Saved Font

Trước/45Sau

Nếu Không Có Gặp Anh

Chương 5: Cô Suýt Nữa Thì Chết Rồi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tần Thanh Thủy cứ nắm trên giường mổ như vậy, nhịp tim đang từ từ đập chậm lại.

Trên màn hình thiết bị đặt bên cạnh, đường cong biểu thị nhịp tim đang dần trở thành một đường thẳng….

Tần Tâm Liên đắc ý nhìn chằm chằm vào đường thẳng trên màn hình, trên khuôn mặt từ từ lộ ra một nụ cười độc ác lạnh đến thấu xương.

Tần Thanh Thủy, đáng lẽ cô nên chết từ sớm rồi, nếu không phải là vì cô, cô ta đã sớm trở thành bà Lục danh chính ngôn thuận rồi.

“Tít….” Cuối cùng, tim của Tần Thanh Thủy cũng ngừng đập.

Tần Tâm Liên nở một nụ cười hài lòng.

Nhưng một giây sau, trên hành lang lại vang lên tiếng cãi vã.

“Lục Ngôn, anh đang làm cái quái gì thể? Anh thật sự muốn giết hại Thủy sao?” Người đang hét lên là Cố Thành Danh, anh đẩy người y tá đang xông đến để ngăn anh lại, đi mấy bước lao đến cửa phòng phẫu thuật, dùng lực đạp mạnh vào cửa: “Mở cửa cho tôi! Thủy đâu, tôi phải đưa cô ấy đi!”

Tần Tâm Liên bị dọa sợ đến mức biểu cảm trên khuôn mặt lập tức thay đổi, vội vàng nằm lên giường mổ, lo lắng hét lên: “Mau gây mê cho tôi, nhanh lên, để tôi giả vờ như đang phẫu thuật!”

“Ồ, ồ, được.” Vị bác sĩ ở bên cạnh vừa vội vàng tiêm thuốc gây mê cho cô ta, vừa hỏi: “Vậy cô Tần Thanh Thủy thì sao, có cần cấp cứu không?”

Tần Tâm Liên nhìn lại nhìn dáng vẻ bình thản nhợt nhạt của Tần Thanh Thủy, nói một cách hung ác: “Không được cứu! Tôi muốn cô ta chết!”

“Vâng.”

Bác sĩ vừa tiêm thuốc gây mê cho Tần Tâm Liên xong, cửa phòng phẫu thuật đã bị Cố Thành Danh đạp ra, sau đó xông vào.

Đương nhiên cũng nhìn thấy trên màn hình của thiết bị đo nhịp tim, nhịp tim của Tần Thanh Thủy đã thành một đường thẳng.

“Thủy….” Vẻ mặt Cố Thành Danh lập tức trở nên rất khó coi, anh điên cuồng túm lấy cổ áo của một bác sĩ: “Các người đang làm cái gì vậy, mưu sát sao? Lập tức cấp cứu cho Thủy! Nhanh lên!”

Lúc này, bác sĩ mới phản ứng lại, khuôn mặt hiện lên sự do dự nói: “Cái này….sợ là….”

“Cấp cứu cho cô ta!” Một giọng nói điềm tĩnh đột nhiên vang lên, là Lục Ngôn.

Khuôn mặt anh rất u ám, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt của Tần Thanh Thủy: “Nếu như cô ta thật sự chết, tất cả những người ở đây, đừng ai mong sống sót!”

Mấy vị bác sĩ sau lưng lạnh toát, bắt đầu lo lắng, vội vàng cấp cứu cho Tần Thanh Thủy.

Người lên tiếng cảnh cáo là Lục Ngôn đó.

Cả thành phố A này, cho dù là xúc phạm Diêm Vương cũng không dám xúc phạm đến anh!

Bác sĩ lập tức tiến hành hồi sức tim phổi (CPR) cho Tần Thanh Thủy.

May là, thời gian tim cô ngừng đập rất ngắn, cũng may mắn trong phòng phẫu thuật được trang bị rất đầy đủ, nửa phút sau, nhịp tim của Tần Thanh Thủy đã hồi phục lại.

Vị bác sĩ phẫu thuật chính thở phào nhẹ nhõm, liếc nhìn khuôn mặt mờ mịt không rõ của Lục Ngôn, thận trọng hỏi: “Anh Lục, vậy, phẫu thuật thay thận, còn làm không?”

“Phẫu thuật thay thận?” Cô Thành Danh không thể tin được lên tiếng, nhìn chằm chằm vào Lục Ngôn: “Lục Ngôn, anh còn là con người không? Anh vì một người phụ nữ như Tần Tâm Liên, mà muốn lấy đi một quả thận của Thủy? Anh có biết cô ấy yêu anh như thế nào không, anh làm như vậy, có khác gì thiên đao vạn kiếm đâm vào trái tim cô ấy?”

Lục Trình Thiên cũng nhìn Cố Thành Danh với một ánh mắt hung ác không kém: “Tôi chính là muốn cô ấy róc da róc thịt cô ta! Cố Thành Danh, anh quan tâm đến vợ của tôi như vậy, thế nào, anh và cô ta có tình cảm cá nhân với nhau sao?”

Cố Thành Danh nắm chặt tay, vẻ mặt vô cùng tức giận: “Tôi cũng hi vọng như vậy! Như vậy, Thủy sẽ không không quan tâm đến lòng tự trọng mà bám lấy anh. Một người đàn ông lạnh lùng độc ác như anh, căn bản không xứng với những gì cô ấy bỏ ra!”

Nói xong, Cố Thành Danh trực tiếp ôm Tần Thanh Thủy đang trong tình trạng hôn mê, sải bước đi ra ngoài.

“Cố Thành Danh, anh đặt vợ của tôi xuống!” Lục Ngôn ngăn anh lại, một cơn bão vô cùng đáng sợ đang dâng lên trong mắt anh: “Cô ấy là người của tôi!”

Cố Thành Danh không hề sợ hãi nhìn thẳng vào ánh mắt của Lục Ngôn: “Anh không xứng làm chồng của cô ấy! Lục Ngôn, hôm nay, tôi nhất định phải đưa cô ấy đi!”

Ánh mắt của hai người va chạm với nhau ở giữa không trung, bầu không khí vô cùng căng thẳng.

Vị bác sĩ ở bên cạnh nhìn qua nhìn lại, thực sự rất sợ hai người bọn họ lao vào đánh nhau, vội vàng nói: “Trước tiên vẫn nên đưa bệnh nhân đến phòng chăm sóc đặc biệt trước, nhịp tim của cô ấy vừa mới phục hồi lại….”

Lúc này Cố Thành Danh mới đột nhiên phản ứng lại, vội vàng đặt Tần Thanh Thủy lên cáng, sau đó đi theo y tá và bác sĩ đưa cô đến phòng chăm sóc đặc biệt.

Sắc mặt của Lục Ngôn rất khó coi, cũng muốn đi theo nhưng lại bị một y tá gọi lại.

“Anh Lục, cô Tần Tâm Liên vẫn còn đang hôn mê chưa tỉnh lại….”

Trước/45Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Cao Thủ Tại Đô Thị