Saved Font

Trước/7Sau

Nhân Mã, Anh Là Một Ngoại Lệ

Chương 2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hắn tròn mắt nhìn cô, 18 tuổi!! Ai tin chứ, nhìn cùng lắm cũng chỉ mới 15.

“ Này nhóc, em đùa à?”

Nó lặng thinh lại mở truyện ra đọc, nói chuyện với mấy tên ngốc rất phiền, mà tổn thất lớn nhất lại chính là bộ óc.

Ấy thế mà hắn lại chẳng thèm bỏ qua cho cô, ngang nhiên nhường chỗ cho một cụ già, rồi đứng lên ngay bên cạnh ghế cô ngồi , thật tức đến sôi máu mất, hắn đứng như vậy thì không sao nhưng là hắn cứ nhìn chằm chằm cô thế này thì rất mất tự nhiên.

“ Nhóc em thật 18 tuổi à “

“…” Hỏi mãi rồi tên này cũng chán đi?

“ Nhóc em không trả lời thì anh sẽ hôn em”

=..= Tên này dám sao? Đây là xe buýt công cộng đấy, không sợ người ta nói hắn là tên biến thái à.

“ Nhóc không trả lời là anh làm thật đấy”

Hắn cúi dần xuống, dần xuống, cho đến khi cánh môi chỉ còn cách cánh môi nó 5 cm, lúc đó, nó mới tin, liền lấy chân đá hắn một cú, lườm hắn , tay lại lấy trong balo tấm chứng minh thư nhân dân chính hiệu, hàng thật giá thật đấy nhé!

“ Thế nào tin chưa?”

“ Ha, Ra là thật hả, vậy nhóc bằng tuổi anh rồi” – hắn cười xòa, gãi gãi đầu.

Tử Du lại càng bực, nhóc bằng tuổi anh rồi, nghe hay chưa kìa, nó nghe mà chỉ muốn buồn nôn, lại lườm hắn bằng tuổi mà xưng là anh vô lí quá đấy.

“ Này Anh Trai à anh cung gì thế?”

“ Thiên yết, hỏi chi vậy “

“ Ha. Này nhé, đây là Song ngư rõ ràng là sinh trước, Thiên yết sau những mấy tháng, vậy mà đòi làm anh, gọi đây là chị nghe chưa?”

Hắn đẹp thì có đẹp, nhưng thế thì sao, cậy mình đẹp trai cao to à, hừ, bà đây cóc cần nhé, bằng tuổi nhưng sinh trước đó, biết sự lợi hại chưa, bà đây sinh trước bà đây có quyền.

“ Thôi đừng, gọi cho nó công bằng tí chứ, một người vừa lùn vừa nhỏ con đi chung với một người đẹp trai cao lớn thế này, mà lại bắt mình gọi là chị thì hơi kì đó, gọi tôi cậu đi ha”

Có gì mà phiền, có mà người ta nghĩ cô là lão đại thì đúng hơn nha, hừ , thôi bà đây hiền dịu, thiện lương, bà đây là nữ hán tử không so đo với loại tiểu nhân như mi.

“Được”

“ Nói thật nhé, nhìn cậu dễ thương lắm như Loli ấy”

Tử Du thoáng đỏ mặt có chút bối rối “ dễ… dễ thương... không có đâu, tôi .. tôi...là sư tử Hà Đông cấp bậc quốc gia đấy.”

“ Ha … ha… thật mà, mình nhìn người chuẩn lắm”

"...."

" xấu hổ đấy à?' hắn hỏi nó,

" không có!"

" trả lời nhanh thế có nghĩa là thật rồi, à Tử Du là tên cậu à? tên hay lắm!"

" Sao biết hay thế?" - cô ngơ ngác hỏi.

" Chứng minh thư nhân dân" hắn cười cười.

Tử Du thoáng đỏ mặt, lúc hắn cười nhìn cũng rất được. ngẩn người nhìn hắn một hồi.

Hắn xua xua tay trước mặt cô," Bị sao thế?" "...Không...có một sợi tóc vương trên vai cậu đấy!"

" thế à" quả thật là cô nói dối đấy, nói dối trắng trợn mà hơi thở không gấp gáp sắc mặt không đổi, phải gọi là cao thủ nga~

" mình không nhìn thấy cậu phủi giúp mình đi."

Tử Du không cảm thấy phiền, đứng lên, hắn cũng hơi cúi người xuống, ài cao thật phải mét 8 chứ chẳng vừa đâu, lòng Tử Du cảm thán.

Ai ngờ vừa kiễng chân lên lại đá phải quả bóng cao su, chết tiệt thật!

thế là , ngã....

thế là, ôm chầm vào hắn...

thế là, mặt đỏ bừng...

"..."

" Tử Du, không sao chứ?

Trước/7Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Bỏ Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi