Saved Font

Trước/161Sau

Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 17: Song Tu Bí Pháp Trong Truyền Thuyết

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
•What the hell ! Đây cmn chẳng lẽ là song tu trong truyền thuyết.

Hải trong lòng dấy lên bão táp. Nếu thật sự như vậy thì lần này thơm cmnr lượm ơi. Vừa được phang vừa thăng cấp tu vi. Cái này sướng tê cỡ nào.

Mà không chỉ có Hải, cả Bạch Linh Nhi cũng cảm nhận được.

•A ! Đây không phải là thái dương bổ âm, thái âm bổ dương trong bí kíp sao.

Nàng sựt nhớ là đã từng đọc qua công pháp ở một trang nào đó có nhắc đến vấn đề này. Tuy nhiên nàng không quan tâm đến bởi vì vấn đề này quá tế cmn nhị. Ai mà ngờ lần này lại có tác dụng. Đem so với hút tà khí từ Hải thì tốt hơn không chỉ một lần. Bởi vì trong lúc giao hợp chân khí hai người không ngừng trao đổi, tuần hoàn không ngớt nên năng lượng sinh ra cũng nhiều hơn mà không một chút ngắt quãng.

Lần đầu tiên Bạch Linh Nhi có ý định sử dụng cách này để tu luyện. Tuy nhiên bởi vì ngượng nên nàng vẫn đang đấu tranh tâm lý. Và rốt cuộc dục vọng cũng thắng lý trí. À không, phải nói là ý chí cầu tiến thắng lý trí. Ừm, chắc chắn là như vậy. Bạch Linh Nhi tự nhủ với mình, sau đó thì thả hồn vào cơn gió.

•Lần này trúng cmn tủ rồi lượm ơi.

Hải vừa đê mê phê ngất ngây, vừa cảm giác pháp lực đang tăng lên. Hiện tại trạng thái của hắn so với hút cần còn muốn phê hơn. Hắn không ngờ chỉ đem một tiểu hồ ly đè ra chờ ịch thôi mà lại được lợi ích như vậy. Thế gian nếu ai so với hắn may mắn hắn liền sẽ đập thành đầu heo.

Cứ thế hai con người bắt đầu cuộc giao hoan không bờ không bến.

Ba ngày sau.

•Aaaaa không được rồi... Ta sắp, sắp... Aaaaaa.

Hải gân cổ nổi lên, hai mắt trợn trừng. Hông như máy khâu không ngừng va đập vào hạ bộ của Bạch Linh Nhi. Một cảm giác buốt giá bao chùm đỉnh đầu, rồi không tự chủ bắn hết vào trong.

•Phù , hộc, hộc...

Hải thở không ra hơi, yếu ớt đổ rạp xuống ngực Bạch Linh Nhi, vùi đầu vào núi thịt. Ba ngày cày cuốc đã đem tinh lực của hắn rút sạch.

•Tiếp tục đi, đừng dừng lại..

Bạch Linh Nhi ở bên dưới cũng đã mệt đờ đẫn người, hạ bộ sớm mất cảm giác. Tuy nhiên việc tu vi thăng lên đã khiến nàng phát nghiện. Cứ hối thúc Hải tiếp tục chiến đấu.

•Cha nó! Không chơi nữa. Ta sắp bị hút khô rồi.

Hải ngồi bật dậy mắng. Làm liên tục như vậy khiến hắn thật sự không chịu nổi. Tuy tu vi liên tục tăng cường, nhưng tiếp tục nữa sẽ chết người đó.

•Aaaa...

Bạch Linh Nhi sụ mặt xuống. Cũng nhận ra mình quá đáng.

Hải không nói chỉ im lặng liếc xéo nàng.

•Ngươi tại sao nhìn ta như vậy. Ngươi tuyệt đối đừng hiểu lầm. Ta không phải thể loại dâm nữ như ngươi nghĩ đâu.

Bạch Linh Nhi bị hắn nhìn chột dạ giải thích.

•Ta không có ! Ta chỉ thắc mắc là tại sao cô đối với việc đó lại hăng hái như vậy.

Hải nghi hoặc hỏi.

•Tại vì ! Lúc làm việc đó, tu vi của ta tăng lên rất nhanh.

Bạch Linh Nhi cúi đầu đỏ mặt nói.

•Ngươi không có như vậy sao...

Rồi nàng chợt ngẩn lên nhìn Hải truy vấn.

•À ! Thì.. Có, ta cũng như cô vậy. Tu vi cũng được tăng cường.

Hải gãi đầu ngại ngùng trả lời.

•Đó là bí pháp song tu đó. Rất lợi hại đúng không.

Bạch Linh Nhi nghe vậy liền hào hứng nhao lên nắm tay Hải uống nói. Quên mất trạng thái lõa lồ của mình đang đập thẳng vào mắt hắn.

Quả thật thân hình của nàng rất tuyệt vời mặc dù đã mệt rã rời rồi nhưng chỉ nhìn một chút thôi mà tiểu đệ của Hải lại có triệu chứng cương cứng trở lại. Tuy nhiên vừa mới ngóc đầu lên đã bị hắn bóp chết từ trong trứng nước. Cmn ngươi muốn chết sao mà còn ngoi lên. Ca đã mệt chết rồi nha.

•À ! Ừm ! Chúng ta mặc đồ rồi nói được không.

Hải khó xử nói. Ánh mắt hơi lảng tránh cặp bưởi no tròn đang đu đưa trước mặt.

•Ngươi ngại sao...

Bạch Linh Nhi ngạc nhiên hỏi.

•Không ! Chỉ là nếu cứ như vậy ta sẽ cầm lòng không đặng...

Hải khó khăn nói.

•A ! Vậy ngươi có thể thoải mái làm đi, sẽ không chống cự đâu...

Bạch Linh Nhi nghe Hải nói vậy mừng rỡ nói.

•Đệch..

Hải bất đắc dĩ chửi tục một tiếng, cô nàng này chả nhẽ bị chờ ịch đến nghiện rồi sao.

•Ây da ! Cô nương à ! Ta thật sự lực bất tòng tâm rồi. Nếu tiếp tục sẽ nghẽo đó.

Hải lập tức đem nàng đẩy ra, đoạn bất đắc dĩ nói.

•Vậy sao...

Bạch Linh Nhi tròn mắt hỏi.

•Ừm ! Việc gì cũng phải từ từ, không được gấp. Giục tốc bất đạt, cố quá sẽ thành quá cố a.

Hải gật đầu lảng tránh nói.

•Vậy chúng ta có thể làm tiếp không ! Ý ta là khi ngươi khỏe lại ý.

Bạch Linh Nhi ngây ngô hỏi.

•Được, đương nhiên được..

Hải cười yếu ớt đáp. Nàng ta thật sự say mê hắn rồi. Ai da ! Nhiều khi quá bảnh cũng là một cái tội a.

•Tốt quá...

Bạch Linh Nhi vui vẻ nhảy lên, giống như trẻ nhỏ được quà vậy.

Hải khóe miệng co giật. Cũng không cần mừng như vậy a.

Sau đó thì hai người đem y phục mặc vào. Bạch Linh Nhi dùng pháp lực lâp hóa ra một bộ váy trắng khiến Hải hâm mộ không thôi. Tuy hắn pháp lực rất cao như sử dụng thì không được thuần thục như Bạch Linh Nhi. Cái gọi là nhiều mà không tinh chính là như vậy đó.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề hai người lại ngồi gần nói chuyện. Tuy nhiên không khí có chút lúng túng.

•À ! Tại sao cô lại muốn mạnh hơn đến như vậy.

Hải mở lời trước hỏi. Phá vỡ không khí lúng túng giữa hai người.

•À ! Chuyện đó!

Liếc một bên lảng tránh. Sau đó kể lại.

Hóa ra nàng là một trong những hồ tộc chính tông. Hồ tộc tuy có nhiều chủng loại, tuy nhiên chỉ có hồ tộc chính tông là có huyết thống tinh thuần nhất. Có khả năng cao nhất cho ra cửu vĩ hồ. Tuy nhiên nàng trong tộc địa vị có thể nói là thấp kém nhất. Tương đương với kẻ hầu người hạ. Bởi vì nàng chỉ là con gái của một hồ tộc dòng phụ. Mặc dù cha nàng địa vị rất cao trong dòng chính nhưng nàng vẫn không được xem trọng.

Nàng không cam chịu sống như vậy suốt đời nên đã lén ăn cắp bí kiếp trong tộc rồi bỏ trốn. Muốn tu luyện thành tài rồi trở lại vểnh mặt với bọn người trong tộc. Tuy nhiên bộ công pháp này tu luyện thật sự rất khó khăn. Phải tìm được một thực thể tà linh mạnh mẽ mới có thể luyện thành. Mà thực thể tà linh đã vô cùng khó kiếm, huống hồ là tà linh mạnh mẽ. Có thể nói là khó càng thêm khó. Nàng ròng rã hơn một năm mới vô tình tìm được Hải. Và kết quả ra sao thì ai cũng đã biết.

Trước/161Sau

Theo Dõi Bình Luận