Saved Font

Trước/81Sau

Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu

Chương 12

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Tạ Vũ Hiên, cậu ta đi học sao?"

"Cậu ta đi học, trời ạ, hôm nay ngày mấy a!"

"Chắc có ai đắc tội cậu ta, tới tìm trả thù a?"

"..."

Tạ Vũ Hiên không để ý tới tiếng xì xầm xung quanh, ngồi vào vị trí, gục đầu xuống, ngủ!

Vương Bằng hấp tấp chạy tới, đẩy đẩy nàng, "Lão Đại, hôm nay ngọn gió nào đem cậu đến?"

Tạ Vũ Hiên ngẩng đầu, tức giận liếc hắn một cái. Nàng cũng có nộp học phí a!

"Lão Đại, ngươi để ý ai sao? Nói cho tiểu đệ, tiểu đệ giúp cậu kéo tơ hồng!"

"Cút!" Tạ Vũ Hiên từ trong kẽ răng nặn ra một chữ, nằm úp sấp lại trên bàn. Nàng rất buồn ngủ, người này không thể tự giác rời đi sao?

"Hắc hắc, lão Đại, yêu là chuyện tốt a, cậu không nên xấu hổ a!" Vương Bằng tự cho là đúng, kích động không khống chế âm lượng.

Vốn phòng học đang ồn ào thoáng cái im lặng như tờ, có người thậm chí ngừng thở! Tạ Vũ hiên a! danh nhân trường học! Một học kỳ chỉ nhìn mặt nàng được vài lần, không nghĩ tới a, không nghĩ tới.

Vệ Tịch Nhan sửng sốt, Tạ Vũ Hiên hóa đá, chỉ còn Vương Bằng một người bô bô nói, cho đến chủ nhiệm lớp đi vào đi học mới trở lại bình thường, Tạ Vũ Hiên tiến đến bên tai Vương Bằng nói: " Tan học ta sẽ tìm ngươi!"

Tạ Vũ Hiên quay đầu nhìn về Vệ Tịch Nhan, vừa lúc Vệ Tịch Nhan cũng quay tới nhìn nàng, hai ánh mắt chạm nhau. Tạ Vũ Hiên đỏ mặt, vội vàng nhìn sang nơi khác, cúi đầu, lấy ra sách giáo lật ra.

Chủ nhiệm lớp đứng ở trên bục giảng theo thói quen nhìn xung quanh, ngoài dự tính, vị trí thường ngày trống không hôm nay có người ngồi, chủ nhiệm lớp chà chà mắt kính, là Tạ Vũ Hiên không sai! Thật không thể tưởng tượng nổi! Chủ nhiệm lớp nghiêm dọng, "Bắt đầu học!"

Tạ Vũ Hiên dựng thẳng sách giáo khoa, thỉnh thoảng nhìn trộm Vệ Tịch Nhan, không có chú ý bị chủ nhiệm lớp phát hiện."Bạn học Tạ Vũ Hiên!"

"Dạ?" Tạ Vũ Hiên ngồi thẳng thân thể, khiêu mi nhìn chủ nhiệm lớp.

"Bạn học Tạ Vũ Hiên, mặc dù em hôm nay tới đi học, đã tiến bộ vượt bậc." Chủ nhiệm chỉnh lại mắt kiếng, "Nhưng tôi là giáo viên Ngữ Văn, đây là giờ học Ngữ Văn?"Dừng lại một chút, "Yêu cầu đóng sách Anh văn lại!"

Lúc này Tạ Vũ Hiên mới cúi đầu xem sách, ngẩng đầu xem chủ nhiệm lớp, nữa quay đầu xem Vệ Tịch Nhan."Nga, thật xin lỗi, xin lỗi." Tạ Vũ Hiên luống cuống tay chân tìm sách Ngữ Văn, đang chuẩn bị mở ra, âm thanh của chủ nhiệm lớp truyền tới " Bạn học Tạ Vũ hiên, tháng này chúng ta học sách tập 1!"

Tạ Vũ hiên vẻ mặt khó hiểu, giọng nói Vương Bằng lúc này truyền tới:“ lão Đại , cậui đang cầm sách Ngữ Văn tập 3. ”

Vệ Tịch Nhan cố gắng nhịn cười, đứa nhỏ này thật hết chỗ nói, thật đáng yêu! Nếu như hiện giờ không phải ở trong lớp, nàng nhất định xông đến véo má nàng, hảo hảo mà giày xéo!

Tạ Vũ Hiên thấy vai Vệ Tịch Nhan lay động, biết nàng nhất định đang cười mình, hung hăng trừng mắt nhìn nàng, người ta sau lưng làm sao có mắt, vô luận nàng ra sức trừng, người ta cũng không chú ý đến. Tạ Vũ Hiên dụi mắt, vừa rồi trừng quá dùng sức, đau mắt. Nháy nháy mắt, không cam lòng. Nếu như cậu không kêu mình đi học, mình sẽ không xấu hổ như thế này!

Rốt cuộc tan học, Vương Bằng đang chuẩn bị bước tới Tạ Vũ Hiên, giọng nói chủ nhiệm truyền tới: "Bạn học Tạ Vũ Hiên, hôm nay biểu hiện rất tốt." Tạ Vũ Hiên trong lòng buồn bực, một câu quên hết buồn bực, "Nhưng em một học kỳ không có nộp bài tập, hi vọng em cuối tuần đem toàn bộ bài tập giao cho tôi!" Nói xong không đợi đáp lại, giẫm giày cao gót vội vả rời đi.

Tạ Vũ Hiên ngây ngẩn cả người, từ nhỏ đến bây giờ nàng chưa bao giờ làm bài tập, khái niệm rất mơ hồ, " Bài tập cái gì a?"

Vương Bằng cũng ngây ngẫn, bài tập cả một học kì, biết bao nhiêu a! Hôm nay đã là thứ sáu, cuối tuần nộp, lão Đại đẩy nhanh tốc độ, chưa chắc làm được một nữa, hắn nhìn ra, nhất định chủ nhiệm lớp mượn cơ hội trả thù lão Đại! Vương Bằng đổi lại góc độ, lão đại là người nào a! Nếu nàng không nộp bài tập, chủ nhiệm lớp có thể làm gì nàng?

Tạ Vũ Hiên thấy Vương Bằng lại tới , tiểu tử này là thằn lằn chuyển thế a, làm sao lại dính như vậy?"Ta hiện tại không muốn nói chuyện, nhất là ngươi, ngươi đi qua một bên!"

Vương Bằng bị đả kích, khuôn mặt nhỏ nhắn ai oán nhìn Tạ Vũ hiên, "Lão Đại, đây là ,mình quan tâm cậu a!" Thật ra thì Vương Bằng vóc người không tệ, tính cách cũng hoàn hảo, không hề thấp kém, cho nên lần trước mới có thể chọc tới ban 5 nổi giận. Bất quá hắn so với Tạ Vũ Hiên, Tạ Vũ Hiên thật sự gan lớn, hơn nữa tính cách cứng rắn; mà hắn lại rất sợ chết, nói trắng ra là con cọp giấy!

Tạ Vũ Hiên nháy nháy mắt, nhìn Vương Bằng cảm thấy thật ngứa tay ? Không được, Nhan Nhan nói không được đánh nhau, nàng nhịn! Hít sâu một cái, "Ngươi rốt cuộc muốn sao!".

"Lão Đại, cậu thật là biết lòng mình!" Vương Bằng vẻ mặt say mê nói, "Lão Đại, người đó là ai a ?, mị lực thật lớn, đem Tạ Vũ Hiên của chúng ta mê hoặc" Lão đại thường ngày không có đi học, làm sao quen người ban khác a! Chẳng lẽ là ban mình? Vương Bằng híp mắt quét quanh lớp, có mấy người không tệ, nhưng không thể lọt vào mắt lão Đại a!"Lão Đại, rốt cuộc người nào a?".

Một đàn chim quạ bay qua ...

Khuôn mặt Tạ Vũ hiên hắc tuyến, đỉnh đầu mây đen giăng đầy, Chúa ơi, xuống lôi tên ngu ngốc này đánh a!

Có thể tiếp xúc gần gũi với Tạ Vũ Hiên,trừ Vệ Tịch Nhan ra chỉ có mình hắn, Vệ Tịch Nhan là nữ, loại bỏ! Chẳng lẽ, lão Đại, thầm mến hắn? Vương Bằng lúc này mới cẩn thận đánh giá Tạ Vũ Hiên, da lão Đại thật thật trắng , rất mịn màng; đôi mắt thật đẹp; mũi rất tinh sảo; đôi môi màu hồng xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan, hoàn toàn bất đồng với Vệ Tịch Nhan, Vệ Tịch Nhan hoàn toàn nữ tính, xinh đẹp đáng yêu; Tạ Vũ hiên xinh đẹp, trung tính, mang theo nét đẹp trai. Thì ra lão Đại xinh đẹp như vậy! Trước kia làm sao không phát hiện?

Vệ Tịch Nhan rất không vui, Vương Bằng không kiêng sợ nhìn chăm chú Tạ Vũ Hiên, giống như xâm phạm đồ vật của mình, nàng trợn mắt nhìn Tạ Vũ Hiên!

Tạ Vũ Hiên bị trợn mắt, trong lòng rất không thoải mái, ngẩng đầu lại thấy Vương Bằng nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, sợ hãi, "Ngươi có bệnh a, cả ngày ở nơi này làm gì? Trở về vị trí cuả mình đi!" Hoàn toàn chưa hết giận, cầm lấy sách ngữ văn nện vào đầu Vương Bằng.

Vệ Tịch Nhan lúc này mới hài lòng cong cong khóe miệng, lại tập trung xem sách.

Trước/81Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Cổ Tiên Y