Saved Font

Trước/190Sau

Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

Chương 80: Muốn Chết! Ở Nhà Ma Chơi Trò Kinh Dị

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Cái nắng chói chang của ngày hè oi ả, không ngăn không được sự hào hứng của các bạn nhỏ vừa được nghỉ hè.

Cách sân chơi còn cách một đoạn đường, bánh bao sữa đang ở trong ngực anh hai nghe được rất nhiều tiếng thét chói tai mang theo các loại cảm xúc.

Bánh bao sữa thấy lo lắng hỏi Hoắc Tư Thần: "Anh ba, chúng ta thật sự muốn đi nhà ma chơi sao?"

Hoắc tư Thần lại rất nghiêm túc gật đầu: "Đương nhiên!"

Bánh bao sữa nhắc nhở hắn: "Anh ba, anh không sợ sao?"

Hoắc tư Thần nghĩ đến những con ma thiếu tay gãy chân lập tức thẳng sống lưng lên.

Tể Tể không có đầu vẫn như bình thường còn rất đáng yêu!

Cho nên những con ma thiếu tay gãy chân còn dính một chút máu thì có gì phải sợ?

"Không sợ! Cả một đám yếu đuối tàn tật mà thôi! anh ba còn thương cảm bọn nó!"

Bánh bao sữa hướng anh ba dựng thẳng ngón tay cái béo múp míp: "Anh ba thật dũng cảm!"

Anh ba đã không sợ, lần trước ở trên xe anh hai cũng không sợ, anh Minh Tư thì càng không cần phải nói, bánh bao sữa lại nhìn về phía anh cả đang tìm chỗ đậu chuẩn bị dừng xe.

"Anh cả, anh nhất định phải đi nhà ma chơi sao?"

Hoắc tư Cẩn cho là bánh bao sữa sợ không dám đi, chờ xe dừng hẳn.

Anh xuống xe, mở cửa sau xe ra, bế bánh bao sữa từ trong ngực Hoắc tư Tước ôm ra ngoài.

"Tể Tể nếu như sợ, anh cả mang Tể Tể đi cưỡi đu quay ngựa gỗ."

Bánh bao sữa vẫn là rất chờ mong đi nhà ma nha!

Có thể quang minh chính đại đi vào ăn quà vặt đâu!

Thế là bánh bao sữa vội vàng lắc đầu, giọng nói trẻ con ngây ngô cùng Hoắc tư Cẩn biểu đạt ý nghĩ của mình.

"Anh cả, Tể Tể cũng muốn đi nhà ma chơi, nhưng là Tể Tể sợ anh cả sợ."

Hoắc tư Cẩn: "......"

Hoắc tư Cẩn sửng sốt.

Hắn chẳng thể nghĩ tới, nguyên lai là Tể Tể lo lắng hắn không dám đi nhà ma, cho nên mới hỏi hắn như vậy.

Em gái nhỏ như vậy mà cũng biết quan tâm người khác, trong lòng Hoắc tư Cẩn ấm áp.

Hắn nhìn như đạm mạc lãnh khốc, nhưng cũng không có kinh nghiệm sống như Hoắc trầm Lệnh, nên hắn thực ra có một trái tim rất mềm yếu.

Bánh bao sữa giống như một làn gió nhẹ nhàng thổi vào trong trái tim mềm mại của hắn.

Hắn nhịn không được cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên cái trán của bánh bao sữa.

Bánh bao sữa toàn thân căng thẳng.

Hoắc tư Cẩn không hiểu lắm liền hỏi: "Tể Tể?"

Bánh bao sữa hai tay che trán mình, giọng non nớt nhu nhu.

"Là anh cả chủ động thơm Tể Tể, không phải Tể Tể chủ động thân anh cả, anh cả không cần dùng sức xoa trán Tể Tể nha! Tể Tể cũng không chê anh cả!"

Hoắc tư Cẩn: "......"

Hoắc tư Tước ở bên cạnh nhìn, nhịn không được cười ra tiếng: "Anh cả, Tể Tể biết anh có bệnh thích sạch sẽ, cho nên......"

Hoắc tư Thần phiền muộn: "Có bệnh thích sạch sẽ còn tự mình ôm Tể Tể? Nếu không để cho em ôm đi, em không có bệnh thích sạch sẽ!"

Hoắc tư Cẩn đem bánh bao sữa hướng trong ngực ôm chặt hơn, lại hôn một cái lên chỗ tay nhỏ béo múp míp của bánh bao sữa đang che trán.

"Tể Tể đừng nghe bọn họ, anh cả đối với Tể Tể không có bệnh thích sạch sẽ!"

Bánh bao sữa có chút lo lắng: "Thật?"

Hoắc tư Cẩn cười nhìn bé: "Tể Tể hôn anh cả thử một chút thì biết."

Cơ hội tới rồi! // haha

Ánh mắt bánh bao sữa trở nên sáng hơn.

"Vậy anh cả nhắm mắt lại."

Hoắc tư Cẩn nhắm mắt lại, trên mặt anh tuấn biểu lộ thần sắc dung túng.

Bánh bao sữa cười hắc hắc, nhanh chóng cắn ngón tay trỏ của mình, hướng khóe miệng anh cả điểm một cái.

Hoắc tư Tước, Hoắc tư Thần cùng Bạch Minh Tư thấy cảnh này, ba người liếc mắt nhìn nhau, cùng nhìn thấy đầu ngón tay đỏ tươi của Tể Tể áp vào khóe môi Hoắc tư Cẩn, trong nháy mắt biến thành trong suốt rồi biến mất.

Hoắc tư Thần vội vàng lên tiếng: "Anh cả, anh cảm giác thế nào?"

Hoắc tư Cẩn mở to mắt: "Rất tốt, rất thích."

Hoắc tư Thần rất thất vọng: "Ai hỏi anh cái này đâu a!"

Hoắc tư Cẩn nhíu mày: "Vậy em muốn hỏi cái gì?"

Hoắc Tư Thần: "......"

Hoắc tư Tước nhắc nhở hắn: "Tư Thần, hiện tại là giữa ban ngày!"

Hoắc tư Thần vỗ đùi: "Đúng! Hiện tại là ban ngày! Đi đi đi, chúng ta nhanh đi nhà ma, nhà ma bên trong tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón, khẳng định có!"

Hoắc tư Thần nói xong, lôi kéo Hoắc tư Cẩn đến thẳng nhà ma.

Hoắc tư Tước đứng tại chỗ, nghiêng đầu cùng Bạch Minh Tư nói chuyện.

"Tư Thần muốn gây sự!"

Bạch Minh Tư nghĩ đến tư Tước cũng giống tư Thần, cũng là một trong những người gây sự, căn cứ tình nghĩa anh em nhắc nhở hắn một câu.

"Đợi lát nữa phải đứng vững đấy, nhìn thấy cái gì kỳ quái đều không cần sợ nhé!"

Hoắc tư Tước có chút buồn cười mà nhìn xem Bạch Minh Tư: "Anh cảm thấy bây giờ còn có gì có thể hù dọa em sao?"

Nhất định có!

Ví dụ như bánh bao sữa!

Nhưng mà Bạch Minh Tư không có ý định nói rõ ra!

Làm anh của bánh bao sữa thì việc tự mình phát hiện bí mật nhỏ của bánh bao sữa càng có ý nghĩa hơn.

Không có nhiều người xếp hàng ở phía trước nhà ma trong khu vui chơi, có mấy biển báo bên cạnh cảnh báo những người nhát gan hoặc là có bệnh tim, bệnh hen suyễn thì không được phép đi vào.

Hoắc tư Cẩn ôm bánh bao sữa mang theo ba đứa em trai đi đến bên này, hai nam hai nữ nữa cũng tới, bốn người này quen biết nhau, là hai cặp tình nhân, cùng nhau tới chơi.

Nhân viên công tác nhìn bị Hoắc tư Cẩn ôm bánh bao sữa vội vàng đứng ra ngăn cản.

"Thật xin lỗi, em bé nhỏ như vậy không được đi vào."

Bánh bao sữa muốn đi vào ăn đồ ăn vặt bắt đầu nôn nóng: "Chú ơi, Tể Tể không nhỏ, Tể Tể đã ba tuổi rưỡi rồi!"

Nhân viên công tác buồn cười lắc đầu: "Ba tuổi rưỡi còn quá nhỏ, dù thế nào cũng phải từ học sinh cấp hai trở lên, nếu bị dọa sợ thì phải làm sao đây? Không thể vào được, không được không được."

Được rồi!

Cuối cùng mọi người thương lượng, Hoắc tư Cẩn, Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần ba anh em đi nhà ma chơi, Bạch Minh Tư đưa bánh bao sữa đi chơi đu quay ở gần nhà ma.

Bánh bao sữa đứng tại cửa xét vé, cùng ba người anh trai vẫy vẫy tay.

"Anh cả đừng sợ, bọn chúng không dám đả thương, hại anh đâu!"

Hoắc tư Cẩn nghe như lọt vào sương mù, cười đáp ứng.

Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần liếc nhau, hơi kinh ngạc.

Dựa theo ý bánh bao sữa thì bên trong nhà ma thật sự có quỷ?

Bạch Minh Tư từ trong túi quần lấy ra ba cái phù bình an, lặng lẽ đưa cho Hoắc Tư Thần để phòng vạn nhất.

Bởi vì bọn hắn lựa chọn cấp độ Địa Ngục, tiến vào nhà ma không đến ba mét thì bên trong đã tối đen như mực, giơ tay không thấy được năm ngón.

Phía sau bọn họ là bốn người trẻ tuổi đang tràn đầy phấn khởi, trong đó một nữ sinh gọi là tiểu Ngọc nhanh chóng mở miệng.

"Nhanh nhanh nhanh, hoàn cảnh này có khả năng đấy, rất có không khí kinh dị, chúng ta thử một lần nữa!"

Hoắc tư Thần nghe xong, nhịn không được quay đầu lại hỏi một câu.

"Các bạn thử làm gì?"

Tiểu Ngọc trả lời ngay: "Thử mời bút tiên xem có được không, tôi thấy ở trên mạng, nói là môi trường càng đáng sợ thì càng dễ dàng thành công!"

Hoắc tư Tước khóe miệng co quắp: "Cho nên? Các bạn liền đến nhà ma, chọn cấp Địa Ngục để mời bút tiên?"

Bạn trai của Tiểu Ngọc, Mã Trình cười cười: "Các bạn chơi của các bạn, chúng ta chơi của chúng ta, nếu như các bạn muốn cùng nhau chơi, chúng ta cũng không ngại."

Một đôi tình nhân khác, nam gọi Tưởng Vũ, nữ tên là Thư Hiểu Nguyệt, cười tủm tỉm mời bọn hắn.

"Nếu không cùng nhau chơi đi? Ở trong nhà ma cấp Địa Ngục, đủ cho chúng ta chơi một vòng trò bút Tiên, chơi xong chúng ta lại đi ra ngoài, rất nhanh thôi."

Hoắc tư Tước nhíu mày: "Các bạn trước đó từng chơi ở đây rồi?"

Thư Hiểu Nguyệt gật đầu: "Chơi rồi, mặc dù không có mời được bút tiên, nhưng là ở không khí như thế này mà chơi, thì vẫn có cảm giác kích thích!"

Hoắc tư Thần: "Cảm giác muốn chết sao?"

Tưởng Vũ bất mãn: "Nhóc con, cậu có ý gì?"

Hoắc tư Cẩn đứng ra, thanh âm đạm mạc như băng.

"Ý tứ chính là, các ngươi muốn chết là chuyện của các ngươi, không nên kéo theo chúng ta!"

Tưởng Vũ tức giận đến muốn động thủ, bị Mã Trình kéo lại.

"Quên đi, bọn hắn không chơi thì dẹp đi, chúng ta chơi của chúng ta."

Hoắc tư Tước cùng Hoắc tư Thần đều biết trên đời này thật sự có ma quỷ, trước khi đi vẫn không nhịn được nhắc nhở bọn hắn một câu.

"Khuyên các ngươi đừng chơi, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, lỡ như có chuyện chẳng may thì không hay đâu!"

Chỉ là bốn người này, ai cũng không nghe lọt tai.

Ba anh em Hoắc tư Cẩn di chuyển, bọn họ đã không kịp chờ đợi mà bắt đầu vòng thứ nhất trò chơi.

Hoắc tư Cẩn dẫn đầu đi trước, đột nhiên nhìn thấy một người mặc váy liền áo màu trắng, đứng dựa vào tường ở đằng trước phía bên trái, liền dừng lại.

Trước/190Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Chí Tôn Kiếm Thần