Saved Font

Trước/18Sau

Nên Yêu Hay Nên Hận Đây, Bệ Hạ Của Ta.

Chương 11:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đêm đó Nhật Vinh đã “hành” không cho Linh Nhi nghỉ được một chút nào khiến nàng cả người đau nhức, ngày hôm sau phải khó khăn lắm mới dậy được. Linh Nhi tỉnh dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh, thấy bản thân không có một mảnh vải che thân liền hốt hoảng tìm y phục. Mặc lại y phục vào Linh Nhi lại nhớ tới cảnh tượng hôm qua, khiến nàng cảm thấy vừa buồn vừa xấu hổ. Ngày trước mẹ nuôi có nói với nàng là con gái không được tùy tiện để nam nhân chạm vào, càng không được làm chuyện chăn gối với người không phải là lang quân của mình. Ấy vậy mà giờ nàng lại làm trái hết những lời mẹ nói, Nhật Vinh không chỉ chạm vào nàng mà cả chuyện phu thê mới được làm với nhau cũng làm luôn rồi. Nhưng hắn không phải là lang quân của nàng, làm như vậy rồi nàng còn có thể thành thân được nữa không, nghĩ tới đây nàng cảm thấy tủi thân, nước mắt tuôn ra.

Thấy bên cạnh cứ động động, Nhật Vinh cũng tỉnh giấc, hắn quay sang muốn ôm người bên cạnh nhưng không thấy đâu liền mở to mắt ra nhìn quanh. Thấy Linh Nhi đang mặc y phục ngay bên cạnh, Nhật Vinh không hiểu sao lại cảm thấy rất vui, vươn tay ôm lấy eo, mặt thì dựa vào lưng nàng. Linh Nhi vừa ngạc nhiên lại vừa tức giận, nàng vùng ra rồi đứng dậy, định bỏ đi nhưng eo nàng đột nhiên eo đau điếng còn chân thì mất sức khiến nàng ngã lăn ra đất. Nhật Vinh hoảng hốt, lập tức xuống giường đỡ Linh Nhi dậy.

“Tránh xa ta ra” Linh Nhi tức giận dùng hết sức đẩy Nhật Vinh ra khỏi người mình, càng nhìn hắn nàng lại nhớ đến chuyện hôm qua. Nhật Vinh hoang mang, hắn chưa bao giờ thấy Linh Nhi tức giận đến vậy, hắn cũng chẳng biết tại sao. Nhìn gương mặt ngây thơ đó của Nhật Vinh, Linh Nhi càng thêm tức giận. Sau tất cả chuyện này chẳng phải người thiệt thòi nhất là nàng sao, sau này làm sao nàng có thể thành thân nữa đây. Càng nghĩ càng giận nàng dùng hai tay đánh vào người Nhật Vinh, nức nở “Người... tại sao lại làm vậy với ta? Sau này ta biết làm sao đây? Người làm vậy sao ta có thể thành thân với ai được nữa”.

“Không... không được thành thân, Linh Nhi phải ở cạnh ta” Nhật Vinh có vẻ rất nhạy cảm với hai từ thành thân, nghe Linh Nhi vừa đề cập đến là liền phản ứng, hắn ôm lấy nàng, mặc cho nàng đánh cũng nhất quyết không chịu buông ra. Linh Nhi hết sức chỉ còn biết khóc “Đồ ích kỷ, người chỉ biết có bản thân mình thôi, còn ta phải làm sao đây”. Nhật Vinh cũng rối lắm, hắn chẳng biết nói gì, chỉ ôm Linh Nhi vào lòng vỗ về. Khóc mãi cũng mệt, Linh Nhi thôi không khóc nữa, Nhật Vinh thấy nàng ngừng khóc cũng mừng thầm, vui vẻ dụi mặt vào vai nàng.

“Mau tránh ra, ta vẫn chưa hết giận người đâu đấy” Linh Nhi bực dọc vùng ra khỏi Nhật Vinh, dù tiếc lắm nhưng hắn sợ nàng giận nên không dám hó hé gì, chỉ phụng phịu ôm gối. Do tạm thời chưa thể đứng dậy được nên Linh Nhi đành phải ngồi lại trên giường một lúc, nàng lui đến cuối giường để tránh tiếp xúc với Nhật Vinh và vô tình thấy được một cuốn sách lọt dưới khe giường. Tò mò, Linh Nhi lấy nó rồi lật ra xem thử, mặt nàng bất chợt tối sầm, đóng ngay cuốn sách lại và tức giận ném nó về phía Nhật Vinh “Không ngờ người lại là kẻ như vậy”. Nhật Vinh ngơ ngác lặt cuốn sách ra xem, mới nhìn được trang đầu hắn đã đỏ mặt, nhìn bộ dạng đó Linh Nhi lập tức né xa.

“Đây... là sách học của ta” Nhật Vinh cúi đầu, ngượng ngùng nói. Linh Nhi vẫn chưa hiểu lắm, cuốn sách đó đầy hình ảnh nhạy của của nam nữ như vậy thì sao mà học chứ. Nhật Vinh lén ngước lên nhìn Linh Nhi, thấy nàng khó hiểu nhìn hắn thì liền cúi đầu nói tiếp “Mẫu hậu kêu ta học”. Nghe tới đây Linh Nhi mới hiểu, trước giờ Nhật Vinh đi học hóa ra là học thứ này, thật đúng là kì quặc, sao lại cho hắn học cái này cơ chứ và chính thứ này đã hại đời nàng, thật tức chết mà. Nhật Vinh cầm cuốn sách, trong lòng có chút uất ức, hắn tiến lại gần Linh Nhi nắm lấy tay áo nàng “Mẫu hậu kì lắm, bắt ta làm vậy với người lạ, ta không thích”. Linh Nhi nghe vậy vừa tức vừa buồn cười, hắn làm vậy chẵng lẽ nghĩ nàng thích lắm sao. Không chịu nổi câu chuyện kỳ quặc này nữa, Linh Nhi cố đứng dậy đi ra khỏi phòng nhưng... lại bị Nhật Vinh túm lại, kéo nàng sà vào lòng mình. Linh Nhi vốn đã long thể bất an rồi mà chuyện này cứ lặp đi lặp lại thiệt đúng là thách thức sức chịu đựng của nàng “Thái tử, người đừng làm vậy nữa được không?”

“Ta sẽ ngoan, sẽ nghe lời Linh Nhi vậy nên đừng đi thành thân được không?” Nhật Vinh gục đầu vào vai Linh Nhi, nói giọng nghe rất... thật lòng. Linh Nhi không biết phải nói sao, nàng không tin được những lời mà kẻ ngốc nói vì không biết là thật hay đùa, nhưng câu nói đó của Nhật Vinh khiến nàng mủi lòng. Cái gì thì cũng đã lỡ rồi, dù không biết là Nhật Vinh nói thật hay đùa thì cũng đâu còn sự lựa chọn nào khác, nàng cười nhẹ rồi đưa tay xoa đầu Nhật Vinh. Thấy Linh Nhi nhẹ nhàng với mình, Nhật Vinh vui như cún con gặp chủ, ôm chầm lấy nàng từ phía sau, hôn hôn má nàng. “Này, đừng lợi dụng thời cơ nhé.” Linh Nhi búng mũi hắn, sơ xuất một chút là giở trò ngay. Nhật Vinh không nói gì, chỉ cười hì hì.

Trước/18Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh 90 Tiểu Kiều Tức