Saved Font

Trước/81Sau

Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu

Chương 17

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Cuộc sống cứ như vậy không mặn không nhạt trôi qua, chớp mắt 3 năm sau. Vệ Tịch Nhan thuận lợi được lên trung học phổ thông, những người còn lại chuẩn bị thi, nàng quang minh chính đại bắt đầu nghỉ phép. Tạ tiểu quỷ khô cứng nhìn nàng, trong ánh mắt đều là hâm mộ trắng trợn, hâm mộ nàng có thể không cần đi học, nhưng cũng mang một ít bất an, bởi vì nàng sắp bị lưu ban! Thật ra thì bị lưu ban một chút cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là mình không thể cùng Nhan Nhan.

Nàng không muốn cùng Nhan Nhan tách ra, ô ô ~~ tâm Tạ tiểu quỷ đang khóc, buồn bực nghĩ muốn châm lửa đốt trường học, người nào chia rẽ các nàng người đó chính là kẻ thù của nàng!

Hiệu trưởng minh xác nói cho Tạ tiểu quỷ, hiện tại có hai con đường: hoặc là học tập, cải thiện thành tích, cố gắng thi đậu trung học phổ thông; hoặc là bị lưu ban, không có thương lượng! Những thứ này đều có trong sổ tay học sinh, tuyệt không có thể phá lệ!

Trở lại túc xá, Tạ tiểu quỷ đáng thương nhìn Vệ Tịch Nhan, Vệ Tịch Nhan lắc đầu, tỏ vẻ nàng cũng không thể giúp được. Đây thật ra là ý của Tạ ba ba, Tạ Vũ hiên nên tự thân vận động, không thể luôn dung túng nàng.

Tạ tiểu quỷ bắt đầu cố gắng học tập, thật tình đi học, phấn đấu học tập.

Ban ngày Tạ tiểu quỷ trừ đi học chính là dính chặt vào giáo viên các môn, học từ các bài căn bản, Tạ tiểu quỷ rất thông minh, trên căn bản có thể giảng một chút liền hiểu. Các thầy, cô giáo nhìn nàng cố gắng, lại có thiên phú học tập, hơn nữa học một suy ra ba, tất cả cũng kiên nhẫn chỉ dạy; ban đêm Tạ tiểu quỷ ở kí túc xá mời giáo viên Vệ Tịch Nhan dạy tại gia, một giờ 500 nguyên tiền, đương nhiên là trừ nơi phí sinh hoạt hằng tháng, Vệ giáo viên một phen dở khóc dở cười, nhận lời đáp ứng!

Kiên trì như vậy một thời gian ngắn, Tạ tiểu quỷ thành tích tăng lên.

"Lão Đại, sao cậu cố gắng như vậy?, cũng gầy không ít!" Vương Bằng nhìn Tạ tiểu quỷ, tâm thương yêu không dứt.

"Ê, ngươi xem câu này, ta tính ra C, tại sao đáp án chính xác lại là A?" Tạ tiểu quỷ lấy tay chống càm, trăm mối vẫn không có cách giải.

"..."

Tạ cha Tạ mẹ nhận được kết quả thi, mừng rỡ, đây là thành tích chân thật tốt nhất! Lần trước thi đậu? OH NO, lần đó chẳng qua là công lao giáo viên Vệ Tịch Nhan, đoán đúng đề, đề mục Vệ giáo viên làm cho Tạ tiểu quỷ ghi tạc trong đầu, cho nên Tạ tiểu quỷ thuận lợi thi đậu!

Vì phần thưởng Tạ tiểu quỷ tiến bộ, Tạ ba ba quyết định cho nàng bất ngờ, cho nên cầm lấy điện thoại gọi cho Chu hiệu trưởng, hàn huyên một hồi, Chu hiệu trưởng tỏ vẻ hiểu ý tứ, lúc này mới cúp điện thoại.

Kết quả thi, Tạ tiểu quỷ thiếu một điểm, thẹn quá thành giận, về đến nhà đóng sầm cửa, rầu rĩ không vui đem mình khóa trong phòng.

"Hiên hiên, đừng buồn bực, cậu đã tận lực." Vệ Tịch Nhan giả bộ khổ sở, Tạ cha nói lúc ăn cơm nói cho Tạ tiểu quỷ một tin bất ngờ, thật ra thì không cần nói cũng biết cái gì, cho nên Vệ Tịch Nhan một chút cũng không lo lắng.

Tạ Vũ Hiên đem mình núp ở trong chăn, hai tay bịt lấy lỗ tai, không nghe, lúc này cái gì nàng cũng không muốn nghe, nàng cần phải có thời gian suy nghĩ, trung học phổ thông không thể cùng cùng Nhan Nhan, hai nàng cùng nhau đã 9 năm, cho tới bây giờ chưa từng tách ra, Vệ Tịch Nhan từ sáu tuổi đã là hàng xóm của nàng, tới nay vẫn là trọng tâm cuộc sống của nàng, mất đi trọng tâm, Tạ tiểu quỷ đối với tương lai tràn đầy sợ hãi và bất an.

"Hiên hiên, đừng như vậy nha, cho dù không học cùng một trường học, ngày nghỉ vẫn có thể cũng nhau, hay là cậu có thời gian rãnh rỗi cũng có thể đến trường học tìm mình a!" Vệ Tịch Nhan nói.

Tạ tiểu quỷ nghe, càng nghe càng hỗn độn, càng nghĩ lòng càng chua xót, dứt khoát không có hình tượng gào khóc khóc rống lên, nhìn điềm đạm đáng yêu cực kỳ!

Tạ tiểu quỷ khóc, dọa Tịch Nhan, từ lúc các nàng quen biết tới nay, đừng nói khóc, Tạ tiểu quỷ ngay cả giận đều chưa từng thấy qua! Bây giờ khóc rống lên, rất dọa là người, ít nhất Vệ Tịch Nhan bị dọa đến không biết phải làm sao!

Vệ Tịch Nhan đứng ở đó nghe tiếng khóc Tạ tiểu quỷ, Tạ tiểu quỷ khóc bao lâu, nàng nghe nàng khóc bấy lâu. Vệ Tịch Nhan ngây ngốc đứng ở bên giường, rất chân thành nghe Tạ tiểu quỷ khóc, hoàn toàn không ý thức được Tạ tiểu quỷ đang yếu ớt, thê thảm, đang cần nàng an ủi.

Cho đến lúc Tạ cha Tạ mẹ tan việc về đến nhà, vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng là nghe nhầm, hai người trừng mắt một hồi, mới xác nhận tiếng khóc này là từ trong phòng Tạ tiểu quỷ truyền tới, hơn nữa thanh âm này rất quen tai! Hai người vội vội vàng vàng để đồ đạt xuống chạy lên lầu hướng phòng của Tạ tiểu quỷ.

"Nhan Nhan?" Tạ mẹ nhẹ nhàng đi đến phòng, đem tay khoác lên vai vệ Tịch Nhan, muốn thăm dò tình hình, một người đang khóc rống lên, một người đứng ở một bên yên lặng nhìn, thật quỷ dị!

Vệ Tịch Nhan trở lại bình thường, trợn mắt nhìn Tạ ba ba một cái, ý tưởng thật tốt, đem người ta hù dọa khóc!"Hiên hiên, không khóc, mình nói với cậu a, sau này chúng ta còn học cung một trường học, đều tại mình, không nói cho cậu sớm, có thể phạt mình?" Vệ Tịch Nhan giật chăn xuống, lôi đầu Tạ tiểu quỷ ra, ôn nhu dụ dỗ nói.

"Cậu gạt mình!" Tạ tiểu quỷ khóc như mưa, nhất định là đang an ủi nàng, Tạ tiểu quỷ đoạt lấy chăn lại muốn chui vào lại trong chăn.

Tạ cha Tạ mẹ giờ mới hiểu được, bọn họ vui mừng, còn đối với con mình là trước kinh sau hỉ( trước buồn sau vui)!

"Thật, mình chưa bao giờ gạt cậu, cậu hiểu rõ mình nhất, có đúng hay không?" Vệ Tịch Nhan kéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Tạ tiểu quỷ ra, vì nàng mà duỗi ngón tay ra mềm nhẹ lau đi nước mắt còn sót lại, nhẹ nhàng giải thích .

"Mình khóc lâu như vậy , cậu tại sao giờ mới nói cho mình biết?" Tạ tiểu quỷ khóc lên, tiếp tục rơi lệ!

Vệ Tịch Nhan ngượng ngùng, cho nên đem trách nhiệm đẩy trở về cho Tạ ba ba, " Chú Tạ nói ăn bữa tối sẽ nói cho cậu vui mừng, nói mình trước không nên tiết lộ !"

Trước/81Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hỗn Độn Thiên Đế Quyết