đến không thể không chột dạ.

"Cô nghe lời tôi, chỉ cần gia hạn hợp đồng với công ty, vậy toàn bộ công ty đều sẽ coi cô như một công chúa mà sủng ái, sẽ có càng nhiều người bảo vệ cô!"

Cố Tư Ngữ ra vẻ cao hứng: "Anh Chung, lời anh nói có tính là thật không?"

"Đương nhiên có chứ, nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn cửu đỉnh."

"Vậy tổ chương trình này nói như thế nào, đạo diễn cũng coi thường người khác quá rồi, sao có thể vu khống cho em, em vô tội như vậy hiểu lòng người như vậy, so với đóa hoa sen trắng còn thuần khiết hơn, vậy mà lại đối xử với em như vậy. Công ty có ra mặt giúp em giải quyết không?" Cố Tư Ngữ vì muốn tăng thêm lợi thế, cố ý nói ra mấy từ buồn nôn, toàn thân da gà da vịt nổi lên như sắp muốn rụng xuống luôn rồi.

"Tất nhiên là có. Tư Ngữ, không phải anh đang nói dối em, chỉ cần em tiếp tục gia hạn hợp đồng với công ty, tổ chương trình này chẳng là cái thá gì cả, một cơn gió là có thể thổi tan rồi. Hơn nữa tên đạo diễn họ Tào kia, chỉ là một thứ thiếu trách nhiệm, dám làm ra loại chuyện thiếu đạo đức này, thấy em dễ bắt nạt như vậy, con trai sinh ra không có hậu môn..."

Chung Thành bị tâng bốc lên như vậy, nhất thời lơ lửng nói khoắc càng không thể nào khống chế được.

Cố Tư Ngữ lập tức vui vẻ gật đầu, thậm chí còn vỗ tay lên, dùng giọng nói ngọt ngào mà cô hay nói với người hâm mộ: "Anh Chung, anh thật tuyệt vời, vậy em yên tâm rồi, chúng ta chọn ngày không bằng gặp ngày nha!"

"Cái gì?"

Chung Thành vẻ mặt ngây thơ, chỉ thấy Cố Tư Ngữ lấy điện thoại di động ra, tìm ra một số điện thoại gọi đi, rất nhanh đầu bên kia đã bắt máy.

"Xin hỏi là đạo diễn Tào sao? Tôi là Cố Tư Ngữ, tôi, quản lý của tôi Chung Thành có mấy câu nói với anh, anh ta nói anh là một người thiếu đạo đức, sinh con ra không có cúc hoa. Lời nói ban đầu của anh ta quá bẩn, tôi ngại nói lại nguyên văn, nhưng mà ý tứ anh có thể hiểu được mà. Tôi sẽ gửi bản gốc cho anh sau."

Trong giây phút mà cô lên tiếng, khí thế cả người đã thay đổi.

Vốn là trạng thái vô cùng sùng bái quản lý, trong nháy mắt trở nên vô cùng đáng thương giọng nói đều đang run rẩy rõ ràng vô cùng sợ hãi.

"Ô ô ô ——"

"Xin lỗi, thực xin lỗi, là anh Chung nhất định bảo tôi phải nói —— "

Cô trực tiếp nấc nghẹn ra tiếng, hiển nhiên rất sợ hãi.

"Cố Tư Ngữ, cô mẹ nó điên rồi!" Chung Thành rốt cục từ trong trạng thái khiếp sợ khôi phục lại, lập tức lớn tiếng mắng chửi.

"A, đạo diễn Tào, không đúng không đúng, không phải tôi ép cô ta nói, là cô ta tự mình muốn nói!"

"Cố Tư Ngữ, cô đưa điện thoại cho tôi!" Chung Thành đã xông lên, cướp lấy điện thoại di động.

Đáng tiếc anh ta không kịp nói gì với đạo diễn mà chỉ nghe thấy người đàn ông ở đầu bên kia dùng giọng điệu âm trầm nói: "Phiền cô Cố gửi bản gốc cho tôi."

"Alo, đạo diễn, đây không phải là những gì tôi nói, đều là Cố Tư Ngữ làm bậy, anh nghe tôi giải thích..."

Đáng tiếc cho dù anh ta có ho to đến đâu trong ống nghe chỉ truyền đến loạt các tiếng tút tút hiển nhiên đối phương đã cúp máy.

"Cố Tư Ngữ, cô mẹ kiếp có phải bị bệnh rồi không? Ai bảo cô gọi trực tiếp, tôi nói chuyện khách sáo cô nghe không hiểu sao? "

"Nói khách sáo cái gì, tôi nghe không hiểu, chẳng lẽ là đang lừa tôi sao?" Cố Tư Ngữ không ngừng lắc đầu, vẻ mặt vô tội và khủng hoảng, giống như việc đối diện với Chung Thành lúc nổi điên không khác gì đang đối diện với con dã thú gì đó.

"Cô đừng có mà làm bộ làm tịch, vừa rồi lúc nói chuyện điện thoại với tên họ Tào đi khóc đến khàn cả tiếng rồi vậy mà một giọt nước mắt cũng không có, bây giờ lại bày ra một bộ dạng thương tâm muốn chết thế mà đến hốc mắt cũng không đỏ, cô nghĩ mình đang lừa trẻ con à!"

Chung Thành tức giận đập mạnh vào bàn, phát ra tiếng "bốp bốp".

Lý Lỵ ở một bên xem kịch, đều không khỏi nhe nanh trợn mắt, ai da, hai lần phát vừa rồi, sức mạnh đều lôi ra rồi khẳng định là rất đau đây.

Anh ta vừa dứt lời, hốc mắt Cố Tư Ngữ lập tức đỏ lên, lập tức xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi vừa có chút lười biếng, muốn bớt chút việc, bây giờ có được không?"

Cô khóc đến mức đáng thương, "Xin lỗi" cũng vô cùng áy náy, quả thực là hoa lê đái vũ, khiến người ta yêu thương. Đáng tiếc lời nói ra, cái đó gọi là một người chết một người.

"Cô, cô rốt cục cũng lộ ra bộ mặt thật rồi à!" Chung Thành giơ tay chỉ vào cô, đầu ngón tay đều run rẩy.

Sắc mặt anh ta nhợt nhạt, đôi môi tím tái, thoạt nhìn hoàn toàn giống như là muốn tức giận đến lên cơn đau tim đột ngột.

"A, anh Chung thật đáng sợ. Tôi rất sợ, nếu anh muốn ngất xỉu thì nên đi ra ngoài ngất đi nếu không tôi vẫn phải gọi 120, người ta sợ nói chuyện với người lạ!" Cố Tư Ngữ đợi, thấy anh ta thiếu chút nữa liền ngất xỉu, lập tức tiếp tục tiến tới, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ cô còn có thể chỉ dùng diễn xuất đã làm cho một tên tiện nhân tức chết?

Vậy thì tốt quá rồi!

Đáng tiếc sau khi Chung Thành lui về phía sau hai bước, tựa vào bên cạnh bàn chống đỡ mình, vẫn là chưa ngất đi.

Cố Tư Ngữ vẻ mặt đầy tiếc nuối, ai, công lực của cô không đủ thâm sâu, sau này vẫn phải luyện tập thêm nữa.

"Mấy câu vừa rồi tôi mắng đạo diễn, cô dùng điện thoại ghi âm rồi đúng không? Cái gọi là bản gốc ở đây, đúng không?"

Chung Thành sau khi ổn định thân thể, đầu óc bị tức giận đến rỉ sét, cuối cùng lại hoạt động.

Hắn vừa nói xong câu đó, liền giơ tay hung hăng ném điện thoại xuống đất, tức thì một tiếng "ba" giòn giã vang lên, đáng tiếc điện thoại không hề có chút tổn hại nào.

Mặc dù điện thoại bây giờ, không có nokia loại vật liệu chống rơi vỡ, nhưng cũng không phải là kém, ít nhất rơi trên sàn gỗ, sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề gì lớn, nhiều nhất là vỡ màn hình.

"Ai da." Lý Lỵ ngược lại không để ý xem kịch nữa lập tức xông lên cướp.

Không được không được, chiếc điện thoại này là chứng cứ phạm tội để chị đánh ngã Chung tiện nhân, nhất định phải cứu nó.

Đáng tiếc cô ấy vẫn là chậm một bước, đừng thấy Chung Thành bình thường ăn như con heo mập mạp, nhưng lúc này lại biến thành một tên mập linh hoạt, sau khi nhặt được điện thoại lập tức xông vào trong nhà vệ sinh, còn khóa trái cửa lại, mở vòi nước xối mạnh, hiển nhiên là chuẩn bị cho điện thoại di động vào nước.

Sau đó lại nghe được bên trong truyền đến tiếng gõ "rầm rầm", là anh ta tìm một vật cứng đập điện thoại di động.

"Chị, làm sao bây giờ? Chúng ta có gọi cảnh sát không? "Lý Lỵ gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

"Ai da, báo cảnh sát cũng không kịp, vẫn là tìm mấy nhân viên công tác đến đi, dù sao ghi âm cũng phải gửi cho đạo diễn Tào, bọn họ khẳng định phối hợp!" Cô ấy đang điên cuồng đưa ra chủ ý.

"Không sao, để cho anh ta đập đi, tài liệu của tôi đã tự động gửi hòm thư rồi."

Lúc Chung Thành đi ra, cả người đều ướt đẫm, giống như từ trong nước vớt lên vậy.

Anh ta cũng không cảm thấy nhếch nhác, ngược lại còn âm trầm cười nói với Cố Tư Ngữ: "Tôi xem cô gửi bản gốc như thế nào, Cố Tư Ngữ, cô chính là như vậy, thông minh luôn bị thông minh hại, giống như vòng tay lần trước không có chứng cứ cũng dám nói bậy. Loại chuyện này một khi nhiều rồi, cho dù là thật, mọi người cũng sẽ không tin tưởng cô, ngược lại sẽ cảm thấy cô là kẻ hay nói dối."

"Nói xong chưa? Nói xong rồi thì cút, đừng ở đây làm đau mắt tôi, anh đúng là cái gì cũng tệ, từ đầu đến chân đều là dầu mỡ, giống như một khối mỡ heo dày không tan."

Cố Tư Ngữ đánh giá anh từ trên xuống dưới, không chút khách khí mà công kích cơ thể, còn tiện thể còn vứt cho anh ta một cái liếc mắt.

"Cô mẹ nó đừng có đắc ý! Bây giờ cô xinh đẹp cũng không nghĩ xem có bao nhiêu tư liệu đen đang nằm trong tay tôi, tôi hạn cho cô trong vòng hai ngày phải xin lỗi tôi đồng thời gia hạn hợp đồng với công ty, nếu không tôi nhất định sẽ tung ra lịch sử đen của cô! Khiến cô cho dù có khóc cha gọi mẹ cũng không ai đồng tình!"

Chung Thành càng thêm xấu hổ tức giận, Cố Tư Ngữ chính là tố chất kém còn dùng các cách xỉ nhục anh ta.

Đối với sự uy hiếp của anh ta, Cố Tư Ngữ tỏ vẻ khinh thường.

Lý Lỵ ngược lại rất lo lắng nhìn cô, Cố Tư Ngữ vỗ vỗ bả vai cô ấy: "Không sao đâu, chị có thể giải quyết được."

Đêm nay đối với nhiều người mà nói, nhất định là một đêm không ngủ.

Tất cả mọi người trong đội Ninh Điềm Điềm đều bận rộn xoay vòng, đầu tiên là bộ phận quan hệ công chúng đưa ra thông báo, tìm kiếm các sự việc liên quan nhưng cũng không thể làm giảm nhiệt độ của sự việc kia xuống.

Cũng không phải tư bản có tiền không kiếm mà là họ bỏ tiền ra làm giảm nhiệt độ xuống không bằng cho người ta thảo luận

—— A a a a, chị Cố thật sự lợi hại quá!

—— Tôi tuyên bố, trong giới giải trí đây là lần tôi ăn dưa sảng khoái nhất, không phải nói chuyện này khó tin đến mức nào, dù sao so với những người đánh bạc hút chích kia, thì dưa về tình cảm thật sự không đáng nhắc tới, như vẩy nước mà thôi. Mà lần này chủ dưa là Cố Tư Ngữ, nữ minh tinh dẫn đầu ăn đưa của đồng nghiệp, tôi nói no muốn chết, thật sự không ăn được, chị Cố liền khuyên tôi, ăn thêm một miếng nữa ăn thêm miếng nữa đi, miếng tiếp theo càng thêm hơn, không ăn tuyệt đối hối hận!

——Ha ha ha, trên lầu đừng nói như vậy, cái dưa tình ái của đồng nghiệp này không phải do chị Cố muốn ăn đâu, là cô ấy bị ép ăn đấy, nhất định phải nói cho rõ ràng nếu không lại làm cho chị Cố bị ăn mắng cô sẽ tức mà khóc mất.

——Thật sự có thể làm cô tức giận mà khóc sao? Cảnh khóc của Cố chị rất tuyệt vời, nhớ bộ dáng khóc lóc của cô.

Rất rõ ràng, cho dù ở đâu cũng không thiếu người xem náo nhiệt, những bình luận liên quan đến Cố Tư Ngữ đều là đang dỗ dành cô, để cô tiếp tục tung tin thậm chí còn có người nói: Người như Ninh Điềm Điềm không đáng để cô đồng tình, cô đã quên cô ta giẫm lên vị trí của mình thế nào rồi sao? Nhanh lên, có búa thì ném búa, ngoan, đợi đến khi búa ném ra rồi, cho dù có quậy lên trời, ai không cho cô quậy tôi sẽ liều mạng với người đó!

Thế nhưng đến chỗ Ninh Điềm Điềm bên kia thì hoàn toàn ngược lại, tất cả đều bảo cô ta không cần sợ hãi, vàng thật không sợ lửa, cây ngay không sợ chết đứng đừng để cho con tiểu yêu tinh hung hăng được toại nguyện.

Loại giọng điệu chính nghĩa này, thoạt nhìn thì giống như là lời người hâm mộ chân chính của cô ta, trên thực tế phần lớn chính là quần chúng ăn dưa ngụy trang.

Để ăn một miếng dưa tươi, tất cả mọi người đã làm việc rất chăm chỉ.

Cố Tư Ngữ cầm điện thoại, thờ ơ nhìn những lời nói trên mạng, thỉnh thoảng cười khẽ hai tiếng.

Không thể không nói, cư dân mạng hài hước nhiều niềm vui, xem nhẹ những lời mắng chửi cô, không ít lời nói trêu chọc đều rất hài hước, làm cho cô vui vẻ cả về thể xác lẫn tinh thần.

Trước/18Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Siêu Phẩm Binh Vương