Saved Font

Trước/81Sau

Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu

Chương 31

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Vậy thì phải xem đối tượng là ai!" Vệ Tịch Nhan ôm lấy eo Tạ tiểu quỷ, hít một hơi thật sâu, có một loại hương thơm nhàn nhạt rất dễ chịu! Thật ấm áp! Rất thư thích!

"Hmm, ... !" Nói như vậy là có thể tiếp nhận đồng tính? Tạ tiểu quỷ ức chế hưng phấn trong lòng, miệng cười khúc khích.

Vệ Tịch Nhan thấy nàng cười nên không được tự nhiên, đẩy nàng ra, cố gắng che dấu quẫn bách trong lòng, "Biết cậu răng trắng rồi, đừng khoe nữa! Rất xấu nha!" Nói xong còn tặng kèm một vẻ mặt ghét bỏ.

"Ha ha, mình cao hứng!" Tạ tiểu quỷ xoa đầu, thu hồi cười khúc khích, mặt đỏ nhạt, thoạt nhìn giống như xấu hổ.

"Ngốc, cậu cao hứng cái gì nga?" Vệ Tịch Nhan nhớ lại, mình có nói gì sao? Sao tên này vui như vậy!

Lúc này trên màn hình, nam chính nắm tay nữ chính dắt lên núi, nam chính hỏi nữ chính: "Anh rất thích ngắm sao ở đây, sau này em có thể thường xuyên theo anh tới nơi này ngắm sao không?" Nữ chính đỏ mặt, sau đó rúc vào trong lòng nam chính, lúc này từ trong túi nam chính lấy ra một chiếc nhẫn, thâm tình hỏi nữ chính, "Nguyện ý lấy anh không?" Nữ chính vươn tay, nam chính nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, "Nếu như lấy anh, sau này em chính là của anh đó!" Nữ chính khẽ cười vuốt má của nam chính, "Em phải hảo hảo thận trọng suy nghĩ nga!"

Mặc dù bộ phim thật lãng nhách, nhưng đoạn này Tạ tiểu quỷ cảm thấy rất thích!

Tạ tiểu quỷ đẩy Vệ Tịch Nhan ra một chút, nhìn thẳng vào mắt nàng, chân thành hỏi, "Nhan Nhan, nếu như là mình, cậu có thể tiếp nhận không?"

Vệ Tịch Nhan xoay mặt, nhìn màn hình, muốn che dấu bối rối trong lòng, ngượng ngùng cùng khẩn trương, hơi chần chờ, "Cậu thật lòng sao?"

"Ưm!" Tạ tiểu quỷ gật đầu một cái, quan sát vẻ mặt Vệ Tịch Nhan, bất đắc dĩ ánh sáng trong rạp chiếu phim quá mờ nên không thấy rõ! Tạ tiểu quỷ hít vào một hơi, lần này mà không thành công mình sẽ không làm người!"Mình rất rất rất thật lòng!"

"Mình phải suy nghĩ!" Đột nhiên động tác Vệ Tịch Nhan khác thường, học trong phim thân mật vuốt má Tạ tiểu quỷ.

Tạ tiểu quỷ trợn tròn mắt, Nhan Nhan vuốt mặt mình là chuyện bình thường nhưng mình vừa mới thổ lộ xong, một chút kinh ngạc hoặc là tức giận cũng không có! Chẳng lẽ mình nói chưa rõ ràng, nàng không hiểu sao?

Lại một lần nữa, Tạ tiểu quỷ trỗi dậy dũng khí còn lại, vươn tay ôm lấy Vệ Tịch Nhan, "Nhan Nhan, mình thích cậu!"

"Mình biết!" Vệ Tịch Nhan cố nín cười, trả lời nghiêm túc.

"Không phải thích giống như bạn bè!" Tạ tiểu quỷ hấp tấp, mình nói dễ hiểu như thế, Nhan Nhan thông minh như vậy không thể không hiểu a!

"Vậy là loại nào?" Vệ Tịch Nhan nháy nháy mắt, nàng thừa nhận mình chơi xấu, rõ ràng kết quả đã quá rõ, nhưng nàng muốn giả ngốc trêu chọc người khác!

"Tựa như, tựa như ba mẹ, hoặc là ba và mẹ cậu vậy!"

"A?" Lần này đến phiên Vệ Tịch Nhan trợn tròn mắt, ví dụ cái loại này a, không khí lãng mạn như vậy đã bị Tạ tiểu quỷ phá vỡ!

"Vệ Tịch Nhan!" Tạ tiểu quỷ cau mày, phồng miệng, trong lòng bồn chồn, thanh âm hơi tức giận.

"Uh huh!" Vệ Tịch Nhan hăng hái chờ đợi kết quả.

"Mình yêu cậu!"

Lần đầu tiên trong đời Tạ tiểu quỷ nói loại từ ngữ làm cho chính nàng nỗi da gà, cực kỳ không tự nhiên, len lén liếc Vệ Tịch Nhan, tại sao không có phản ứng? Tạ tiểu quỷ quả thực thất vọng, lần đầu người ta nói lời khó nói như vậy, người này không chịu hiểu cho mình a?

"Nhan Nhan, chấp nhận mình nhé!" Tạ tiểu quỷ hỏi.

"Xem biểu hiện của cậu!" Vệ Tịch Nhan từ vui mừng phục hồi tinh thần lại, mắt đầy tràn nụ cười, thật không ngờ đi xem phim cũng thu hoạch được nhiều như vậy!

"Vậy cậu có thích mình không?" Tạ tiểu quỷ bĩu môi, chẳng lẽ biểu hiện tốt là có thể đón nhận?

"Khuôn mặt thật xinh, sao lại không thích chứ!"

"Vậy cậu yêu mình hả?"

"Không yêu!"

"Cậu!" Vụt cái Tạ tiểu quỷ từ mặt trời chuyển thành cây nến sắp tắt, co bả vai, cúi lấy đầu, thất vọng tràn trề.

Vệ Tịch Nhan chịu không được, tiểu quỷ này thật đáng yêu, hiện tại vui buồn đều biểu hiện trên mặt!"Xì" một tiếng cười ra tiếng, Tạ tiểu quỷ lập tức phản ứng, Vệ Tịch Nhan đùa bỡn nàng!

Tạ tiểu quỷ nổi giận, nhân cơ hội Vệ Tịch Nhan không phòng bị nhào tới, đè ép Vệ Tịch Nhan, hung hăng nhìn Vệ Tịch Nhan, "Nói, nói cậu yêu mình!"

Vệ Tịch Nhan không nghĩ tới Tạ tiểu quỷ chơi xấu như vậy, bị đè ép nên không thoải mái, "Cậu ngồi dẩy đi đã!"

Tạ tiểu quỷ cười xấu xa lộ ra răng mèo, "Nói mau, nếu không mình cắn cậu!"

"Tạ Vũ Hiên!" Vệ Tịch Nhan bị đè ép, xem lời của Tạ tiểu quỷ chỉ là gió thổi bên tai, hoàn toàn không bị uy hiếp!

"Nói đi! Nói xong mình lập tức thả cậu!" Tạ tiểu quỷ nổi ý xấu, híp mắt xấu xa.

Mới vừa rồi cảm động, hưng phấn, khẩn trương toàn bộ quét sạch, mà là thẹn quá thành giận, Vệ Tịch Nhan lạnh mặt, "Nói lại lần nữa xem, buông!"

Tạ tiểu quỷ nhìn Vệ Tịch Nhan lạnh mặt, hơi sợ, nghĩ buông nàng ra, cuối cùng kiên định lập trường, cơ hội không có lần thứ hai!"Không buông, ai bảo lúc nãy cậu đùa bỡn mình!" Tạ tiểu quỷ trực tiếp nằm lên người Vệ Tịch Nhan, hai tay không dám thư giản, đè chặt hai tay Vệ Tịch Nhan.

"Cậu . . ." Vệ Tịch Nhan chưa từng bị đãi ngộ như vậy, chịu không nổi, cộng thêm trong lòng khẩn trương bối rối, thiếu chút nữa ghẹn họng, "Tạ Vũ Hiên, cậu đứng lên cho mình!"

"Không!" Lần đầu tiên Tạ tiểu quỷ cảm thấy như vậy, hơi thở của Vệ Tịch Nhan thật thơm, phía dưới đè ép thân thể mềm mại của Vệ Tịch Nhan, so sánh với ngủ trên giường còn thoải mái hơn, Tạ tiểu quỷ hưởng thụ, hoàn toàn không quan tâm người phía dưới dãy giụa và căm phẫn!

"Tạ Vũ Hiên, cậu quá nặng, đứng lên cho mình!" Ngay lúc này Vệ Tịch Nhan muốn một gậy đánh cho Tạ tiểu quỷ ngất xỉu bỏ ghét!

"Đó cũng là cậu nuôi !" Tạ tiểu quỷ không quan tâm, tình huống trước mắt, hưởng thụ mới là trọng yếu nhất!

"Vũ Hiên, " Vệ Tịch Nhan thu hồi vẻ mặt tức giận, kẻ địch mạnh, ta yếu, cứng với cứng tuyệt đối không tốt! Vệ Tịch Nhan nhích bên tai Tạ tiểu quỷ mềm nhẹ nói, "Nhưng cậu đè mình như vậy, mình sẽ mệt chết đi!"

Tạ tiểu quỷ chỉ cảm thấy hô hấp của Vệ Tịch Nhan thổi đến bên tai, tê dại tê dại, ngứa, toàn thân dị thường, căn bản không chú ý nội dung Vệ Tịch Nhan nói, "Nhan Nhan, tai mình thật nóng!"

Vệ Tịch Nhan sửng sốt, đáp như vậy, hoàn toàn không liên quan nhau, chẳng lẽ thất thần? Vệ Tịch Nhan buồn bực, giọng nói hơn nhẹ nhàng hơn nhiều, "Hiên Hiên, cậu đứng lên có được không? Mình không thở được. . ."

Tạ tiểu quỷ cảm giác tim mình đập cực nhanh, trên người toàn bộ nổi da gà, trong đầu tự động hiện lên "Hồ Điệp", nhất thời cảm thấy miệng khô lưỡi nóng, từ từ quay đầu, khoảng cách hai người quá gần cho nên có thể nhận thấy hô hấp của lẫn nhau, mập mờ cực kỳ!"Nhan Nhan, mình muốn hôn cậu . . ." Nói xong, nhắm mắt lại, từ từ nhích tới gần, tìm kiếm môi Vệ Tịch Nhan.

Tim Vệ Tịch Nhan đập cũng nhanh, cảm thấy nhiệt độ xung quanh tăng lên, nhìn mặt Tạ tiểu quỷ càng lúc càng lớn, bản năng lui về sau nhưng không biết vì sao lại nhích lên phía trước, trong nháy mắt, toàn bộ đèn rạp chiếu phim bật lên, hết phim! Vệ Tịch Nhan nhanh chóng đẩy Tạ tiểu quỷ ra, đứng dậy sửa sang áo quần.

Chỉ chút nữa thôi! Còn kém một chút như vậy! Tạ tiểu quỷ biệt khuất cực kỳ, chết tiệt! Chậm như vậy làm gì! Nhanh lên một tí là có thể hôn rồi! Rạp chiếu phim chết tiệt, lúc nào không hết lại hết ngay lúc này! Rạp chiếu phim chết tiệt, mở đèn chậm một tí không được sao! Tạ tiểu quỷ cực độ không cam lòng, rồi lại không có chỗ phát tiết, từ trên mặt đất xám xịt bò dậy, đi theo phía sau Vệ Tịch Nhan, sau này không bao giờ ... đến rạp chiếu phim nữa! Tạ tiểu quỷ tức giận nghĩ!

Trải qua chuyện vừa rồi, giữa hai người bao nhiêu sẽ có chút lúng túng, đi một chỗ vẫn duy trì khoảng cách một bả vai. Tạ tiểu quỷ vốn là buồn bực, nhất định phải đánh vỡ cái cục diện bế tắc này mới được! Tạ tiểu quỷ miễn cưỡng, da mặt dày một chút! Tay Tạ tiểu quỷ vươn ra, thừa dịp nàng chưa chuẩn bị nhanh nhanh nắm, ai ngờ chưa nắm chặt đã bị đẩy ra! Tạ tiểu quỷ chưa từ bỏ ý định, dùng mắt nhắm trúng vị trí, đi thẳng theo quỹ đạo xông về mục đích, lần này không dám nắm nhẹ, nắm thật chặt, vẻ mặt thản nhiên, mặc dù trong lòng đã sớm vui mừng.

Vệ Tịch Nhan bĩu môi, mặc cho nàng nắm, không nói lời nào.

Tạ tiểu quỷ nghĩ đối sách, lúc này có nên nói lời ngon tiếng ngọt không? Vuốt vuốt tóc, mồ hôi, không có kinh nghiệm a, mình chưa từng nói yêu thương.! Tạ tiểu quỷ ảo não, cam chịu, Tạ Vũ Hiên ngu ngốc! Tạ Vũ Hiên đại ngu ngốc!

Trước/81Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Huyền Môn Thần Toán Quẻ Quá Linh, Nóng Nảy Toàn Bộ Kinh Thành!