Saved Font

Trước/81Sau

Nhan Nhan, Mình Yêu Cậu

Chương 45

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tạ tiểu quỷ cúi đầu ra khỏi phòng làm việc, nhân tiện đóng cửa lại, trong đầu suy nghĩ kế hoạch, bởi vì suy nghĩ quá chuyên tâm, không may đụng phải cửa kính.

"A Đau!" Tạ tiểu quỷ ôm đầu ngồi xổm xuống, đau đến muốn khóc.

Nhất thời một đám người định thân lại, có chân vừa đưa lên đã để xuống, có điện thoại gọi tới đột nhiên dừng lại, tóm lại bày biện đủ loại tư thế, tiêu điểm tầm mắt thống nhất, chẳng ai khác ngoài con người đang ôm đầu bên cạnh cửa kính kia.

Tạ tiểu quỷ xoa chỗ đau, sau đó đứng lên, không thèm để ý những người kia, tự nhiên bước đi. Vài giây, một người thấp giọng cười, lập tức trở thành nhiều giọng cười, không phải bọn họ vui khi người gặp nạn, nhưng thật sự lâu lâu buổi sáng mới có thứ vui như vậy, không cười thì thật xin lỗi!

Vệ Tịch Nhan bỏ đi ba ngày, Tạ tiểu quỷ thất hồn lạc phách ba ngày, không đem mình chết đói ở ký túc xá đã may lắm rồi, vốn da dẻ không tỳ vết trở thành mắt đậm quầng thâm, kết hợp thêm áo quần lộn xộn, tóc tai xốc xếch, cả người nói không ra lời chán chường, chẳng còn một chút dáng vẻ thiên kim tiểu thư.

Nhận được tin tức của Vệ Tịch Nhan, Tạ tiểu quỷ lập tức nâng lên tin thần, xun xoe chạy đến phòng làm việc của Vệ Tịch Nhan, đem người bắt, bắt không được thì trói rồi lại nói sau!

Tạ tiểu quỷ đẩy cửa phòng làm việc HHS ra, lại là người A, "Vệ Tịch Nhan có không?"

Người A thả đồ trong tay ra, hai tay chống nạnh, nàng hận thấu xương người nào dám gọi đích danh đối tượng nàng ngưỡng mộ, "Em lễ phép một chút có được hay không? Bình thường ai cũng xưng nàng là Phó hội trưởng!"

"Thế nàng đâu?" Tạ tiểu quỷ nhẫn nại hỏi, cái tên này nàng gọi từ nhỏ đến lớn đó!

"Gọi Phó hội trưởng!" Người A rất kiên trì!

Tạ tiểu quỷ bĩu môi, hiện tại việc trọng yếu nhất là dụ dỗ Nhan Nhan trở về! Tạ tiểu quỷ cười nịn nọt, "Xin hỏi Phó hội trưởng đâu rồi?"

"Kiểu cười đáng ghét!" Người A một chút cũng không nể tình, lại tiếp tục sửa sang tài liệu, đẩy mắt kiếng bình tĩnh trả lời: "Khi tôi tới Phó hội trưởng đã đi, cho nên tôi cũng không biết!"

Tạ tiểu quỷ muốn nôn ra máu, người này thật thích đùa nàng! Lãng phí thời gian của người ta! Cố nhịn, Tạ tiểu quỷ bắt đầu tìm trong sân trường. Như vậy cũng không phải là biện pháp, nếu như Nhan Nhan đã đến trường học, vậy hiện tại gọi điện thoại cho Mạt quản gia sẽ không bị ngăn trở! Tạ tiểu quỷ kéo lại một học sinh đi ngang qua, "Bạn ơi, cho mình mượn điện thoại!"

"Để làm gì?" Gần đây nghe nói giật điện thoại rất nhiều, không ngờ vừa trẻ vừa đẹp như vậy, quả nhiên ... ! Người B lập tức dùng ánh mắt có thành kiến nhìn Tạ tiểu quỷ.

"Gọi a!" Đoán chừng nếu Tạ tiểu quỷ biết người này nghĩ gì, rất có thể lập tức mua đao đuổi giết hắn đến chân trời góc biển.

"Bên kia có điện thoại công cộng kìa!" Không thể cho mượn, thứ này hắn xin xỏ vài tháng cha mẹ mới mua a!

Tạ tiểu quỷ trừng mắt, nói, "Mình không có thẻ điện thoại!"

"Mình cũng không có điện thoại!" Người B cũng trợn tròn mắt bịa đặt.

"Mình gặp cậu có hình điện thoại ở bọc mới gọi, cậu cho rằng cậu rất “đẹp chai” a!" Tạ tiểu quỷ khinh thường nói, xin hỏi đàng hoàng là may lắm rồi!

"Cái kia, cái kia. . ." Bị Tạ tiểu quỷ căm tức nhìn, người B nghẹn đỏ mặt, cảm thấy lúng túng cực kỳ, nhưng cũng không nỡ lấy điện thoại cho mượn.

"Shittt, sao lại hẹp hòi vậy hả?!" Tạ tiểu quỷ suy nghĩ một chút, móc trong túi ra một tờ hồng hồng, "Gọi một cuộc điện thoại một trăm đồng (Nhân dân tệ), chịu không?"

Người B tâm động, nhưng vẫn không khỏi hết lo lắng, "Vậy cậu phải gọi trong tầm mắt của mình!"

Tạ tiểu quỷ trợn mắt, mình cũng không phải tổ chức bí mật gì, cần gì phải giấu giếm!"Tốt lắm, biết rồi, lấy điện thoại di động ra!"

Người B nhận tiền, gấp bỏ vào túi, lại do dự lấy điện thoại ra. Tạ tiểu quỷ không nhịn được nhăn mày, mượn cái điện thoại mà làm như sinh ly tử biệt, mình cũng không thể ăn nó a! Vung tay đoạt lấy điện thoại di động, nhấn số của Mạt quản gia.

"Uy, chào!"

"Lão Mạc, là cháu!" Cuối cùng cũng gọi được, so sánh với thắng trận kháng chiến còn kích động hơn.

"Vũ Hiên a, tìm tôi có việc gì hử?" Mạt quản gia bưng ly trà, nhẹ uống một ngụm, cố lấy giọng ở thờ hỏi .

Tạ tiểu quỷ trong lòng phẫn hận, Lão Ngoan Đồng ngươi được lắm, rõ ràng biết hơn cả, còn giả bộ hồ đồ!

"Mạt quản gia, hiện tại ở đâu?"

"Ở nhà tôi a, còn có thể ở đâu?"

"Vậy địa chỉ cụ thể là gì?"

"Vũ Hiên, có phải cháu mất trí nhớ không?" Mạt quản gia cười gian, "Nhà tôi không phải đối diện nhà cháu sao!"

"Vậy Nhan Nhan cũng có trong nhà hử?" Không thể nào, nhà cách trường học khá xa, mỗi ngày qua qua lại lại rất phiền toái a!

"Không có, tiểu thư ở ở bên ngoài!"

"Nàng ở bên ngoài một mình?" Tạ tiểu quỷ không tự chủ đề cao âm lượng.

"Khụ, đúng a!" Dĩ nhiên có phái người bảo vệ a, tiểu quỷ này thật dễ bị lừa!

"Nói địa chỉ nàng cho cháu!" Tạ tiểu quỷ túm lấy cặp người B, móc ra giấy bút.

"Cái này nga, không thể nói, có thể nói, không thể nói!"

"Cái gì ngổn ngang, chú đừng đùa nữa, nói mau a, chờ cháu dụ dỗ Nhan Nhan trở về sẽ mở tiệc lớn!" Tạ tiểu quỷ gấp gáp nói.

"Tiệc lớn ngày ngày ăn, tôi cần gì a?" Mạt quản gia khinh thường nói.

"Vậy chú muốn thế nào?" Tạ tiểu quỷ mau mau tức chết, nhưng vẫn nhịn.

"Cái này sao, bởi gì quá đột ngột, tôi phải suy nghĩ a!" Mạt quản gia cười mờ ám, phúc lợi a, đãi ngộ a, nhân phẩm a, đều là của ta!

"Vậy nợ trước . . ."

"Vậy không được, vạn nhất cháu trở mặt, tôi tìm ai khóc a!"

"Rốt cuộc chú muốn gì? !"

"Khụ, thề đi a 'Tôi, Tạ Vũ Hiên, ngày xx tháng yy năm zzzz nợ Mạt quản gia một phần nhân tình, nếu như Mạt quản gia có việc nhờ tôi giúp đỡ, tôi sẽ cố gắng làm' những lời này, tôi sẽ ghi âm làm bản sao, sau này đừng hòng chối cải!" Kiếm được rồi kiếm được rồi, Mạt quản gia vui vẻ bưng ly trà lại bắt đầu khua tay múa chân.

Tạ tiểu quỷ cảm thấy ót nhỏ mồ hôi lạnh, sao lại giống tự bán mình vậy a, bất quá nếu trong phạm vi khả năng, hẳn là không có gì lo ngại!"Tốt, cháu nói, Tôi, Tạ Vũ Hiên, ngày xx tháng yy năm zzzz nợ Mạt quản gia một phần nhân tình, nếu như Mạt quản gia có việc nhờ tôi giúp đỡ, tôi sẽ cố gắng làm!" Hít sâu một hơi, Nhan Nhan a, vì cậu mình cắt đất đền tiền, lúc nào cậu mới trở về a ~~~

"Được chưa?"

"Rồi! Bất quá tiểu thư không cho tôi nói, tôi chỉ có thể gợi ý, nghe a! Khụ, khu cư xá hạng VIP, sân thượng có thể thấy sườn Đông sân trường học, chữ cái thứ 3, số cầm tinh, cư xá chỉ nhận cà thẻ để vào, nội bộ thống nhất có chuyên gia xử lý, bye, chúc nhiều may mắn!"

Tạ tiểu quỷ nhìn dòng chữ trên giấy, thật muốn ôm đèn đường khóc lớn, mình cũng không phải Conan, Mạt quản gia chơi nàng aaa!. Việc cấp bách trước là tìm Nhan Nhan, cũng mấy ngày chưa thấy mặt mũi, nhớ quá a! Làm sao tìm a? Tạ tiểu quỷ ngồi trên tảng đá vắt hết óc suy nghĩ, đột nhiên có biện pháp!

Tạ tiểu quỷ chạy đến lầu sáu tổng hợp, đẩy cửa ra, cười đến xấu xa, "Các vị niên trưởng học tỷ, có thể cho em mượn loa trường được không a, em có chuyện vô cũng khẩn cấp tìm Phó Hội Trưởng!"

"Tìm Phó hội trưởng em có thể gọi điện thoại a?" Người C lên tiếng.

"Chúng ta sắp có chương trình, em cũng không phải ở hội truyền thanh, không được!" Người D nói tiếp.

"Anh chị sắp có tiết mục gì?"

"Bình thường em không nghe phát thanh sao? Chờ chút nữa, gần rồi a!"

"Như vậy nga, bời vì em chút chuyện đắc tội Phó hội trưởng, cho nên muốn mượn loa nói xin lỗi, có thể rút ra một chút thời gian cho em không ạ, từ nội tâm em rất hối hận, xin anh chị cho em một cơ hội!" Tạ tiểu quỷ nói rất thành khẩn!

"Cái này chúng ta không làm chủ được, phải hỏi trưởng Hội!" Người D chỉ ngón tay làm phòng làm việc, ý bảo Tạ tiểu quỷ vào hỏi.

Không thể kiên nhẫn nữa! Tiểu Tạ tiểu quỷ không ngại người C người D người E ngăn trở, lấy tay đẩy người F đang điều chỉnh loa, nhấn chốt mở, nói một mạch!

"Vệ Tịch Nhan, mình biết cậu đang ở trường, bây giờ lập tức đến phòng truyền thanh, nếu như nửa giờ cậu còn chưa tới, mình liền làm trò giải thích trước toàn trường cho cậu xem, nếu như cậu vẫn không đến, vậy ngày nào mình cũng làm vậy, thẳng tới trường học đuổi học mới thôi!" Loại này không tính là uy hiếp, Nhan Nhan hẳn là không tức giận!

Tạ tiểu quỷ gạt qua ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thong dong ra khỏi phòng truyền thanh, ngồi trên dãy ghế hành lang cẩn thận quan sát dưới lầu đám người lui tới (chắc là cửa kính). Sao lại nói nữa giờ a? Nửa giờ thật lâu ai, Tạ tiểu quỷ nhàm chán tựa lưng vào ghế, móc tờ giấy ghi chép mà Mạt quản gia nói ra.

Cư xá hạng VIP có thể tra; cư xá phải cà thẻ để vào, nội bộ thống nhất có chuyên gia xử lý, cái này điện thoại hỏi cố vấn quản lý sàng chọn; chữ cái thứ 3 là C, hẳn là khu C, đứng trên sân thượng có thể thấy sườn đông sân trường học, vậy ra đó kiểm tra a; số cầm tinh, chính là 12; tổng kết: khu C phòng 12, xem cũng không hẳn là Mạt quản gia chơi mình!

Trước/81Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Chi Vô Thượng Chi Cảnh