Saved Font

Trước/50Sau

Người Bảo Vệ

Chương 21:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
– Thôi xin mày, già không phải gu tao…

– Thì mày bảo mày lẳng lơ còn gì, sao không thử một cái hihi… – Thảo ôm mồm cười.

– Á hà thấy chưa Trang, mày thấy con Thảo ghê chưa, tầm ngầm mà đấm chết voi, thế mà từ nãy không nói câu nào. – Linh bĩu môi nhìn Thảo.

– Tao bảo không phải gu tao mà, nếu Thảo mày thích tao có thể giới thiệu cho mày, ha ha – Trang trêu Thảo.

– Thôi, tao với chồng tao vẫn yêu nhau lắm, tao chỉ cần chồng tao là đủ rồi nha… – Câu này Thảo nói hơi gượng gạo, thực ra chẳng ai biết hoàn cảnh của Thảo và Minh, chồng suốt ngày cúi mặt vào công việc có mấy khi đụng vào người nàng bao giờ, tuy nhiên tình yêu Thảo dành cho chồng thì vẫn vậy, nàng là con người hiểu chuyện, chồng nàng làm vậy tất cả cũng chỉ vì gia đình, vì Thảo nên phải đầu tắt mặt tối suốt ngày phấn đấu để lên vị trí cao hơn, việc không để ý đến nàng cũng là điều đương nhiên, nên Thảo cũng chưa bao giờ muốn trách cứ chồng vì mấy vấn đề đó.

– Biết bao nhiêu là đủ với cơ thể mày? Tao nghiên cứu nhiều năm rồi, đứa nào cơ thể càng đẹp càng có ham muốn cao nha haha… – Linh trêu.

– Ừ đấy, nhìn nó thế này mà bị ông sếp tao ấy ấy thì eo ơi… Hơi bệnh nha Linh! Ha ha – Trang nhìn Thảo đỏ mặt nói.

– Mày bệnh đó Trang, tự dưng tưởng tượng linh tinh… – Thảo lườm Trang cười.

– Ừ là mày nói mà, tao nói gì đâu? – Linh rướn mắt ngồi nhích lên.

– Thế dạo này công việc mày ổn chứ? – Trang ngại quay sang hỏi Thảo.

– Ừ, tao vẫn ổn, đi làm về nấu cơm chăm sóc gia đình, từ lúc có bố chồng tao cũng ít phải làm, ở nhà thỉnh thoảng xem tivi với ông ấy.

– Tao thấy chồng mày đi làm suốt nhờ, thỉnh thoảng gặp ông ý ngoài đường tao gọi còn không nghe thấy ý. – Linh tâm sự.

– Ừ, anh ấy nhiều lúc coi công việc hơn tao ý, ở nhà chán, nhưng may dạo này có ông bố chồng bầu bạn.

– Mày ở với bố chồng thế không bất tiện sao?

– Tao thấy bình thường, như bố của mình thôi, bố chồng tao già rồi, cũng tốt tính lắm, hiền toàn bị mẹ chồng tao bắt nạt.

– Con hâm này, bố chồng khác bố đẻ nha, nhiều ông dê lắm, mày cứ ở nhà một mình với ông ấy thế… – Linh cau mày nhìn Thảo.

– Ừ, không sao đâu mà, tao hiểu chứ… – Thảo cầm cốc sinh tố lên uống.

– Nhiều ông bệnh hoạn nhưng nhiều ông hiền chẳng dám làm gì đâu, nhưng điều quan trọng nhìn mày ngon thế này, đến con gái còn động lòng thì mấy ông bố chồng cũng chẳng kìm lòng được đâu, chẳng qua họ không thể hiện ra thôi con hâm ạ, đàn ông vẫn là đàn ông mà. – Trang nói mặt tỏ ra lo lắng.

– Ừm, tao hiểu tụi mày lo cho tao, nhưng còn anh Minh ở nhà mà, mà bố chồng tao đứng đắn chúng mày cứ nghĩ xấu về ông, lũ dở. – Thảo cười nói.

– Cái con này ngây thơ mày nhỉ ha ha – Linh nhìn Trang, cả hai đứa đều cười phá lên.

Cả ba một lúc sau chuyển chủ đề nói chuyện rôm rả, nhưng Thảo không thể phủ nhận những thứ mình vừa nghe có tác động đến tâm lý của nàng, những gì hai đứa bạn vừa kể nàng cũng đã được nhìn qua, không biết có to như cái Trang tả không nhưng chắc chắn của bố chồng nàng cũng không kém là mấy, và một điều quan trong cả ba đều không biết, người Trang kể và người Thảo nghĩ tới đều là một người… Chưa kể chúng nó đã nhồi nhét vào đầu Thảo nhiều thứ, bố chồng nàng vẫn thủ dâm thì chắc chắn vẫn còn háo sắc rồi…

Một lúc sau, Trang phải quay lại làm việc, lúc này còn mỗi Thảo và Linh, cả hai gọi thêm đồ và bắt đầu câu chuyện chính hôm nay.

– Thế nào rồi? Có tiến triển gì không? – Linh nhíu mày nhìn Thảo, trước đây Thảo đã một vài lần tâm sự với Linh về vấn đề khó có thai, mặc dù có Trang là bạn thân nhưng chuyện tế nhị này Thảo chỉ muốn tâm sự với Linh, vì Linh ít nhiều cũng là chuyên khoa.

– Vẫn thế ý, tao đã nghe theo lời mày rồi, nhưng vẫn không dính…

– Tao nói rồi, hôm nào đi khám đi, lên viện tao mới làm xét nghiệm các kiểu cho mày được, bảo cả ông Minh lên.

– Tao bảo ông ý mấy lần rồi, ông ý toàn né tránh, mà tính ông ý mày biết đó… – Thảo xị mặt nhìn ra cửa.

– Tao nghi có khi ông ấy đi khám rồi, kết quả không khả quan… – Linh mắt nhỏ mắt to nhìn Thảo.

– Hình như chưa khám đâu, do anh ý bận việc nhiều quá…

– Mày biết được à? Tao đã bảo cả hai vợ chồng lên tao khám cho, xét nghiệm tinh trùng, mày soi buồng trứng.

– …

– Tao biết tuổi này, mày muốn có con lắm rồi, nhưng mày xem, ông ấy thả bao lâu rồi chưa có, chắc chắn một trong hai người có vấn đề…

– Tao chẳng biết nhưng…

– Nhưng sao?

– Tinh trùng anh ý… tao cảm giác hơi ít… với lại… hôm tao bảo anh ấy bắn ra ngoài, tao thấy ít lắm, trong như nước ý… tao đọc trên mạng… thì… – Thảo ấp úng.

– Rõ ràng rồi còn gì! Không phải đọc trên mạng, tao nghe là hiểu, nói chúng mày lừa ông ý đến tao khám cho, hoặc lấy mẫu đem tao xét nghiệm cho!!

– Nhưng… nếu như một trong hai bọn tao… có vấn đề thì sao…

– Yên tâm, mày đang ở thế kỷ nào còn hỏi câu đó… Thời buổi này, có rất nhiều giải pháp, thụ tinh nhân tạo, thụ tinh trực tiếp… đấy là nếu chồng không đủ khả năng, còn nếu do mày thì can thiệp cấy trứng… ui dời nói chung nhiều kiểu, mày với chồng nên đi khám, kiểu gì tao cũng giúp mày có thằng cu mũm mĩm.

– Tao thích con gái cơ… – Thảo nhìn ra cửa suy nghĩ, ít nhiều lời nói của Linh cũng làm Thảo cảm thấy yên tâm hơn.

– Con hâm này, mày thích con nào cũng có nha, chi phí thì tao nói mày rồi đó…

– Tao biết, cũng may gia đình có chút kinh tế…

– Mày yên tâm, riêng mày tao làm giá chuẩn nhất không phải lo!

– Um… tao cảm ơn mày… nhưng…

– Nhưng sao???

– Nhỡ đâu, anh Minh hỏng… mà gia đình anh ấy…

– Tao hiểu, nhà họ muốn có người nối dõi, mà nhất định phải là tinh trùng của anh Minh đúng không…

– Ừ…

– Rõ ràng rồi, nhà nào chả vậy, chả ai muốn lấy tinh trùng người khác đâu, nhưng cũng có nhiều người mua tinh trùng của tây hay của giai đẹp cải thiện gen đó mày…

– Um, tao cũng đọc rồi, tao cũng chẳng muốn của người khác, kể cả cải thiện gen, nhất là nhà nội bên tao… mày biết rồi đó…

– Ừ, riêng mày chẳng cần phải cải thiện gen đâu, mày quá xinh rồi…

– Haizzz… Chán lắm… căn bản… anh ấy… ít động vào người tao quá… – Thảo bỗng tâm sự.

– Vậy hả… cái ông này… haizz… – Linh cũng bất ngờ về câu nói của Thảo, không ngờ ông Minh lại có vấn đề nặng vậy… Người đẹp như Thảo mà bỏ lỡ vậy chỉ có ngu mà thôi.

– Nhưng… mày không cảm thấy thiếu thốn à… – Linh hỏi dò Thảo, vì vấn đề có em bé một phần cũng phụ thuộc vào nhu cầu của cả hai.

– Tao quen rồi… anh ấy cũng bận nhiều việc quá, nên tao cũng hiểu… – Thảo mím môi nói.

– Suốt ngày công việc, thôi tao hiểu rồi, như tao nói, một là mày lấy mẫu tinh trùng ông Minh, hai là mày đưa ông Minh đến khám chỗ tao! – Linh nhìn Thảo nói.

– Ừ, để tao về thuyết phục ông ấy… có gì tao sẽ gọi cho mày…

– Nhớ đó, có gì cứ alo tao hoặc đến chỗ tao, tao tư vấn cho, chỗ bạn bè đừng ngại.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận