Saved Font

Trước/11Sau

Mượn Bụng Buộc Chồng Quay Về (Mượn Phúc Buộc Phu Hồi)

Chương 6

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Lương Tiếu Mạt không hề nghe lời Quý Triết Nam nghỉ ngơi ở nhà, mà còn đi xe anh tiện thể cùng nhau đến công ty.

Trải qua tối hôm qua, giữa hai người đã có sự chuyển biến khá ái muội, cô thậm chí còn cảm thấy Quý Triết Nam luôn lạnh như băng trước kia, hình như đã bắt đầu có tình cảm giống người bình thường.

Dọc theo suốt đường đi, Lương Tiếu Mạt không nghịch ngợm nhìn đông ngó tây nữa, trước kia cô hoàn toàn coi thường Quý Triết Nam, thỉnh thoảng còn có thể tám nhảm vài câu, nhưng bây giờ, kẻ lắm mồm như cô lại chẳng biết nên nói gì.

“Em xác định việc đi làm thật sự không thành vấn đề sao?” Quý Triết Nam mở lời trước, trong lúc đó tầm mắt còn không chút e thẹn liếc về phía hai chân của cô, “Anh nghe nói lần đầu tiên của phụ nữ thường không thoải mái, nghỉ ngơi nhiều có lẽ sẽ tốt hơn.”

Nghe vậy, mặt Lương Tiếu Mạt phút chốc đỏ bừng.

Cái tên chết tiệt này, trông đứng đắn như vậy mà miệng có thể nói ra những thứ này.

Hung hăng trừng mắt liếc anh một cái, tức giận xuống xe, “Em sợ em mà không đi làm, sẽ bị người lòng dạ hẹp hòi, lại tìm cớ khấu trừ tiền lương của em.” Nói xong, cô dùng sức đóng sập cửa xe, tức giận lắc lắc eo nhỏ đi ra.

Quý Triết Nam ngồi ở chỗ điều khiển xe, mỉm cười mỹ mãn, trước kia anh sao có thể không phát hiện, cảm giác khi cùng cô ở một chỗ lại thoải mái và thú vị như thế!

Nổi giận đùng đùng nặng nề đi vào phòng kế hoạch, Lương Tiếu Mạt cơ hồ là lập tức cảm thấy sự không thích hợp.

Những chị em tốt, anh em đồng nghiệp thân quen của cô trước kia, nay vừa nhìn thấy cô, ánh mắt đều chứa vài phần khiếp đảm, đến cả thái độ của quản lí Cao xinh đẹp cũng trở nên khiêm nhường, cung kính vài phần.

Lương Tiếu Mạt liếc nhìn một cái xem thường, không khách khí ôm lấy bả vai quản lí Cao xinh đẹp, môi tiến đến bên tai cô ấy, “Ê, các người có cần quá đáng như vậy không? Mới một buổi tối, đã phân ranh giới sông nước rõ ràng như vậy rồi sao?”

Làm ơn đi, cô tuyệt đối không hy vọng thân phận quỷ quái phu nhân tổng tài này làm ảnh hưởng đến cảm tình cùng các đồng nghiệp đâu.

Quản lí Cao xinh đẹp hướng về phía cô lễ phép chớp mắt, “Không có biện pháp, từ sau khi các đồng nghiệp biết quan hệ giữa cô và tổng tài, nghĩ mãi, vẫn cảm thấy đối với cô kính nhi viễn chi1 (1kính cẩn, khiêm nhường) một chút có lẽ sẽ tốt hơn.”

“Gặp quỷ!” Cô rủa thấp một tiếng, nhìn nhóm đồng nghiệp sau khi cô xuất hiện, lập tức làm bộ như đang cố gắng làm việc, nhịn không được lớn tiếng nói: “Các vị, nếu các người còn coi tôi là chị em tốt, bạn tốt, thì có thể đừng xem tôi là gian tế hay không?”

Mọi người nghe vậy, đều kinh ngạc ngước đầu lên nhìn về phía cô.

Lương Tiếu Mạt nhìn mọi người chung quanh, “Có một số việc căn bản là không giống như bề ngoài các người thấy, trên thực tế, trước khi tôi nhậm chức ở Quý thị, tuy rằng có danh nghĩa vợ chồng với tổng tài các người, nhưng hoàn toàn không phải là vợ chồng thật.”

“Nhưng tôi nghe tổng thư ký Triệu tiểu thư nói, cô đã kết hôn với tổng tài được hơn hai năm rồi mà.” Tiếng nói nhu nhược của một nhân viên nữ vang lên.

“Đúng vậy thì sao? Ai quy định kết hôn hai năm thì sẽ có tình cảm thắm thiết, gắn bó thân mật khăng khít? Mặc kệ các người đã nghe Triệu tiểu thư đó nó những thứ kỳ quái gì, tôi khẳng định cuộc hôn nhân giữa tôi và Quý Triết Nam lúc đó chỉ là ép duyên thôi.”

Thấy biểu tình kinh ngạc khó hiểu của mọi người, Lương Tiếu Mạt vội vàng giải thích: “Ở thời điểm tôi còn chưa sinh ra, cuộc hôn nhân này đã bị các trưởng bối an bài hết, trên danh nghĩa tôi là vị hôn thê của Quý Triết Nam, nhưng trên thực tế thì tôi không có hiểu biết gì về anh ta cả, đoạn diễn ngắn trước mặt người khác ân ân ái ái ngày hôm qua căn bản chưa bao giờ xảy ra từ trước!”

“Nói cách khác, cô không phải gian tế mà tổng tài an bài ở ngành chúng tôi?”

“Tuyệt đối không phải.”

“Nói cách khác, chúng tôi vẫn có thể giống như trước cùng cô xưng bạn gọi bè, xưng chị nói em sao?”

“Đó là đương nhiên!” Lương Tiếu Mạt vỗ vỗ ngực chính mình, “Tôi thật sự có thành ý muốn đối đãi mọi người trong nhóm này như với anh chị em ruột trong nhà a.”

“Nói cách khác, về sau nếu chúng tôi muốn chi tiền cho cổ phiếu nào, muốn đầu tư vào quỹ nào, cô vẫn sẽ giúp chúng tôi ư?”

“Lương Tiếu Mạt tôi nhất định giữ đúng lời hứa, một mặt một lời.”

Thấy mọi người bắt đầu chậm rãi nhìn nhận cô, Lương Tiếu Mạt thở phào một hơi, đều do tên Quý Triết Nam đáng chết, suýt nữa hại cô vác tội danh gian tế trên lưng.

Đồng sự buông hết khúc mắc trong lòng, một đám đi lên tiền chụp cô bả vai, câu của cô kiên, “Cô nói sớm có phải tốt hơn không, hại chúng tôi lo lắng hãi hùng suốt cả đêm, đều lo lắng mình có bị nói xấu trước mặt lão bản, có bị cô thổi phồng sự thật hãm hại không.”

“Nói thật là tốt rồi, thiếu chút nữa tôi lo sợ đến chết, vừa phải lo cơm áo cho cha mẹ, trong lòng lại có một bóng ma sợ hãi tổng tài, nghĩ chắc sẽ bị cô bán đứng vì tổng tài.”

Lương Tiếu Mạt lập tức túm chặt lấy cổ đối phương, “Làm sao có thể chứ, tính cách anh ta quỷ dị lạnh lùng vô tình, nhưng ở toàn công ty đều có người hâm mộ, đừng nói các người chịu không nổi anh ta, đến ngay cả tôi cũng cảm thấy loại người như anh ta rất khó ở chung, rất quái lạ……” Nhắc tới Quý Triết Nam, cô lại đầy một bụng tức như chỉ muốn phát tiết.

Tuy rằng nghĩ đến chuyện anh vì mình mà thay đổi, đáy lòng dâng lên một thứ cảm giác ngọt ngào, nhưng nghĩ lại lúc nãy tên này dám dùng lời nói kiểu đó trêu chọc cô, cô liền hận không thể đá anh ra ngoài không gian vũ trụ luôn.

Cảm xúc phẫn nộ một khi đã triển khai, cô liền phát huy hết khả năng bịa đặt của mình, đem nhân phẩm Quý Triết Nam quở trách không đúng tý nào.

“Tóm lại, anh ta chính là cái loại nhân vật bất luận ở phim truyền hình hay trong tiểu thuyết, luôn sắm vai tuyệt thế đại nhân nhưng thực chất chỉ là một tên hỗn đản cấp ba!”

Vừa dứt lời, chỉ thấy đồng nghiệp trong nháy mắt trở về đúng vị trí, văn phòng vốn thân thiện ồn ào, trong nháy mắt đã khôi phục sự im lặng.

Cô bắt đầu hoài nghi, chỉ thấy quản lí Cao xinh đẹp liều mạng dùng ánh mắt ám chỉ cho cô, cô âm thầm hô to điềm không tốt trong lòng, chậm rãi xoay người, quả nhiên, Quý Triết Nam đang mặc đồ Tây, đứng thẳng cách đó không xa hướng về phía cô cười tà ác.

Vì sao mỗi lần nói bậy về anh, đều bị anh nghe được?

Chỉ thấy anh vui vẻ quơ quơ chiếc ví da nhỏ tinh xảo, “Thân ái, em để quên ví tiền trong xe anh, nếu em còn muốn lấy lại, mau tới văn phòng anh bắt lấy đi!” Nói xong, cũng không thèm để ý tới cô đang bị anh chọc đến mặt đỏ lên, lập tức xoay thân chạy lấy người.

Lương Tiếu Mạt vừa tức giận vừa buồn cười. Thân ái? Người này kêu có phải đã quá thân mật hay không?

Còn nữa, cho dù anh thật sự rất muốn gọi cô bằng tên thân mật, chẳng lẽ không thể tìm một nơi không có người sao?

Những đồng nghiệp vừa mới tin tưởng cô và Quý Triết Nam không có “Gian tình”, lại một lần nữa dùng ánh mắt hoài nghi liếc về phía cô, cô thật sự khó mở miệng trả lời, vội vàng hổn hển chạy đuổi theo.

Theo đuôi Quý Triết Nam tự tại tao nhã đi vào văn phòng xa hoa kia của anh, không chờ cánh cửa kịp đóng, cô liền một tay đẩy anh vào góc tường, hung tợn nói: “Những lời em vừa mới nói ở phòng kế hoạch, anh rốt cuộc đã nghe được bao nhiêu?”

Quý Triết Nam không hề đem sự uy hiếp của cô để vào mắt, tư thái vẫn mặt dày như trước, “Từ đầu tới đuôi.”

“Người như anh sao cứ thích nghe lén vậy? Có biết cách cư xử đó rất không văn minh hay không?”

Anh hừ nhẹ một tiếng, “Em nói bậy sau lưng người khác, loại hành vi này cũng rất văn minh sao?”

“Em không nói bậy về anh, điều em nói đều là sự thật, người như anh vốn không thú vị rất nhàm chán, mặt mày luôn lạnh như băng, còn thích đặt người khác ở dưới trướng mình.”

Quý Triết Nam thú vị nhíu mày, “Thật đúng là kỳ quái, anh vừa nhàm chán lại không thú vị như vậy, vì sao lúc trước em lại như ruồi bọ bám lấy anh, nhất quyết ở chung với anh?”

“Em bám dính lấy anh, còn ép anh cùng ở chung?” Cô bất mãn hú lên môộ cách quái dị, sau đó lại đột nhiên nghĩ ra điều gì, chậm rãi thu lại khẩu khí cao ngạo. “Em…… Đó là……”

“Là cái gì?” Anh đột nhiên xoay thân, ép chặt cô vào góc tường, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt trói chặt lấy cô, “Nói mau, là cái gì?”

Lương Tiếu Mạt bị ánh mắt âm trầm của anh làm cả người sợ hãi, “Nhưng….. Nếu em nói, anh cam đoan không được mắng em?”

Anh vốn đã biết cô gái này đột nhiên tiếp cận mình, quả nhiên là có mục đích, tuy rằng có hơi bất mãn, nhưng nghĩ đến mấy ngày nay cùng ở chung, đáy mắt lại ẩn ẩn mang theo vài phần ngọt ngào.

Quý Triết Nam cũng không phải là một kẻ dễ dàng đánh người, nhưng anh quả thật rất tò mò rốt cuộc là vì sao cô đột nhiên lại tìm đến anh.

Lương Tiếu Mạt thấy ánh mắt lợi hại của anh chậm rãi trở nên ấm áp hơn, nghĩ rằng chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, hơn nữa cô cũng không phải là một người biết giữ bí mật, liền đơn giản thẳng thừng khai ra hết mục đích tiếp cận anh.

Nghe xong lời tự bạch của cô, mặt mày Quý Triết Nam lại càng nhăn lại gắt gao hơn, “Nói vậy, sở dĩ lúc trước em đáp ứng bằng hữu của mình, hoàn toàn chỉ vì một cái ví da, cùng với vài vị khách thôi sao?”

“Tĩnh Nhã có tài năng thiên phú ở phương diện thiết kế nha, ví da mà cô ấy thiết kế mỗi cái ít nhất trị giá mười vạn, căn bản không phải là “một cái ví da” thông thường đâu, còn nữa, những vị khách cô ấy giới thiệu đều có rất nhiều tiền……” Nhỏ giọng giải thích vài câu, lại nói: “Anh đã đáp ứng là không mắng em, nam tử hán đại trượng phu, nói lời phải giữ lấy lời.”

Tuy rằng cô biết Quý Triết Nam có tức giận đến mấy cũng không bao giờ động thủ đánh người, nhưng kiểu gì cũng phải trải qua gian nan khổ cực cho mà xem.

Qua một lúc lâu sau, thấy anh vẫn như trước không nói chuyện, biểu tình cũng lạnh như băng, thật sự không thoải mái.

Cô nghĩ mãi, bắt đầu kiểm điểm lại chính mình xem bản thân có phải đã quá đáng quá hay không.

Mặc kệ nói như thế nào, cô và Quý Triết Nam trước kia đều nước sông không phạm nước giếng nước, đột nhiên vì phải giúp bằng hữu báo thù liền vượt qua giới hạn, lấy tình cảm của người ta đùa bỡn vì lợi ích cá nhân, tuy rằng cô cũng đã bồi thường bằng chính bản thân mình, nhưng nói như thế nào, đều do cô không đúng trước y.

“Em biết lúc trước mục đích tiếp cận anh của em quả thực có vài phần bất lương, nhưng đã tiếp xúc lâu với anh, phát hiện ra kỳ thật anh cũng không tệ như vậy, người khác đều nói tính tình anh lạnh lùng kỳ quái, vô luận là cao hứng hay tức giận, luôn bảo trì gương mặt anh cho đến chết…… Ách…… Ý của em là, biểu tình lãnh khốc, anh đừng dùng ánh mắt hung tợn đó nhìn em, tiếng Trung Quốc của chúng ta phong phú thâm thuý, dùng sai từ hình dung cũng không phải chuyện lạ mà.”

Cô vội vàng pha trò, lại nói lấy lòng tiếp: “Mặc kệ người ngoài đánh giá anh như thế nào, nhưng trong mắt em anh luôn là vì sao sáng, kỳ thật ở chung cùng anh mấy ngày nay, em cũng phát hiện ra anh có rất nhiều ưu điểm.” Cô vừa nói, vừa đàn những ngón tay vào nhau, “Thí dụ, tuy rằng bề ngoài anh lạnh lùng, nhưng nội tâm lại rất nhẵn nhụi ôn nhu.”

Quý Triết Nam là người đàn ông duy thứ nhất chủ động giúp cô bác xác cua.

“Còn nữa, tuy rằng anh làm việc quyết đoán, tuyệt tình, nhưng năng lực làm việc của anh thì không thể phủ nhận được; Mặc dù anh luôn giữ khoảng cách với nhân viên, nhưng anh luôn đem lại lợi ích cho bọn họ, có thể khiến người ta nguyện ý vì anh mà vượt qua lửa nhảy xuống sông…”

Trong khoảng thời gian công tác ở Quý thị này, tuy rằng thỉnh thoảng cũng sẽ nghe được đồng sự oán giận anh khó tiếp xúc, nhưng tất cả các nhân viên từ trên xuống dưới, ai cũng đều hài lòng về anh.

“Tóm lại, em cho rằng anh là một quý công tử mặt lạnh tâm nóng, không biết biểu đạt tình cảm của mình…… Ơ……”

Lời của cô còn chưa nói dứt, thân đã bị anh kéo vào trong lòng, miệng cũng bị anh bá đạo che lại.

Cô trợn tròn mắt, giật mình để đầu lưỡi anh tùy ý linh hoạt xâm nhập, trải qua một trận đòi lấy không kiêng nể gì xong, cả người cô bị hôn đến thất điên bát đảo, tiếp theo lại nghe thấy anh nói ghé vào tai cô: “Mạt Mạt, nếu em muốn nói rằng em yêu thương anh, có thể trực tiếp nói vào vấn đề luôn.”

“Kỳ thật……”

Ngay khi cô muốn há mồm hết sức cãi lại, anh dùng lực chế trụ thắt lưng của cô, làm thân cô càng gần sát thân mình “Bất luận lúc trước em tiếp cận anh vì cái dạng mục đích gì, cũng không quản lúc trước anh đã từng coi thường thê tử là em, anh vẫn không thể không thừa nhận, trong mấy ngày em xông vào thế giới của anh, anh không thể khống chế được bản thân mình không yêu thương em.”

Tập đoàn Quý thị bắt đầu thi công toà nhà mười chín tầng, là một nơi phục vụ giải trí, toàn bộ tầng trệt bày đầy đủ mọi kiểu dáng, loại hình, phương tiện giải trí, có phòng chơi bóng bàn, bóng đá, bóng rổ, cùng đủ loại thiết bị trò chơi hiện đại hoá, nhưng lại khiến nhân viên bận rộn hơn rất nhiều, họ thường lợi dụng giờ nghỉ trưa hoặc thời điểm chiều tối chạng vạng để vận động, thả lỏng tâm tình.

Lương Tiếu Mạt chính là tấm gương tốt nhất của sự kết hợp giữa lao động và vui chơi, chủ trương sống của cô là — tiền vĩnh viễn kiếm mãi không xong, cho nên giữ gìn thân thể khỏe mạnh mới là điều quan trọng nhất.

Cho nên khi đang yêu, cô bắt đầu chủ trương thổi thêm không khí vui vẻ vào công ty, sau khi ăn xong liền ghé vào chơi trò chơi máy tính với đồng nghiệp, vận động mọi ngươi cùng chơi một trận đấu “nghiệp dư”.

Trận đấu chia làm vài hạng mục, phần thưởng đều rất lớn, chẳng những có thể đạt được một bó tiền thưởng to, còn có thể kiếm được vé đôi đi du lịch nước ngoài của công ty.

Giải thưởng hấp dẫn như thế đương nhiên sẽ thu hút nhiều nhân viên tham gia, dù sao lão bản Quý thị cũng luôn luôn ra tay hào phóng.

Đối với hoạt động như vậy, Quý Triết Nam ngồi tính tiền xem náo nhiệt mà thôi,

Y theo cách nói của Lương Tiếu Mạt, mỗi ngày đều phải ngồi làm việc ở công ty, thời gian lâu ắt sẽ sinh bệnh, chỉ cần không ảnh hưởng đến công việc, cô muốn làm như thế nào tùy cô.

Chuyện tình yêu của anh và Lương Tiếu Mạt, bây giờ trong công ty đã ồn ào huyên náo biết hết cả rồi, nhân viên đánh giá về Lương Tiếu Mạt cũng thực không sai.

Phu nhân tổng tài thân thiết hiền hoà không hề kiêu ngạo, phu nhân tổng tài luôn cố gắng vì lợi ích của nhân viên, phu nhân tổng tài thường xuyên giúp đỡ việc khó của nhân viên…..

Những lời đồn như vậy được hai ba ngày đã sớm vào tai Quý Triết Nam, đến ngay cả anh cũng nhịn không được rất muốn tận hưởng cảm giác làm cộng sự của phu nhân tổng tài.

Nhàn nhã ngồi trong văn phòng của tổng tài, vừa chậm rãi lật xem đống văn kiện trong tay, vừa nghĩ, từ sau khi ở chung với Lương Tiếu Mạt, chứng mất ngủ nhiều năm của anh quả nhiên đã tốt hơn nhiều rồi.

Điều anh không thể tin được là, mỗi giây mỗi phút ở cùng anh, cuộc sống vốn chỉ có hai màu đen trắng của anh, chậm rãi có thêm nhiều màu sắc, thậm chí chỉ cần nghĩ đến hình ảnh của cô, tâm tình cũng sẽ không tự chủ được cảm thấy rất thỏa mãn.

“Tổng tài không tốt rồi……” Thư ký đột nhiên đẩy cửa ban công ra, vẻ mặt thất kinh, “Phu nhân của ngài vừa mới ngất xỉu ở bàn chơi bóng bàn……”

“Anh nói cái gì?!”

Quý Triết Nam ôm Lương Tiếu Mạt đang hôn mê bất tỉnh dường như phi vọt vào bệnh viện, khi bác sĩ kiểm tra xong, anh vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ biết được một tin tức, anh sắp phải làm cha.

“Thai nhi đã được bảy ngày, đang trưởng thành rất tốt trong bụng mẹ, tuy nhiên ba tháng đầu là kì nguy hiểm, trong khoảng thời gian này, nhất định phải cẩn thận gấp bội, trăm ngàn lần không được phép kịch liệt vận động.”

Lương Tiếu Mạt đã sớm tỉnh lại, bị Quý Triết Nam bắt dựa vào trong ngực anh, trên người còn đắp một cái chăn bông nhỏ.

Bởi vì cô vừa mới chơi bóng bàn rất kịch liệt nên thân thể thiếu nước, phát sinh tính hôn mê ngắn ngủi, may mắn anh đưa cô đi bệnh viện đúng lúc, hơn nữa thân thể của anh luôn luôn rất cường tráng, thai nhi trong bụng mới có thể bình yên vô sự được như vậy.

Chẳng qua sau khi cô tỉnh lại, lập tức bị Quý Triết Nam hung hăng giáo huấn một chút.

Mang thai bảy ngày, cũng có nghĩa là MC2 (2viết tắt của Menstrual Cycle, có nghĩa là kinh nguyệt – Từ này có trong “Vị hôn phu bất đắc dĩ nên mình nhớ =]~) của cô tháng này căn bản không đến, đối với một người phụ nữ mà nói, MC đến chậm, nên có ý thức lo lắng chứ.

Nhưng Lương Tiếu Mạt cũng giải thích, MC là tự do, cô không thể ép nào khi nào thì đến, khi nào thì đi, đến thì cô tự nhiên hoan nghênh, không đến cô cũng không có biện pháp.

Tóm lại MC đã muộn suốt nửa tháng, cô căn bản không để ở trong lòng.

Chẳng những bác sĩ không biết nói gì về lời giải thích của cô, ngay cả Quý Triết Nam cũng rất muốn cười cô một chút.

Nghe được tương lai ba tháng của mình, cô cảm thấy mình giống như một đứa bé bị bảo hộ, liền lập tức oa oa kêu to, “Một tuần nữa là công ty tổ chức trận đấu rồi……”

Tuy rằng mọi thứ là do cô bày ra, nhưng cô đã vận động tinh thần mọi người bằng cách tham gia hai hạng mục rồi.

Rất nhanh, lời của cô liền nhận được một cái nhìn chằm chằm tàn nhẫn, người đàn ông đang che chờ cô trong ngực không ngại ngùng đánh vào mông cô một cái, “Em muốn mang bụng bầu đi đánh bóng? Em không muốn sống hả?”

Đúng vậy, tuy rằng sinh mệnh nhỏ trong bụng này đến có chút ngoài ý muốn, nhưng dù sao cô cũng không thể mang thai lại còn đi tham gia trận đấu thể dục được.

Bị hung hăng giáo huấn xong, Lương Tiếu Mạt lập tức ngậm miệng lại, bởi vì không nghe lời thì kết cục sẽ thực thảm, cô cũng không muốn bị chồng giáo huấn trước mặt nhiều người như vậy một lần nữa đâu.

Tộc trưởng họ Quý rốt cục cũng mang thai, chuyện này vốn nên báo cho Quý lão gia và Quý phu nhân ở Thượng Hải ngay, nhưng Quý Triết Nam lại nói, chờ cục cưng lớn hơn một chút, vào thời điểm có thể hoàn toàn nhìn ra hình thái, báo cho ba mẹ sẽ tốt hơn.

Lương Tiếu Mạt không có ý kiến, dù sao khi làm mẹ, cho dù có là người con gái thông minh đến mấy, cũng không thể không luống cuống tay chân một chút.

Quý Triết Nam luôn luôn nổi danh lạnh lùng này khi làm cha cũng bắt đầu có tình cảm giống người bình thường nhiều hơn một chút.

Anh chẳng những đúng định kỳ đưa bà xã đi khám thai, còn có thể trong thời gian làm việc vất vả này, giành riêng một khoảng thời gian cùng bà xã đến cửa hàng mua đồ cho em bé.

Anh vĩnh viễn cũng không quên được, lần đầu tiên nhìn thấy màu sắc rực rỡ của siêu âm màu, khi em bé mới chỉ là một khối thịt, ở sâu trong nội tâm anh đã kích động biết bao nhiêu.

Thì ra đó là em bé ở thời kì đầu, nhưng ngay cả mắt mũi cũng đều nhìn không ra.

Loại sự tình này thường khiến bậc làm cha hào hứng vô cùng, giúp Quý Triết Nam duy trì tâm tình tốt suốt một thời gian dài.

Trong cửa hàng đồ dùng cho trẻ con, Lương Tiếu Mạt hoàn toàn không nhìn ra đang mang thai, nhìn đông ngó tây, thỉnh thoảng sẽ giơ lên trang phục quần lót rất đáng yêu, lớn tiếng ồn ào —

“Triết Nam Triết Nam, anh nhìn xem, cái yếm màu hồng nào đáng yêu quá đúng không?”

“Triết Nam anh lại đây nhìn đi, cái tã này vừa vặn ha, ta có thể mặc cho con rồi đưa bé đến hội thảo luôn.”

Thấy bộ dạng cao hứng phấn chấn của cô, tâm tình Quý Triết Nam tốt theo.

Xem ra cục cưng này tới thật đúng thời điểm, đúng lúc tình cảm giữa bọn họ đang rất ngọt ngào, cả hai vợ chồng đều thực chờ mong cục cưng có thể sinh ra nhanh hơn một chút.

Về phần hiệp ước ba năm quỷ quái kia, đã sớm bị Quý Triết Nam bỏ qua lâu rồi.

Lương Tiếu Mạt điên, vậy anh và cô sẽ cùng nhau điên.

Từ khi có cục cưng, cứ ba ngày lại thấy họ xuất hiện trong cửa hàng đồ dùng cho trẻ con, nhóm nhân viên cửa hàng đều nhìn họ với ánh mắt hâm mộ.

Nam anh tuấn cao lớn, khí chất cao nhã. Nữ xinh đẹp duyên dáng, cười khẽ rất đáng yêu.

Hơn nữa hiện tại rất ít khi có hai vợ chồng cùng nhau đến mua đồ dùng cho trẻ con, đại đa số đàn ông đều lấy cớ công tác bề bộn nhiều việc để trốn không đi.

Nhìn đến nhân viên cửa hàng cách đó không xa thỉnh thoảng lại hướng về phía họ nói điều gì đó, thỉnh thoảng còn lộ ra biểu tình hâm mộ, đàm luận rôm rả về họ, Lương Tiếu Mạt cảm thấy thật sự rất thỏa mãn.

Cô rúc vào người chồng, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai anh nói: “Tuy rằng em biết anh thích chọc người mình yêu, nhưng em phi thường nguyện ý muốn nghe anh nói thích em nha.”

Đang cầm xe đầy chứa rất nhiều đồ lót đáng yêu Quý Triết Nam nghe xong, nhịn không được lườm cô một cái xem thường. Cô gái này thật đúng là không biết xấu hổ.

Có thể thấy được vẻ mặt cô chờ mong, đáy lòng anh xẹt qua một trận mềm mại, chậm rãi đem môi tiến đến bên tai cô, “Là là là, anh thích em, thích chết đi được, vừa lòng chưa?”

“Vâng…… A!”

Anh vừa mới nói dứt lời xong, lập tức được đến làn môi bà xã thơm một cái, trên má vương lại chút ẩm ướt, còn mang theo hương sữa thản nhiên, đó là mùi sữa lúc trước, anh vừa bức cô uống xong.

“Ông xã, em cũng yêu anh.”

Quý Triết Nam hơi hơi sửng sốt, lập tức chậm rãi cười tươi.

Kỳ thật, cuộc sống hạnh phúc, chỉ đơn giản như vậy thôi.

Quý Triết Nam bởi vì công tác quan hệ, không thể không tự mình mang vài cái trợ thủ đi Anh quốc đi công tác.

Trước khi đi, anh dặn dò cô ngàn vạn lần, yêu cầu Lương Tiếu Mạt mỗi ngày nhất định phải ăn cơm đúng giờ, điểm tâm phải kèm một ly sữa, không cho phép về trễ, không cho phép thức đêm, không cho phép hút thuốc uống rượu, dù sao quan trọng nhất là không được thừa dịp anh không có ở đây, làm ảnh hưởng đến sức khoẻ của người mẹ và thai nhi.

Lương Tiếu Mạt cảm thấy như vậy anh thật sự quá dông dài rồi, đừng nói cô không có chút ham mê tìm hiểu việc làm mẹ, cho dù có như vậy thật, lúc này cũng đã được học hết rồi.

Gần đây Quý Triết Nam còn mãnh liệt yêu cầu trước, tuy rằng cô còn có thể mỗi ngày đi làm đúng hạn, nhưng phần lớn mọi việc đều đã được đồng nghiệp khác xử lý.

Nói trắng ra, điều mà cô – phu nhân tổng tài mỗi ngày đi làm phải làm chính là nói chuyện phiếm tám nhảm với đồng nghiệp, thời gian tan tầm vừa đến đã có chồng đến đón đi, ăn cơm dinh dưỡng do đầu bếp chuyên nghiệp nhất làm ra.

Đối với Lương Tiếu Mạt mà nói, cuộc sống mỗi ngày đều giống y như một con sâu gạo, quả thực chính là tận thế.

Cho nên thừa dịp Quý Triết Nam đi công tác, cô rất nhanh được Trác Tĩnh Nhã giới thiệu, trở thành cố vấn của một bạn học thời đại học.

Kể từ đó, tránh không được phải lên máy tính tìm hiểu các tư liệu có liên quan, bất tri bất giác, thời gian đã đến nửa đêm chuẩn bị sáng.

Có chút mệt, nhưng vì Quý Triết Nam đang có case khá lớn, cô tuyệt đối phải tăng ca, vất vả một chút cũng không sao.

Cũng không biết đã làm được mấy giờ, máy tính trên giường đột nhiên vang lên tiếng, theo bản năng cô nhận cuộc gọi máy tính, mới “A lô” một tiếng, đã lập tức nghe thấy tiếng hô rất uy lực của Quý Triết Nam, “Lương Tiếu Mạt, bây giờ đã mấy giờ rồi, vì sao em còn chưa ngủ?”

“Em……” Anh làm sao mà biết cô chưa ngủ? Chẳng lẽ anh đã gắn trộm trang bị giám sát?

“Anh nhận được cuộc gọi của em, a lô đã lâu vẫn không nghe thấy em trả lời, lại nghe được tiếng bàn phím lao xao, nói mau, có phải em lại thức đêm trộm lên mạng không?”

Lương Tiếu Mạt nhanh chóng xem lại nhật ký điện thoại, quả nhiên ở phần cuộc gọi đi hiện lên số điện thoại của anh.

Thì ra điện thoại vừa mới bị mông cô ngồi xuống, có khả năng không cẩn thận ấn gọi, đương nhiên mọi âm thanh sẽ bị anh nghe thấy hết.

Tính toán thời gian, hiện tại vừa vặn là buổi sáng ở Anh quốc, khó trách anh lại nhận điện thoại.

Cô có chút ảo não, bản thân mình rõ ràng rất ít khi làm gì sai, nhưng vì sao mỗi lần phạm lỗi đều bị anh túm được thế.

Vì không muốn bị anh mắng mỏ, cô vội vàng giải thích là mình không hề thức đêm lên mạng, còn nói khi đang có con nhỏ, làm sao cô có thể làm việc nhàm chán này.

“Vậy tại sao anh lại nghe được tiếng tách tách?” Quý Triết Nam hiển nhiên không tin lời giải thích của cô.

“Tách tách? Ồ, em nghĩ đó là cái đồng hồ báo thức em mới mua đó……”

“Đồng hồ báo thức mà lại phát ra tiếng như thế?”

Đối mặt với những lời chất vấn có khí thế bức người trên điện thoại kia, Lương Tiếu Mạt bối rối không biết làm thế nào, “Ai nha, từ hồi anh đi Anh quốc công tác, em và cục cưng đều nghĩ đến anh đến nỗi ngủ không được!”

Dù sao thời gian cách ngày anh về nước chỉ còn có hai ngày, nói dối lúc này cũng không có quá mức, huống chi, mấy ngày anh rời đi, cô quả thật rất nhớ thương anh.

Điện thoại bên kia đột nhiên trầm mặc, qua một hồi lâu mới nói:“Thật sự nghĩ như vậy?”

“Thật sự thật sự, con ở trong bụng cũng vừa mới nói cho em, nó rất nhớ cha, ngay cả nằm mơ cũng mơ thấy cha sớm từ Anh quốc trở về, kể chuyện xưa cho nó nghe đấy!”

Hi! Dùng tiểu bảo bối trong bụng giả truyền thánh chỉ, chiêu này thật không sai đi.

“Bây giờ anh sẽ trở lại đây kể chuyện xưa cho cục cưng của chúng ta luôn……”

Thời điểm đang nói chuyện cùng Quý Triết Nam, Lương Tiếu Mạt đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, cô còn tưởng rằng trong nhà có kẻ trộm, đang chuẩn bị gọi điện thoại báo nguy, liền nhìn đến vẻ mặt mỏi mệt của Quý Triết Nam, mang theo túi hành lý LV xuất hiện ở trước mặt cô.

Cô cầm điện thoại sửng sốt một hồi lâu, mới bỏ điện thoại qua một bên, đầu nhào vào trong lòng anh.

“A — không phải em đang nằm mơ chứ, anh lại về nước trước hai ngày!”

Quý Triết Nam đầu tiên cười, nhưng khi anh nhìn thấy chiếc bút nằm bên cạnh chiếc máy tính trên giường, cùng đống văn kiện và tư liệu, khuôn mặt tuấn tú chậm rãi trầm xuống.

Lương Tiếu Mạt vừa ngẩng đầu lên, vừa vặn thấy được vẻ mặt biến hóa của anh, trong lòng biết mình đã thảm rồi, vì trốn tránh sự răn dạy và trừng phạt, cô vội vàng tắt chiếc máy tính, nhét đống văn kiện vào trong một cái túi to, lớn tiếng ồn ào, “Em cũng không dám nữa, em cam đoan đây là lần cuối cùng.”

Thấy khuôn mặt tuấn tú của anh vẫn tối sầm chẳng phân biệt được cảm xúc của anh, cô mặt dày mày dạn vùi trong lòng anh, làm nũng nói: “Anh không cần tức giận đâu, không có anh ngủ bên người em, người ta có chút không quen, cho nên mới muốn tìm việc để làm, em thề với anh, về sau thật sự không dám nữa.”

Quý Triết Nam thân thể vốn đang đau mỏi hết sức, hiện tại lại nghe được lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ làm nũng của cô, cơn tức nhất thời rút đi không ít, anh nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc ngắn rối bời của cô, bất đắc dĩ nói: “Em thật sự nhớ anh?”

“Đương nhiên là thật!”

“Con cũng nhớ anh?” Ánh mắt liếc về phía bụng bằng phẳng của cô.

Lương Tiếu Mạt nghịch ngợm cười, xoa xoa bụng nhỏ của mình, “Anh thử tưởng tượng xem sao?” Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn lại vùi vào ngực anh, “Mới chỉ xa nhau có mấy ngày, nhưng em cảm thấy như đã cách nhau lâu lắm rồi ấy, thì ra bất tri bất giác trong lòng, em đã yêu anh ở mức khủng bố đến vậy rồi.”

Khuôn mặt tuấn tú của anh rốt cuộc cũng giãn ra, sủng nịnh vuốt ve tấm lưng của cô, ôn nhu nói: “Đứa ngốc này!”

Trước/11Sau

Theo Dõi Bình Luận