Saved Font

Trước/81Sau

Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu

Chương 33

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Đừng thất thần!" Tạ tiểu quỷ nhìn thẳng vào mắt Vệ Tịch Nhan.

Vệ Tịch Nhan thu hồi suy nghĩ lung tung, trong trẻo lạnh lùng nói: "Mình đếm tới ba mà còn chưa buông mình ra, tự gánh lấy hậu quả!"

Tạ tiểu quỷ nhìn Vệ Tịch Nhan, Nhan Nhan thật là hung hăng!

"Một!"

Tạ tiểu quỷ co rụt đầu lại, còn đang phân vân.

"Hai!"

Tạ tiểu quỷ nắm chặc chăn, do dự.

"Ba!"

Lời còn chưa dứt, Tạ tiểu quỷ lập tức trở mình, từ trên người Vệ Tịch Nhan lăn xuống, nằm chết dí một bên. Lần nào cũng vậy, hết lần này tới lần khác chính mình thua trước, Tạ tiểu quỷ bực mình trùm chăn lại, thỉnh thoảng cố ý đánh "rầm rầm" xuống giường, ý bảo người kia mình đang giận!

Vệ Tịch Nhan không thèm để ý, kéo ra khoảng cách thật dài với Tạ tiểu quỷ, lúc này mới xoay người, đưa lưng về phía Tạ tiểu quỷ, bình yên ngủ!

Tạ tiểu quỷ ở trong chăn buồn bực thật lâu, cho đến khi sắp thở không nổi, mới phẫn hận đem chăn kéo xuống, đầu lộ ra, lúc này Vệ Tịch Nhan đã ngủ,

Tạ tiểu quỷ bĩu môi, cùng nằm một cái giường, cần thiết cách xa như vậy sao? Tạ tiểu quỷ như ăn trộm nhích đến bên cạnh Vệ Tịch Nhan, tay nhẹ nhàng mà ôm eo nàng, từ từ ôm sát, sau đó kéo đến trọng lòng ngực của mình, quả nhiên vẫn là ôm Nhan Nhan ngủ thoải mái nhất!

"Lão Đại!" Vương Bằng không ngờ trên đường trở lại ký túc xá có thể gặp được Tạ tiểu quỷ, thật là vui vẻ!

"Ừ." Hết lần này tới lần trưng khuôn mặt rạng rỡ tươi cười, hưng phấn dị thường, ngược lại làm cho mình cảm thấy không tự nhiên.

"Lão Đại, gần đây cậu làm gì vậy? Lâu ngày không gặp nha!" Vương Bằng oán trách, lần nào rủ đi chơi cũng từ chối, hơn nữa chỉ với một lý do: lười ra ngoài!

"Cũng không có việc gì. . ." Tạ tiểu quỷ ơ thờ trả lời.

"Làm sao có thể? Tính tình của cậu không thể ngồi yên nha!" Điểm này Vương Bằng tin chắc, biết nhau cũng đã ba năm rồi a.

"Ách, xem phim." Tạ tiểu quỷ khó chịu nói!

"Cùng ai?" Vương Bằng chất vấn, giọng nói có phần ghen tuông.

Tạ tiểu quỷ mặt nhăn cau mày, nàng không thích Vương Bằng dùng loại giọng nói này nói chuyện với mình, bất quá quả thật thật lâu không gặp nhau, cũng không thể vừa thấy mặt liền đánh chửi người ta, thu hồi vọng động, rầu rĩ trả lời: "Một mình."

Vương Bằng thở phào nhẹ nhỏm, chỉ cần bên cạnh lão Đại không có người khác là tốt rồi!"Sao đi rạp chiếu phim là không gọi mình?"

"Ai nói đi rạp chiếu phim.", "Xem ở nhà."

"Thế thì rất buồn a!" Vương Bằng bĩu môi, "Ngày nào đó cậu muốn, kêu mình, mình sẽ đi cùng cậu!"

"Không được, lười ra ngoài, rạp chiếu phim rất xa a."

"Lão Đại, cả ngày cậu nấp ở trong phòng, ngày càng trở nên lười nhác . . ."

"Ừ."

"Cậu không thể mỗi ngày đều sống trong ký túc xá nữa, cậu sẽ trở nên quái gở.

"Ừ. . ."

"Cậu nên ra ngoài hoạt động nhiều vào, trong trường học cậu cũng chỉ quen mấy người!"

"Ừ."

"Lão Đại, đừng như vậy nữa, nếu không mình giúp cậu tham gia xã đoàn?!"

"Xã đoàn?" Tạ tiểu quỷ khó hiểu, lần đầu tiên nghe từ này!

"Đúng vậy a, tham gia xã đoàn có thể biết rất nhiều người, rất vui vẻ !" Vương Bằng cảm thấy Tạ tiểu quỷ có hứng thú.

"Có gì trong đấy?" Tạ tiểu quỷ động tâm, thành thật mà nói cả ngày ở trong ký túc xá cũng rất chán, chán muốn chết đi được!

"Rất nhiều a! Giống như Anime, Tâm Ngữ, chụp ảnh, tennis, vũ đạo, Taekwondo, đàn ghi-ta. . ." Vương Bằng nói một hơi, chờ Tạ tiểu quỷ tự ý lựa chọn.

"Mình thích Taekwondo." Tạ tiểu quỷ nói.

"Ngay bây giờ, tụi mình cùng đi đăng kí đi!" Thuận đường chính mình cũng đăng kí luôn, như vậy sẽ có nhiều thời gian chung đụng với nhau hơn!

"Đợi một chút, mình phải về hỏi!" Tạ tiểu quỷ trừng Vương Bằng, mình đăng kí xã đoàn có gì mà hưng phấn như vậy?

"Hỏi Phó hội trưởng sao?"

Tạ tiểu quỷ gật đầu.

"Lão Đại, tuy nói cậu bây giờ còn vị thành niên, nhưng cũng 16 tuổi rồi, cách tuổi trưởng thành cũng không xa, cậu hẳn là nên có chủ kiến của mình, hành động của mình, hơn nữa Phó hội trưởng bận rộn như vậy, sao cái gì cũng hỏi cậu ấy được?" Vương Bằng trịnh trọng nói, quyết tâm, nhất định phải vì lão Đại mà hảo hảo mà rửa não cậu ấy, luôn lệ thuộc vào Phó hội trưởng như vậy, không tốt!

"Nhưng là. . ." Tạ tiểu quỷ bỉu môi, có chút ủy khuất, nhớ tới gần đây Nhan Nhan hay bơ mình, cảm thấy Vương Bằng nói thực hợp lý, "Được rồi, làm sao đăng kí?"

Vương Bằng cười tươi , "Rất đơn giản, mình dẫn cậu đi, chúng ta chỉ cần khai tên, sau đó nộp học phí định kỳ là được!"

"Ừ."

Khu Taekwondo có rất nhiều người, Tạ tiểu quỷ quan sát, bên trong có khoảng chừng 20 người đang luyện tập. Người giới thiệu cho Tạ tiểu quỷ cùng Vương Bằng là một anh học lớp 12, tên là Trần Vĩ, vóc người cao lớn, lưng hùm vai gấu, cao hơn Vương Bằng, vừa nhìn đã cảm thấy là một người rất mạnh!

Những người mới tham gia học Taekwondo gọi là sơ học giả. Sơ học giả có thể tham gia cuộc thi hai tháng một lần. Nếu như thắng có thể tăng thâm một đẳng. Nói như vậy, từ lúc bắt đầu đến đai đen cần một năm hoặc một năm rưỡi. Thi đậu đen sau ...... (sorry, rất khó hiểu, mình không biết gì về teakwondo cả)

Tạ tiểu quỷ nhau mày khó chịu, hẳn là chỉ cần học, lên cấp, những thong tin này là đủ rồi. Nhìn anh ta còn đang nói thao thao bất tuyệt, Tạ tiểu quỷ níu áo Vương Bằng, người này còn nói nhiều hơn cả Vương Bằng, đáng ghét.

"Anh, vậy khi nào chúng em đến học ?" Vương Bằng vốn đang nghe say xưa, nhận được tín hiệu của Tạ tiểu, tiếc nuối hỏi.

"Thứ năm đó em !"

"Dạ, bây giờ tụi em vào tham quan được không?"

"Được, các em cứ xem, không hiểu thì hãy hỏi!"

"Vâng, cám ơn anh!"

Lui tới cũng chẳng có gì, Tạ tiểu quỷ sinh ra chán nản, lôi Vương Bằng chuẩn bị chuồn đi.

"Lão Đại?"

"Không có gì hay ho cả."

"Xem thêm tí nữa đi, cao thủ còn núp chưa xuất hiện, nếu có thể xem họ đánh nhau, nhất định rất hay !"

"Thật?" Tạ tiểu quỷ bán tính bán nghi.

"Aish, lão Đại, mới xem thôi, sao cậu muốn đi nhanh vậy! Thật tiêu cực!" Vương Bằng nói.

"Được rồi, dừng lại, nói nữa coi chừng đó!" Quả nhiên câu này hữu hiệu, có ít người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, đối phó những người này, quả đấm chính là vũ khí tốt nhất.

"Lão Đại, mình còn chưa nói xong. . ." Vương Bằng rầu rĩ nói, mặc dù lão Đại có khi rất bạo lực, nhưng đồng thời rất quyết đoán, điểm này quá hấp dẫn, Vương Bằng say mê nghĩ.

"Nuốt trở về trong bụng đi, mình hiện tại không muốn nghe."

"Lão Đại, có muốn ra ngoài đi dạo không?"

"Chẳng muốn đi."

"Lão Đại, cậu. . ." Vương Bằng còn đang lải nhải, Tạ tiểu quỷ thình lình đánh hắn một cái, có những thói quen rất khó sửa đổi, ví dụ như, đánh Vương Bằng.

Vương Bằng im lặng, tâm tình Tạ tiểu quỷ tốt hơn nhiều, "Mình trở về ký túc xá, sau này không có chuyện gì ít tìm mình!"

"Lão Đại!" Bị Tạ tiểu quỷ đá không nhẹ, Vương Bằng ôm chân nguyên tại chỗ nhảy loạn, ngũ quan chau lại!"Hiện tại còn sớm a, sớm như vậy ở ký túc xá một mình sẽ rất nhàm chán đó!" Vương Bằng gọi theo Tạ tiểu quỷ đang đi xa dần.

Tạ tiểu quỷ chậm rãi đi dạo đến ký túc xá, thấy Vệ Tịch Nhan, vốn định tiến lên chào hỏi, lại phát hiện nàng bên cạnh còn có một nam sinh, cũng không biết tại sao, điều kiện phản xạ Tạ tiểu quỷ trốn ở phía sau cây to, chờ mình phục hồi tinh thần đã núp ở đây rồi.

"Phó hội trưởng, thứ sáu, đừng quên nhé!" Giọng nói nghe rất quen, đã nghe qua rồi, Tạ tiểu quỷ cố gắng nhớ lại. A! Nhớ rồi, người gặp ở rạp chiếu phim, tên Hồ Phi thì phải !

"Vâng, em biết rồi." Vệ Tịch Nhan trả lời .

"Anh đưa đến đây thôi, em lên đi!" Nam nhân ăn nói nhỏ nhẹ như vậy, có ác tâm cũng không ai hay! Tạ tiểu quỷ oán thầm.

"Vâng."

Tạ tiểu quỷ không thấy được vẻ mặt của Vệ Tịch Nhan, bất quá thứ sáu, có chuyện gì vậy nhỉ? Còn có Nhan Nhan năm lần bảy lượt đi chung với Hồ Phi, rốt cuộc là sao a! Mình cũng đã tỏ tình với cậu ấy rồi, tại sao lại đi cùng người khác a?! Ở trong lòng, Tạ tiểu quỷ đem Vệ Tịch Nhan hung hăng phê phán một bữa, hoàn toàn quên mất Vệ Tịch Nhan cũng không có đáp ứng nàng cái gì, cho đến khi Hồ Phi đi xa, Tạ tiểu quỷ mới bước ra ngoài, đi đến ký túc xá.

Trước/81Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết